Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu cầu

Phiên bản Dịch · 3010 chữ

'Kỳ Tích Chi Mộ' dùng đôi mắt không thể tin được nhìn chằm chằm người đối diện, phảng phất như người đó là một con quái vật gì đó. (⊙ˍ⊙)

Vào lúc này, Mạc Lý kỳ thật cũng đang ngây người, bởi vì hắn vừa rõ ràng nghe được hệ thống truyền tới âm thanh nhắc nhở không giống thường ngày: "Ngài đã đánh bại đối thủ, tăng 2 phân."

Là 2 tích phân! Không phải 1 tích phân! Từ trước đến nay đây là lần đầu tiên, hắn còn nhớ thời điểm hắn mới xem qua quy tắc, đánh vượt cấp, đánh bại người ở đẳng cấp cao hơn sẽ nhận được 2 tích phân, lẽ nào... Người trước mắt này là người ở sân đấu trung cấp sao? (⊙ˍ⊙)

Thật có ý tứ, chẳng trách người này có kỹ xảo chiến đấu so với những đối thủ trước đây đều cao hơn một đoạn.

Hiếm khi thấy có người từ sân đấu trung cấp đến đây, như vậy... Mạc Lý liếm liếm môi, ánh mắt lộ ra ý chí chiến đấu hừng hực, không chút do dự gửi một lời mời quá khứ cho đối phương.

Cơ hồ cũng trong lúc đó, 'Kỳ Tích Chi Mộ' liền nhận được lời mời kia: 'Hình Ý Lục Hợp' mời ngươi bắt đầu chiến đấu.

Cái quỷ gì đây? (`□') ? Cảm thấy mình thật sự muốn điên rồi, 'Kỳ Tích Chi Mộ' nhìn cái lời mời kia, không chút do dự mạnh mẽ lựa chọn từ chối sau đó ánh sáng lóe lên, biến mất trong sân đấu sơ cấp. Trước khi đi, 'Kỳ Tích Chi Mộ' theo bản năng quay đầu, nghiêm túc nhìn tên của quái vật, tưởng nhớ kỹ đối phương, thế nhưng đập vào mắt là thứ đồ chơi kia, lần thứ hai khiến mặt hắn bị tát mạnh hai cái, đây là thứ quỷ gì!? Σ(`Д' )!?

Bị cự tuyệt nha, nhìn người kia rời đi, trong lòng Mạc Lý tiếc nuối thở dài, hiếm khi gặp phải một người có kỹ năng chiến đấu và tốc độ tốt như vậy...

'Kỳ Tích Chi Mộ' đã ly khai sân đấu sơ cấp đương nhiên không biết, cái tên gia hỏa được hắn nhận định là quái vật kia đối với việc hắn rời đi rất không mong muốn, hắn chỉ hối hận hôm nay xuất môn đã không tìm thầy tử vi tính toán một chút.

Rõ ràng đến sân đấu sơ cấp ngược newbie, kết quả cuối cùng hắn đường đường là một nhân vật nổi danh tại đấu trường trung cấp thế nhưng lại bị một tên newbie ở đấu trường sơ cấp đánh bại. Chuyện này nếu bị truyền đi, hậu quả tuyệt đối so với bị người kia đánh bại vào trận quyết đấu hai ngày sau còn nghiêm trọng hơn.

Bất quá tên quái vật kia thật sự rất mạnh, loại tốc độ kia, loại năng lực ứng biến kia, không không không, bây giờ không phải là lúc quan tâm những vấn đề này, hắn trước hết vẫn nên nghĩ thân phận của hắn có được che giấu nghiêm mật hay chưa, quan trọng nhất là trong thời gian ngắn hắn tuyệt đối không thể đi đến đấu trường sơ cấp nữa. Nếu như bị người khác nhận ra, hậu quả kia, thật khiến hắn ngẫm lại liền không rét mà run!

