Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
2286 chữ

Hình tượng thiếu niên sạch sẽ lịch sự của Tư Hoàng hiển nhiên đã lọt vào mắt Quan Li, hai người từ thang máy ra, khi cùng đi đến đoàn phim còn vừa nói vừa cười, không đến mức quá thân cận, cũng sẽ không có vẻ xa lạ, khoảng cách vừa vặn tốt đẹp.

Chỉ là sau khi vào đoàn phim, hai người đều phát hiện đoàn phim không khí có chút kỳ quái. Khi nhìn đến vị lão nhân ngồi phía sau Liễu đạo diễn, bọn họ liền hiểu ra nguyên nhân, Quan Li trên mặt nhẹ nhàng thu liễm biểu tình lông mày khẽ nhăn lại.

Tư Hoàng lại bất động thanh sắc, thong dong lễ độ đi qua.

"Thiết lão, tiểu tử này chính là Tư Hoàng." Liễu đạo diễn ngẩng đầu liền nhìn thấy hai người Tư Hoàng liền nói với lão nhân bên cạnh..

Vị này lão nhân chính là chỗ dựa lớn nhất Hoàng Đồ, cũng là nguyên lão trong iới giải trí, thế lực là khó có thể tưởng tượng. Tóc ông ta màu bạc, cái trán đã có ba tầng nếp nhăn, làn da lại có ánh sáng, khí sắc thoạt nhìn tương đối không tồi. Một thân đường trang màu xanh biển rộng thùng thình, trong tay cầm một cây trượng, sau khi nghe Liễu đạo diễn nói liền quay nhìn qua Tư Hoàng và Quan Li.

Lão nhân ánh mắt cũng không sắc bén, lại lắng đọng lại năm tháng mang đến cơ trí thâm trầm, làm Tư Hoàng vừa tiếp xúc đã chạm đến tận trong lòng. Cô cũng không nháy mắt cứng đờ như Quan Li, ngược lại càng thêm bình tĩnh cùng Thiết lão đối diện, nguyên nhân chính là vì không thẹn với lương tâm mới không chỗ nào sợ hãi.

Một đường đi đến trước mặt Thiết lão cùng Liễu đạo diễn, Tư Hoàng cùng Quan Li cùng nhau chào hỏi, thái độ tôn kính khiêm tốn.

Thiết lão ánh mắt vẫn là không có buông lỏng: "Bao nhiêu tuổi?"

Không biết ông ta hỏi ai, Tư Hoàng cùng Quan Li chỉ có thể đều trả lời.

Quan Li: "24."

Tư Hoàng: "16."

Thiết lão: "Đều là hài tử."

Quan Li trong mắt hiện lên một tia xấu hổ, tuy rằng tuổi của cô đối với Thiết lão quả thật là hài tử, bất quá liền không giống với Tư Hoàng mới vị thành niên đang đứng bên cạnh.

Tư Hoàng mỉm cười nói: "A Khung chính là hài tử."

Thiết lão nghe vậy, ánh mắt đột nhiên giống dao nhỏ dường như đâm tới, nhìn chằm chằm Tư Hoàng nói: "A Khung là tâm huyết lớn nhất của Thư Lan, cũng là lễ vật ta đưa cho bà ấy, ta không cho phép phần lễ vật này có bất cứ chút tì vết."

Lời này không làm Tư Hoàng sợ hãi, ngược lại làm cô càng thêm an tâm, điều này chứng tỏ kiếp trước những điều cô biết hết thảy đều là thật. Thiết lão nói Thư Lan là vợ của ông ta, hai người cảm tình rất sâu đậm, Dư Thư Lan là người làm âm nhạc, quyển sách《 Hoàng Đồ 》này là quyển duy nhất bà viết, đặt vào đó tình cảm của bà, nhân vật bên trong sách nghe nói đều là Dư Thư Lan lấy tài liệu ở trong đời sống hiện thực, đặc biệt là Thiên Cơ công tử chính là tâm huyết lớn nhất của bà.

Nguyên bản quyển sách này không nên hiện thế, chính là vì Dư Thư Lan mấy năm gần đây thân thể không tốt, Thiết lão liền muốn hoàn thành tâm nguyện của bà, biến tâm huyết của bà thành bộ phim hiện lên trước mắt bà. Nguyên nhân chính là vì tầm quan trọng của bộ phim, Tư Hoàng ngay từ đầu mới nhất định phải được đến, cũng tin tưởng Tư Trí Hàn không cách nào ngăn cản mình. Xuất phát từ một cái tâm của diễn viên, cô cũng là thật sự yêu thích vai diễn Thiên Cơ công tử này.

"Nếu đã tới rồi, mấy người liền quay một đoạn này đi." Thanh âm Thiết lão vang lên rồi ném kịch bản lại chỗ hai người.

Ông ta không có hỏi ý kiến Tư Hoàng cùng Quan Li, bất quá xuất phát từ địa vị của mình là một diễn viên, ông chủ lên tiếng bọn họ không thể cự tuyệt.

Liễu đạo diễn lập tức nói: "Mau mau, đi thay trang phục, những người khác chuẩn bị bối cảnh cho tốt."

