Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kì khai giảng phong ba

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Tô Mạn cầm tiền lương trong tay, cảm thấy rất phấn khích, liền ngủ một giấc thật ngon.

Sáng sớm hôm sau, Tô Mạn tinh thần hăng hái đi làm, chuẩn bị nghĩ ra nhiều kế hoạch hay để nhanh chóng thăng quan tiến chức.

Bởi vì trường học của Tô Thu Nguyệt cũng đến lúc khai giảng,cho nên hôm nay hai người cùng nhau ra cửa.

Lý Xuân Hoa trông theo hình bóng của hai đứa con gái, trong lòng cực kì hãnh diện. Một đứa đi làm cán bộ ở công xã, một đứa thì đi cao trung đọc sách. Làm gì có con cái nhà nào giỏi như nhà bà.

Thật sự có thể diện, làm cho bà cũng được thơm lây.

Lúc sau đi vào nhà, Lý Xuân Hoa lại ngoài ý muốn nhìn thấy cảnh ba đứa con trai của mình, đứa nào đứa nấy ngáp ngắn ngáp dài. Bà lập tức đen mặt, đúng là một đám ăn hại.

Vì thế đồng chí Lý Xuân Hoa gào mồm hét lên:” Ba cái đứa ất ơ này, sáng sớm ngủ đến trương phình lên, dậy trễ hơn tôi thì không nói làm gì. Ngay cả hai em gái của mấy người cũng không bằng, đàn ông trong nhà họ Tô này thật chả ra làm sao!”

Tô Thiết Sơn ngậm thuốc lá trong miệng, vừa lúc bước ra khỏi phòng.

Lý Xuân Hoa lập tức trở mặt, còn nhanh hơn lật bánh tráng:” Hừ, còn thua xa cha các anh, hồi còn trẻ ông ấy có tương lai hơn mấy người nhiều.”

Tô Đại Trụ, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ nằm không cũng dính đạn, vẻ mặt mếu máo:”…”

Ba anh em đều cảm thấy rất tủi thân. Tô Đại Trụ đêm qua suy nghĩ lao lực nên cả đêm ngủ không yên ổn. Tô Nhị Trụ thì tức giận vợ mình đòi mang theo con gái đi lấy người khác. Bởi vậy cả đêm giận dỗi, ra phòng bếp lôi kéo Tô Tam Trụ nói chuyện tâm sự cả đêm. Kết quả hai người cũng không ngủ đủ giấc, đôi mắt còn thâm như gấu trúc.

Ai ngờ sáng sớm tỉnh dậy, tinh thần kém thì thôi đi, còn bị mẹ mắng cho một trận máu chó đầy đầu. Còn nói đàn ông nhà họ Tô chả ra sao ư? Bọn họ mới là người hỏi câu đó mới đúng, rốt cuộc thì phụ nữ nhà họ Tô bị gì vậy? Người nào cũng như khẩu súng AK-47,đụng vào là tan xác, khói lửa ngập trời.

Cuộc sống này quá khắc nghiệt.

….

Trên đường đi đến công xã, Tô Mạn suy nghĩ về công việc của mình ở hội phụ nữ.

Còn Tô Thu Nguyệt mặt đầy vẻ hưng phấn. Mỗi năm tới kì khai giảng, là lúc mà cô vui vẻ nhất. Dù sao cũng đã thoát khỏi công việc ở ngoài ruộng. Có thể đến trường học đọc sách, dăm ba bữa lại lên huyện thành đi dạo xem quần áo đẹp ở cửa hàng bách hoá. Chưa kể còn được đến căn tin ăn đồ ngon, nghĩ đến là mừng muốn khóc.

“ Nhị Nha, để khi nào rảnh,chị sẽ dẫn em lên huyện thành dạo một vòng cho biết. Trong huyện rất nhộn nhịp, phố sá sầm uất,nào là tiệm cơm quốc doanh, rạp chiếu phim, cửa hàng quần áo, nói chung là gi gỉ gì gi cái gì cũng có...”

Tô Mạn tò mò hỏi:” Ồ, chị có tiền lên đó đi dạo hả?”

“… À thì, chị không có tiền.” Tô Thu Nguyệt xấu hổ đỏ mặt nói.”Chị đi lên đó tìm hiểu tình huống trước không được sao?Chờ mai mốt có tiền,có thể tha hồ mua sắm. Sau này chị trở thành công nhân, chị nhất định sẽ mua đồ đẹp, cuối tuần xuống phố xem phim, xem xong lại đi ăn ở tiệm cơm quốc doanh. Nói chung là tha hồ trải nghiệm mọi thứ.”

Nhìn Tô Thu Nguyệt bốc phét, luôn miệng khoe khoang một hồi, Tô Mạn mặt không biểu cảm,kể lại toàn bộ lịch sử đen tối trong quá khứ của Tô Thu Nguyệt ra.

Tô Thu Nguyệt:”…”

Tô Mạn lại nói:” Với cái thành tích này của chị, có muốn tham dự kì thi tuyển chọn của công ty, cũng sẽ không qua được.”

Tô Thu Nguyệt liền phản bác:” Ai nói xin việc phải xem thành tích.”

Tô Mạn trừng mắt lên liếc Tô Thu Nguyệt một cái:” Hừ,chị không biết thật hay là giả điên vậy. Muốn xin việc trong huyện phải thông qua kì thi tuyển chọn, thành tích của chị thảm như vậy, chị nghĩ chị thi được chắc.”

Tô Thu Nguyệt:”…”

“ Cho dù chị có ý đồ đi tặng quà để nhờ cậy quan hệ, nhưng mà thành tích của chị quá kém, người ta cũng ngại mất mặt, không dám xin dùm đâu.”

Tô Thu Nguyệt như bị đả kích, liên tục lắc đầu, không muốn chấp nhận sự thật.” Không phải như vậy, lần trước chị đã hỏi qua, có người nói bác của của cô ấy là cán bộ trong thành, liền trực tiếp sắp xếp cho cô ấy một công việc. Người đó chỉ có bằng tốt nghiệp trung học, trình độ còn thua xa chị.”

Tô Mạn hời hợt đáp trả:” À vâng, nhưng mà đó là bác của người ta, cũng không phải bác của chị. Chị thân yêu của tôi ơi, làm ơn thức tỉnh dùm em đi, chăm chỉ học tập một chút, đừng suốt ngày mơ mộng viển vông nữa. Người ta nói trèo cao thì té đau đấy!”

Ngày đầu tiên khai giảng, Tô Thu Nguyệt bị tiếp nhận một tràng đả kích. Trong lòng bất lực không thôi, chút vui sướng khi được khai giảng đã không cánh mà bay từ lúc nào. Dù sao thêm một lần khai giảng, có nghĩa là cô sắp phải tốt nghiệp đến nơi rồi.Sau khi tốt nghiệp thì…nghĩ cũng không muốn nghĩ nữa!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 214

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.