Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Quả Phân Phối 1

Phiên bản Dịch · 1122 chữ

Chương 17: Kết Quả Phân Phối 1

Nghe Thương Kiến Diệu trả lời, Long Duyệt Hồng không hiểu gì mà cũng lười hỏi thêm.

Hai người tùy ý tán gẫu, kết bạn tiến về Chợ cung ứng vật tư. Đợi đến khi Nhà ăn mở cửa, Thương Kiến Diệu tốn 8 điểm cống hiến mua một cái trứng gà luộc nước cùng hai cái màn thầu hoa màu, một đĩa dưa chua.

Ăn xong, Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng mang theo hộp cơm tiến vào Trung tâm hoạt động, ngồi vào trong góc đại sảnh, chờ đợi kết quả phân phối.

Lúc này, Trung tâm hoạt động không có ai, chỉ có các công nhân viên công tác ở chỗ này bận rộn lau quét, loay hoay dưới cái nhìn của Trần Vũ Hiên Trần lão đầu.

Sáng sớm các mọi người không ở đây, họ bận đưa mấy đứa nhỏ đi học hoặc đi làm.

Công ty quy định, người tròn 60 tuổi, có thể điều đến làm những việc nhẹ nhành hoặc giảm phân nửa khối lượng công việc. Đợi đến 75 tuổi, họ mới có thể chân chính không cần làm việc, mỗi tháng trợ cấp bằng với đẳng cấp nhân viên trước khi nghỉ.

Bất quá, loại nhân viên 75 tuổi tùy thời có thể tới Trung tâm hoạt động chơi do về hưu cũng không nhiều. Vì việc cải tiến gen mới có vài chục năm gần đây, những đời trước sống dưới hoàn cảnh thiếu thốn vật tư, dinh dưỡng không đủ nên có rất ít người có thể sống đến 75 tuổi.

Long Duyệt Hồng im ắng hít vào một hơi, như tự thoại:

"Hôm qua ta gặp con gái của bạn mẹ ta. Nàng vừa tròn 18 tuổi, tại làm việc tại trạm radio của Bộ giải trí, cao một mét bảy, dáng dấp rất tốt. Ngươi nói xem, nàng có thích ta không? Ai, cải tiến xong mà ta chỉ có 1m75, dáng dấp bình thường, thành tích học chỉ có thể nói trung đẳng, không có năng khiếu gì…"

Thương Kiến Diệu nhướng mày nói:

"Nàng tên gì?"

"Phùng Vân Anh, ha ha, nàng không biết Hậu Di, các nàng không chung một tổ."

Long Duyệt Hồng còn tưởng Thương Kiến Diệu muốn hỏi tình huống của Hậu Di, dù sao rất nhiều nhân viên trong công ty đều hâm mộ vị này MC.

Thương Kiến Diệu không thất vọng, tiếp tục hỏi:

"Ở tầng lầu nào, khu nào? Số phòng là bao nhiêu?"

"Ngươi hỏi mấy này làm cái gì?" Long Duyệt Hồng vừa sợ vừa nghi.

Thương Kiến Diệu nhìn hắn một cái:

"Đi tìm nàng, hỏi xem nàng có thích ngươi không."

". . ."

Dù Long Duyệt Hồng không có kinh nghiệm tình trường cũng biết chuyện này không nên làm.

"Ha ha, đừng nói giỡn."

Hắn không dám tiếp tục đề tài này:

"Thương Kiến Diệu, ngươi hi vọng được vào bộ nào?"

"Bộ an ninh."

Thương Kiến Diệu không chút do dự hồi đáp.

Long Duyệt Hồng thiếu chút nữa hét lên:

"Ngươi điên rồi? Nơi này rất nguy hiểm! Đừng tưởng có bữa ăn ngon là tốt! Ha ha, ngươi đang nói giỡn chứ gì."

Bộ anh ninh là bộ nguy hiểm nhất trong công ty. Số nhân viên tử vong hàng năm cao hơn các bộ khác gấp mấy lần.