Mạc Lý không biết trong lúc vô tình liền làm một việc tốt cho đấu trường sơ cấp, tin tưởng chỉ một khoảng thời gian ngắn 'Kỳ Tích Chi Mộ' không tới nữa, đám người trước đây bị 'Kỳ Tích Chi Mộ' ngược đến mức để lại bóng ma tâm lý nghiêm trọng, tại thời điểm này có thể chậm rãi khôi phục như cũ.

Bên này Mạc Lý sinh hoạt đã đi vào quỹ đạo, Lance ở một bên khác cũng xảy ra biến hóa làm người khác phải trố mắt ngoác mồm.

Phòng 1001 tại học viện cao đẳng Ska cũng vô cùng nổi danh, mọi người đều biết, phân chia phòng ngủ ở học viện cao đẳng Ska là dựa vào thành tích học tập. Nếu như nói phòng khác là phòng của học bá thì phòng 1001 là phòng của học thần, chỉ trong một căn phòng có chứa đến bốn vị đứng vị trí đầu.

Có tiền đề trước đó, cho nên bất kể bốn người trong phòng 1001 có bối cảnh như thế nào đều nhất định là thiên chi kiều tử, mà người để ý họ trong bóng tối cũng nhiều vô cùng.

Rất nhiều người đều biết, bốn người trong phòng 1001 có mối quan hệ không tệ lắm, nhưng ở đa số thời gian họ đều không đi cùng nhau. Mọi người đối với việc này không ngạc nhiên chút nào, dù sao bốn người này mỗi người đều là từ nhỏ đến lớn đảm nhiệm vai trò lãnh tụ, tuy quan hệ bên ngoài không tệ lắm thế nhưng khó tránh khỏi sẽ có điểm không ai phục ai, tự nhiên sẽ không thể giống như các phòng khác chỉ cần một người vung cánh tay một cái thì những người kia liền hô lên hưởng ứng.

Thế nhưng không biết từ lúc nào, mọi người phát hiện tình huống có vẻ đã xảy ra biến hóa vi diệu nào đó, mà biến hóa kia chính là ba người trong bốn người đột nhiên đối với người còn lại cực lực lấy lòng.

Mà đối tượng được lấy lòng này cũng không giao du rộng, không mạnh vì gạo bạo vì tiền, khuynh đảo trong hội học sinh như Vesy, cũng không có gia cảnh nhất lưu phong độ nhẹ nhàng như Gein, càng không phải là công tử nhà giàu mê đảo không ít nam nữ trong học viện như Degins. Ngược lại, hắn là người ít nổi bật nhất trong bốn người, xưa nay luôn độc lai độc vãng luôn trưng ra bộ mặt lạnh: Lance.

Phương thức lấy lòng của ba người kia cũng hoàn toàn phát huy sở trưởng của bản thân. Vesy nghĩ biện pháp lợi dụng quan hệ tốt trong hội học sinh, mở cho Lance nhiều cánh cửa tiện lợi, Gein thỉnh thoảng đi đặt nhiều món ăn cổ xa xỉ đưa thêm vào phần ăn của Lance, Degins lợi dụng đầy đủ ưu thế của chính mình đưa cho Lance một lượng lớn hình ảnh nam nữ các loại đồng thời thả ra lời nói hùng hồn, tùy ý chọn lựa, chọn trúng ai hắn sẽ tự thân xuất mã bảo đảm giúp hắn đem người đuổi tới tận tay.

Rất nhiều người không rõ chân tướng rốt cuộc bọn họ đang nháo chuyện gì, chẳng lẽ tập thể ba người trong phòng 1001 đột nhiên coi trọng Lance. Nhưng cái này cũng không đúng nha, Degins rõ ràng lấy ra lượng lớn bức ảnh đưa cho Lance để giới thiệu bạn trai bạn gái. Đúng vậy, dựa vào tướng mạo thường thường, không có gì đặc sắc của Lance, đột nhiên được ba người bạn cùng phòng tranh nhau theo đuổi, tính khả thi cũng không cao.

