Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếp Sau (Kết cục)

Tiểu thuyết gốc · 1566 chữ

Cho đến khi cách nơi Hắc Long đang xoay vòng còn một ngàn trượng chịu không nổi hoả nhiệt của trụ lửa nữa dừng lại kích cỡ phóng đại đến gấp trăm lần bắt đầu đại bạo.

Một trận cuồng phong đem mây trời thổi tan, chu vi ngàn dặm xung quanh một mảnh thiên không trống trãi.

Ngay cả Tiếu Thiên cũng kinh hãi mà gấp rút bay lên cao hơn thêm ngàn dặm tránh đi dư chấn.

Nếu như quả tử cầu này rơi vào Thượng Bình quốc chỉ sợ cả Thượng Bình đều bị thổi bay.

Quỷ Tu La nhúng người như ếch phi chớp mắt đã phóng lên trời. Sáu tay hắn mỗi cái bàn tay là một quả tử cầu, miệng cũng sáng lên tử sắc.

" Ta muốn xem ngươi hôm nay rốt cuộc có thật sự thắng được ta không?

Rồng đen vẫn tiếp tục xoay vòng tốc độ tăng lên, nhật hoả từ tinh hà ập xuống không ngừng càng ngày càng bạo tăng, so với lúc trước tiêu diệt Lệ Quỷ còn gấp hơn trăm lần.

Quỷ Tu La làm động tác vung tay, sáu quả tử cầu rời tay mà đi, ngay cả tử sắc nơi miệng cũng vọt lên.

Nhật hoả bị một đạo thần thức bức giao vào nhau trở nên càng lúc càng to lớn thành một đại hoả cầu.

Thời điểm nào đó Tiếu Thiên đình chỉ tích tụ, đại hoả cầu theo ý niệm lăng không mà đi.

Thất tử cầu lướt qua, đại hoả cầu đối mặt.

Không có âm thanh chấn động thiên địa, chỉ có gió lớn hơn bão bạo tạc. Khung cảnh xung quanh một mảnh trắng xoá.

...

Long hình của Tiếu Thiên tiêu tán, hắn một bộ dáng nam tử đứng giữa hư không.

Quỷ Tu La đứng im lặng, thân thể có chút khói xám bốc lên. Phảng phất như những chuyện này lặp đi lặp lại đã rất nhiều lần. Khuôn mặt hung tợn bị biểu tình kinh ngạc làm cho trở nên ngốc ngố.

" Sao ngươi có thể mạnh như vậy?"Đây tự nhiên là Cầm Thánh hỏi Tiếu Thiên.

"Bởi vì ta thật sự là hoàn sinh!"

Đoạt xá là một quá trình chiếm đoạt thân thể của người yếu hơn mình. Thời điểm Tiếu Thiên giao đấu cùng hắn cuối cùng bị Miên Uyên giết đi hắn vẫn cho rằng Tiếu Thiên không bằng hắn về phương diện tu vi. Một kẻ vốn đã yếu hơn mình lại đoạt xá một con rồng yếu hơn cả chính hắn thì cộng lại có thể mạnh hơn lúc trước sao? Cho nên Cầm Thánh vẫn rất tự tin thẳng thắng đối diện với mọi loại công kích của đối phương mà không hề lo lắng phòng vệ.

Quỷ Tu La có thể chiến lực còn có thể phát huy kinh thiên hơn, còn có thể ném ra tử cầu mạnh hơn gấp nhiều lần nhưng cuối cùng hắn không có làm như vậy.

Bởi vì xem thường, bởi vì một chút chủ quan cuối cùng thất thủ.

Hoả cầu kia của Tiếu Thiên là đòn mạnh mẽ nhất mà hắn chuẩn bị. Nhật hoả từ tinh hà là chí Dương thuần thanh nhất, so với Dương mà hắn tu luyện còn mạnh hơn gấp ngàn lần.

Nhật hoả tiếp xúc thân thể đối phương như độc dược, trực tiếp bám vào thần hồn gây nên thương tổn rất lớn.

Quỷ Tu La thân thể không còn chịu đựng được nữa, xìu một tiếng hoá thành bụi lửa cùng tro đen phân tán.

Tiếu Thiên đã từng nói, hắn là hoàn sinh không phải đoạt xá. Bất quá phương pháp của hắn là mượn xác hoàn sinh không phải luân hồi.

Đối với việc mượn xác bằng ý thức không phải lo lắng vấn đề hồn cùng thân bất dung hợp, vì đây là ưu điểm riêng biệt của Cực Dương tâm pháp.

Cầm Tích tiêu vong đi một cái thân thể nhưng chưa có chết. Từ chết nói với hắn không có ý nghĩa vì hắn căn bản là một cái thần hồn.

Thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng không còn cơ hội phản công, chia ra làm ba rơi vào ba cái phân thân cuối cùng tản ra đào tẩu.

Hai cái phân thân chưa đi xa được mười dặm liền bị hai đoàn hoả diễm thiêu rụi.

Tiếu Thiên triệu ra Phạt Anh kiếm nắm trên tay, hoá thành một đạo lưu quang phóng đi.

...

Lưu Tam quốc hôm nay có hội thả hoa đăng, tối đến bờ sông của một tỉnh lớn đã xuất hiện không ít thuyền hoa.

