Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Sinh

Phiên bản Dịch · 2457 chữ

Mê mang mở to mắt, cảm giác phía sau lưng ẩm ướt, y phục áp sát vào lưng rất khó chịu, Lục Dương trí nhớ bị dừng lại trong nháy mắt lúc đang rơi xuống vách núi.

“Đây chính là tử vong à, nguyên lai cũng không có khủng bố như vậy, chỉ là luôn được nghe thấy người ta nói, từ chỗ cao nhảy xuống đều thành một mớ hỗn độn, không biết mình hiện tại có giống hay không.” Lục Dương tự giễu nghĩ đến.

Không phải liền là chết à, Lục Dương cũng thản nhiên, đời trước thù kia đều đã báo, cũng không để lại tiếc nuối gì, chỉ là, vì cái gì mà trong lòng mình còn nhiều sự không cam lòng như vậy đây.

Là tin lầm bằng hữu, hay là phải nhận mệnh đây?

Năm 2040, Địa Cầu văn minh công nghiệp phát triển bùng nổ, máy móc thay thế tuyệt đại bộ phận sức lao động, theo bên cạnh là mức độ chữa bệnh được để cao mà nhân khẩu đạt đến con số chưa từng có là 12 tỷ.

Thất nghiệp, giàu và nghèo chênh lệch càng lớn, kêu ca, biểu tình thị uy thành đại danh từ ở tất cả các quốc gia.

Vì giải quyết vấn đề này, các quốc gia liên hợp lại một chỗ, dưới sự nỗ lực của chín quốc gia lớn nhất, áp dụng công nghệ cao liên hợp khai phát ra game mô phỏng online 3D << Thế giới thứ hai>>, hoàn thành mộng tưởng mấy chục năm của người chơi.

Trò chơi này chỉ có một Sever duy nhất, cộng đồng của tất cả người chơi đều cùng một chỗ cạnh tranh, lưu lượng vượt qua 3 tỷ người tiến vào trò chơi, khiến trò chơi bị tư bản truy phủng, quan phương khai thông công năng đổi tiền tệ trong trò chơi thành tiền tệ hiện thực, thực sự làm dịu đi áp lực nhân khẩu mang đến do thất nghiệp.

Lục Dương vốn là một hài tử trong gia đình công nhân phổ thông, tranh thủ thời gian trống sau khi thi đại học, vì phụ cấp chi phí trong nhà cũng tiến vào trò chơi, thành một cày tiền viên trong phòng làm việc, thế nhưng Lục Dương không nghĩ tới, chính mình là một tiểu nhân vật lại xông ra kết quả ngoài ý muốn, không chỉ có sáng tạo ra một tiểu hình công hội 5000 người, còn thành lập một tòa cứ điểm phòng ngự ở khu đỉnh cấp dã quái.

Khoảng cách từ khu vực đỉnh cấp dã quái đến hệ thống chủ thành cần chạy nửa ngày thời gian, sau khi Lục Dương thành lập cứ điểm này liền được tất cả người chơi hoan nghênh, mua dược phẩm, sửa đồ, bán đấu giá, giao dịch, logout nghỉ ngơi đều tiến hành bên trong cứ điểm.

Dựa vào cứ điểm này, không nói ngày thu đấu vàng, coi như ngày vào vạn kim cũng không đủ, đến thời điểm này, Lục Dương đạt tới lúc nhân sinh huy hoàng nhất, hắn dựa vào cái cứ điểm này, có thể cho người nhà cùng các huynh đệ sinh hoạt tốt hơn, nhưng Lục Dương không nghĩ tới, đây chỉ là mộng tưởng hư huyễn.

Cứ điểm sáng tạo ngày thứ ba, Hoa Hạ đệ nhất nghiệp đoàn hội trưởng, đồng thời cũng là Hoa Hạ siêu cấp hào môn Đại thiếu gia Lưu Kiệt, mang theo đoàn thành viên 300 chủ lực tự mình đến nhà thăm, muốn mua xuống cứ điểm trong tay Lục Dương.

