Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính và Tà

Tiểu thuyết gốc · 1325 chữ

Trên không trung, một người ngự kiếm phi hành, một người chân đạp một đóa kỳ hoa, dựa theo thôn dân nhắc nhở sơn tặc dư nghiệt chính là nằm sâu tại tòa đại sơn phía ngoài thôn, hai người Trương Tiểu Phàm một trắng một lục rất nhanh liền đến được mục đích.

Đem Phệ Thiên tiên kiếm thu về, không để ý đến Bích Dao, Trương Tiểu Phàm tiến lên trước một bước vô cùng cảnh giác chú ý xung quanh một vòng, đến khi chắc chắn rằng không có dị thường phát sinh, hắn tinh thần cũng nhẹ nhàng thả lỏng.

“ Này, chỉ là một đám sơn tặc thì ngươi sợ cái gì?” Đem Thương Tâm Kỳ Hoa thu lại quái dị nhìn về phía Trương Tiểu Phàm nói tiếp: “ Còn có, ngươi vì sao lại biết được tên của ta?”

Không trả lời Bích Dao, Trương Tiểu Phàm hỏi ngược: “ Vị cô nương áo tím đi bên cạnh ngươi lúc trước đâu rồi?”

“ Ngươi hỏi nàng sao, hừ! Liền không nói cho ngươi!” Nói xong, Bích Dao liền đưa tay che miệng cười khanh khách, tuy nàng chỉ mới mười hai tuổi mà thôi, nhưng tâm cơ đã không kém một chút nào, đối với Trương Tiểu Phàm không khỏi có được một tia cảnh giác.

Nắm trong tay Phệ Thiên tiên kiếm, Trương Tiểu Phàm tùy tiện nói: “ Ta ra đường gặp được một lão tiên nhân, ông ta bảo ta trong một lần xuất hành sẽ gặp một người gọi Bích Dao cô nương!”

Nghe được Trương Tiểu Phàm tùy tiện lý do, Bích Dao không khỏi chu môi nói: “ Tin người thì cả heo nái cũng biết trèo cây!”

Không trải lời nàng, Trương Tiểu Phàm liền nói: “ Ngươi ắt hẳn là người trong Ma giáo đi, hơn nữa nếu không sai thì ngươi hẳn là thiên kim của Quỷ Vương Tông Quỷ Vương Mạc Phi đi!”

Bích Dao nghe thế liền kinh ngạc liền lập tức lùi lại, trên tay Thương Tâm Kỳ Hoa nâng lên bất cứ lúc nào của có thể xuất thủ: “ Ngươi là sao biết!?”

“ Ngươi đoán!” Trương Tiểu Phàm trợn mắt nhìn nàng một cái, sau đó liền không nói nữa.

Một lúc lâu sau không nghe Trương Tiểu Phàm lên tiếng, Bích Dao bắt chuyện: “ Ta xem ngươi vận hành nội lực liền có thanh quang ngoại phóng, nhìn có điểm giống với Thanh Vân môn Thái Cực Huyền Thanh Đạo nhỉ!”

Nói xong, Bích Dao trên tay Thương Tâm Kỳ Hoa một lần nữa nâng lên, gương mặt nhỏ nhắn tràn ngập đề phòng nhìn về phía Trương Tiểu Phàm.

Đối với Thanh Vân môn, mấy cái lão đầu mở miệng là Ma giáo này nọ nàng không hề xa lạ, làm đại tiểu thư của Quỷ Vương Tông Bích Dao đối với Chính Tà xung đột cũng biết được một hai.

Bích Dao thầm nghĩ: “ Từ xưa đến nay Chính Tà bất thế lưỡng lập, nếu phỏng đoán của mình là đúng thì người này ắt hẳn sẽ không bỏ qua cho mình, hiện tại không có U di bảo hộ, bản thân đấu với hắn chắc chắn chưa hẳn đã là đối thủ, vẫn là căn cư nguyên tác địch bất động, ta bất động, tùy thời xử lý!”

Không xác nhận cũng không phủ nhận, Trương Tiểu Phàm nói: “Vậy thì nó có liên quan gì? Hiện tại ta và Bích Dao cô nương đang hợp tác đánh lui sơn tặc, dù hiện tại cô nương trong lòng nảy sinh khúc mắc, ta cảm thấy vẫn là hoàn thành lần treo thưởng này rồi hãy nói đi!”

Liếc qua Bích Dao, Trương Tiểu Phàm nói tiếp: “ Chẳng lẽ biết ta là Thanh Vân môn đệ tử thì Bích Dao cô nương liền trợ giúp bọn sơn tặc này sao?”

