Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Thần Ôn Nhu

Phiên bản Dịch · 2047 chữ

Quan Li một đường trải qua trong giới nghệ sĩ như vậy, trừ lúc ban đầu khi còn là người mới bị đạo diễn giáo huấn, sau nàychưa từng gặp được tình huống xấu hổ mất mặt giống như hôm nay. Cô theo bản năng liếc mắt nhìn Tư Hoàng một cái, sau đó chuyển tầm mắt, thản nhiên thừa nhận sai lầm: "Là tôi không chú ý, bị Tư Hoàng kéo nhập vào vai diễn."

Tư Hoàng ở một bên vừa đặt xe lăn xuống, có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Quan Li, là một tiền bối, có thể to gan như vậy nhận sai trước mặt một người mới là rất hiếm, đặc biệt là ý tứ trong lời nói của Quan Ly, là đối với kỹ thuật diễn của Tư Hoàng tỏa ra một loại tán thưởng và công nhận.

Liễu đạo sắc mặt tốt lên không ít: "Cô biết thì tốt! Thân là tiền bối bị hậu bối kéo nhập diễn, đến cuối cùng còn ra diễn, cô đúng là nên điều chỉnh lại tốt hơn một chút."

Quan Li đáp: "Tôi biết."

Thanh âm nặng trĩu của Thiết lão bỗng nhiên vang lên: "Thủy Linh Tâm từ đáy lòng chỉ xem A Khung là đệ đệ."

Ông mở miệng lập tức khiến cho mọi người hoàn toàn chú ý, khiến nhân vật chính bị nói là Quan Li sắc mặt hết đỏ lại trắng, khó có thể nhìn thẳng vào ánh mắt phảng phất như đã thấy rõ tất cả kia của Thiết lão: "Đa tạ Thiết lão nhắc nhở, sai lầm như vậy tôi sẽ không tái phạm, lần sau nhất định có thể làm tốt."

Tư Hoàng cũng đã đi tới, cười nói: "Có thể khiến Quan tỷ coi tôi như em trai, cũng là phúc khí."

Lời nói nhẹ nhàng của Tư Hoàng làm không khí sinh động lên, Quan Li trong lòng hiện lên một tia cảm kích cùng phức tạp, cũng cùng Tư Hoàng giỡn nói: "Có em trai đẹp trai như cậu, cũng không biết bao nhiêu người sẽ hâm mộ tôi."

Hiện tại đứng ở trước mắt cô không còn là Thiên Cơ công tử đã trang điểm, người cũng đã trở lại thành cậu thiếu niên như lúc cô mới quen biết, sẽ không dùng cái loại ánh mắt chỉ thuộc về một mình nhìn cô chăm chú, cũng sẽ không vô tư trợ giúp cô vào thời điểm khó khăn và khiến cô cảm thấy chỉ cần có hắn ở đó, trên đời không có bất cứ chuyện gì có thể làm khó mình.

Bất giác, đáy lòng Quan Li thoáng qua một chút mất mát, nặng trĩu không cách nào bỏ qua.

Cô biết đây là di chứng của nhập diễn, không nghĩ tới cô không cảm nhận được trên người những diễn viên gạo cội, ngược lại là bị một người mới kéo đi vào!

Không hề nghi ngờ lần này biểu hiện này của Tư Hoàng đã được đến cả Thiết lão khẳng định, sau khi Thiết lão rời đi, Liễu đạo diễn và Tư Hoàng cùng Vũ Hy đi vào văn phòng.

Mấy người ngồi xuốn, Liễu đạo diễn liền vô cùng hào phóng khích lệ Tư Hoàng: "Cậu làm rất tốt, sau lần này, bảo đảm không còn có người dám tới nói cậu nửa cậu không xứng."

Tư Hoàng gật gật đầu, sau đó dùng ánh mắt ý chỉ Vũ Hy.

Liễu đạo diễn cũng đã sớm chú ý tới hành động thoạt nhìn khôn khéo này của người trẻ tuổi: "Người này là?"

Vũ Hy gật đầu với Liễu đạo diễn: "Tôi là người đại diện của Tư Hoàng, Vũ Hy. Liễu đạo diễn có thể gọi tôi là Tiểu Vũ."

Liễu đạo diễn vừa nghe, cả người đều Sparta, sau đó dùng ánh mắt đi tìm Tư Hoàng xác nhận.

Tư Hoàng biểu tình bình tĩnh.

Liễu đạo diễn thật không biết nói cái gì mới tốt, hiện tại người trẻ tuổi đều không thể dùng lẽ thường tình để lý giải.