Lục Dương tự nhiên không thể đồng ý, Lưu Kiệt ra giá so với phí tổn chỉ cao hơn 10%, căn bản tính toán bọn Lục Dương như lao động tay chân, lại nói cứ điểm này là kết quả nỗ lực của 5000 huynh đệ, đề cử Lục Dương làm lão đại quản lý cứ điểm, đại biểu cho các huynh đệ tín nhiệm Lục Dương hắn, nếu cứ như vậy bán, Lục Dương làm sao đối mặt với các huynh đệ.

Sau khi cự tuyệt Lưu Kiệt, Lục Dương lo lắng đối phương trả thù, mặc dù thủ hạ huynh đệ có 60 Đại Pháp Sư Tam chuyển, chính mình cũng nắm giữ Ma Thần chi tâm không sợ đối phương nhiều người, nhưng vì phòng ngừa đánh lén, Lực Dương cùng công hội tam đại Phó hội trưởng thương nghị, để ba người mỗi người mang theo ba chủ lực đoàn luân phiên 24 giờ thủ thành.

Liên tục khẩn trương một tháng, Lưu Kiệt bên kia không có bất cứ động tĩnh gì, Lục Dương dần dần buông lỏng cảnh giác.

Bởi vì cái gọi là thành cũng bởi tín nhiệm bại cũng bởi tín nhiệm, chính lúc Lục Dương hoàn toàn tin tưởng hảo hữu bên người mình, buổi tối ngày thứ ba sau khi giải trừ cảnh báo, bốn năm đại học giường tầng huynh đệ, đồng thời cũng là một đoàn chủ lực MT tên Hoàng Tường nói cho Lục Dương, bên trong khu đỉnh cấp dã quái phát hiện một Boss mới, cần toàn bộ ba chủ lực đoàn bên trong nghiệp đoàn toàn bộ điều động mới có thể tiêu diệt.

Lục Dương không nghi ngờ gì, lập tức mang theo ba chủ lực đoàn cùng Hoàng Tường chỉ huy xuống tới một sơn cốc bên trong địa đồ, thế nhưng đến nơi, Lục Dương nhìn thấy không phải là Boss, mà là Hoa Hạ đệ nhất nghiệp đoàn hội trưởng Lưu Kiệt cười lạnh cùng 12 chủ lực đoàn của hắn, 12 ngàn tên đỉnh cấp thành viên cấp 200.

Lục Dương thời điểm này mới hiểu được, Lưu Kiệt không hề từ bỏ ý nghĩ lấy được cứ điểm của chính mình, chỉ bất quá hắn đổi một loại phương thức khác, dùng trọng kim để thủ hạ mình làm phản, đem chính mình dẫn tới sơn cốc không trốn thoát được bên trong địa đồ, đồng thời phóng thích kết giới không thể sử dụng hồi thành.

Vào lúc ban đêm, Lục Dương cùng ba chủ lực đoàn trong tay hắn, bị đối phương sử dụng phương thức chiến đấu cưỡng chế phục sinh giết chết chí ít bốn mươi lần.

3000 thành viên chủ lực đoàn toàn bộ bị bạo chết , tổn thất nặng nề, cứ điểm bị Lưu Kiệt sáu chủ lực đoàn khác công phá, toàn bộ tâm huyết của Lục Dương hóa thành bọt khí.

Vì kiến tạo cứ điểm này, Lục Dương vay ngân hàng rất nhiều tiền, lúc trước cứ điểm dựa vào huynh đệ bang hội, nhưng bây giờ cứ điểm bị hủy, thành viên chủ lực đoàn trang bị không còn, Lục Dương hoàn toàn đánh mất năng lực chi trả, đối mặt với khoản nợ to lớn cùng ánh mắt tuyệt vọng của huynh đệ, Lục Dương kinh hoàng tuyển chọn trốn tránh, cả ngày nhốt mình trong phòng lấy tửu mua say.

Lục Dương cho rằng mình giãy dụa vượt qua tuổi già trong vô tận thống khổ, thì một sự tình để hắn triệt để bừng tỉnh.