Trong phòng 1001 lúc này, đối với hành vi khác thường, vô căn cứ nhiều không kể xiết của ba người này trong khoảng thời gian gần đây, Lance đều cự tuyệt hết thảy. Lần này ba người kia trong nháy mắt lộ ra thần sắc suy sụp giống nhau.Σ(TωT)

"Đại ca! Anh trai! Anh trai ruột của ta!! Cầu xin cậu tuyệt đối đừng từ chối nha!!!(;'༎ຶД༎ຶ')" Degins nâng trong tay bức ảnh tuấn nam mỹ nữ xém nữa quỳ xuống.

Lance xoa xoa cái trán đau đớn, nhìn qua ba người trước mặt nói: "Các cậu không cần phải như vậy, nếu như sau này canh còn được đưa tới, tôi sẽ nhớ chia cho các cậu một chút."

Vừa nghe lời này, ba người kia sững sờ trong chốc lát, sau đó lập tức không để ý hình tượng đều vui mừng kêu lên thành tiếng.

Không thể không nói, kẻ tham ăn không phân biệt biên giới, thời không ╮(︶▽︶)╭

Chờ ba người trước mặt có tâm tình hưng phấn quá độ hơi hơi hòa hoãn một chút, Lance hắng giọng một cái, nói: "Thế nhưng tôi cũng có một chút yêu cầu."

Ba người trong phòng 1001 lập tức dừng động tác lại, nháy mắt nhìn Lance.

"Sau này, vào buổi tối mỗi ngày, sau khi tôi về phòng phải giữ im lặng tuyệt đối, bất kỳ ai cũng không được quấy rầy tôi trong khoảng thời gian này, không nên tùy tiện gõ phòng tôi, cũng không nên nói lý do để quên đồ rồi chạy đến phòng của tôi." Lance nói xong những câu này, ngầm có ý nhắc nhở nhìn ba người bạn cùng phòng trước mặt.

Vừa nghe xong là loại yêu cầu này, ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, Gein cũng khá lên một chút, Degins và Vesy khó nén thất vọng trong lòng mình, cuối cùng hai người nhịn đau gật gật đầu. Bọn họ chẳng qua là quá mức tò mò mỗi buổi tối Lance đều làm gì nha, bất quá, vì món ăn cổ mỹ vị nhân gian bọn họ quyết định hy sinh lòng hiếu kỳ của bản thân cũng không có vấn đề gì.

Thế nhưng, người nào đã làm ra món ăn cổ đầy mỹ vị như vậy? Hẳn không phải là các nhà hàng món ăn cổ, bọn họ trước đây chưa bao giờ nghe nói đến món ăn cổ như vậy, ngược lại có nghe Lance nói là người trong nhà đưa tới, chẳng lẽ là mẹ của Lance làm. A, Lance thật hạnh phúc, có một người mẹ thông minh, khéo léo như vậy.

Lance thấy ba người bạn cùng phòng đem lời nói của mình nghe lọt được cũng rất thỏa mãn, thời gian buổi tối gặp mặt em trai là quãng thời gian quan trọng đối với hắn, hắn không hy vọng bị bất cứ ai quấy rối, cũng không hy vọng bộ dạng của em trai mình bởi vì loại lý do nào đó bất ngờ bại lộ trong mắt bạn cùng phòng.

Xem thời gian, thời gian ước hẹn video call rất nhanh liền tới rồi, Lance gật gật đầu với ba người trước mặt, lôi kéo áo ngủ trên người đi về phòng ngủ.

Sau khi trở lại phòng, Lance đợi một chút liền mở lời mời video call, không mất bao lâu bên kia liền tiếp nhận. Xuất hiện trước mặt chính là bộ dạng em trai khả ái đang nghiêng cổ nằm lỳ trên giường.

