Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Đường 1

Phiên bản Dịch · 917 chữ

Chương 37: Lên Đường 1

Tưởng Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần ngẩn người nửa ngày.

  Cái gọi là tham gia của hắn là muốn "đồng ca" với dã thú sao ...

Sau khi Long Duyệt Hồng tỉnh lại, hắn muốn nói một câu nhưng hắn cảm thấy trong bầu không khí này, ai phản ứng với Thương Kiến Diệu trước sẽ thua.

  Sau vài giây, Tưởng Bạch Miên bật cười:

  “Bạch Trần, ngươi quên đề phòng xung quanh!”

  "Thương Kiến Diệu, dù có mấy chục tên cướp đang tới, bọn họ cũng không thể đối phó được chúng ta, còn ngươi có thể lấy sức một người làm tan rã hệ thống phòng ngự của họ từ bên trong!”

  Thương Kiến Diệu nghiêm trang gật đầu:

  “Là ta đã làm quá rồi, ta chỉ sợ có chuyện thôi.”

  “Ta thật sự không ngờ nhưng ta chưa từng buông lỏng cảnh giác với xung quanh.”

Bạch Thần giải thích, nàng có phần xấu hổ vì sự thất trách của mình.

  Là một người lưu lạc nơi hoang dã nhiều năm, nàng từng gặp không ít chuyện. Nàng từng gặp những người bị suy nhược thần kinh, lâm vào trong trạng thái không được bình thường. Lời nói và việc làm của những người đó còn hoang đường hơn cả Thương Kiến Diệu.

  Nhưng vấn đề là hầu hết thời gian Thương Kiếu Diệu đều cư xử rất bình thường, Bạch Thần cảm thấy hắn ta chỉ thỉnh thoảng làm trò mà thôi.

  Nàng không bao giờ ngờ rằng tên này lại "sáng tạo" đến vậy.

  “Đúng thế, bất cứ lúc nào cũng phải cảnh giác.”

Tưởng Bạch Miên không vạch trần lời nói của Bạch Thần. Nàng hơi nghiêng đầu, cười nhìn Thương Kiến Diệu:

“Sau khi kết thúc đợt huấn luyện này, chúng ta cần phải giám định tinh thần cho tất cả các thành viên.”

  Thương Kiến Diệu nhẹ nhàng tán thưởng:

  "Chúc các ngươi đạt điểm cao!"

  Bạch Thần không ngờ rằng Tưởng Bạch Miên lại nói về việc giám định tâm thần một cách thoải mái như vậy. Nếu không khéo, điều này có thể sẽ khiến Thương Kiếu Diệu phật lòng. Dù nàng ấy cũng đồng ấy với chuyện này nhưng khi đó nàng chưa hiểu rõ tính tình của Thương Kiếu Diệu. Hiện tại nàng biết hắn cũng không quá khác thường, chỉ là thích nói mấy chuyện đâm bang nên cũng không còn ý nghĩ đó nữa.

  Tương tự, Bạch Thần không ngờ Thương Kiến Diệu nghe xong lại chẳng quan tâm, cứ như đây chỉ là một câu nói đùa vậy.

  Chẳng lẽ hắn ta đã nhận ra trạng thái của mình từ lâu rồi và dần chấp nhận chứ không hề cảm thấy kém cỏi hay tự ti?

Bạch Thần lắc đầu và tự nhắc nhở bản thân, dù người khác thế nào thì nàng vẫn phải hoàn thành tốt việc của mình, không được để bị ảnh hưởng.

  Lúc này, Tưởng Bạch Miên nhìn đồng hồ điện tử trên cổ tay:

  “Được rồi, thay phiên nhau nghỉ ngơi. Bình thường chỉ có ta và Bạch Thần trong nhóm, nay có thêm Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng nhưng hai người này có ít kinh nghiệm và rất dễ bỏ qua một số dấu hiệu nguy hiểm. Hơn nữa trên mặt đất có rất nhiều nguy hiểm và điều kiện hạn chế. Hai ngươi không cần phải phân biệt nam nữ. Thành thật và tin tưởng lẫn nhau là điều quan trọng nhất. Vì vậy, ta sẽ cùng nhóm với Thương Kiếu Diệu, Bạch Thần với Long Duyệt Hồng. "

  Nói xong, Tưởng Bạch Miên mỉm cười:

  "Thực ra, điều kiện lần này rất tốt. Xe Jeep có hai hàng ghế. Có thể thay phiên nhau ngủ mà không làm phiền người khác."

  Bạch Thần gật đầu:

  "Ta đã từng ngủ chung lều với hai người đàn ông, hai người phụ nữ, một con lợn và hai con gà."

  Tưởng Bạch Miên lập tức đứng lên:

  "Được rồi, nghỉ ngơi đi. Ta và Thương Kiến Diệu sẽ gác ca đầu."

  Nàng ấy lại nhìn xuống đồng hồ:

  "Hai người có sáu giờ."

  “Đội trưởng, có quá lâu không?”

Bạch Trần không yên lòng.

  Ban đêm là giai đoạn con người mệt mỏi và buồn ngủ, cho nên rất dễ bỏ qua những dấu hiệu bất thường xung quanh.

  Tưởng Bạch Miên cười và nói:

  “Ba chúng ta đều là người biến đổi gen, có điểm chung là sức tập trung cao. Về phương diện này, ta mạnh mẽ hơn ngươi, ta có thể duy trì sự tập trung tốt mà không cần ngủ trong một hoặc hai ngày."

  "Ta cũng có thể ..."

Long Duyệt Hồng lẩm bẩm.

  Tưởng Bạch Miên quay đầu nhìn anh:

  "Ngươi nói gì? Ngươi đang nói xấu ta sau lưng?"

  “Hắn không có!”

Thương Kiến Diệu phản bác lại:

“Hắn ta nói trước mặt ngươi!

  Long Duyệt Hồng bị sặc và ho ra tiếng.

  Tưởng Bạch Miên vẫy tay và nói với Thương Kiến Diệu:

  "Những lúc như vậy trông ngươi rất bình thường. Được rồi, hai người lên giường đi."

  Cuối cùng nàng nhìn Bạch Thần và Long Duyệt Hồng và nói.

  Đêm nay không có chuyện gì. Khi mặt trời ló dạng và nhuộm đỏ những đám mây, bốn thành viên của Tiểu tổ cựu điều quây quần bên đống lửa, uống nước ấm và ăn thanh năng lượng.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.