Từng câu nói của Trương Tiểu Phàm tựa như một đâm thẳng mà tim gan, điều này khiến cho Bích Dao không biết nói gì cho phải, người trước mắt này liền giống như U di từng nói, quang minh lỗi lạc, vô cùng thẳng thắng.

Nghe đến đây Bích Dao cũng trở nên an tâm, sau đó liền tinh nghịch cười tủm tỉm hỏi: “ Nếu ta giúp ngươi thì thế nào, còn nếu ta giúp bọn sơn tặc thì thế nào?”

Sững người một chút, Trương Tiểu Phàm quả quyết nói: “ Nếu Bích Dao cô nương cùng một chỗ với ta tiêu diệt đám sơn tặc này, thì mặc kệ người là Chính hay là Tà, Trương mỗ liền quyết định đem ngươi trở thành bằng hữu!”

Dừng lại một chút rồi nói tiếp: “ Còn nếu cô nương cùng đám sơn tặc một chỗ, thì đừng trách tại sao kiếm của ta vô tình!”

Kinh ngạc nhìn Trương Tiểu Phàm một lúc, Bích Dao cười giòn tan nói: “ Ha ha ha! Chẳng lẽ ngươi không biết thể nào là Chính Tà lưỡng lập? Sao còn dám nói lên lời đại nghịch bất đạo như thế! ” Sau đó, ánh mắt của nàng tựa như thu thủy lưu chuyển trở nên ôn hòa, lại ẩn ẩn một tia nhu tình nhàn nhạt nói: “ Chẳng lẽ người không sợ sư trưởng của ngươi trách phạt sao?”

Bị ánh mắt này nhìn trúng, dù là làm người hai đời Trương Tiểu Phàm cũng không dám nhìn thẳng, khẽ ngẩn đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm nói: “ Sống ở đời vẫn nên tùy tâm sở dục, nếu trong thì sống chết có gì khác biệt sao?”

“ Con người ngươi của quá là tùy ý đi!” Nói xong đem Thương Tâm kỳ hoa đưa lên mũi ngửi một chút, Bích Dao liền không nói nữa.

Kết quả như thế cũng đã nằm trong dự tính của Trương Tiểu Phàm, dù sao tương lai nàng sẽ là một trong những người hắn phải bảo vệ cho nên vẫn là nên vẫn là nên nói với nàng lập trường của mình một chút.

Đột nhiên, một trận gió nhẹ thổi qua hai tai khe khẽ cử động gương mặt của Trương Tiểu Phàm chợt nghiêm túc nói: “ Bích Dao cô nương, bọn chúng đã tới!”

Kinh ngạc về phía Trương Tiểu Phàm, Bích Dao nói: “ Làm sao ngươi biết?” Nhưng sau đó liền phát hiên hai tai của hắn đang khe khẽ run, sau đó liên minh ngộ nói: “ Thính lực của ngươi thật tốt!”

Cộp! Cộp! Cộp!

Rất nhanh vô số âm thanh ngựa vó vang lên, Trương Tiểu Phàm liền nói: “ Lên thôi!” Nói rồi dẫn đầu từ nơi ẩn nấp nhảy vọt ra, một mình đứng chặn lại đám người ngựa đang chạy tới.

“ Tiểu tử, ngươi là ai? Muốn chết sao?” Một tên đại hán tay cầm một thanh khảm đao, nhìn về phía Trương Tiểu Phàm hét lớn.

Lười nhác trả lời đám ô hợp này, Trương Tiểu Phàm tay trái bấm lấy thuật ấn nháy mắt xung quanh hắn liền xuất hiên vô số hỏa cầu mỗi một đạo hỏa cầu đường kính liền to đến hơn một trượng: “ Hỏa cầu thuật, đi!”

Lấy cảnh giới Ngọc Thanh tầng thứ bảy của Trương Tiểu Phàm, dù chỉ là một thuật pháp cơ sở như Hỏa Cầu thuật khi thi triển uy lực chính là không thể xem thường.

Đám sơn tặc bị hỏa cầu đánh trúng liền kêu lên oai oái, nhưng lúc này ba bóng người từ bên trong nhảy vọt ra, một trong số đó chính là trung niên đại hán cầm khảm đao vừa rồi lên tiếng, hai tên khác đồng dạng một tên cầm đại kiếm một tên khác cầm một thanh chiến phủ.

Cả ba hét lên một tiếng, hướng về phía Trương Tiểu Phàm vọt đến!

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.