Phụ mẫu còn 10 năm nữa mới về hưu không cho Lục Dương vượt qua tuổi già trong nợ nần, không chút do dự quyết định xin nghỉ hưu sớm tại xí nghiệp nhà nước, mỗi ngày làm khuân vác bên trong công trường giúp Lục Dương kiếm tiền trả nợ.

Thế nhưng chưa tới nửa năm, phụ thân kỳ lạ trên công trường bị vật nặng nện thương tổn, đưa đến bệnh viện không đợi cứu giúp liền qua đời, phụ thân chết đối với mẫu thân đả kích rất lớn, không lâu sau mẫu thân cũng qua đời.

Trong thời gian ngắn, song thân lần lượt qua đời, khiến Lục Dương đau đến không muốn sống, vốn cho rằng phụ thân chết ngoài ý muốn, thế nhưng sau khi bị chó săn Vương Đằng của Lưu Kiệt mang người đánh trên mặt đất, trào phúng nói cho hắn biết hết thảy đều là Lưu Kiệt sai sử hắn làm, Lục Dương bây giờ mới biết được, Lưu Kiệt không muốn cho hắn bất kỳ cơ hội xoay người nào.

Ngay khi thời điểm Vương Đằng chuẩn bị giết Lục Dương, chiến hữu Hàn Trung biết tin phụ mẫu Lục Dương qua đời từ nơi khác chạy đến, trùng hợp cứu Lục Dương sau mang ra nước ngoài.

5 năm, trọn vẹn thời gian 5 năm, Hàn Trung dạy bảo Lục Dương đoán luyện thân thể, học tập phương pháp giết người, 5 năm sau, Lục Dương bằng vào lòng cừu hạn tràn đầy, trong giới lính đánh thuê quốc tế xông ra danh hào “Huyết Hỏa”, mang theo một đội lính đánh thuê trở lại cố quốc, bỏ ra nhiều tiền mua được thời gian về nhà của Lưu Kiệt, sau đó mai phục trước cửa nhà, trong một sát na khi Lưu Kiệt vào trong nhà, một thương bắn nổ đầu Lưu Kiệt.

Một khắc này, Lục Dương rốt cục cảm giác được một tia giải thoát, vốn muốn tiếp tục đuổi giết người khác từng hại hắn, không nghĩ tới người nhà Lưu Kiệt vận dụng hết tất cả lực lượng đuổi giết hắn, Lục Dương chỉ có thể mang theo đoàn lính đánh thuê tạm thời rời đi, đánh tiếc, thời điểm Lục Dương tới gần biên cảnh bị cảnh sát cùng sát thủ Lưu gia phát hiện.

Trong quá trình truy trốn, Lục Dương để yểm hộ cho một huynh đệ thụ thương, liền nhử cảnh sát theo vào trên trong đại sơn, cuối cùng bị ngăn cản trên một vách núi.

Đối mặt với cảnh sát chiêu hàng, Lục Dương khóe miệng chỉ có cười lạnh, kiếp này đại thù đã báo, Lục Dương không còn tiếc nuối, cũng mất đi lý do sống, lựa chọn thả người nhảy xuống vách núi.

Chỉ là, trong tích tắc lúc nhảy xuống, trước mắt Lục Dương xẹt qua hình ảnh muột khuôn mặt mỉm cười cùng đôi mắt không mang theo một tia tạp chất, muốn nói còn tiếc nuối, cũng chính là nàng.

Nàng là bạn học thời đại học của Lục Dương, tên Trầm Mộng Dao, nàng xinh đẹp như vậy, khí chất tựa không nhiễm trần thế, thời điểm ấy, Lục Dương chỉ là một người bình thường không đáng chú ý trong trường học, mỗi lần nàng mỉm cười đều mang đến cho Lục Dương sự cổ vũ lớn lao, cũng tại thời điểm ấy, hai người đi lại rất gần, nhưng gia thế Trầm Mộng Dao hiển hách.

Lục Dương vốn định chờ chính mình thời điểm có thực lực đi thổ lộ, đánh tiếc, Lưu Kiệt không cho hắn cơ hội đó, 5 năm sau, khi Lục Dương trở về nghe ngóng tin tức Trầm Mộng Dao, biết được người nhà nàng an bài nàng gả làm vợ người, chỉ là cuộc sống không mấy vui vẻ.

