Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kén rể

Tiểu thuyết gốc · 1322 chữ

" Thái hậu , người còn muốn ăn nữa sao , lý công công đã dặn nô tỳ phải trông coi người cho thật cẩn thận a " tiểu cung nữ a bích cả người mệt mỏi mà đứng ngoài cửa , nàng đã ở đây hơn hai canh giờ chỉ để canh người cho an thế hoa ăn vặt , đưa ánh mắt u oán lại có chút xúc động về phía nữ nhân nhưng an thế hoa chẳng thèm quan tâm ,

Nàng một tay thì bóc hạt dẻ cho vào miệng , tay còn lại thì ăn từng miếng lớn bánh mô chi yêu thích , giọng nàng đầy trách cứ

" Nha đầu thối , chẳng phải lúc ngươi lén thông báo cho lý bằng rất là đắc ý sao , bây giờ lại còn dám mở miệng mà cầu xin a " an thế hoa vẫn đang rất tức giận vì a bích giám nói chuyện nàng bị ngất vì làm việc quá sức , khiến cho cái thai trong bụng nàng cũng bị mấy người lăng tuyết nhu biết được , ban đầu nàng còn tưởng sẽ được hưởng một chút lợi ích từ hàn quý phi , nào ngờ lăng tuyết nhu đã ra lệnh cấm rất nhiều việc mà an thế hoa hay làm , kể cả vấn đề ăn uống đều phải có ngự thiện phòng lên đơn tránh cho ảnh hưởng đến bảo bảo của vương hạo

Nhưng sau một khoảng thời gian dài mà tên nam nhân kia cũng chẳng thèm về quan tâm nàng lấy một cái , lại thêm việc ngày nào cũng phải uống thuốc , rồi ăn mấy thứ kinh tởm kia làm cuộc sống của an thế hoa như trời và đất đảo lộn lại , thân phận đã thay đổi , cho dù an thế hoa có muốn phản kháng đều bị lăng tuyết nhu dùng uy quyền của hoàng hậu để trấn áp

" Nhưng mà nô tỳ là lo lắng nga , ngươi không sơ khi hoàng thượng về đến sẽ đánh chết ta đi "

" Hừm , đừng hòng "

" Người không muốn bị hoàng thượng đánh vào mông đi , hắc hắc " quá bất lực , tiểu cung nữ đành phải sử dụng chiêu cuối cùng đe dọa ,

" ngươi .... ngươi ....khụ khụ khụ " sắc mặt an thế hoa tối sầm lại , bất giác hai tay đặt lên kiều đồn bạo mãn , cả người nàng rùng mình dữ dội vì sợ hãi , vừa chỉ tay vào a bích , an thế hoa tức đến nỗi đầu bốc khói trắng

Có lẽ là vì tâm lý , mà an thế hoa rất nhạy cảm mỗi khi nhớ đến lúc vương hạo bên cạnh , sắc mặt hết trắng lại đỏ , cảm giác vừa xấu hổ vừa giận dữ tràn ngập trong cõi lòng , nàng nào nghĩ tới mấy lần nhờ nha đầu này xoa thuốc lại khiến việc nàng bị vương hạo đánh vào mông truyền đến tai của mấy lão bà hắn ,

Một tay ôm bụng , an thế hoa hai mắt nhìn a bích đã bắt đầu ửng đỏ như sắp khóc đến nơi , cảm giác được bất thường , a bích một bộ đề phòng mà đánh giá tình tình , nhưng khi thấy an thế hoa đều chỉ vì vài câu trêu chọc đã thế này thì nàng rất là bất đắc dĩ , âm thầm thán trong lòng nữ nhân yếu đuối , từ khi có bảo bảo sau thì tính cách nóng lạnh của an thế hoa đều biểu lộ ra tới , đã không ít lần dạo đám người các nàng sợ gần chết a

