Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đợt thanh trừng

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Hách chủ nhiệm dõng dạc nói với những người vây xem xung quanh:“ Người này sẽ bị chúng tôi bàn giao lại cho cơ quan công an. Nên đi cải tạo lao động để thức tỉnh, mọi người hãy xem đây là một tấm gương. Nếu ai còn cố tình vi phạm, chắc chắn sẽ bị xử lí nghiêm.”

Phía dưới có mấy người bình thường vẫn hay ra tay đánh vợ, vừa nghe xong đã bị doạ cho xanh mặt.

Đặc biệt là khi nhìn đến Trần Đại Xuân bị người ta trói tay trói chân ,sau đó áp giải như tội phạm mà đưa đi, trong lòng càng thêm run sợ.

Hách chủ nhiệm lại quay sang khen ngợi vợ của Trần Đại Xuân:”Đồng chí này là người có tư tưởng giác ngộ cao,mọi người phải học tập theo cô ấy,dũng cảm đứng lên đấu tranh đòi lại quyền lợi cho chính mình.”

Hách chủ nhiệm còn cố ý nói:”Hội phụ nữ rất hoan nghênh hành vi cử báo của mọi người. Nếu ai có khúc mắc gì thì đừng ngại ngần, chúng tôi sẽ hết lòng giúp đỡ.”

Phía dưới vang lên nghị luận xôn xao, ai nấy đều tự giác kiểm điểm lại bản thân, coi mình có làm chuyện gì trái với lương tâm hay không.

Chờ đến khi đoàn người Hách chủ nhiệm rời đi, mẹ của Trần Đại Xuân lại khóc lóc chạy theo hỏi:” Trời ơi! Đại Xuân con trai tôi! Khi nào các người mới thả nó về?”

Tô Mạn thờ ơ nói:”Khi nào cải tạo tốt, biết tôn trọng nữ đồng chí, lúc đó anh ta sẽ được thả về.”

Mẹ Trần Đại Xuân vừa nghe liền gào lên:” Đại Xuân, con đi cải tạo cho tốt, mẹ sẽ thay con báo thù con đàn bà kia.”

Tô Mạn lại nói:”Nếu như chúng tôi biết các người tiến hành trả đũa, vậy con trai bà chắc chắn sẽ phải đi cải tạo lâu hơn, nếu không ngại thì xin cứ tự nhiên.”

Trần Đại Xuân vừa nghe thì nhìn mẹ mình rồi lắc đầu nguầy nguậy, đừng nha,hắn mới không muốn đi cải tạo lâu đâu!

.....

Mấy ngày kế tiếp, đám người Tô Mạn và Hách chủ nhiệm tiến hành một đợt thanh trừng. Chỉ cần có người cử báo, bọn họ lập tức đi đến từng đại đội để bắt người. Sau đó lại tiến hành phê bình trước toàn bộ nhóm xã viên, hoàn toàn không chừa chút mặt mũi nào cho bọn họ.

Những người bị bắt có đủ thể loại, có người tra tấn em dâu, mẹ chồng,người lại tra tấn vợ và con cái...cả đám sau bị bắt thì hối hận không thôi, vẻ mặt như sống không còn gì để luyến tiếc.

Không chỉ có bọn họ, nhóm xã viên vây xem cũng bị doạ cho hoảng loạn tâm lí. Đặc biệt là khi thấy trận thế bắt người hùng hổ của đám Tô Mạn, mọi người đều ý thức được một vấn đề, đó là lần này hội phụ nữ ra tay thật rồi!

Trên đường trở về công xã, lúc đi là bốn người, lúc về lại thành một hàng dài, người không biết gì đi ngang qua cũng chú ý thêm mấy lần.

Dưới tình huống này, đám người bị bắt chưa cần đi đến trại cải tạo, đã khóc nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn thề thốt sau này sẽ không dám tái phạm. Cả đám ra sức cầu xin Tô Mạn và Hách chủ nhiệm thả bọn họ về, mai mốt sẽ không ra tay đánh người nữa.

Tô Mạn và Hách chủ nhiệm lại không thèm để ý. Nếu cứ vậy thả ra, chắc chắn bọn họ sẽ lại chứng nào tật nấy. Vẫn nên đi cải tạo một thời gian thì hơn.

Lúc này ở công xã Bắc Hà đã có nông trường, chuyên môn dành cho mấy phần tử xấu đến lao động cải tạo. Hách chủ nhiệm đã thương lượng qua với thư kí Trình, người sau khi bắt về, đưa qua bên đó hết, cho bọn họ lao động cải tạo tốt rồi mới thả về.

Còn lúc nào thả ra, phải xem biểu hiện của bọn họ, và căn cứ vào đơn xin của người bị bạo hành để xem xét thêm. Nếu sau khi được thả về còn ngựa quen đường cũ, vậy thì sẽ bị bắt lại sau đó bị phạt gấp đôi.

Về đến công xã, Hách chủ nhiệm liền lấy cái loa nói to:” Đây đều là những người vi phạm pháp luật, ra tay bạo hành người thân, chúng ta phải lên án và phê phán những thành phần này.”

Nhóm xã viên ở đây thích nhất là xem náo nhiệt, vừa nghe xong tội danh của đám người kia, bọn họ liền bu vào tay đấm chân đá. Có người còn cởi cả giày chọi, miệng không ngừng la mắng:” Hừ, kẻ thù của quốc gia, đáng đánh lắm!”

Mấy người bị đánh:”...”

Sau khi đám đông giải tán hết, bọn họ mới được đưa đến nông trường bên kia để đi cải tạo.

Tô Mạn lại kiến nghị với Hách chủ nhiệm:”Tôi sẽ viết thêm một bản thông báo, đính kèm ảnh chụp, nội dung là kế hoạch bắt người đi cải tạo lần này, để cho mọi người đều biết hội phụ nữ dưới sự dẫn dắt của chị có thể phát huy rực rỡ.”

Hách chủ nhiệm cười hài lòng:” Được, cứ nghe theo ý cô đi.”

Trước đây mấy người bọn Đinh Mẫn kia được giao nhiệm vụ, người nào người nấy chỉ ước cho mau kết thúc công việc, làm gì có tâm trạng lo lúc sau. Không giống với Tô Mạn này, làm gì cũng suy nghĩ chu toàn, mười phần hoàn hảo.

Hách chủ nhiệm lại nhịn không được tò mò hỏi:” Tiểu Tô à, cô nói xem sao đầu óc của cô lại giỏi như vậy chứ?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 197

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.