Thời gian sau đó Tư Hoàng hoàn toàn giao cho Vũ Hy tự do phát huy, kết quả anh ta cũng không làm người khác thất vọng, thành công cùng Liễu đạo diễn ký hợp đồng điều. Tư Hoàng thấy điều kiện anh ta đề ra cũng không tồi, nếu cô tự mình tới nói, cũng sẽ không tốt lên được quá nhiều.

Điều này làm cho Tư Hoàng cảm thấy vài phần sung sướng, có Vũ Hy ở đây, sau này cô nhất định có thể nhẹ nhàng không ít.

Trước khi đi, Liễu đạo diễn lại một lần tỏ vẻ hiện tại năm thân nhân đến không được, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sau đó lại lần nữa dặn dò nói: "Nhớ rõ phải xử lý tốt chuyện trường học, Thiết lão đã nói trước tiên muốn quay 'Hoàng Đồ' lấy cảnh ở địa phương khác, cảnh diễn của cậu không ít thì nhiều cũng phải hết một tháng, những gì nên chuẩn bị đều phải chuẩn bị tốt."

Tư Hoàng gật đầu: "Tôi biết."

Khi trở lại phòng hóa trang, bên trong thợ trang điểm còn chưa đi, vừa thấy đến Tư Hoàng lập tức gọi: "Bệ hạ! Tôi đã gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn của cậu! Cậu có thể lại đây chụp cùng tôi mấy tấm ảnh không?"

Kỵ Sĩ Đoàn cái gì? Tư Hoàng không biểu lộ sự kinh ngạc trên mặt, xin lỗi nói: "Ảnh sân khấu không thể truyền ra quá nhiều, chờ phía chính phủ chính thức tuyên bố ảnh sân khấu, cô muốn chụp sao cũng được."

Thợ trang điểm làm việc lâu như vậy đương nhiên hiểu rõ đạo lý nơi này, thầm mắng chính mình bị sắc đẹp làm cho mê man, chính là nhìn bệ hạ tuấn mỹ như vậy, người ta vẫn là rất muốn!

"Vậy bệ hạ, tôi chụp sẽ không đăng, sẽ để lại cho một mình tôi chiêm ngưỡng được không? Bệ hạ~Hãy nhìn mảnh chân thành chi tâm của thần mà xem! Bệ hạ~!"

Vũ Hy khóe mắt co giật: "..."

Đường đường là một người lớn, cô làm nũng như vậy thật sự tốt sao? Hắn quay đầu nhìn về phía Tư Hoàng, lại thấy đối phương ánh mắt mỉm cười, là cười thật sự, rất giống rừng cây mùa hè cùng những vạt nắng khiến người ta ấm áp, gương mặt Tư Hoàng bình thường vốn dĩ rất đẹp giờ càng khiến người ta không thể rời tầm mắt.

Vũ Hy cảm thấy, giờ khắc này cậu ta không phải giả vờ, mà là thật sự yêu thích người phụ nữ đang ủng hộ cậu ta, kiên nhẫn mà dung túng. Nữ nhân nào có thể chống lại ánh mắt này của cậu ta? Cho dù Vũ Hy hắn là đàn ông cũng cảm thấy thần thái này của Tư Hoàng giống như tỏa ra ánh sáng, ấm áp mà mượt mà khiến người ta muốn tới gần.

"Được." Tư Hoàng mỉm cười đáp ứng.

Thợ trang điểm mặt đỏ kích động liên tục chụp ba tấm, cũng không chụp nhiều nữa, nhìn Tư Hoàng khẩn trương hỏi: "Bệ hạ! Lần sau còn có thể để tôi hóa trang cho cậu được không?"

Tư Hoàng: "Cảm ơn."

"Không không không! Đây là vinh hạnh thầnnn!" Thợ trang điểm kích động vội vàng xua tay, cuối cùng làm một mặt nghiêm trang.

Tư Hoàng lại cười, đi thay trang phục diễn, sau đó tắm rửa rồi mới rời đi

Trên xe.

Vũ Hy nhìn Tư Hoàng nhàn nhã lái xe, nhẹ giọng hỏi: "Cậu thật sự thích người phụ nữ kia?"

Tư Hoàng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mới biết anh ta đang nói cái gì, bật cười, ôn nhu nói: "Bọn họ mới là những người chân chính yêu mến con người tôi, không có mục đích gì."

Kiếp trước, đóng phim là việc duy nhất cô có thể làm để trốn tránh hiện thực, tìm được thánh địa an ủi tâm hồn. Mà những fan hâm mộ kia đã mang đến những tia ấm áp trong cuộc sống sinh hoạt lạnh nhạt của cô. Bọn họ nhiệt tình như lửa, không có lúc nào là không chú ý tới cô, tận tình biểu đạt tình yêu, làm cô biết trên đời này còn có nhiều người yêu quý cô như vậy.

