Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được đi tập huấn

Phiên bản Dịch · 1029 chữ

Tô Mạn khiêm tốn nói với Hách chủ nhiệm :”Lúc còn nhỏ sức khoẻ của tôi không tốt, vì vậy tôi phải nỗ lực động não hơn người bình thường. Cho nên tôi luôn đốc thúc mình phải không ngừng trau dồi kiến thức, mở mang đầu óc, có thể vì hội phụ nữ đưa ra nhiều kế hoạch hay.”

Hách chủ nhiệm gật đầu, giơ ngón tay cái lên:” Tốt, đây mới là tinh thần trách nhiệm mà người trẻ tuổi nên có , sau này cố gắng lên, tôi sẽ tranh thủ tạo cơ hội cho cô.”

Lúc hai người về tới văn phòng đã là tan tầm buổi chiều.

Ba người bọn Đinh Mẫn vẫn ở trong văn phòng xử lí mấy việc vặt. Chỉ là vẻ mặt của cả ba người bọn họ đều không được tự nhiên cho lắm.

Trước đó bọn họ chỉ biết Tô Mạn mang theo Hách chủ nhiệm đi xử lí chuyện của mấy người khiếu nại kia. Trong lòng còn âm thầm chờ xem kịch hay,muốn nhìn thử coi hai người làm nên trò trống gì. Nhóm xã viên đó cũng không dễ đối phó, cả đám đều dầu muối không ăn, nói sao cũng không chịu nghe.

Bởi vậy bọn họ hí hửng chờ suốt nửa ngày, mãi không thấy người về, liền nghĩ hai người Tô Mạn gặp phải phiền toái lớn rồi.

Ai mà ngờ lúc tan tầm, Hách chủ nhiệm lại dẫn theo một đoàn người về. Lại còn dẫn những người vi phạm đi diễu phố, tiến hành phê bình, làm đến oanh oanh liệt liệt.

Mấy người bị bắt đó, bọn họ cũng biết, thậm chí còn quen mặt. Dù sao trước đó đã từng gặp qua mấy lần, người nào người nấy đều hung dữ như cọp. Bây giờ lại thành thật bị trói xong rồi lôi đi,không ai có chút phản kháng nào.

Vừa thấy rõ tình huống, cả ba đều chột dạ chạy nhanh về văn phòng trốn tránh.

Bây giờ thấy Hách chủ nhiệm và Tô Mạn bước vào, đầu cũng không dám ngẩng lên, cúi gằm vào xấp giấy tờ tỏ vẻ “tôi rất bận rộn”.

Hách chủ nhiệm thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng:”Mấy người thoải mái quá nhỉ? Chuyện này tôi và Tiểu Tô đã giải quyết xong hết rồi, gì cũng không cần làm nữa, chờ lát nữa tan tầm đi ăn cơm chiều là được rồi. Tôi với Tiểu Tô đến cơm trưa còn chưa được ăn đây này, ai sướng như các cô đâu!”

Trình Hiểu Hồng cắn môi nói:” Chủ nhiệm... thật ra...nếu như,nếu như chúng tôi cũng được dân binh đoàn trợ giúp, chuyện này chúng tôi cũng làm được.”

Hách chủ nhiệm cười gằn hỏi ngược lại:”Vậy sao từ đầu cô không đi tìm người hỗ trợ đi? Là đầu óc thua kém Tiểu Tô ,hay là lười nên không muốn làm?”

“...”

“ Các cô tự xem lại mình đi, suốt ngày cứ ru rú trong cái văn phòng này làm gì? Cả đám đều là cán sự có kinh nghiệm lâu năm, vậy mà còn thua xa người mới vào như Tiểu Tô! Mấy người nói xem, rốt cuộc mấy người làm được gì, nói tôi nghe thử?”

Lập tức ba người đều cúi đầu, không dám nói lời nào.

Tô Mạn lại giơ tay phát biểu ý kiến.

Hách chủ nhiệm vẻ mặt tốt hơn một chút, nhẹ nhàng hỏi Tô Mạn:”Tiểu Tô, cô có ý kiến gì?”

Tô Mạn bình tĩnh nói:” Dù sao ba người bọn họ không có công lao thì cũng có khổ lao. Cứ giao việc còn lại cho họ đi, tôi tin tưởng ba người sẽ làm tốt. Chúng ta đều cùng nhau tiến bộ thì hội phụ nữ mới ngày càng phát triển hơn được.”

Ba người ngẩng đầu nhìn về phía Tô Mạn, không ngờ cô lại mở miệng nói giúp cho mình.

Hách chủ nhiệm nhướng mày, sau đó nhìn về phía ba con người ăn hại kia, cuối cùng lại nhìn về phía Tô Mạn:”Vậy cũng được, chuyện còn lại giao cho ba người các cô đấy, cố mà làm cho tốt, đừng để xảy ra sai sót gì.”

Lần này Trình Hiểu Hồng và Đinh Mẫn đương nhiên không có lời nào để nói, cúi đầu coi như chấp nhận phân công.

Ngược lại Vương Phương do dự giơ tay lên nói:”Hách chủ nhiệm, tháng này tôi còn phải lên huyện tham dự tập huấn...”

Nghe được mấy lời của Vương Phương, Hách chủ nhiệm lập tức đen mặt, cô ta bị làm sao vậy? Mới sắp xếp nhiệm vụ xong, chưa gì lại giở thói õng ẹo từ chối là thế nào?

Mấy đợt tập huấn trước đó, Hách chủ nhiệm là xem xét Vương Phương là người trong huyện đưa về, hơn nữa nhà lại ở trong huyện. Bởi vậy mới để cô ta tham dự tập huấn và hội thảo cho tiện.

Nhưng lần này thì không như vậy nữa.

“ Trong tay cô còn cả đống nhiệm vụ chưa làm xong, cố mà làm cho tốt đi. Chuyện lên huyện tham dự tập huấn, cứ để cho Tô Mạn đi là được rồi.”

Vương Phương lập tức trố mắt lên nhìn Tô Mạn, sau đó cố nói thêm:” Sao mà được, cô ấy không quen biết gì trong huyện cả...”

Hách chủ nhiệm không kiên nhẫn nói,” Trước lạ sau quen, cứ như vậy đi, không nói nhiều nữa.” Sau đó lại quay sang nói với Tô Mạn:” Tiểu Tô à, ngày mười lăm tháng này cô lên huyện tham dự tập huấn đấy, nhớ đừng có quên.”

Tô Mạn cười nói:” Cảm ơn tổ chức đã cho tôi cơ hội học tập, tôi sẽ dốc hết sức để trau dồi thêm kiến thức, trở về làm cho hội phụ nữ của chúng ta ngày càng vẻ vang.”

Hách chủ nhiệm vừa lòng gật đầu. Tiểu Tô là một người có năng lực, cử đi tham dự tập huấn, chắc chắn sau này sẽ có lợi đối với hội phụ nữ.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.