Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị cô lập

Phiên bản Dịch · 1054 chữ

Đó cũng là lí do mà Hách chủ nhiệm phải sống chết dành giựt người với Quách đại đội trưởng để cướp Tô Mạn về đội. Một đám lười biếng không chịu làm việc, còn thua xa cả một người mới đến.

Hách chủ nhiệm đỡ trán nhìn về phía Tô Mạn:” Tiểu Tô, nếu cô có yêu cầu gì cần giúp đỡ, cứ đến tìm tôi vậy.”

Tô Mạn gật đầu:” Hách chủ nhiệm yên tâm đi, mấy công tác này một mình tôi cũng có thể lo được.”

Hách chủ nhiệm cười với Tô Mạn ,sau đó trừng mắt nhìn mấy người còn lại để cảnh cáo:”Được, vậy tôi giao hết cho cô đấy, trước cứ tranh thủ làm đi, có vấn đề gì thì tìm tôi ngay.”

Ba người kia vẫn duy trì dáng vẻ không phải việc của mình, cứ như không nghe thấy mấy lời của Hách chủ nhiệm là đang kín đáo phê bình bọn họ.

Tô Mạn cũng mặc kệ không quan tâm đến ba người này.Cô đã sớm quen thuộc với mấy loại tranh đua ngầm giữa nhân viên văn phòng từ lâu. Hơn nữa chút chuyện cỏn con này cũng không làm khó được Tô Mạn, một mình cô vẫn có thể nắm chắc, không cần đến sự trợ giúp. Bây giờ cứ theo cái đà này ,vị trí của cô trong lòng Hách chủ nhiệm cũng coi như tiến thêm một bậc.

Nhiệm vụ công tác bên hiệp hội phụ nữ cũng không nhiều, Tô Mạn chỉ cần một buổi sáng đã nắm rõ mọi thứ trong tay.

Kế hoạch diễn xuất lần này, cô không chỉ muốn đem lại hiệu quả về mặt giáo dục, mà còn phải để lại ấn tượng cho mọi người.

Để cho những nhóm xã viên đó biết, bạo lực gia đình là một hành vi phạm pháp, đồng thời giúp những người bị bạo hành có thể thoát khỏi khốn cảnh, bảo vệ quyền lợi của chính mình.

Chỉ là thời kì này tư tưởng của mọi người vẫn còn bảo thủ, muốn giải cứu cho toàn bộ cũng rất khó khăn. Nhưng Tô Mạn cũng không nản lòng, cô cảm thấy khó khăn càng lớn thì sẽ nhận lại phần thưởng xứng đáng hơn, đây là một vụ đầu tư có lời.

“ Này 789,nếu tôi có thể giải cứu cho phần lớn phụ nữ và trẻ em thì điểm khen thưởng có nhiều không?”

789 trầm tư suy nghĩ, sau đó lên tiếng trả lời:” Ký chủ, tôi cảm thấy hình như đây là chức trách công việc của cô, bởi vậy không được tính vào làm chuyện tốt nha.”

Tô Mạn:”...” Trời ơi, vậy là cô lấy khí thế ngất trời cuối cùng trở thành làm không công ư!?

789 run bần bật nói:”Ký chủ, cô bình tĩnh đi, không phải cô cũng được nhận chỗ tốt sao, có khi còn được thăng chức nữa đó.”

“ Ha hả...”

Tô Mạn nói:”Tôi quyết định rồi, tiền lương kiếm được sẽ để dành, sau đó quyên góp làm từ thiện, như vậy đã được tính là làm việc tốt chưa?”

789:”Từ từ, đợi tôi một lát, để tôi tra lại dữ liệu xem sao....ký chủ,nếu cô thật sự quyên góp tiền làm từ thiện thì sẽ được tính là làm việc tốt. Cho nên, cô xác định?”

“.......”

Hừ cái hệ thống này cũng không dễ qua mặt tí nào.

Nghĩ đến bị thiếu một nguồn thu nhập, trong lòng Tô Mạn như bị cứa vào một vết dao, lúc xem văn kiện mặt cô lại thêm phần nghiêm túc. Cả buổi cũng không thèm ngước lên nói chuyện với ai.

Ba người còn lại trong phòng nhìn thấy bộ dạng Tô Mạn không thèm đếm xỉa đến ai,cũng cảm thấy rất khó chịu.

Nghĩ lại mình tốt xấu gì cũng là người có kinh nghiệm lâu năm. Tô Mạn chỉ là một cán sự mới tới mà còn không biết điều như vậy.

Vì thế bọn họ chủ động bài xích Tô Mạn, cố ý nói chuyện phiếm để bơ cô. Lúc thì nói về quần áo mới trong cửa hàng bách hoá, lúc lại nói đồ ăn ngon trong tiệm cơm quốc doanh.

Một lòng muốn cô lập Tô Mạn khỏi vòng tròn của ba người. Lúc này Tô Mạn mới dời sự chú ý lên người bọn họ, chỉ là sau khi cô nhìn thấu ý tứ kia, liền mặc kệ không thèm quan tâm nữa.

Tạm thời Tô Mạn cũng không có ý định làm thân với mấy người này, cô cảm thấy bọn họ rất trẻ con.

Cho dù là trước kia hay là bây giờ,Tô Mạn cũng không muốn phí thời gian để quan tâm những chuyện râu ria. Rốt cuộc cũng là quan hệ cạnh tranh, cô còn có thể trông mong người ta đối với mình nhiệt tình hay sao? Nếu rảnh thì thà tập trung tinh thần để làm chuyện chính sau đó lập công thăng chức, đó mới là chân lí cô đang theo đuổi.

Giữa trưa tầm 11 giờ rưỡi, công xã bên này mới chính thức tan tầm. Người bảo vệ lấy cái dùi gõ mấy cái vào trống coi như thay thế tiếng chuông.

Tô Mạn liền cầm chén ăn của mình đi đến căn tin. Đến rồi mới biết căn tin công xã khác nhà ăn đại đội như thế nào. Bình thường nhà ăn chỉ có vài loại cháo đơn giản và mấy nồi khoai lang luộc. Căn tin công xã thì có nhiều sự lựa chọn, món ăn cũng chất lượng hơn nhiều. Thậm chí còn có cả cơm gạo lứt và đồ ăn mặn các loại.

Hiện giờ lượng người trong căn tin đang rất đông, bởi vì có cả người nhà của nhân viên cùng đến ăn.

Đây là lần đầu tiên Tô Mạn chân chính được nếm thử hương vị đồ ăn ở thời đại này. Tất nhiên cô đã tự động loại bỏ mấy món cháo rau dại trước đó ăn ở đại đội ra khỏi danh sách rồi. Dù sao mấy thứ đó thật sự quá dở, ăn chỉ để cầm hơi cho qua ngày, nên không được tính vào món ăn chính thức.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.