Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền tới tay 9

Phiên bản Dịch · 869 chữ

Thiệu Chi một bên khịt mũi, ở trong lòng cô ta mẹ yêu cô ta nhất, để mẹ phải nói ra điều này thật là tiện nghi anh hai. Bất quá nếu không cho cô ta tiền mua phòng mua xe làm của hồi môn, đừng mơ cô ta sẽ kêu một tiếng "Anh hai".

Cô ta *âm dương quái khí nói: “Mẹ, anh ta có tiền rồi, nói chuyện cũng hung hăng hơn.”

Thiệu Lăng: “Mày sai rồi, trước kia tao đối với mấy người cũng không có gì hoà nhã.”

Ánh mắt rơi vào trên người chị dâu, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Chị dâu, chị thật biết tính kế. Bộ dạng này theo lời của A Hân, không khỏi quá không phúc hậu đi?”

*âm dương quái khí : Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán.

Chị dâu Thiệu, Hứa Mẫn có vài phần ngượng ngùng, là thật hay giả thì khó mà nói, nhưng lại giả bộ rất thống khổ và chân thành: “Chị không có ý xấu, còn không phải ba mẹ muốn hỏi sao? Chị cũng đành nghe ba mẹ.”

Ý tứ là, anh không thể trách cứ tôi, có không vui thì đi mà chất vấn ba mẹ mình.

“Không có ý xấu đã tính kế người thế này, có ý xấu còn không giết người phóng hỏa sao?”

Thiệu Lăng không khách sáo, nói thẳng: “Tôi không cần biết chị nghe ai, tôi chỉ biết một điều là chị gọi điện thoại đến, nếu đã dám làm thì đừng trách tôi không khách khí. Ai ở đây dám tính kế A Hân nhà tôi, thì đừng trách tôi không cho người đó mặt mũi, mấy người chẳng là cái thá gì cả.”

Thiệu Thành nhíu mày: “Đây là chị dâu của em, sao em có thể nói chuyện với chị dâu như vậy.”

Thiệu Lăng cũng không có cảm tình gì với anh cả, liếc anh ta một cái, nói: “ Anh nói chuyện cũng vô dụng, cô ta càng vô dụng. Không phải, là tất cả các người đã đánh giá quá cao tầm quan trọng của bản thân."

Nghe thấy cậu con trai cả yêu quý của mình bị "ức hiếp", Thiệu Quốc Uy không thể chịu đựng được nữa.

Thiệu Quốc Uy vẫn luôn nghẹn khuất, lúc này rốt cuộc không chịu nổi nữa mà nhảy ra ngoài “Mày nói cái gì!”

Thiệu Lăng: “A!”

Thiệu Quốc Uy thói quen bá đạo, thấy đứa con trai thứ hai này một chút mặt mũi cũng không cho, lập tức nhảy dựng lên: “Hôm nay tao phải đập chết thằng khốn nhà mày! Bằng không mày không biết cha của mày là ai!”

Thiệu Lăng tầm mắt nhìn thấy vị trí của bà Hồ, lúc bọn họ ở đây tranh cãi, tự nhiên sẽ có người đứng xem náo nhiệt, bà Hồ cũng nằm trong số đó. Vừa rồi còn đang khoác lác với chân dài, lúc này đã chen tới.

Hắn không chút do dự rút lui sang một bên, Thiệu Quốc Uy dơ tay xông đến muốn bạt tai, liền đánh trúng trên người bà Hồ. Bà Hồ vô duyên vô cớ bị liên lụy, rên rỉ một cái rồi trực tiếp gào mắng: "Mẹ kiếp!"

“A, chị dâu Hồ, tôi đang đánh con trai chị xông lên đây làm gì?” Giọng điệu của Thiệu Quốc Uy không thế nào tốt, ông ta làm chủ nhiệm Phòng Giáo Vụ, chính là lãnh đạo, lúc nói chuyện tự nhiên không khách khí: “Không có việc gì thì đứng qua một bên đi! Đi theo làm loạn cái gì?”

Mà bà Hồ là ai?

Nổi tiếng xa gần là người đàn bà đanh đá, bà ta có thể để mình bị đánh còn bị mắng?

Bà ta sửng sốt, ngay sau đó lập tức nhảy dựng lên, trực tiếp bổ nhào lên Thiệu Quốc Uy, cái miệng rộng hướng lên trên mặt Thiệu Quốc Uy mắng: “Thằng khốn nạn, mày là cái thá gì, còn dám đánh lão nương! Tao giúp mày mở con mắt thứ ba lên nhìn. Ông nó ơi, ông về mà xem thằng khốn nạn này, đây là muốn khi dễ cô nhi quả phụ chúng tôi!”

“A bà làm gì vậy, mau buông ra!” Phạm Liên vọt lên, “Chị Hồ, sao chị có thể bắt nạt người ta...”

Mặc dù Phạm Liên cũng không gầy nhưng vẫn không chịu nổi bà Hồ là một bà già béo lưng hùm vai gấu.

Hơn nữa, bà ấy đã quen với việc gây rắc rối, hai chọi một, thế nhưng cũng không phải đối thủ của bà ấy.

Gần như ngay lập tức, bà ta liền đè Thiệu Quốc Uy và Phạm Liên ấn ở trên mặt đất, mỗi người một tay, như bắt gà.

“Nhà họ Thiệu chúng mày xưa nay thiếu đạo đức, con ruột của mình không nuôi, hiện tại còn không cần cái mặt già, không biết xấu hổ tới cửa đòi tiền. Tổ tông cũng phải nhảy ra mắng chúng mày khốn nạn!” Ô, lão bà này thế mà có thể mắng ra tiếng người.

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.