Vì bọn hắn phụ trách rất nhiều hành động đối ngoại, bao gồm áp giải vật tư, chiến đấu với người xâm lược hoặc đám quái vật, bảo vệ trạm gác bên ngoài đại lâu, tới di tích trong rừng tìm di tích cựu thế giới, bảo vệ đoàn đội hoàn thành kế hoạch đã định.

Điều này khiến nhân viên Bộ an ninh thường xuyên phải lên mặt đất ô nhiễm, bệnh tật, quái vật, mưa bom bão đạn. Có nhân viên bị thương, nhiễm bệnh, biến dạng, thậm chí tử vong, không thể tránh được.

Long Duyệt Hồng bị câu trả lời của Thương Kiến Diệu hù sợ. Đám người Mạnh Hạ lần lượt tiến vào trung tâm hoạt động, dựa theo thói quen mà ngồi ở chỗ cũ.

Quan hệ Dương Trấn Viễn cùng Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng rất tốt, ở tại cùng một tầng lầu, thi đậu vào cùng một đại học, học cùng một chuyên ngành, cho nên sau khi Dương Trấn Viễn nhìn một vòng thì trực tiếp đi hướng hai người.

"A, sao trông ngươi mệt thế? Chưa ăn điểm tâm à?"

Long Duyệt Hồng nhìn xem Dương Trấn Viễn tới, quan tâm hỏi một câu.

Khuôn mặt Dương Trấn Viễn đỏ lên:

"Ăn rồi, chỉ là có chút mệt mỏi."

"Tại sao mệt mỏi?"

Long Duyệt Hồng một mặt không hiểu.

Dương Trấn Viễn không biết nên giải thích thế nào, ngược lại nhìn về phía Thương Kiến Diệu, thở dài nói:

"Nguyên lai kết hôn là một việc mệt mỏi như vậy. Bất quá cũng rất tốt, các ngươi cũng mau chóng tìm đối tượng đi."

Nói nói, hắn không tự giác lộ ra dáng tươi cười.

Long Duyệt Hồng cảm thấy mình đã hiểu, không có hỏi nhiều nữa, tiếp tục đề tài mới vừa rồi:

"Dương Trấn Viễn, vừa rồi Thương Kiến Diệu nói đùa nói muốn đi Bộ an ninh đo!"

Dương Trấn Viễn nghiêm túc nghĩ nghĩ:

"Nếu có thể chọn công tác thì ta cũng muốn tới đó, đãi ngộ thật sự rất tốt."

Tiền lương nhân viên Bộ an ninh không khác những bộ khác, đều theo quy định của công ty. Nhưng vì bọn hắn được huấn luyện dưới cường độ cao, cho nên mỗi ngày đều có thể ăn một bữa thịt. Khi tới Nhà ăn, nhân viên Bộ an ninh được ăn rất ngon, còn thường xuyên có bữa ăn bổ sung nữa.

Việc này có lực hấp dẫn rất lớn với nhiều người.

"Này không nói nhảm sao? Nếu không cần ra ngoài, tất cả mọi người đều muốn tới đó. À, trừ người thuộc tầng quản lý và mấy nhà nghiên cứu kia."

Long Duyệt Hồng khinh thường nói:

"Đáng tiếc a, Bộ an ninh muốn ở lại đại lâu đều là thay phiên nhau. Trừ phi ngươi có thể trở thành đội bảo vệ đại lão bản, chịu sự điều phối trực tiếp của tầng lớp quản lý.”

Thương Kiến Diệu một mực không nói gì đột nhiên mở miệng nói:

"Ta muốn làm ra bên ngoài."

". . ."

Long Duyệt Hồng lung lay tay ở trước mặt Thương Kiến Diệu:

"Đầu óc ngươi thật xảy ra vấn đề rồi? Bên ngoài nguy hiểm cỡ nào, ngươi không nhớ à?"

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.