Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tâm Giả 3

Phiên bản Dịch · 941 chữ

Chương 36: Vô Tâm Giả 3

Bạch Trần vừa nhớ lại vừa đưa ra phán đoán.

  “Từ độ tả tơi của v, mắc bệnh chắc mới hơn một năm.”

Tưởng Bạch Miên nhìn Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng:

“Có cần ta nói lại kiến thức về bệnh vô tâm không?

  Thương Kiến Diệu không trả lời, hắn đột nhiên nói:

  “Đây không phải là bóng đen mà tôi nhìn thấy vừa rồi. Bóng tối đó ngắn hơn."

  Tưởng Bạch Miên nhẹ nhàng gật đầu nói:

  "Hai người lục soát tử thi xem có vật gì giá trị không, sau đó khiêng thi thể ra ngoài chôn, đừng để ở nơi bị ánh lửa chiếu vào."

  Cô suy nghĩ một chút, bước tới chỗ xe jeep, lấy ra bốn vật màu đẻ rồi ném cho Thương Kiến Diệu và Long Nguyệt Hồng:

  “Máy bộ đàm có tầm hoạt động hiệu quả là hai km, ở khu vực khoáng đạt sẽ dễ liên lạc hơn.”

  "Có tình huống gì liền nói cho ta biết. Các ngươi hẳn biết dùng sao?"

  “Ta biết.”

Thương Kiến Diệu trả lời câu hỏi.

  Hắn và Long Duyệt Hồng đều tốt nghiệp khoa điện tử của trường.

  Long Duyệt Hồng cầm máy bộ đàm và ngập ngừng bước đến chỗ cái xác của vô tâm giả.

  Mùi máu tanh quyện với mùi hôi thối khó tả bốc lên khiến Long Nhạc Nhân lùi lại không dám nhìn thi thể, hắn suýt nữa thì nôn ra.

  Thương Kiến Diệu bước tới, chủ động tiến hành lục xoát, sau đó đứng ở trên đầu thi thể, cũng là nơi có vết thương khủng bố kia.

  “Có cần ta khiêng không?”

Hắn nói với Long Duyệt Hồng.

  "Uh ..."

Long Duyệt Hồng muốn nói rằng một mình Thương Kiến Diệu sẽ không tốt lắm.

  “Ý ta là, ngươi có cần ta dìu không?”

Thương Kiến Diệu vô cảm giải thích.

  Long Duyệt Hồng cười khan:

  "Không, ta không sao."

  Hắn cúi xuống và nắm lấy chân xác chết.

  Thương Kiến Diệu vòng tay qua nách thi thể.

  Máu chảy ra từng chút một, hai người khiêng thi thể bước ra bãi đất trống, bên cạnh đống lửa, họ đào một cái hố rồi chôn xác vào đó.

  Điều này phần nào ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn của Long Duyệt Hồng nên hắn chỉ ăn một chiếc bánh quy nén và nửa hộp thịt lợn quay với đậu nành.

  Trời càng ngày càng tối, Tưởng Bạch Miên đang định sắp xếp thứ tự canh gác đêm nay, thì từ xa đột nhiên vang lên một tiếng gầm thét:

  "Grao!"

  Tiếng hú vang vọng khắp bầu trời, thô ráp và hoang dã như một cơn ác mộng vào ban đêm.

  Ngay khi tiếng hú này kết thúc, tiếng gầm rú này đến tiếng gầm khác vang lên ở những nơi khác nhau, vang dội không dứt.

  Long Duyệt Hồng có chút bỡ ngỡ, nhịn không được mà hỏi:

  "Đây là một bầy sói?"

  “Ngươi đã thấy những con sói phân bố ở những nơi khác nhau chưa?”

Tưởng Bạch Miên cười.

  “Có phải thường xuyên có dã thú gầm thét khắp nơi trong đầm lầy không?”

Long Duyệt Hồng căng thẳng hỏi.

  Tưởng Bạch Miên lắc đầu, nụ cười không thay đổi:

  "Không thường xuyên."

  “Cái này, ta nên làm gì đây?”

Long Duyệt Hồng buột miệng.

  Tưởng Bạch Miên buồn cười nhìn hắn ta:

  "Điều này thật bất thường, cho thấy có thể đã xảy ra chuyện gì đó ở sâu trong đầm lầy.

  "Nhưng nhìn vào khu vực và phương hướn hẳn không đụng chạm gì tới chúng ta đâu. Không cần lo”

  “Đừng lo?”

Long Duyệt Hồng nhìn Thương Kiến Diệu bên cạnh, phát hiện hắn con hàng này chẳng chút sợ hãi.

  Khi nhìn thấy điều này, Bạch Thần chịu trách nhiệm canh gác xung quanh, bình tĩnh nói:

  "Trong đầm lầy đen, cứ cách vài ngày sẽ có bất thường hoặc tai nạn. Làm sao đề phòng được hết?

  "Ở nơi hoang vu rộng lớn như vậy, khả năng những thứ đó ảnh hưởng đến ngươi là rất thấp."

  “Nhưng nếu bị nó ảnh hưởng thì sao?”

Long Duyệt Hồng hỏi.

  Thương Kiến Diệu nhìn chằm chằm vào đống lửa và nói:

  "Điều đó chỉ cho thấy số ngươi xui thôi."

  “… Cũng đúng, số tốt thì đã không đụng phải rồi

Long Duyệt Hồng nghiến răng nghiến lợi gật đầu.

  Tưởng Bạch Miên không thể hiểu cuộc trò chuyện giữa hai người, cũng không tiện để hỏi, nàng mỉm cười:

  “Chúng ta ở rất xa nơi xảy ra, hoàn toàn không biết tình hình cụ thể, cũng không thể chuẩn bị trước.

  "Nếu không cần quay về công ty, lựa chọn duy nhất là đi vòng qua nơi đó, đi đường xa hơn một chút. Đó là lộ trình của chúng ta."

  "Cái này nghe cái lý hơn nhiều ..."

Long Duyệt Hồng suy nghĩ kỹ và cảm thấy cùng một ý nghĩa nhưng theo hai cách diễn đạt thì đem tới hiệu quả hoàn toàn khác nhau.

  Tưởng Bạch Miên nghe vậy thì mỉm cười:

  “Vì vậy, hãy học cách nắm bắt bản chất của sự việc.”

  "Về điểm này, so với ngươi Thương Kiến Diệu tốt hơn rất nhiều, ngươi xem, hắn không hề căng thẳng."

  Thương Kiến Diệu khẽ gật đầu và nói:

  "Ta chỉ đang xem xét có nên tham gia hay không."

  “Hả?”

Tưởng Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đều tỏ vẻ khó hiểu.

  Thương Kiến Diệu mở miệng và phát ra âm thanh:

  "Grao!"

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.