" Thái hậu , người người đừng khóc a , nếu nếu nô tỳ giúp người lấy thêm bánh được không " a bích lo sợ an thế hoa lại làm sao thì cái mông của nàng chịu không thấu cây trượng gỗ của lăng tuyết nhu ,

" Ngươi tiểu nha đầu được nắm , ta mang ngươi bao nhiêu năm như thế mà .... hịc .... nhoàm nhoàm " mềm yếu là thế , nhưng an thái hậu vẫn rất đều đặn mà cho bánh vào miệng ăn ngon lành

Vương hạo một mình cưỡi ngựa mà tìm đến chỗ lăng ngọc thanh , có lẽ vì để dễ dàng thăm dò tin tức nên vương hạo không muốn sử dụng phi ưng của hắc sát , bên cạnh đó vương hạo cũng đã đề phòng chuyện giống như của xích tuyết lại xảy ra thêm lần nữa ,

Dừng chân trước một cây cổ thụ , nhìn xuống vô số vết kim độc cắm vào thân cây mà vương hạo hơi híp mắt lại , đây chính là vị trí mà lăng ngọc thanh tùng giao thủ với bách quỷ dạ hành , cho dù là đã được xử lý kín kẽ , nhưng do số lượng quá nhiều , cùng với độc tố đã ngấm ra bên ngoài một phần lên nếu là cao thủ chắc chắn sẽ phát hiện được

Thân hình như gió , vương hạo như chớp mà chộp tới trong tay một con chim đã chết , vì trời có tuyết lên nó chưa thể phân hủy được , nhưng cảm giác độc chất cùng vết thương còn khá mới , có lẽ cũng chỉ là mấy ngày thời gian mà thôi

" Độc này .... " vương hạo cảm thấy thứ độc chất này rất là quen thuộc , chỉ là hắn không nghĩ ra mà thôi

Đề cao cảnh giác , chú ý cảnh sắc chung quanh đã chẳng còn gì đáng để hắn lưu lại , vương hạo thúc ngựa theo đường mòn mà tiến về thành trì gần nhất

" Mau mau .... mua đi mau đi ... này chính là ..... a vị khách quan này có muốn dừng lại nghĩ ngơi ..... nha .... ....kẹo hồ lô đây kẹo hồ lô đây ..... bánh bao nóng đây .... mau mau vào ăn không là sẽ hết ..... "

âm thanh náo nhiệt của các cửa hàng nơi này làm cương hạo có phần tò mò , đã qua mấy nơi nhưng đều không như thế có nhiều người , đặc biệt là có rất nhiều kẻ khí tức bất phàm , Vương hạo vội dắt ngựa đến đưa cho tên trông coi ngoài tửu điếm , riêng hắn thì thản nhiên mà bước vào ,

Thấy người đến dáng vẻ bình thường lại thêm khí tức trên thân rất yếu ớt thì đám người trong tửu điếm đều tỏ ra chán nản , vương hạo thì càng lúc càng khó hiểu , mặc dù đã thay đổi diện mạo , nhưng vẫn là đưa tay lên sờ sờ mặt mình xem xem có bị hỏng chỗ nào không

" ngươi đừng sờ nữa a , haha .... "

" Đúng đúng , có sờ nữa cũng chẳng đẹp hơn được chút nào đâu .... ahahhahahahha "

" Hừm , ngươi không thấy hắn rất to con sao , đâu có như ngươi một dạng gầy trơ xương .... "

" hhahaa " cả đám người cười phá cả lên , ai lấy đều cầm từng bát rượu lớn lên mà tu ừng ực vô cùng hào sảng , thấy vương hạo mặt thối như là vẫn chưa hiểu chuyện gì thì một tên trung niên dáng người quắc thước , mái tóc bạc hoa râm đứng lên hỏi dò

" Tiểu tử , ngươi không phải đến đây tham gia kén rể sao "

" Kén rể gì .... "

Hi hi nay ra hơi muộn a/ e thông cảm ,

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 519

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.