Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Gia Tới

1568 chữ

"Ai nha, hai đứa nhỏ này, rốt cuộc là làm sao đây?" Viện trưởng cô nhi viện mở cửa liền thấy hai tiểu hài tử ôm nhau gào khóc.

Vạn viện trưởng biết Lý Tưởng biết hôm nay có người tới đón nàng, luyến tiếc bạn tốt của nàng là Phạm Ly. Nhìn hai tiểu hài tử khóc lớn như vậy, nàng cũng không nhịn được mà rơi lệ.

Phạm Ly là đứa trẻ có chứng tự kỷ, ở trong cô nhi viện không thích nói chuyện cùng ai, duy chỉ cùng Lý Tưởng đặc biệt tốt, hai nguời giống như tỷ đệ bình thường, như hình với bóng, nhưng hôm nay ngưòi nhà Lý Tưởng muốn tới đón nàng, nàng phải rời khỏi, khẳng định là rất luyến tiếc.

Nghĩ đến thời điểm hằng ngày ở chung, Vạn viện trưởng cũng thực luyến tiếc, bất quá Lý gia là kẻ có tiền, nơi đó so với cô nhi viện vẫn tốt hơn.

"Đừng khóc nga, lập tức có người đến đón ngươi về nhà, ngươi về sau nếu nhớ viện trưởng, nhớ Phạm Ly, cũng dễ dàng trở lại thăm chúng ta, không phải không về được." Vạn viện trưởng khuyên nhủ.

Lý Tưởng cũng dần dần dừng lại tiếng khóc, Phạm Ly cũng đang nghẹn ngào, với hắn mà nói, một người duy nhất có thể cùng hắn nói chuyện chuẩn bị rời đi, hắn cảm thấy mình lại sắp bị bỏ rơi, vì sao nàng lại có thể đi, mà chính mình không thể cùng nàng đi chung, hắn không hiểu, cũng không thể nói nên lời, chỉ có khóc tê tâm liệt phế.

Lý Tưởng nhìn tiểu nam hài mình đang ôm, nguyên nhân nàng cùng hắn khóc không giống nhau, nhưng nàng cần một cái ôm, cần thống thống khoái khoái khóc một lần, kiếp trước bản thân rời cô nhi viện liền không có trở lại, bởi vì nàng không muốn nhớ tới chính mình từ nơi đó đi ra.

Nhung là sau đó nghĩ lại, thời điểm mình vui vẻ nhất, cư nhiên lại là lúc ở cô nhi viện, cùng những bằng hữu khác cùng nhau chơi đùa, có nhiều người chiếu cố, không có lục đục, tuy rằng ăn mặc không tốt, nhưng lại quá an tâm.

Chết qua một lần, Lý Tưởng nhìn ánh mắt phiếm hồng của tiểu nam hài, không hiểu sao trong lòng mềm nhũn.

"Phạm Ly, ta sẽ trở về tìm ngươi, ngoan ngoãn chờ ta". Lý Tưởng nhìn ánh mắt hắn, gằn từng tiếng.

Phạm Ly nhu thuận gật đầu.

Vạn viện trưởng vỗ đầu hai tiểu hài tử, mang theo Lý Tưởng rời đi, ra đại sảnh tiếp khách.

Lý Tưởng gầy gò đi phía sau, tóc vàng vàng, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đỏ lên vì khóc, Vạn viện trưởng lấy khăn ướt lau mặt cho nàng, thấy đứa nhỏ này nhìn chằm chằm vào mình, đôi mắt kia thâm thúy, giống như có vô số tâm tư không muốn để người khác biết làm bà giật mình, lúc nhìn lại, phát hiện khuôn mặt Lý Tưởng điềm đạm đáng yêu, cũng không có cảm giác kỳ quái vừa nãy, bà chỉ nghĩ chính mình hoa mắt.

"Mới đến nhà phải biết lễ phép, tay chân phải chịu khó, phải biết nghe lời, hiểu không?" Vạn viện trưởng ngồi xuống, đem quần áo của nàng sửa lại , hôm nay cố ý đem cho nàng cái váy lục sắc, tiểu cô nương thực gầy, cũng may làn da trắng nõn, ngũ quan cũng xinh xắn, thoạt nhìn vẫn làm người ta yêu thích.

"Đã biết, viện trưởng." Lý Tưởng ôm lấy thân thể của Vạn viện trưởng, âm thanh nhu nhu nói: "Viện trưởng, ta đi rồi, giúp ta chăm sóc Phạm Ly." Giờ phút này, nàng giống như có lửa giận thiêu đốt, trong lòng có vô số hận ý, nàng phải rời khỏi nơi này, nàng muốn báo thù, nàng muốn cho đám người đó hưởng thụ một chút tất cả những cảm thụ của nàng năm đó, nàng không phải tiểu cô nương trước kia không hiểu chuyện, nàng đã trở lại.

...

Không cùng Phạm Ly cáo biệt, Lý Tưởng ngồi trên xe Lý gia, chính xác hơn là hạ nhân Lý gia.

Tới đón là một phụ nhân béo mập, nhìn qua thực thân thiết, trên mặt còn lộ ra nụ cười ôn nhu, từ lúc nhìn thấy Lý Tưởng vẫn cười tủm tỉm như vậy.