Tư Hoàng ích kỷ lại cẩn thận, không muốn phải nợ tình cảm của người khác, chính là những người đối đãi với cô tử tế, cô cũng sẽ dụng tâm đối đãi.

Vũ Hy nhất thời cứng họng, nhìn chằm chằm gương mặt nhu hòa của Tư Hoàng, bỗng nhiên hiện lên một cảm xúc hâm mộ.

Mà thợ trang điểm bên kia lại lần nữa tàn nhẫn xoát V bác.

【 Bệ hạ thật sự rất ôn nhu a a a a! Tôi còn tưởng mình đã ở trong ngực bệ hạ biến thành con mèo làm nũng, cầu vuốt ve! Bệ hạ nói đoàn phim không cho chiếu trước cho nên bên ngoài không thể phát tán quá nhiều ảnh chụp, nhưng lão nương đã làm nũng, cuối cùng vẫn là cho tôi chụp! [ Tình yêu] [ Tình yêu] Lão nương quyết định về sau di động sẽ chỉ toàn là bệ hạ! Liếm liếm liếm! 】

Cây xấu hổ bình tĩnh: "Bác chủ cáu bẩn! Khoe khoang thật đáng xấu hổ!"

Kêu trẫm một cây cải trắng: "Không khai sâm! Không khai sâm! Quả chiếu! Quả chiếu! [ hừ]"

Pudding caramel: "Bác chủ nắm trảo! Bệ hạ chính là người ôn nhu như vậy, nhân gia đã sớm biết rồi! [ tình yêu] [ cười]"

Thợ trang điểm một bên xem bình luận V bác một bên nghe nhạc, một bên lại thưởng thức ảnh chụp Tư Hoàng trên di động, bỗng nhiên ' leng keng ' một tiếng, là V bác thu được tin nhắn.

Cô click mở xem, phát hiện là ID pudding caramel gửi tới.

Pudding caramel: "Thân, hoan nghênh gia nhập bệ hạ đệ nhất Kỵ Sĩ Đoàn, chim cánh cụt đàn hào: 261824808."

Trang nương không chút do dự mở chim cánh cụt hào, bỏ thêm tiền vào. Bên trong người không nhiều lắm, nhiệt liệt hoan nghênh cô ta.

Pudding caramel: "Đương đương đương! Hoan nghênh người mới! Làm tân tấn kỵ sĩ, thỉnh tuyên thệ!"

Đàn nội một chút an tĩnh lại, thợ trang điểm bất giác cảm nhận được một không khí trang nghiêm, làm nỗi lòng cô ta cũng theo đó lắng đọng lại.

Loại cảm xúc này chậm rãi tràn ngập, làm gợi lên trong cô ta sự hưng phấn, cảm giác theo đuổi người khác thật sự đã lâu không có, tưởng tượng đến thân ảnh Tư Hoàng, cùng với vài lần ở chung ngắn ngủn của đối phương đã mang cho cô ta cảm giác này.

Ngón tay cô ta nhanh chóng gõ gõ mấy phím điện thoại.

Tường vi mang thứ: "Ta thề đối xử tử tế với kẻ yếu;

Ta thề dũng cảm đối kháng với cường bạo;

Ta thề chống lại hết thảy sai lầm;

Ta thề vì bệ hạ chiến đấu;

Ta thề trợ giúp tỷ muội kỵ sĩ;

Ta thề chân thành đối đã với chiến hữu;

Ta thề đem lòng yêu bệ hạ đến chết không phai!"

*

【 Bệ hạ! Bệ hạ! Vàng óng lại gia tăng rồi! 】

Tư Hoàng đang lái xe mí mắt run lên, khóe miệng mỉm cười.

------ Chuyện ngoài lề ------

Nhị Thủy: Bệ hạ, đều do ta bị nhốt ở phòng tối, làm ngài đến muộn một giờ!

Phong Hoàng: Không có việc gì.

Nhị Thủy: Bệ hạ, ngài thật ôn nhu! Ngẫu nhiên phấn ngươi nga!

Phong Hoàng: Ân.

Nhị Thủy: Bệ hạ ôn nhu như vậy, có thể cho đại gia một tiếng chúc phúc không?

Phong Hoàng: Bánh chưng an khang, yêu các ngươi.

Nhị Thủy: A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a --! Yêu người! Yêu người! Yêu người chết đi được!

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Nam Thần Quốc Dân của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.