Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Khí

Phiên bản Dịch · 1166 chữ

Chương 23: Vũ Khí

Gian phòng số 15 lầu 647, Thương Kiến Diệu thay đổi đồng phục màu xám đẩy xong thì đi ra.

Long Duyệt Hồng theo sát phía sau hắn, vì cảm thấy tò mò nên nhìn quanh lên bốn phía.

Trong tầm mắt hắn là rất nhiều loại vũ khí, có dài, có ngắn, có màu bạc trắng, có màu sắt đen, có bày trên bàn, có treo lên đủ loại. Nếu không phải biết mình đang ở đâu, Long Duyệt Hồng còn tưởng bản thân lạc vào chợ vũ khí nữa.

Thẳng thắn mà nói, Long Duyệt Hồng chỉ mới nghe qua từ chợ vũ khí và khái niệm của nó chứ chưa thấy thực tế.

Duy nhất một lần hắn tiếp cận gần nhất với từ này ở hội chợ triển lãm khoa học được tổ chức ở Khu nội sinh thái.

Mà bây giờ, trước mắt hắn chẳng khác nào khi ở hội chợ cả.

Tưởng Bạch Miên đứng ở cạnh cửa, đánh giá Thương Kiến Diệu vài lần, khen ngợi gật đầu nói:

"Rất có khí chất, rất có phong cách!"

đồng phục bộ an ninh vốn được thiết kế vừa người, mà hình thể Thương Kiến Diệu khá cao, khỏe mạnh. Khi mặc đồng phục vào trông có chút gầy, lộ ra khí chất dương cương. Hắn vốn đã đẹp trai theo kiểu lạnh lùng nay mặc lên đồng phục trông lại càng thêm tinh tế.

"Y phục này cũng không quá tốt."

Thương Kiến Diệu hơi cau mày trả lời một câu.

"Tại sao?"

Bạch Thần ở bên cạnh kinh ngạc hỏi.

Tưởng Bạch Miên thấy thế thì há hốc mồm, lẩm bẩm một câu:

"Ta cảm thấy đừng nghe hắn nói tiếp thì tốt hơn…."

Cùng lúc đó, khóe miệng Thương Kiến Diệu khép mở, cười trả lời vấn đề của Bạch Thần:

"Không thể nhảy múa như váy rơm Hawai."

". . ."

Bạch Thần.

". . . Có đôi khi ta thật không biết ngươi là đang nói đùa hay là đầu óc có vấn đề nữa."

Tưởng Bạch Miên cười mắng một câu, nghiêng đầu nhìn về phía Long Duyệt Hồng:

"Đừng phát ngốc nữa, đến bên kia đi, bắt đầu lên lớp!"

Nàng dừng lại một chút, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới thiếu niên, mỉm cười nói:

"Rất có tinh thần, anh tuấn hơn nhiều so trước đó."

Vừa rồi bởi vì hai vị nữ sĩ đều chú ý Thương Kiến Diệu, không để mắt đến chính mình nên Long Duyệt Hồng có chút sa sút tự ti, nay ưỡn hắn lưng eo một cái nói:

"Vâng, tổ trưởng!"

Tưởng Bạch Miên chỉ kia bên cạnh chiếc bàn dài, Bạch Thần cầm một thanh súng ngắn màu bạc, chuôi nắm được làm từ chất liệu chống trơn màu đen nói:

"Đây là khẩu súng mà thợ săn di tích lẫn cường đạo nơi hoang dã vừa yêu vừa hận. Nhìn thấy không? Nòng súng rất thô rất dài, dùng đạn là 11.18 li nên uy lực rất lớn, có thể dùng săn giết các loại dã thú khá lớn, giống nó còn có vài loại. Cây súng bên cạnh đây được gọi là Mãng Xà. Sức giật rất lớn, nếu thân thể không đủ cường tráng sẽ không cách nào khống chế. Được rồi, các ngươi hẳn là đều được cải tạo gen, chắc không có vấn đề gì.”