Lance quanh năm không lộ biểu cảm gì trên mặt liền theo bản năng nở một nụ cười rất sảng khoái sau đó thu liễm lại. Tầm mắt sắc bén đảo một vòng quanh phòng, thấy Mạc Lý đã uống xong dịch dinh dưỡng, tóc cũng đã được lau khô, lúc này mới thỏa mãn gật đầu. Tầm mắt của hắn không hẹn mà nhìn đôi chân trống trơn của Mạc Lý, Lance nhíu mày nói: "Đi chân trần chơi rất vui sao? Nếu cảm lạnh thì phải làm sao?"

Trong video, Mạc Lý động tác ngừng lại, không biết thấp giọng lẩm bẩm câu gì nhưng vẫn nghe lời đem chân bỏ vào bên trong thảm.

Lance cũng không phải đoán không ra Mạc Lý đang lẩm bẩm cái gì nhưng vẫn lựa chọn làm như không thấy. Hắn biết, hắn hẳn là một huynh trưởng khiến em trai phiền chán, bởi vì hắn quản nhiều lắm. Thế nhưng đối với em trai từ nhỏ đã được hắn nâng ở tỏng lòng bàn tay lớn lên, hắn chính là không nhịn được can thiệp vào nhất cử nhất động của đối phương, hận không thể chính mình tự quản lý mỗi một sợi tóc của đối phương.

Tuy hắn biết mình như vậy thật không tốt, cũng đã nỗ lực khắc chế, thế nhưng kết quả khắc chế cũng không phải rất tận như nhân ý, cũng may tình cảm của hai anh em hắn vô cùng tốt, nhìn xem trước mắt, hẳn em hắn còn chưa phát hiện manh mối phản cảm gì của hắn, điều này làm cho Lance thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Hai anh em tìm chút đề tài hàn huyên một hồi, bầu không khí tương đối nhẹ nhàng hài hòa, đột nhiên Mạc Lý nhớ ra cái gì đó, hắn ngẩng đầu nói với anh mình ở đầu bên kia video call: "Lần trước em gửi cho anh hộp canh kia chắc anh cũng đã uống xong rồi, ngày mai em sẽ lên tinh võng mua thêm chút nguyên liệu, cho anh uống thử sản phẩm mới, mùi vị tốt liền lại gửi cho anh."

Được em trai thương nhớ tâm lý Lance vô cùng thỏa mãn, thế nhưng nhớ đến bây giờ ba ba đã rời đi, trong nhà chỉ có một mình em trai, lo lắng Mạc Lý một mình nấu sẽ bất ngờ xảy ra chuyện, hắn vẫn lắc đầu nói: "Anh không cần canh, hiện tại ba ba không ở đó, một mình em nấu thực sự anh không yên lòng, không cẩn thận là phỏng tay."

Nếu như lúc này ba người ở ngoài cửa biết lời cự tuyệt của Lance nhất định sẽ kêu cha gọi mẹ chạy đến trước mặt Lance khóc lóc (つ﹏<)・゚。, cầu hắn thu hồi câu nói này.

Đối với lo lắng của Lance, Mạc Lý trực tiếp bĩu môi nói: "Ba ba có ở nhà cũng giống như không ở thôi, lẽ nào anh còn hy vọng ba ba sẽ giúp đỡ được gì

┐( ˘ 、 ˘ )┌っ."

Trên thực tế giống như Mạc Lý phun tào, Rhede vô cùng sơ ý, vừa nghe đến sẽ có mỹ vị để uống cũng chỉ ngồi trong phòng khách chảy nước miếng chờ đợi, nơi nào sẽ nghĩ đến lo lắng hắn nóng hay không nóng tay cơ chứ.

Về điểm này, tuy rằng ba ba và anh đều là nam nhân, thế nhưng hai người lại biểu hiện cách biệt mười vạn tám ngàn dặm. Aiz, thật không biết ba ba làm thế nào sinh ra được người như anh trai đây.

