Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Ăn 2

Phiên bản Dịch · 752 chữ

Chương 10: Nhà Ăn 2

Đằng sau phòng khách là giường gỗ để ngang .

Thương Kiến Diệu không mở đèn trong căn phòng, vì nguồn năng lượng của hắn phối cấp không nhiều, cần phải tiết kiệm.

Rút chìa khoá ra, đóng cửa phòng xong, Thương Kiến Diệu đi khu vực được đèn đường chiếu sáng, tới bên giường tối đen.

Hắn để gối thẳng đứng tựa vào tường, nửa nằm nửa ngồi.

Dưới tư thế như vậy, Thương Kiến Diệu liếc mắt liền nhìn thấy nồi xào điện cùng nồi cơm điện được đặt trên bếp lò.

Mặt ngoài bọn chúng vết rỉ loang lổ, tựa hồ đã dùng rất nhiều rất nhiều năm.

Từ khi Thương Kiến Diệu có ký ức đến nay, bọn chúng đã được đặt trong nhà mình: Được cha hắn mang về từ một cựu di tích này đó. Hắn vì giữ kiện vật phẩm này mà từ bỏ các chiến lợi phẩm khác. Một cái là sau khi kết hôn mẹ hắn đổi bằng điểm cống hiến. Đây là một trong số những thứ quý hiếm trên Chợ cung ứng vật tư, cung không đủ cầu.

Gian phòng này cũng không phải là nhà trong trí nhớ Thương Kiến Diệu, hắn nhớ kỹ nhà của mình ở t số 28khu A ầng lầu này. Bên trong có hai gian phòng một lớn một nhỏ, còn mang theo một phòng vệ sinh rất hẹp.

Điều này giúp khi còn bé Thương Kiến Diệu không cần đi nhà vệ sinh công cộng xếp hàng, không cần đi ngửi mùi thối nồng đậm kia.

Bất quá, sau khi phụ thân hắn mất tích, mẫu thân chết đi, gian phòng kia đã bị công ty thu hồi, Một lần nữa phân phối cho nhân viên có điều kiện phù hợp, hiện tại căn nhà này là sau khi hắn rời khỏi cô nhi viện, thi vào đại học mà được cấp cho.

Sau khi nhận gian phòng này, vì tiết kiệm nguồn năng lượng mà hắn không khóa điện tử. Dù một loại khóa bình thường từ di tích của cựu thế giới lắp vào,

Ánh mắt Thương Kiến Diệu tùy ý di động, nhìn bàn gỗ được đặt bên cửa sổ.

Hắn nghe mẫu thân nói, đây là bàn mà sau khi bà cùng phụ thân kết hôn, ông đã tới Chợ mua gỗ về tự mình lắp.

Trong ngăn tủ của bàn gỗ là quàn áo do mẫu thân may, tính cả hai bộ đồ kia thì sau ba năm được cô nhi viện giữ, nay lại trả cho hắn.

Thế nhưng Thương Kiến Diệu đã không mặc vừa mấy bộ đồ kia nữa.

Thương Kiến Diệu nhắm mắt lại, nâng tay phải lên, nhéo nhéo trái huyệt thái dương phải.

Hắn lập tức buông tay xuống, duy trì tư thế trước mắt, không còn bất kỳ động tác gì.

Cả phòng trở nên an tĩnh dị thường, bóng tối như càng đậm thêm.

Thương Kiến Diệu dựa vào tường, phảng phất đã ngủ say.

. . .

Thương Kiến Diệu mở to mắt, không có gì bất ngờ nhìn đại sảnh rộng lớn trống trải.

So với Chợ cung ứng vật tư còn lớn hơn.

Đại sảnh bốn phía lấp lóe ánh kim loại vách tường màu đen khiến người ta cảm thấy lạnh giá. Phía trên một đoàn lờ mờ, không nhìn thấy đỉnh, không biết cao bao nhiêu.

Trong vùng mờ tối này giăng đầy điểm sáng sáng chói đếm không hết, bọn chúng chậm rãi chuyển động, tựa như dòng sông mộng ảo được tạo thành từ kim cương.

Thương Kiến Diệu lần nữa rung động vì tràng cảnh này, không dùng được bất kỳ ngôn ngữ nào để diễn tả tình huống trước mắt.

Hắn chỉ có thể liên tưởng đến lúc mới vào đại học, lão sư dùng màn hình hiển thị hình ảnh tinh không cho mọi người xem.

Đó là lần thứ nhất hắn trông thấy tinh không.

Mà bây giờ, hắn phảng phất như ở giữa thân vào quần tinh.

Trong đại sảnh, tinh quang vẩy xuống, ngưng tụ thành một đạo bóng người mơ hồ.

Bóng người này mọc ra hai cánh tay, cực kỳ đối xứng, tựa như cái cân vậy.

Thanh âm trống rỗng của "Hắn" vang lên quanh quẩn khắp cả đại sảnh, phảng phất như đang nói với các vì sao:

"Một đại giới, ba lần ban ân."

"Một đại giới, ba lần ban ân… "

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 314

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.