Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giảng Đạo

Phiên bản Dịch · 1093 chữ

Chương 13: Giảng Đạo

Đừng quên thêm truyện vào TỦ SÁCH để nhận thông báo chương mới nhất nhé!

---

Lúc này Thẩm Độ cười nói:

"Vậy cùng nhau đi đi, cẩn thận một chút. . ."

Hắn còn chưa nói hết đã ngẩng đầu nhìn trần nhà một chút, ra hiệu Thương Kiến Diệu cẩn thận.

Mỗi tầng Khu sinh hoạt đều lắp đặt camera giám sát nhưng số lượng không nhiều, chỉ ở con đường mấu chốt và trong nhà vệ sinh công cộng.

Khu nội sinh thái hay Khu nhà máy đều có số lượng camera giám sát nhiều hơn hẳn. Bất quá vẫn còn kém xa Khu nghiên cứu cùng Khu quản lý.

Thương Kiến Diệu đi theo Thẩm Độ, nhìn ngã tư đường phía trước một chút, vừa cười vừa nói:

"Có lẽ nó chưa mở đó.”

"Cũng đúng."

Thẩm Độ đồng ý với lời Thương Kiến Diệu nói.

Đây là chuyện thường gặp trong nội bộ công ty, thỉnh thoảng sẽ có các thiết bị đã được lắp đặt nhưng không thể dùng, chỉ để làm dáng mà thôi.

Nghe nói khi cựu thế giới bị hủy diệt, một phần nhân loại may mắn còn sống sót vội vàng trốn vào dưới lòng đất.

Với lại, hiện tại đã là năm Tân Lịch 46, một ít thiết bị hư hao cũng rất bình thường. Có vài dây chuyền sản xuất thì thiếu tài nguyên mà kỹ thuật dần không được truyền xuống nữa. Còn vì vài lý do khác mà một vài dây chuyền khác cũng không thể sửa chữa được.

"Bất quá nha, vẫn là phải cẩn thận một chút, công ty quản rất nghiêm đối với những loại chuyện về truyền giáo này."

Thẩm Độ dặn dò một câu rồi cầm đèn pin, đi về phía trước.

Đến giao lộ, hắn đóng lại đèn pin, dùng tay vịnh và vách tường dần di chuyển về phía bên phải.

Thương Kiến Diệu đi theo phía sau hắn, lần nữa đưa mắt nhìn về phía camera giám sát được lắp đặt trên trần nhà ở ngã tư đường.

Nơi đó có một cái điểm đỏ đang thong thả lấp lóe.

Thương Kiến Diệu nhìn điểm đỏ, đột nhiên nâng hai tay lên, nắm hai bên gương mặt, kéo khóe miệng lên.

Hắn đang làm mặt quỷ.

Sau đó, hắn vuốt vuốt mặt rồi làm theo Thẩm Độ, tựa vào vách tường mà đi.

Sau một lúc, Thẩm Độ đứng trước cửa số 35 khu A.

Hắn lập tức nâng tay trái lên, gõ nhẹ ba lần.

"Tân sinh như nhật."

Một đạo thanh âm trầm thấp truyền ra từ trong phòng.

Thẩm Độ vươn cổ về trước, nhỏ giọng nói:

"Sinh mệnh nặng nhất."

Két két một tiếng, cửa phòng mở, ánh sáng mờ nhạt nhẹ nhàng lắc lư.

"Đây là?"

Nữ tử mở cửa nhìn thấy Thương Kiến Diệu phía sau Thẩm Độ.

Nàng chừng 30 tuổi, rõ ràng từng được cải tạo gen, lông mày đen dài, mũi cao thẳng, khóe mắt xếch lên, đã xinh đẹp lại vẫn riêng biệt.

Thương Kiến Diệu tiến lên một bước, thành khẩn nói:

"Lần đầu ta tới tham gia, Thẩm thúc thúc dẫn ta tới."