Tiểu thư nào đó lén trốn nha hoàng chân ướt chân ráo băng qua biển người đến bên bờ trúc gặp tình lang.

Ái nhân của nàng thế mà cũng là công tử quý tộc, đem quạt giấy phe phẩy thoạt trông vô cùng anh tuấn. Dựa vào nhan sắc hắn đốn hạ tâm can vài vị cô nương thậm chí nhiều hơn không khó.

Công tử ghé vào tai nàng nói mấy lời đường mật, vị tiểu thư má trở nên ửng đỏ đánh yêu vào ngực hắn mấy cái.

Vị công tử kia đem nàng tóc mai vuốt qua trượt xuống nâng cầm nàng lên. Thiếu nữ bất giác nhắm hai mắt lại bắt đầu chờ đợi.

Một đạo kiếm quang xẹt qua đem cành trúc khẽ động vài cái chiếc lá rơi xuống.

Thiếu nữ cảm giác không đúng mở mắt ra đã không thấy tình lang.

...

Vị công tử kia ôm ngực miệng đầy máu tươi bò đến bên bờ sông, cuối cùng chấp nhận buông lỏng nằm dài trên bãi cỏ.

"Ta từng suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ đến bí mật trên phiến đá kia là giả hay thật."

" Suy nghĩ đến chúng ta đều bắt buộc phải đánh nhau ư? Nếu như chúng ta từ bỏ loại tâm pháp này không luyện nữa vậy những chuyện này sao có thể xuất hiện?"

" Nhưng đời này một đường trở nên càng cường đại càng đối mặt nguy hiểm cao hơn. Cuối cùng ta và ngươi đều bình thản chấp nhận loại số phận này, bình thản đánh một ván cược."

" Nếu như có nếu như ta cũng không lựa chọn quay lại, vì như vậy nhân sinh sẽ thật sự rất vô vị, không phải vì ta không có gan cùng thiên mệnh đối đầu mà ta và ngươi đều thích như thế."

Hắn nói xong những lời này cười thoả mãn nhìn người đang quay lưng về phía mình.

" Cuối cùng ván cược này ta thua rồi. Hi vọng nếu như có kiếp sau ta không muốn đối đầu ngươi nữa, một đời này là đủ."

Tiếu Thiên thở ra một hơi, nghĩ đến nếu như hắn và Cầm Tích chưa từng đạt được kỳ ngộ cục diện về sau cũng không phải như vậy thật. Đây tựa như cạm bẫy của thiên mệnh là, chuyện nực cười mà khó nuốt, càng dễ khiến người ta sinh ra bi phẫn.

Gió nhẹ đem tóc hắn thổi lên.

Cầm Tích hai mắt khép lại không còn hơi thở.

Thần hồn ly thể xuất hiện ở trong không trung là một đôi mắt tím.

Tiếu Thiên xoay người lại nhìn đôi mà kia một chút.

Không có thù hận, uất ức hay không cam tâm ở trong đôi mắt kia. Thần hồn của Cầm Tích dần dần trở nên trong suốt cho đến khi không còn nhìn thấy nữa.

...

Sự tình của hai trăm năm tựa như gió đông, đi cùng đến đều vô tâm như vậy, cũng không quan tâm người khác có lạnh hay không.

Tiếu Thiên đoạt lấy một thân thể khác ở Hoa Tinh Vực tiếp tục cuộc sống trước kia. Nhưng hắn bổng nhiên trở nên lười biếng, rất ít khi tắm rửa.

Hôm nay nữ nhân kia tháo khăn che mặt xuống lộ ra dung nhan của Miên Uyên. Hắn sau một lượt hồi tưởng tâm tình có hơi phức tạp, khoé môi giật giật định gọi tên nàng đột nhiên ngưng lại.

" Tiểu nữ Vũ Hiệu Linh là trưởng lão của Nhật Vân tông tham kiến tiền bối."

Nàng thanh âm như suối một đường chảy ra lại rất vô tâm trước đá sỏi bên bờ.

Tiếu Thiên tỉnh táo lại chợt nhớ ra một chuyện.

Miên Uyên đã chết từ lâu rồi, dựa theo tính toán nàng hẳn đã luân hồi Vũ Hiệu Linh là nàng ở kiếp sau.

Người luân hồi ký ức tự nhiên tiêu tán, làm sao nhớ ra cố nhân.

Tiếu Thiên xua tay, nói:"không có gì, dẫn đám nhóc con của ngươi về đi."

"Tiền bối chê cười rồi, đây là lứa tân đệ tử mới nhập môn nên có hơi nghịch ngợm." Vũ Hiệu Linh mỉm cười, nói xong nàng đến triệu tập đám trẻ lại. Mấy đạo kiếm quang loé lên chuẩn bị khởi hành.

Tiếu Thiên xoay lưng đi không muốn tiễn khách cũng không nỡ nhìn nàng rời đi.

" Tiền bối, ngươi vẫn yêu thích uống rượu như vậy."

Tiếu Thiên giật mình, xoay người lại.

Người cùng câu nói kia đã hoá thành một cái chấm đen nơi chân trời.

Hết.

Bạn đang đọc Trước Kia Của Tiếu Thiên sáng tác bởi CảnhHoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CảnhHoa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.