"Ngươi chính là Lý Tưởng, lớn lên thật xinh đẹp, phu nhân vốn để cho ta tới đón ngươi hồi Lý gia, nhưng là lão thái thái, cũng chính là bà nội ngươi cảm thấy ngươi ngây người trong này lâu như vậy, sợ học không ít thói quen xấu, cho nên cho ta trước mang ngươi đi nhà cũ ở nông thôn sống một thời gian, dưỡng dưỡng thân mình, tới lúc đó tiêu tiêu sái sái trở về." Vị phụ nhân kia có vẻ thập phần thích bộ dáng của Lý Tưởng, lôi kéo người nàng, ân cần hỏi han.

Bản thân nàng trước kia rất thích vị đại thẩm này , cảm thấy nàng thập phần thân thiết, chính mình đối với mọi thứ không thân thuộc, đại thẩm cũng giới thiệu lại với mình, ngay cả vì sao trực tiếp đưa Lý Tưởng về nhà chính mà đi về nông thôn trước, đều nói chô nàng nguyên nhân.

Nàng ở nông thôn ngây người năm năm, sống thập phần gian khổ, sau khi trở lại Lý gia, phẫn hận nhất chính là lão thái thái, cảm thấy chính vì bà nên mình mới không được hồi gia, bị quăng ở nông thôn, lần đầu tiên gặp mặt lão thái thái đã nháo lên.

Đem lão thái thái chọc tức.

Sau đó mới phát hiện, lão thái thái tuy rằng ở ngoài không thân thiện, tính tình khó khăn, nhưng cũng là người công bằng duy nhất ở Lý gia, đáng tiếc chính mình vừa tiến gia, lại đem lão thái thái đắc tội.

Mà người phụ nhân béo mập bênh cạnh nàng, họ Lô, là lão nhân trong đám người hầu, cũng là quản gia Lý gia, thập phần trung tâm, khắp nơi hãm hại nàng, chính nàng vẫn coi bà ta là người tốt, đối với bà ta có cảm giác ỷ lại, bởi bà ta là người đón nàng ra khỏi cô nhi viện.

Nhìn bà ta thả lỏng người, mặt cười tủm tỉm, Lý Tưởng biểu hiện ra một bộ dạng khiếp đảm nhưng vẫn muốn thân cận, thân thể hơi dựa vào nàng, một đường nghe nàng nói, không người giáo huấn chính mình, phu nhân được rất nhiều yêu thích, nàng còn có một vị tỷ tỷ phi thường tốt, nói đến phụ thân nàng lại là một người nghiêm khắc hung dữ, người khác hơi phạm chút sai lầm, sẽ giận dữ, này cũng là nguyên nhân chính mình thập phần sợ hãi phụ thân, chưa nhìn thấy hắn đã cảm thấy hắn thật đáng sợ.

Bất quá hiện tại, Lý Tưởng biết nữ nhân này thật thối, nàng làm bộ như thật sợ hãi, tựa trên người bà ta ngủ, trong tay còn nắm gắt gao váy tơ tằm của bà ta, giống như túm khăn.

Lão thái thái ra lệnh cho bọn họ đưa nàng đi nhà cũ ở nông thôn, nhà cũ của Lý gia ở nông thôn cũng rất thể diện, là gia tộc rất lớn, nếu Lý Tưởng được đưa đến đó, cũng có thể đạt được giáo dục tốt, nhưng là Lô quản gia cũng không đưa nàng đến nhà cũ, mà an bài đến cách vách nhà một thôn phụ, nhà kia đã có ba nữ nhi, quan hệ vợ chồng lại không tốt, thê tử tính tình hung hãn, trượng phu lại là người chơi bời lêu lổng còn thích uống rượu, uống rượu liền đánh mấy đứa nhỏ hả giận. Những ngày tháng ở đó của Lý Tưởng nghĩ tới có thể hiểu.

Đối với Lý Tưởng mà nói, những ngày này so với ở cô nhi viện còn đáng sợ hơn, dưỡng thành tính cách khiếp nhược của nàng, cho dù sau này đi tới nơi tráng lệ như Lý gia, vẫn là làm kinh chịu sợ, hoàn toàn không lên được mặt bàn.

Nhưng bây giờ, trải qua quá trình ở bệnh viện tâm thần ngày ngày tra tấn, quá trình này đối với Lý Tưởng mà nói, đã không xem như thống khổ.

Trên xe xóc nảy, lúc này thân thể nàng lại không khỏe lắm, dễ dàng say xe, cảm giác được sắp phun, cũng không thèm nhịn xuống, mà là "Oa" một tiếng, trực tiếp phun lên người Lô quản gia.

Nhất thời một cỗ đặc mùi hôi thối xộc lên mũi, trên váy tơ tằm loại tốt nhất của Lô quản gia đầy những thứ chất nhầy vàng vàng, có cái còn nguyên hình, có cái không nhận ra là thứ gì, nàng nguyên bản còn giả bộ vẻ mặt thân thiết hỏi Lý Tưởng có choáng váng say xe không, có khó chịu hay không, giờ phút này đang vẻ mặt giận dữ, hận không thể đem tiểu tạp chủng này đạp xuống xe.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Báo Thù Lục của Lưỡng Khỏa Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi beelun102
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.