Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiệc Thánh 1

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Chương 15: Tiệc Thánh 1

"Mỗi lần cho uống xong sữa, ôm lấy hài nhi theo chiều dọc 20 đến 30 phút đồng hồ.”

"Trước cho hài nhi bú. . .”

". . ."

Thanh âm Nhậm Khiết giảng đạo êm dịu quanh quẩn tại trong phòng. Đám Thẩm Độ nghe cực kỳ chăm chú, thỉnh thoảng ghi lại nội dung trọng yếu vào giấy bút đã được chuẩn bị từ trước.

Từ đầu tới cuối Thương Kiến Diệu vẫn giữ tư thái cũ, chuyên chú nhìn qua Nhậm Khiết, chỉ là con mắt như mất đi tiêu cự.

Qua hai ba mươi phút đồng hồ, Nhậm Khiết ngừng lại, ánh mắt đảo qua mọi người nói:

"Hôm nay tới đây thôi.

"Còn lại thần linh sẽ dạy bảo."

"Mong ngài tha thứ!"

Đám Thẩm Độ còn chưa mở miệng, Thương Kiến Diệu đã duỗi ra hai tay làm bộ dáng ôm hài nhi nhẹ nhàng lay động, lộ ra vẻ cực kỳ tích cực.

". . ."

Giáo chúng khác sửng sốt hai giây, cuối cùng vẫn học Thương Kiến Diệu, hai tay song song, co khớp nối khuỷu tay lại, nhẹ nhàng lung lay nói:

"Mong ngài tha thứ!"

Nhậm Khiết ngập ngừng nhưng không nói gì.

Nàng nhìn đồng hồ điện tử cổ xưa trên cổ tay, nói:

"Thời gian không còn sớm, chúng ta cần trở lại trong nhà mình trước khi đèn đường sáng lên.”

"Kế tiếp là khâu cuối cùng, lễ tiệc thánh."

Nói xong, nàng cùng tên nữ tử họ Lý đi tới, vào bên trong gian phòng kia.

Không đến một phút đồng hồ, các nàng một trước một sau đi ra, cầm các loại bộ đồ ăn, có chén nhỏ, có chén lớn, cũng có hộp cơm nhựa plastic cùng muôi sứ, một vật hình trụ tròn đựng thứ gì đó đen sì.

Mùi thơm nồng đậm cấp tốc bay vào mũi Thương Kiến Diệu, khiến hắn nhịn không được nâng tay phải lên, lau đi khóe miệng.

Đó là mùi thơm hỗn hợp của hạt vừng cùng đường!

Đổi lại ở quầy bán thức ăn, một cân hạt vừng những 60 điểm cống hiến, so với còn đắt hơn thịt heo!

Nếu là hàng chất lượng cao đẳng, giá phải lên tới 720 điểm một cân, bữa sáng mỗi ngày Thương Kiến Diệu cũng mới tiêu 8 đến 10 điểm thôi.

Rất nhanh, nữ tử họ Lý phân phát đồ ăn cho đám người. Nhậm Khiết một tay ôm vật chứa plastic, một tay cầm cái thìa, múc đồ ăn đen sì vào trong chén bọn họ, mỗi người một muôi.

Tới mỗi một người, nàng đều sẽ nói một câu:

"Hôm nay là thức ăn cho tiệc thánh, súp mè đen."

Người được múc sẽ trang nghiêm đáp lại:

"Mong ngài tha thứ!"

Là thành viên mới nhập giáo, Thương Kiến Diệu là người cuối cùng được phát đồ ăn. Một muỗng kia khá nhiều, cơ hồ đầy cả chén nhỏ trong tay hắn.

"Đây là thức ăn cho tiệc thánh hôm nay, súp mè đen."

Nhậm Khiết nói ra theo thường lệ.

Thương Kiến Diệu thành kính không gì sánh được đáp lại:

"Mong ngài tha thứ!"

Trong quá trình này Nhậm Khiết như hóa thân thành thàn Tư Mệnh. Cho nên, đây chỉ là Tư Mệnh cho bạn họ, mà không phải Nhậm Khiết.

Nữ tử họ Lý quan sát biểu tình của Thương Kiến Diệu, mỉm cười hỏi một câu:

"Có phải rất cảm động hay không?"

"Cảm động!"

Thương Kiến Diệu một tay bưng bát, một tay nâng lên.

Nhậm Khiết cùng nữ tử họ Lý không nói gì nữa mà trở lại bên giường, chôn đầu ăn phần súp mè đen còn thừa, trầm thấp mở miệng nói:

"Mong ngài tha thứ."

Đám người phụ họa một câu, sau đó bắt đầu hưởng dụng tiệc thánh.

Tiệc thánh có vẻ đã sớm được chuẩn bị cho tốt nên đã nguội lạnh phần nào, thế nhưng vẫn không ảnh hưởng tới mùi vị của nó. Mùi hương đậm đặc, ngọt ngào của hạt vừng thật sự rất tuyệt.

Thương Kiến Diệu cẩn thận nếm thử một miếng, hơi chút dừng lại, múc như bay, không ngừng lùa súp mè đen kia vào trong miệng.

Coong, coong, coong, hắn không bỏ thừa dù chỉ là một tí, vét hết sạch.

Sau khi ăn xong, hắn liếc mắt nhìn hai phía, dùng mu bàn tay lau miệng.

Chờ tiệc thánh lễ kết thúc, đám người lầm nữa ca ngợi Tư Mệnh chấp chưởng tháng mười hai, trả bộ đồ ăn lại cho nữ tử họ Lý cùng Nhậm Khiết.

Đến phiên Thương Kiến Diệu lúc, nữ tử họ Lý cười hỏi:

"Ngươi là lần đầu tiên tham gia tụ hội, có cảm tưởng gì?"

Thương Kiến Diệu chăm chú hồi đáp:

"Ăn thật ngon."

Biểu tình nữ tử họ Lý ngưng trọng, ngược lại hỏi:

"Ngươi cảm thấy thế nào? Không cần cố kỵ, nếu gia nhập giáo đoàn, mọi người chính là thân nhân, giữa thân nhân không có gì không thể nói."

Thương Kiến Diệu suy nghĩ một chút nói:

"Tiệc thánh nên nhiều đồ ăn hơn."

". . . Còn gì nữa không?"

Nữ tử họ Lý miễn cưỡng cười nói.

Đôi mắt Thương Kiến Diệu khẽ nhúc nhích nói:

"Sắp tới giờ đánh răng rồi."

Nữ tử họ Lý nhịn không được ho một tiếng:

"Các vị có thể rời đi. Thương Kiến Diệu ở lại, Người dẫn đạo có chuyện muốn nói với hắn."

Đám người Thẩm Độ lần lượt rời đi, nữ tử họ Lý cùng trượng phu nàng ôm bộ đồ ăn cùng tiến vào bên trong gian phòng kia.

Nhậm Khiết đi đến trước mặt Thương Kiến Diệu, tươi cười ôn nhu nói:

"Ngươi vừa gia nhập giáo đoàn, cần mau chóng nắm giữ tri thức cách thức cầu nguyện. Yên tâm, cái này rất đơn giản, Tư Mệnh là thần linh chân chính chấp chưởng tuế nguyệt, sẽ không thèm để ý những này, không có lễ nghi gì phiền phức đâu."

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.