Không cam tâm, nếu như không có tin sai bằng hữu.

Nếu như mình có càng nhiều thời gian để phát triển.

Nếu như mình càng cường đại.

Nếu như…

Nếu như…

Phẫn hận trong lồng ngực khiến Lục Dương vươn tay vung quyền đánh trên vách tường bên người, cảm giác đau đớn kịch liệt trong nháy mắt chiếm cứ toàn bộ hệ thần kinh.

Lục Dương ánh mắt bỗng nhiên trợn to.

“Ta không phải chết à, sao cánh tay lại có thể động, sao vẫn còn xúc cảm thần kinh?”

Lục Dương vội vàng ngồi dậy kiểm tra thân thể chính mình, phát hiện mình vốn nên ngã thành một mớ hỗn độn, thân thể lại y nguyên không có một tia vết thương tổn hại, sờ sờ phía sau lưng, trên quần áo ẩm ướt không phải máu, chẳng qua bởi vì mình nằm trên giường, khí trời oi bức mà chảy mồ hôi.

Lục Dương mộng, đây là chuyện gì, chính mình vậy mà không chết , thân thể lại còn hoàn hảo không chút tổn hại? Cái này sao có thể, cho dù là đến năm 2050, cũng không có nghe nói đem người ngã vỡ nát hoàn hảo phục sinh không chút tổn hại a, liền xem như có, cũng không có khả năng xuất hiện trên người mình, đây là nơi nào?

Giương mắt nhìn xung quanh một chút, Lục Dương phát hiện lúc này mình đang ngồi trên một chiếc giường đơn cũ nát, được che đậy cực kỳ chặt chẽ bởi một cái màn.

Kéo màn ra, đập vào mắt hắn là một chiếc bàn gỗ cũ kĩ không biết bao nhiêu năm.

Trên mặt bàn, trên tường đều có một hàng chữ: Ngươi quên hổ thẹn hồ!

Nhìn thấy bốn chữ này, trong nháy mắt Lục Dương toàn thân lạnh toát, da đầu tê dại, trong lòng hiện lên ý nghĩ khó tin, đây không phải căn phòng cũ ta ở lúc tốt nghiệp cao trung sao, bốn chữ này được khắc lên thời điểm học kì cuối cùng mình tốt nghiệp cao trung, mục đích là khích lệ mình thi đại học, thế nhưng Lục Dương nhớ rõ ràng, sau nàu sửa nhà mẫu thân đã xóa sạch mấy chữ này, tại sao lại xuất hiện đây.

Còn có chiếc ghế nhựa plastic có chút hư hao, một trương đầu gỗ đặt tại nơi hẻo lánh góc bàn ăn, một đài Tv cũ kỹ 42 tấc, những thứ này đều bị mình ném đi rồi mua mới, sao bây giờ lại trở lại trong phòng này, chẳng lẽ chính mình trọng sinh?

Ngẩng đầu lên liếc đồng hồ, kém một phút liền đến mười hai giờ trưa, Lục Dương có chút không xác thực mở ti vi, chọn lựa đài truyền bá trung ương.

Bên trong bản tin thời sự lúc mười hai giờ, chính miệng nữ nhân chủ trì nói ra: “Người xem, các bằng hữu ngươi tốt, hôm nay là ngày 16 tháng 6 năm 2040, Âm lịch mùng 7 tháng 5…”

Trong chớp nhoáng, đầu Lục Dương ầm ầm nổ vang, vội vàng hướng ra bên ngoài nhà đi tới, nhìn về lầu chính đại học đã di chuyển 5 năm trước cách đó không xa, lúc này y nguyên không chút tổn hại tọa lạc tại địa phương ban đầu, nội tâm Lục Dương không nhịn được kích động, từng quyền trùng điệp đánh vào vách tường trước cửa nhà, trong lòng phẫn nộ hò hét nói: Ta, thật trọng sinh.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Cuồng Bạo Hỏa Pháp của Nhiêu Thiêu Địa Ngục Bào Hao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyenVanAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.