"Loại súng này lần đầu được phát hiện tại phế tích thành thị cựu thế giới. Thanh này là sản phẩm mới nhất được Công Nghiệp Liên Hợp sản xuất, loại hình 202, khuyết điểm là dễ kẹt dạn hơn so với các loại súng ngắn khác. Lúc sử dụng cần phải chú ý điểm ấy. . ."

Giọng Bạch Thần êm tai, cầm trong tay thanh súng ngắn Liên Hợp 202 giới thiệu sơ về kết cấu thân thương cùng kinh nghiệm sử dụng cho Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng.

Dạy xong, Bạch Thần thuận tay cầm một thanh súng ngắn màu đen khác trên bàn dài lên:

"Thanh này dùng đạn là 7.62 li, uy lực khá lớn, thể tích nhỏ, cầm chắc tay, độ chính xác cao, dễ mang theo, giữ gìn thuận tiện, chỉ là không phải quá thích hợp với người có bàn tay khá lớn, với ta mà nói thì phi thường tuyệt vời. . . Trước mắt trên hoang dã chúng ta sẽ thường gặp hai loại là Ô Bắc 6 cùng Ô Bắc 7 do Cứu Thế quân sản xuất. Chúng khác nhau ở chỗ đời cũ có nhiều vấn đề và dễ bị kẹt đạn hơn so với Liên Hợp 202, mặt khác. . ."

". . . Thanh này dùng đạn 14. 5 li, uy lực có thể tự suy ra. Nó đến từ phế tích thành thị ở Thiết Sơn, nhưng được Công ty Orange phỏng chế. Dhúng ta đều gọi nó Bàn Tử . . . Bất quá trong giới súng ngắm, nó không phải tốt nhất, ta càng thích Mắt Ưng cùng Thần Chi Nhãn hơn, ầy, cơ mà. . ."

". . . Tuy súng ngắm rất tốt nhưng súng trường Gauss cùng súng trường điện vẫn ổn hơn. Bất quá nơi này không có, chỉ có các đội ngũ tinh từ thế lực lớn như Tối Sơ thành, Công Nghiệp Liên Hợp mới sở hữu được."

". . . Đây là súng tiểu liên ta thích nhất, ngoại hiệu Cổ Ngắn . . ."

Bạch Thần nghiêm túc giới thiệu và giảng giải, Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng nghe cực kỳ chăm chú, thỉnh thoảng cầm súng một chút.

Tưởng Bạch Miên không cắt ngang việc dạy học, khi thấy Bạch Thần khát nước thì nàng chỉ vào ống thép thô to trên một cái bàn gần đó, hỏi:

"Đoán xem nó là vũ khí gì?"

Long Duyệt Hồng nhìn sang, đọc lên sáu chữ từ trên ống thép:

"Nhà máy ống thép Lâm Nam" .

"Ha ha."

Tưởng Bạch Miên cười nói:

"Thật ra nó là súng phóng tên lửa của một đơn vị tác chiến. Bất quá phụ kiện đa phần đều tới từ một nhà máy thép của Cứu Thế quân. Được rồi, các ngươi tiếp tục."

. . .

Chạng vạng tối lúc 6:20 giờ, tắm rửa, thay đổi quần áo thường ngày xong, Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng cầm hộp cơm của mình tới phòng ăn số 2 tại tầng 647 trong, tìm một chỗ ngồi xuống. 6:10 căn tin của bộ an ninh sẽ mở, sớm hơn 20 phút so với Khu sinh hoạt.

"Toàn thân đau đớn, tổ trưởng ra tay cũng quá hung ác đi."

Trong quá trình Long Duyệt Hồng ngồi xuống thì đụng vết thương trê người đau đến hắn nhe răng nhếch miệng, nhịn không được oán trách một câu.

Buổi sáng bọn hắn là học về vũ khí. Buổi chiều được huấn luyện chiến đấu, mà Tưởng Bạch Miên không chút nương tay, hung hăng thao luyện hai người một phen.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.