Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị hiểu lầm

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Từ sau khi gả vào nhà họ Tô cho đến nay, cũng chỉ có Nhị Nha lần này tỏ ra thiện ý đối với cô. Những người khác hoặc là nhắm vào cô, hoặc là xa lánh cô, giống như Nhị Nha trước đây vậy. Thế mà bây giờ Nhị Nha lại thay đổi muốn giúp cô quét rác.

Nhị Nha thật sự là tốt quá đi mất.

Tô Mạn cũng không muốn hay hi vọng gì vào việc người khác nghĩ cô là người tốt, bởi vì đơn giản người tốt thì không có kết cục tốt. Cô muốn mình trở thành một người chuyên làm việc xấu nhưng đời lại không cho phép. Vì thế Tô Mạn ngẩng đầu nghiêm túc nói," Không! Em chỉ muốn quét rác mà thôi, em đối với chị không tốt một chút nào hết. Chị đừng cảm ơn gì nữa, vậy nha!"

Tống Ngọc Hoa nghe thấy Tô Mạn nói vậy thì cũng không tin tưởng chút nào, nếu không phải tốt với mình thì sao em ấy lại cố ý đi từ trong phòng ra để giúp đâu." Chị biết em là người không giỏi thể hiện tình cảm, lòng chị hiểu hết mà." Tống Ngọc Hoa vừa nói vừa lấy tay lau lau nước mắt.

Tô Mạn:"..." Chị ấy hiểu cái gì vậy? Sao cô không hiểu!?

789 vẻ mặt cảm khái," Ký chủ, người ở thời đại này đúng là chất phác, dễ tin người ghê. Ở thời đại kia của chúng ta, nếu cô đột nhiên đâm bang nhảy ra làm chuyện tốt,đối phương lập tức sẽ nghi ngờ cô có ý xấu, bởi vì vô sự hiến ân cần.”

Tô Mạn mặt không cảm xúc nói, “Như vậy mới đúng, bằng không giống như người ngốc gặp được một người có tâm tư bất chính ,kết quả làm bị hại cho thảm."

789 khổ sở nói, “Nhưng mà nếu như vậy thì thế giới sẽ không có tình yêu thương."

Tô Mạn nghe xong lại khịt mũi coi thường.Yêu là cái gì? Yêu mới chính là thứ không đáng tin cậy nhất trên cuộc đời này!

Vì thế dưới vẻ cảm động lệ nóng doanh tròng của Tống Ngọc Hoa, Tô Mạn nhanh chóng hoàn thành việc quét rác.

Thời khắc hoàn thành nhiệm vụ , trong đầu liền vang lên một âm thanh nhắc nhở, “Đinh, giúp Tống Ngọc Hoa quét rác một lần, đạt được 5 điểm thánh mẫu.”

Vừa nghe tin hoàn thành nhiệm vụ xong là Tô Mạn bỏ chạy về phòng ngay. Cô thật sự chịu không nổi dáng vẻ cảm động của Tống Ngọc Hoa, cứ như cô đã làm một chuyện tốt thật vậy.

Cô cũng chỉ vì muốn ăn một ngụm bánh bao nhân thịt thôi mà, tuyệt đối không có ý định đi làm người tốt hay việc tốt gì gì đó cả!

Trở lại trong phòng, Tô Mạn liền gấp không chờ nổi mà mở ra giao diện của hệ thống, sau đó quả nhiên thấy được mấy chữ "bánh bao nhân thịt".

Vừa mới chuẩn bị bấm tích vào ô mua hàng, cô chợt dừng lại vẻ mặt hết sức nghiêm túc hỏi hệ thống," Bánh bao thịt này ở trong đây được bao lâu rồi, có bị thiu không vậy?"

789 cũng vừa được hưởng ké năng lượng "việc tốt" từ Tô Mạn nên giờ nó rất tỉnh táo, cả thể xác và tinh thần đều sung sướng, cười hì hì trả lời,'"Ký chủ yên tâm đi, không gian ở bên trong bổn hệ thống có thể ngưng đọng được thời gian. Cho dù vật phẩm nào tiến vào trong đây rồi, mặc kệ thế giới bên ngoài trôi qua bao lâu, lúc lấy ra vẫn sẽ còn nguyên sự mới mẻ như hồi ban đầu."

Tô Mạn nửa tin nửa ngờ quyết định dùng 3 điểm để mua hai cái bánh bao nhân thịt.

Một giây nắm được trong lòng bàn tay, đúng là vẫn còn nóng hổi vừa thổi vừa ăn.

Lập tức cô một hơi hướng trong miệng bỏ vào, từng ngụm từng ngụm cắn xuống. Hai cái bánh bao thịt sau khi yên vị ở trong bụng thì Tô Mạn lúc này mới cảm nhận được tư vị.

Thân thể này cũng không sợ mập lên, ăn no liền nằm trong chốc lát,mùi của bánh bao vẫn còn trong miệng, qua mười phút Tô Mạn mới ngồi dậy đi kiếm nước để súc miệng, lại đem cửa sổ mở ra để gió lùa vào xua tan vị bánh bao còn dư ở trong phòng.

Lúc sau hoàn thành hết mọi việc, Tô Mạn liền quyết định về sau sẽ tiếp tục làm việc tốt.

Dù sao trước đó vì sinh hoạt mà Tô Mạn ở thế giới kia cũng phải nghe theo chỉ thị của ông chủ. Hiện giờ ở thế giới này cũng giống nhau. Tạm thời cô cứ coi cái hệ thống này là ông chủ của mình là được.

Đem việc phải làm chuyện tốt coi như công tác ngày thường cần phải làm, sau đó đổi lấy điểm để mua sắm vật tư cải thiện trình độ sinh hoạt cho bản thân. Cứ như vậy tưởng tượng, cô cảm thấy chuyện này thật có lời.

Nhưng là sau khi trải qua thói đời nóng lạnh ở đời trước, Tô Mạn đều có ác ý ,mang tâm lí phòng bị những người khác. Cho dù là sự việc gì cũng đều phải suy xét tỉ mỉ kĩ càng bởi vì cô rất sợ bị người khác tính kế.

Sau này nếu những người xung quanh phát hiện ra cô có chỗ khác thường,bọn họ cũng không thể nào liên tưởng hay hình dung ra việc cô có một cái hệ thống giúp đỡ được. Cùng lắm chỉ nghĩ là cô ăn trộm được nhiều đồ vật gì đó nên mới có thôi. Bởi vậy cho nên Tô Mạn rất tích cực ,ý định kiếm một cái thu nhập cho bản thân. Nếu cô trở thành một đại gia rồi thì việc trôi qua cuộc sống yên ổn là một điều rất hiển nhiên.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 260

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.