Thiết lão quyết định ở người khác xem ra là lâm thời nảy lòng tham, Liễu đạo diễn biết điều đó, cho nên một màn cảnh tượng đạo cụ này ông đã sớm chuẩn bị tốt, sẽ không lâm thời rối loạn đầu trận tuyến. Âm thầm cho Tư Hoàng một ánh mắt, làm cô chú ý.

Tuy rằng Tư Hoàng có kỹ thuậ diễn, nhưng là nghĩ đến Tư Hoàng vẫn là một thiếu niên mới vị thành niên, vạn nhất ở dưới áp lực của Thiết lão lại khẩn trương diễn không tốt.

Tư Hoàng và Quan Li tới phòng hóa trang, Quan Li có đoàn đội chuyên môn chuyên viên trang điểm, Tư Hoàng chỉ có thể mượn người của đoàn phim.

Hóa trang cho cô chính là một người phụ nữ tầm 25 tuổi, trong tay cầm bông dặm phấn, vừa mới chuẩn bị đánh phấn cho Tư Hoàng, lại do dự, tấm tắc: "Tuổi trẻ thật là tốt, sao da cậu lại đẹp thế chứ! Ngày thường cậu dùng sản phẩm dưỡng da gì vậy, làn da trắng nõn mềm như nước thật tuyệt, không thể dùng phấn, bằng không sẽ thành quá trắng."

Tư Hoàng thẹn thùng cười khẽ.

Người trang điểm nhìn một lát, sửng sốt một giây, hai mắt bùng nổ tinh quang, thật giống như là linh cảm bùng nổ, trong tay trang điểm biến hóa, tinh tế trang điểm cho Tư Hoàng.

Nói là trang điểm, nhưng thực ra chỉ là chỉnh sửa rất nhỏ, không phải là trang điểm cho càng sáng lạn, mà là hóa trang cho thêm phần bệnh trạng. Rốt cuộc thì Thiên Cơ công tử thân thể không được tốt lắm, hàng năm ngồi xe lăn, tinh thần khí lực không tốt như vậy.

Hóa trang xong, người hóa trang cảm thán từ nội tâm: Cho tới nay chỉ nghe nói hóa trang khiến người ta đẹp hơn chứ không nghe nói hóa trang khiến người ta xấu đi! Bất quá, mỹ nhân bệnh trạng gì đó, cũng tương đối câu nhân a! Thật muốn ôm ở trong ngực liếm liếm liếm liếm a a a a!

Tư Hoàng mở mắt ra "Được rồi?"

Người trang điểm: "A? Được rồi! Đi thay trang phục, mang tóc giả nữa là xong!"

"Cảm ơn." Tư Hoàng đứng lên, đi vào phòng thay đồ rồi nói lời cảm ơn với người trang điểm.

Người trang điểm không nhịn được nói: "Tư Hoàng a! Thay trang phục xong.. có thể cùng tôi chụp một bức ảnh không?"

"Đương nhiên có thể." Tư Hoàng cười nói.

Người trang điểm sa luôn vào nụ cười ôn hòa kia, chờ đến khi Tư Hoàng đi, mới kích động móc di động ra vào Weibo: "A a a a a! Hôm nay nhìn thấy Tư Hoàng! Thái thái quá ngoan! Thật muốn ôm trong lòng ngực chà đạp a a a! [kích động] !"

Người trang điểm có thể trở thành nhân viên công tác của phim Hoàng Đồ, thực lực đương nhiên là không nhỏ, thật danh nghiệm chứng V càng là ngưng tụ không ít fans, có thể từ V của cô nhìn ra một ít động thái của cô. Hiện tại đột nhiên nhìn thái động thái quái dị này, lập tức gợi lên vô số fans tò mò.

Ngay từ đầu còn có người hỏi: "Tư Hoàng? Là ai vậy?" "Chưa từng nghe qua, chẳng lẽ lại có thêm tiểu thịt tươi?"

Không bao lâu liền có người tìm ra video của Tư Hoàng, cũng có người đã sớm biết nhân vật này tồn tại.

Nãi nãi không phải nãi: "A a a a a! Nam thần mới của ta! Vì cái gì mà ta không phát hiện raaa! Nằm vùng Hoa Tinh Nghệ Giáo saooo!"

Chim cánh cụt trứng trứng chạy mau: "Chủ tus, đoàn phim các người có thiếu trợ lý không?"

Một cây kêu trẫm cải trắng: "Cầu quả chiếu! Không quả chiếu, không vui! [ hừ]"

Tiểu công chúa OR tiểu ác ma: "Chủ tus, tiết tháo của cô đâu? Bệ hạ là chỉ có thể sùng bái! Dám chà đạp! Lão tử cắn chết cô a!"

Người trang điểm một bên lướt Weibo, trong lòng cũng hiện lên kinh ngạc. Lúc đầu cho rằng Tư Hoàng còn không có chính thức xuất đạo người biết đến nhất định không nhiều lắm, kết quả lúc sau càng ngày càng nhiều video quay Tư Hoàng, còn có fans bắt đầu công bố video liên tiếp.

