Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi bắt người

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Tô Mạn lạnh nhạt hỏi lại:” Ồ, cô lo lắng cho người đó hả?” Cô cũng lười chả muốn quan tâm đến mấy người bị hành hạ,mà còn muốn bao che cho hung thủ.

Nữ đồng chí khẩn trương nói:”... Cũng không phải, tôi chỉ sợ bọn họ sẽ ghi hận, sau đó gây phiền phức.”

Tô Mạn cười:” Yên tâm đi, một khi chúng tôi đã nhúng tay vào can thiệp, chắc chắn sẽ khiến bọn họ ăn đủ, sau này cũng không dám tái phạm nữa. Được rồi, nếu không còn vấn đề gì thắc mắc, có thể đến khai báo tình huống cho tôi.”

Lại có một nữ đồng chí mặt mũi bầm dập chen vào hỏi:” Cán sự, tôi chỉ muốn hù doạ chồng tôi một chút, có thể không thi hành xử lí pháp luật không?”

Tô Mạn mặt không biểu cảm nhìn cô ta:” Hội phụ nữ của chúng tôi chỉ làm chuyện lớn,không có thời gian rảnh để đi làm mấy việc hù doạ người. Nếu có thời gian rảnh thì thà giải cứu thêm nhiều nữ đồng chí khác còn hơn. Cô không muốn tố cáo, bây giờ có thể rời đi ngay. Chỉ là tôi khuyên cô suy nghĩ kĩ đi, nếu hiện tại bỏ qua cơ hội này, mai mốt cô cứ chờ bị hắn tra tấn đánh đập cả đời đi.”

“...”

“ Đúng rồi đấy, cô không muốn đăng kí thì đi về đi, tránh chỗ cho tôi đăng kí, đừng làm chậm trễ người khác.” Một người phụ nữ gầy yếu đi đến trước mặt Tô Mạn:”Vị cán sự này, cho tôi đăng kí đi, tôi thật sự chịu hết nổi rồi.”

Nói rồi liền vươn tay kéo ống tay áo lên,lộ ra chi chít vết bầm xanh tím đủ thể loại,” Mẹ chồng của tôi lòng dạ nham hiểm,lo lắng bị người ta nói xấu, bởi vậy chỉ ra tay đánh lên người tôi, chừa mỗi mặt ra, những chỗ còn lại đều là vết bầm.”

Tô Mạn nghiêm túc nói:” Được rồi, trước tiên ngồi xuống khai báo đi, tôi sẽ ghi chép lại.”

Trong văn phòng của thư kí Trình, Hách chủ nhiệm đang thao thao bất tuyệt giảng đạo lí cho ông nghe.

“ Tóm lại, thư kí Trình, chuyện của hội phụ nữ rất quan trọng, không thể xem nhẹ hay bỏ bê được. Ngược lại phải chú trọng hơn nữa, để cho hội phụ nữ ngày càng phát triển vươn lên.”

Thư kí Trình nghe xong cũng chưa đưa ra ý kiến gì, chỉ hỏi Hách chủ nhiệm:” Vấn đề của hội phụ nữ, lại để dân binh đoàn xen vào, như vậy có gây ảnh hưởng gì không?”

Hách chủ nhiệm nhanh chóng đáp:” Sẽ không sẽ không, chúng ta không phải tuỳ tiện bắt người. Tất cả đều phải dựa trên chứng cứ và lời khai của người bị hại. Đối với mấy người phạm pháp này, dân binh đoàn bắt bọn họ là lẽ dĩ nhiên.”

Thư kí Trình gật đầu, nghe cũng rất có lí.

Hách chủ nhiệm lại nói:” Chúng tôi phụ trách lấy chứng cứ, dân binh đoàn phụ trách bắt người. Hai bên hỗ trợ lẫn nhau, đều là vì phục vụ cho quần chúng nhân dân, chắc chắn mọi người sẽ không có ý kiến gì.”

Thư kí Trình im lặng trong chốc lát, sau đó lại nói:”Được rồi, nhưng mà các người không thể tuỳ tiện bắt người đâu đấy. Lòng dân sẽ lâm vào khủng hoảng.”

Hách chủ nhiệm lập lức đưa ra lời bảo đảm. Thư kí Trình mới sai Tiểu Vương gọi đội trưởng của dân binh đoàn đến.

Hứa doanh trưởng là quân nhân xuất ngũ, là một người chính trực, vừa nghe chuyện đã lập tức đồng ý, tỏ vẻ không thành vấn đề.

Hách chủ nhiệm cảm kích cầm tay Hứa doanh trưởng nói lời cảm ơn:” Tôi thay mặt cho hội phụ nữ xin được cảm ơn đồng chí Hứa Xương Quốc, cảm ơn anh đã duy trì công tác cho chúng tôi.”

Chờ Tô Mạn lấy đủ lời khai của nhóm phụ nữ bên này, Hách chủ nhiệm cũng dẫn theo hai dân bình đoàn hùng dũng bước đến.

Trận thế này làm cho mấy người phụ nữ đi tố cáo bị doạ một phen.

“ Tiểu Tô, công tác thế nào rồi?” Hách chủ nhiệm lớn giọng hỏi.

Bởi vì trong tay có người bảo kê, Hách chủ nhiệm cảm thấy mình rất có uy lực.

“ Đều xong xuôi hết rồi, chỉ chờ xuất phát thôi.”

“ Được, vậy lập tức xuất phát!”Hách chủ nhiệm chỉ chờ có vậy, lập tức đập tay cái rầm lên bàn.

Có nữ đồng chí rụt rè hỏi:” ... Mọi người định đi đâu vậy?”

Tô Mạn nói:” Đi bắt người.”

“...”

Lần này ra tay Hách chủ nhiệm cũng không thèm thông báo tiếng nào cho ba người kia. Cô nghĩ chuyện này là công lao của mình và Tô Mạn, bọn họ đừng hòng chiếm tiện nghi.

Nếu lười biếng không thích làm việc,vậy thì cứ tiếp tục ăn không ngồi rồi đi.

Hách chủ nhiệm không nói gì, chắc chắn Tô Mạn lại càng không. Dọc đường đi còn nhàn rỗi nói chuyện với 789:”Haizzz, mấy vị đồng nghiệp này không thích làm việc, tôi đành đi thay bọn họ vậy, đã là đồng nghiệp thì phải giúp đỡ chia sẻ công việc cho nhau thì mới tốt được.”

789 vẫn lì lợm chưa chịu hết hi vọng với Tô Mạn, nó ngờ nghệch hỏi lại:”...Ký chủ, cô không phải vì điểm thánh mẫu nên mới đi hả?”

Tô Mạn lên tiếng đáp:” Ồ, có điểm thánh mẫu à?”

“... À thì, có...”789 cứ cảm thấy sai sai ở chỗ nào!?

Tô Mạn cười hì hì nói:” Vậy là tốt rồi!”

“...” 囧 Đậu xanh, biết ngay mà, ở đâu bán thuốc hối hận, nó cũng muốn mua một lọ!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.