Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được khen ngợi

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Ngay cả thư kí Trình cũng bị làm cho bất ngờ. Còn kêu trợ lí cá nhân của mình là Tiểu Trần tới hỏi thăm tình huống.

Hách chủ nhiệm sảng khoái nói:” Trước khi biểu diễn ở mấy công xã khác, chúng tôi tổ chức diễn thử cho công xã chúng ta xem, tiện thể coi thái độ của mọi người như thế nào để rút ra ý kiến, học hỏi kinh nghiệm một chút. À đúng rồi, nếu thư kí Trình mà rảnh rỗi, cũng có thể tới đây xem thử, càng đông càng vui.”

Tiểu Trần trở về liền thuật lại nguyên xi mấy lời của Hách chủ nhiệm nói ban nãy.Thư kí Trình nghe trợ lí nói lại liền suy nghĩ, ông đối với mấy công tác của hội phụ nữ không hứng thú cho lắm. Chỉ là nghe đến tiết mục được bố trí rất công phu, liền cầm theo cái ly tráng men đến đó vừa uống vừa kiểm nghiệm công tác.

Đến thư kí Trình còn đi, mấy cán bộ còn lại tất nhiên cũng chạy theo xem náo nhiệt.

Các diễn viên lần lượt lên đài biểu diễn, mở màn là tiết mục của cả nhà Mã Thu Lan. Trải qua mấy ngày diễn tập, mẹ chồng Mã Thu Lan cũng có chút hoài nghi nhân sinh.

Bà cứ cảm thấy tiết mục này có chỗ không thích hợp, vì sao bà không cho con dâu tái giá, lại bị nhà nước xem là kẻ địch, còn bị cán bộ bắt lên phường khuyên giải?

Ai ngờ bà mới diễn đến khúc chia rẽ hai người Mã Thu Lan, khán giả bên dưới liền tức giận kêu gào, còn có người ném đồ vật từ phía dưới lên đài.

Ai đó còn lớn giọng hét lên:” Cán bộ đâu rồi, mau tìm dân binh đoàn bắt bà ta đi, thật là ác độc mà, còn dám coi cháu gái thành người ở mà sai vặt hả?”

Mẹ chồng Mã Thu Lan:”...”

Mãi cho đến khi tiết mục kết thúc, quần chúng phía dưới vẫn phẫn nộ xúc động không thôi. Thấy tình cảnh cả nhà Mã Thu Lan diễn trước, mấy nhà khác đều run sợ không dám lên đài. Cuối cùng dưới sự uy hiếp bị trừ công điểm, bọn họ mới căng da đầu bước lên sân khấu.

Qua một lúc lâu, buổi biểu diễn cũng chính thức hạ màn. Từng người diễn lên khán đài để chào khán giả. Lúc này còn chưa có TV hay tiết mục giải trí cao siêu gì,dù mấy người bọn họ diễn vụng về thì khán giả vẫn khen tới tấp, cả đám đều vỗ tay hưởng ứng.

Ngay cả thư kí Trình cũng ra sức khen bọn họ diễn hay.Ông cho rằng mấy tiết mục này tuyên dương uy quyền của công xã rất tốt,bởi vậy càng nghĩ càng cảm thấy hài lòng.

“ Cứ y như vậy mà diễn đi, để cho mọi người đều biết đến công xã Bắc Hà của chúng ta.”

Hách chủ nhiệm cười tủm tỉm nói:” Đương nhiên rồi, sau khi công diễn ai cũng sẽ biết công xã của chúng ta tốt, luôn quan tâm đến đời sống nhân dân, vì bọn họ chủ trì công đạo.”

Thư kí Trình cũng có ý tứ này, bởi vậy cười gật đầu. Vừa uống nước vừa nói:”Lần này hội phụ nữ của các người làm tốt đấy, nếu có vấn đề gì khó khăn, cứ báo lên trên rồi nhờ công xã giải quyết.”

Hách chủ nhiệm cũng không biết có vấn đề gì khó khăn không, liền chạy nhanh đi tìm Tô Mạn tới nói chuyện.

Đây cũng là lần đầu tiên thư kí Trình nhìn thấy Tô Mạn, vừa thấy là một người trẻ tuổi liền cười hỏi:” Cô bao nhiêu tuổi rồi?”

Tô Mạn đáp lại:” Cũng sắp mười bảy rồi.” Thật ra cô mới qua sinh nhật tuổi mười sáu không bao lâu.

Thư kí Trình gật đầu, mười bảy thì cũng không nhỏ, liền hỏi tiếp:” Nghe Hách chủ nhiệm nói ngày mai mọi người sẽ đi biểu diễn ở các công xã khác, có gì khó khăn không?”

Tô Mạn cũng không khẩn trương:” Cũng không có khó khăn gì,chỉ là có một vấn đề nhỏ, là phương tiện đi lại cho cả đoàn. Thời gian chạy qua chạy lại mấy công xã cũng không phải là ít, chưa kể còn tốn thêm thời gian biểu diễn, không biết có thể kiếm được phương tiện gì đó thuận tiện không, như vậy cả đoàn cũng không bị chậm trễ công việc.”

Ánh mắt của Hách chủ nhiệm sáng lên,nhìn về phía thư kí Trình cười nói:”Thư kí Trình, không phải bên công xã chúng ta có một cái máy kéo đó sao...”

“ Này không thể được.”Thư kí Trình một ngụm từ chối,” Quá phí dầu, dầu của công xã cũng không được nhiều. Ngày thường tôi đi họp còn phải đạp xe đạp đi đấy.”

Tô Mạn trong lòng âm thầm thở dài, thời đại này nghèo chết đi được, có mỗi cái máy kéo mà người người tranh nhau muốn sứt đầu mẻ trán.” Đây cũng là vì phục vụ công tác thôi mà,hay là chúng ta đề nghị mỗi người chia sẻ một ít. Dù sao cũng không thể để công xã hoàn toàn chi trả được, đồng chí chủ tịch đã nói qua, lực lượng đoàn kết sẽ vượt qua hết thảy mọi vấn đề không phải sao?”

Hách chủ nhiệm vỗ tay cái rụp, lên tiếng nói:”Không sai,tôi sẽ đi liên lạc, nhiều công xã như vậy mỗi nơi đóng góp một ít là không thành vấn đề.”

Tô Mạn nói:”À đúng rồi, tôi còn tính toán làm thêm một cái băng rôn gắn ở trên đầu máy kéo, ghi là “ Đoàn biểu diễn của công xã Bắc Hà”.

“ Vậy thì càng tốt, cứ như vậy đi.” Hách chủ nhiệm nhìn thư kí Trình đầy mong chờ.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 198

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.