"Bệ hạ? Cái này là đây là xưng hô của fans Tư Hoàng?" Người trang điểm không nhịn được cũng click mở liên tiếp, đi chú ý tin tức của Tư Hoàng.

"Oa --!" Nữ sinh thét chói tai làm gián đoạn người trang điểm đang xem video, cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy vị công tử đi ra, cả người cũng ngốc tại chỗ.

Bởi vì 《 Hoàng Đồ 》có Thiết lão làm chỗ dựa, thành viên tổ chức là vô cùng hùng hậu, bất luận là đạo cụ hay là trang phục đều vô cùng tốt. Thiên Cơ công tử A Khung làm rất quan trọng, trang phục cùng nam nữ chủ hơn hẳn một cấp bậc.

Thiếu niên mặc một thân trường bào tuyết trắng, quần áo rũ cảm cực đẹp lại mượt mà, đai lưng màu xanh sẫm tinh tế, treo một khối mặc ngọc phối sức cùng với lục lạc, bên ngoài còn khoác một áo mỏng, thêm một phần phiêu dật tiêu sái.

Sợi tóc đen nhánh của hắn vuốt ở sau đầu, dùng dây màu bạc cột lại, lộ ra cái trán trắng trơn bóng, sống mũi thẳng cùng gương mặt tuấn dật, đôi môi màu hồng nhạt như có như không phảng phất ý cười, chung linh lưu tú đến không giống phàm nhân, trời sinh hậu duệ quý tộc.

Lúc này, nam nhân khẽ liếc mắt lại, không có cố tình cao ngạo, lại làm người cảm thấy cao không thể phàn, không thể khinh nhờn.

"Bệ hạ a a a a~!" Người trang điểm bừng tỉnh, kích động hô to một tiếng.

Ngay cả Tư Hoàng cũng bị hoảng sợ, bất đắc dĩ nhìn về phía cô ta "Hửm?" Cũng không biết cô ta lại là từ nơi nào nghe được cái xưng hô này.

Người trang điểm ra vẻ thẹn thùng, "Bệ hạ, có thể cùng thần thiết chụp ảnh được không?" Nháy mắt! Nháy mắt nè!

Tư Hoàng bật cười, cô không phải đã sớm đồng ý rồi sao? Cô chủ động đi đến gần người trang điểm: "Cô muốn chụp như thế nào?"

Người trang điểm vốn là đang thẹn thùng, lại bị thiếu niên ôn nhu hỏi, mặt cô thật sự đỏ như quả cà chua chín, ngữ khí cũng lộn xộn "Bệ hạ.. ngài.. đứng là được."

Tư Hoàng đồng ý, bất quá đương nhiên không thể cứ đứng đần ra đấy rồi nhợt nhạt cười, người trang điểm lấy điện thoại ra cùng cô chụp một bức ảnh.

Lúc chụp ảnh, người trang điểm không có cách nào nhìn biểu tình của Tư Hoàng, chờ Tư Hoàng bị nhân viên công tác kêu ra ngoài, cô mới cùng mấy chị em xung quanh xem thành quả. Vừa mới nhình thấy, mấy người đã điên cuồng ôm tim gào lên: "Mau mau mau, gửi cho tôi! Tôi phải làm lấy làm màn hình nề!"

"Hừ! Tự xin lấy đee!" Người trang điểm đắc ý cất điện thoại, không màng mấy chịu em xung quanh vô cùng đau đớn tức giận mắng, vui rạo rực lại đi lướt web.

【 đừng hỏi tôi vì sao di động lại hỏi! Liếm liếm liếm! Bệ hạ vạn tuế, thần thiếp đã chuẩn bị chăn ấm a! 】 Kèm theo một tấm ảnh..

Lần này người trang điểm vừa lòng nhìn phía dưới điên cuồng, mấy cái ID quen thuộc xuất hiện.

Bà nội không phải bà nội: "A a a a a a! Mẹ ta hỏi ta vì cái gì hai đầu gối quỳ xuống đất, ta khóc nói bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Một cây cải trắng tên trẫm: "Chủ tus V587! Tiếp tục hùng khởi! Kế tiếp có phải hay không quả chiếu! Không quả chiếu vẫn là không khai sâm! [ hừ ]"

Pudding caramel: "Bệ hạ! Bệ hạ! Bệ hạ! Bệ hạ! Bệ hạ a a a! Tình yêu bánh kem, blueberry nước trái cây mau đến nhìn bệ hạ a a a!"

Tình yêu bánh kem: "Bệ hạ đẹp đến ngấy người! Cầu thị tẩm, aaaa!"

Blueberry nước trái cây: "Chủ tus ghi thần thiếp là cái quỷ gì? Bệ hạ chỉ có Kỵ Sĩ Đoàn!"

Pudding caramel: "Ngọa tào! Thật là! Bị nhan sắc thần thánh của bệ hạ trấn trụ, bây giờ mới thấy, thần thiếp là cái quỷ gì! Chủ tus mau giải thích, cô là gì của bệ hạ hả? AAAA, cô mau ra giải thíchhh!"

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Nam Thần Quốc Dân của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.