Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khấu trừ công điểm

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Mới ban đầu cả nhà chồng Mã Thu Lan nghe câu chuyện thì rất vui sướng, ai ngờ nghe xong cả đám đều thay đổi sắc mặt.

“ Con dâu của tôi, chả lẽ tôi không quản được nó?”

Tô Mạn mặt không biểu tình nói:” Bà à, hiện tại đang thảo luận vở kịch, có thể đừng tranh luận không?”

Mẹ chồng của Mã Thu Lan phản bác:” Không phải, chỉ là tôi cảm thấy có vấn đề, con dâu của tôi muốn tái giá phải được sự đồng ý của nhà chồng mới được chứ.”

“ Tất nhiên bà không quản được rồi, đồng chí Mã Thu Lan là một nhân dân, chỉ cần tuân theo pháp luật. Mà pháp luật đã có quy định, trường hợp tái giá được cho phép, không vi phạm điều lệ nào. Ai cố tình ra tay ngăn cản, chính là làm trái với pháp luật, vi phạm kỉ cương nhà nước.”

Người nhà chồng Mã Thu Lan:”...”

Tô Mạn lại nói tiếp:” Được rồi, đừng thảo luận mấy vấn đề bên lề nữa, tập trung vào chuyên môn đi. Bây giờ quan trọng nhất là diễn kịch, nếu mọi người diễn không tốt sẽ làm mất mặt cả đại đội.”

Cô trực tiếp ném việc này xuống đầu đại đội. Bởi vì Tô Mạn hiểu rõ, bọn họ chỉ sợ bị địa phương mình quản lí, nói đến công xã gì đó chưa chắc đã nghe lọt tai. Mà công xã lại cấp trên của đại đội, chuyện này đương nhiên trở nên đơn giản hơn, đã vậy Tô Mạn cũng không cần phải tốn thời gian và công sức để lo chuyện của mấy người họ.

Tiếu cán sự thấy thái độ nhà chồng Mã Thu Lan hời hợt thì nóng nảy, cả giận nói:”Sao hả, nếu mọi người không diễn vậy thì cứ chuẩn bị bị khấu trừ công điểm đi? Nói cho các người biết,đây là nhiệm vụ mà công xã giao xuống, ai mà không hoàn thành, thì không có công điểm! Nhà ăn cũng sẽ không nấu phần của người đó.”

Tiếu cán sự cũng là vợ của đội trưởng đội Hoa Sen, chính mình có bản lĩnh, ở nhà chồng cũng có địa vị, trong nhà lại người đông thế mạnh. Cơ bản không sợ mấy người nhà chồng Mã Thu Lan gây chuyện sinh sự. Với lại cô cũng chả hơi đâu đi lo chuyện bao đồng của Mã Thu Lan, chỉ là riêng chuyện diễn kịch này, ai cũng không thể làm chậm trễ!

Bị khấu trừ công điểm là một chuyện lớn, hiện tại đến cơm ăn mỗi bữa còn không đủ, nếu không có công điểm thì xác định là chết đói. Người nhà chồng Mã Thu Lan vừa nghe liền đồng ý ngay.

Tô Mạn giao lại mọi chuyện cho Tiếu cán sự, thỉnh thoảng cô chỉ ghé qua để xem diễn tập như thế nào. Thời gian cũng chỉ có ba ngày, sau đó bọn họ sẽ phải đi biểu diễn ở công xã khác.

Sau khi rời khỏi đội Hoa Sen, Tô Mạn lại thẳng tiến tới nhà họ Trần của đội Quả Lê.

Đương nhiên con dâu nhà họ Trần bụng đã lớn, không thể diễn kịch được, bởi vậy Tô Mạn chọn một người khác đến thay thế, còn người nhà họ Trần vẫn diễn như bình thường.

Người nhà họ Trần cũng cảm thấy kịch bản của Tô Mạn rất khó hiểu, tại sao bọn họ không được đánh đập răn dạy con cháu của mình?

Tô Mạn cũng không muốn nhiều lời, chỉ đơn giản nói sau khi vở kịch kết thúc,bọn họ sẽ hiểu vì sao làm vậy là phạm pháp.

Cuối cùng Tô Mạn lại đi đến đội Cát Gia Thành, chọn trúng một nhà thường xuyên bạo hành con dâu. Sau đó nói với bọn họ, nếu tiếp tục tra tấn đánh đập người này,coi như là vi phạm pháp luật, sẽ bị xử phạt.

Mới chỉ qua hai ngày, Tô Mạn đã sắp xếp mọi việc đâu vào đó. Buổi chiều còn chạy qua công xã để báo cáo tình hình với Hách chủ nhiệm một phen.

Nhìn thấy mấy người mà Tô Mạn tuyển chọn, Hách chủ nhiệm không khỏi nhìn thêm vài lần. Sau đó cười nói với cô:” Mấy người này rất khá, đều là những ví dụ điển hình.”

Tô Mạn tiếp lời:”Tôi nghĩ dù sao đều là giáo dục, sắp xếp mấy chuyện này cũng không mất bao nhiêu công sức,liền nhanh chóng chuẩn bị cho xong. Cũng để hội phụ nữ của chúng ta mau gỡ được một gánh nặng.”

Hách chủ nhiệm nghe mấy lời này cảm thấy rất hài lòng, càng nhìn càng thấy Tô Mạn rất thuận mắt.

Hai ngày trước đó, lúc cô phân công công việc, bọn Đinh Mẫn kia cố tình không chịu giúp đỡ. Ai ngờ Tô Mạn người ta không để bụng, còn im lặng thay các cô ấy giải quyết mấy rắc rối. Chả trách danh tiếng của Tô Mạn ở trong đội Đại Kiều Loan rất tốt, lúc nào cũng thích giúp đỡ mọi người, quá tốt bụng đi.

Hách chủ nhiệm âm thầm quyết định, về sau có công việc gì quan trọng, đều giao hết cho Tô Mạn. Tìm mấy người kia thật sự không yên tâm, toàn là một lũ biết ăn mà không biết làm. Ở chỗ này lười biếng còn chờ cơ hội vươn lên, chắc đến kiếp sau cũng không tiến bộ lên được.

Sau khi báo cáo xong tình hình công tác, Tô Mạn lại đưa ra một vấn đề, ví dụ như đồ đạc công cụ để diễn kịch khá nhiều, lúc vận chuyển cũng vất vả.

Hách chủ nhiệm vừa nghe xong liền cười nói:” Đừng lo, để tôi đi mượn cho cô một chiếc xe đạp.”

Xe đạp này là tài sản chung của cả công xã, thỉnh thoảng nếu ai có việc gấp cần dùng thì cũng có thể lấy xài.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 188

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.