Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua nhà 7

Phiên bản Dịch · 861 chữ

Nói xong, Thiệu Lăng không tiếp tục hàn huyên, nghiêm túc lái xe, trên xe còn có vợ con, cho nên hắn càng nghiêm túc lái xe. Đừng nhìn gia đình ba người một chút cũng không hề chậm trễ, nhưng là đi tới đi lui vài cửa hàng, khi trở về thôn thì mặt trời đã xuống núi.

Thiệu Lăng vừa về đến nhà, dừng xe liền nhìn thấy mợ hai chạy vụt tới bên cạnh, Thiệu Lăng không có chú, sở dĩ gọi là mợ hai là vì hắn theo những người khác trong thôn gọi. Họ Thiệu ở thôn bọn họ nhiều, trên mấy thế hệ cũng có quan hệ họ hàng, vì vậy mọi người xưng hô đều có chút loạn.

Giống như là trong thôn rất nhiều người kêu Thiệu Lăng là “anh hai Thiệu”, nhưng kỳ thật, những người được xem như họ hàng gần với Thiệu Lăng cũng không nhiều lắm.

Vừa bước xuống, mợ hai lập tức vội vàng chạy tới, bát quái hỏi: “A Hân, các cháu đây là vừa đi thành phố về à?"

Lê Thư Hân ậm ừ một tiếng, nói: “Đúng vậy.”

Cô giơ cái túi trên tay lên nói: "Tiểu gia hỏa uống hết sữa bột rồi, không mua thì thằng bé đói bụng".

Mợ hai nhìn thấy vợ chồng họ xách một cái túi đựng đồ đạc của trẻ con, sau đó là một túi đồ ăn của trẻ em, ngạc nhiên hỏi: “Các cháu ra cửa một chuyến, chỉ mua mấy thứ đồ vật này?”

Thật là, để cho bà ta đến khí lực buôn chuyện cũng không có.

Lê Thư Hân bật cười, nói: “Mua cái gì, một đoạn thời gian nữa không phải dọn đi sao? Mua xong lại phải chuyển đi. Chúng cháu gần đây không định mua cái gì."

Lời này cũng không giả, mợ hai lập tức không còn hứng thú, nói: “Hai vợ chồng cháu, thật là một chút cũng không biết hưởng thụ, các cháu không biết đúng không? Thằng nhóc Bảo Căn mua xe ô tô rồi.” lại ra vẻ khoa trương nói tiếp: “Nghe nói chi hơn ba mươi vạn, thật sự là đáng giá!"

Thiệu Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần: " Nó mua xe rồi? Cháu đi xem một chút."

Bảo Căn nhỏ hơn Thiệu Lăng 5,6 tuổi, cũng mới vừa thành niên, tiểu tử này đọc sách không tốt, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, liền ở nhà hỗ trợ cho quán bán quà vặt của nhà, nói là hỗ trợ, thực tế cũng không làm được gì, chỉ thỉnh thoảng làm chân chạy giao hàng cho khách.

Lần phá dỡ này, gia đình hắn ta được bồi thường không tính là nhiều, nhưng cây trái của ông nội hắn trồng thật ra không ít, hơn nữa đều là cây anh đào có giá trị cao. Cho nên, sau lần thanh toán đầu tiên, gia đình hắn ta nhận được nhiều nhất.

Hai vợ chồng Thiệu Lăng và Lê Thư Hân cầm được tiền lập tức đi mua phòng ở, Bảo Căn thì lập tức mua xe.

Thiệu Lăng cũng là một người thích ô tô, hắn ngay lập tức đi qua để tham gia cuộc vui.

Mợ hai nhìn thấy Lê Thư Hân một tay bế con một tay xách túi, liền chủ động giúp cô xách túi vào cửa, nói: "Cháu nhìn chồng cháu xem, nghe nói đến xe liền vợ con đều mặc kệ. Hãy để mấy chiếc xe đó theo chân sống với bọn nó cả đời đi. "

Lê Thư Hân bật cười, nói: "Đúng như vậy."

Mợ hai vừa ngồi xuống, hít hít cái mũi, nói: "Nhà cháu có mùi gì đó? Sao có mùi lạ thế?"

Lê Thư Hân cũng ngửi thấy, cô đi tìm xem mùi ở đâu, mới nhớ ra là vỏ sầu riêng chưa vứt, “Mấy ngày hôm trước mua sầu riêng, vốn định hầm vỏ sầu riêng với gà nhưng hôm nay trời nóng, nhà cháu nhiều chuyện phải lo liệu, cháu sợ uống canh này thì nóng trong người, cho nên định vứt đi.”

Mợ hai không đồng ý: " Vứt cái gì mà vứt!"

Bà ta không chút khách khí, nói: “Nếu cháu không cần thì cho ta, đồ vật tốt như vậy mà vứt đi thì rất đáng tiếc, cháu không nấu thì để ta mang về nấu, có gì mà nóng với chả không nóng.”

Nói rồi bà ta bỏ vỏ sầu riêng trữ mấy ngày sang một bên, cười rạng rỡ nói: "Cháu xem cháu này ... Hả? Đây là hộp gì?"

Lê Thư Hân: “À, cái này là quần áo cũ của Thiệu Lăng , đều không thể mặc nữa, cháu định bỏ đi không dùng nữa.”

Mợ hai trợn mắt há mồm, hỏi: “Không dùng nữa, vứt đi? Quần áo tốt như này mà vứt hết đi?”

Lê Thư Hân bật cười, nói: “Mợ hai, mấy cái này không phải là quần áo tốt, Thiệu Lăng làm việc chân tay phí nhiều sức lực, người xem quần áo này cơ bản đều rách rồi.”

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.