A, anh trai nhà hắn là loại người quan tâm người khác liền soái đến mức nam nhân khác đều không cách nào sánh kịp, quả nhiên loại người như anh hắn đã sớm tuyệt chủng rồi đi!

Mạc Lý nói câu này liền đúng như dự đoán thu được ánh mắt đầy đau lòng của anh trai, hưởng thụ đầy đủ sự quan tâm của anh một phen, cả người Mạc Lý phảng phất như được đắm mình trong nước nóng. Kết thúc cuộc trò chuyện với anh trai liền tràn đầy động lực tiến vào sân đấu đồ sát tứ phương.

Trong lúc vô tình, thời gian liền trôi như nước chảy, bởi vì việc học ở học viện Cadila rất nặng, Mạc Lý tích góp tích phân với tốc độ rõ ràng chậm đi không ít, mặc dù vậy, mỗi ngày hắn đều cố định lấy 10 tích phân, cũng chưa từng gặp trường hợp bị hạ trên bảng xếp hạng. Rốt cuộc, Mạc Lý trôi qua hơn phân nửa năm học liền thành công đạt 3000 tích phân, đủ tiêu chuẩn đi vào đấu trường trung cấp.

Biết tin Tùy Hứng đại thần sắp rời khỏi đấu trường sơ cấp, rất nhiều người một đường thấy được quá trình trưởng thành của Tùy Hứng đại thần, tâm tình liền thổn thức không thôi.

Tùy Hứng đại thần muốn đi đến đấu trường sơ cấp, sau đó bọn họ sẽ không còn nhìn thấy Tùy Hứng đại thần, quy tắc của đấu trường là người ở đấu trường có đẳng cấp cao hơn có thể trở lại đấu trường cấp bậc thấp, thế nhưng người ở đấu trường bậc thấp lại không cách nào đi vào được đấu trường cấp cao hơn. Cho dù người ở đấu trường cấp cao có thể bất cứ lúc nào trở lại đấu trường cấp thấp nhưng chân chính quay về lại vô cùng ít, bởi vì việc làm này không có ý nghĩa. Hơn nữa sau khi thấy thế giới đặc sắc ngoài kia, ai lại rảnh rỗi không có chuyện gì mỗi ngày đều trở lại tân thủ thôn* để nhìn chứ.

(*thuật ngữ trong game, là nơi dành cho người mới chơi làm những nhiệm vụ đơn giản, giúp người mới làm quen với cách thức chơi, độ khó không cao.)

Đồng thời, dù cho là nhân vật nổi tiếng hô mưa gọi gió ở tân thủ thôn nhưng khi chân chính thấy được phong thái của cao thủ đẳng cấp cao hơn, bọn họ cũng sẽ nhận ra trước đây mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng, tự giác có lòng cầu tiến, nỗ lực tôi luyện kĩ xảo của mình, đề cao trình độ bản thân, cho nên đối với Tùy Hứng đại thần sau khi rời đi sẽ không có khả năng quay trở lại, đông đảo người hâm mộ hắn tuy rằng không muốn thế nhưng cũng vô cùng lý giải.

Sự tích về Mạc Lý càng mang đến cho người hâm mộ một loại khích lệ, bọn họ sùng bái thần tượng chỉ dùng một thời gian ngắn liền thăng lên đấu trường trung cấp, bọn họ cũng phải cố gắng, một ngày nào đó bọn họ cũng có thể đi theo bước chân của đại thần, đi tới vũ đài chiến đầu rộng lớn hơn.

Bất quá, trước khi Tùy Hứng đại thần rời đi, bọn họ còn có một việc muốn làm, đó chính là, nhất định phải biểu lộ tình cảm với đại thần một lần

(つ✧ω✧)つ.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê của Biển Đam Nhất Hào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dalia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.