Lông mày hơi nhíu của nữ tử kia dần dần giãn ra, như có điều suy nghĩ nó:

"Nguyên lai là giáo hữu mới."

Nàng liếc mắt nhìn hai phía, nhường đường:

"Mau vào đi, đừng để người khác nhìn thấy."

Thẩm Độ thấy nữ tử này công nhận thân phận Thương Kiến Diệu thì không còn hoài nghi gì nữa, nhanh chân đi vào trong phòng, thuận tay tắt đèn pin.

Thương Kiến Diệu theo ở phía sau, nhìn quanh một vòng căn phòng.

Gian phòng lớn hơn không ít so với phòng ở của hắn hiện tại, trên tường tận cùng bên trong còn có một cánh cửa, hẳn là phòng ngủ, phòng vệ sinh hoặc là phòng bếp nhỏ.

Điều này khiến Thương Kiến Diệu nhớ đến căn nhà trước kia của hắn. Chủ nhân căn phòng hẳn là một cặp vợ chồng cấp bậc D4 trở lên, hoặc là c tổ trưởng cấp D7.

Gian phòng khách rộng đại khái hai mét năm, độ sâu gần năm mét, tận cùng bên trong trưng bày một cái tủ treo quần áo, một cái tủ bát, cùng tủ đầu giường và giường lớn hai người ngủ. Đặt ngang dưới chân giường vị trí là một lối đi nhỏ.

Kế bên giường lớn là ghế bành, băng ghế vuông, ghế đẩu, bàn trà, bàn đọc sách, một tấm vải ngăn cách và tạo thành phòng khách nhỏ.

Lúc này, trên bàn trà có hai cây ngọn nến chiếu ra ánh sáng mờ nhạt. Chung quanh ngồi không ít người, có nam có nữ, có già có trẻ.

Thương Kiến Diệu không đếm kỹ nhưng nhìn chỗ ngồi kia, cảm thấy chí ít có mười người.

"Tiểu Thương, trước đăng ký đã."

Nữ tử mở cửa kia không biết lấy ra một cuốn sổ từ nơi nào.

Thương Kiến Diệu tiếp nhận bút máy, viết tên của đối phương vào một trang trống.

"Ngươi biết ta?"

Hắn hiếu kỳ.

Nữ tử kia cười cười nói:

"Lúc cha mẹ ngươi còn sống, chúng ta miễn cưỡng xem như hàng xóm. Bất quá, ngươi hẳn không nhớ ra ta, ngươi có thể gọi ta Lý a di."

"Ừm, Lý a di."

Thương Kiến Diệu không một chút khách khí.

"Tốt, nhanh ngồi xuống đi, Người dẫn đạo sắp bắt đầu giảng đạo."

Nữ tử họ Lý chỉ chỉ một cái ghế đẩu trống không.

"Ngươi ngồi đâu?"

Thương Kiến Diệu lễ phép hỏi.

"Ta có thể ngồi bên giường."

Nữ tử họ Lý mỉm cười trả lời.

Thương Kiến Diệu không có hỏi nhiều nữa, đi tới bên cạnh mấy bước, ngồi xuống.

Qua đại khái hai ba phút, cửa phòng nghỉ được mở, một bóng người đi ra.

Bóng người này không hề xa lạ với Thương Kiến Diệu, chính là Nhậm Khiết Nhậm hắn từng gặp ở Trung tâm hoạt động, nhân viên cấp D3 của Uỷ ban chiến lược.

Lúc này Nhậm Khiết vẫn như cũ mặc chiếc áo sơ mi như khi nãy nhưng đổi thành quần dài màu xám. Trên khuôn mặt mỹ lệ trắng ngần có một hình vẽ trăng khuyết, thánh khiết mà đoan trang.

Nàng đi đến giường lớn giữa phòng, quét mắt nhìn đám người một vòng.

"Tiểu Thương?"

Nàng liếc mắt liền thấy Thương Kiến Diệu.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.