Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Đồn 2

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Chương 8: Lời Đồn 2

Đừng quên thêm truyện vào TỦ SÁCH để nhận thông báo chương mới nhất nhé!

---

Nhậm Khiết liên tiếp gật đầu, ngược lại nhìn về phía Thương Kiến Diệu cùng Long Duyệt Hồng:

"Tiểu Thương, Tiểu Duyệt, các ngươi cảm thấy thế nào? Có phải cũng cảm thấy thai nghén sinh mệnh là chìa khóa tại ra nhân loại, là quyền lợi trời cao ban cho đúng không?"

Thương Kiến Diệu không chút do dự gật đầu nói:

"Đúng vậy a."

Long Duyệt Hồng mắt trợn lên, tơ máu hiện ra, trầm thấp "Tê" một tiếng nói:

"Đúng vậy a đúng vậy a."

"Các ngươi rất hiểu lí lẽ nha."

Nhậm Khiết lộ ra dáng tươi cười.

Lúc này, có vị nhân viên cười nói:

"Các ngươi có phải hơi quá rồi không? Đây vẫn chỉ là một cái lời đồn đại a, cậu của ta làm cấp dưới của ban giám đốc cũng có nghe qua đâu!"

Nhậm Khiết rất nghiêm túc đáp lại nói:

"Chỉ là nhắc nhở mọi người một chút. Đến lúc đó nếu có người đến trưng cầu ý kiến, nhất định phải phản đối."

Có người trầm mặc, có người gật đầu, có người suy nghĩ rồi hỏi:

"Nếu quả thật như vậy thì thống nhất hôn phối có bị hủy bỏ không?”

Nam tử đề cập tớ cựu thế giới nói:

"Sẽ không.”

"Quý đổng nói qua, hôn nhân hài hòa khỏe mạnh là mấu chốt giúp duy trì trạng thái tinh thần nhân viên ổn định."

Quý đổng tên Quý Trạch, là thành viên ban giám đốc công ty, phó tổng giám đốc, cao tầng cấp M3, hắn thường xuyên tại phát biểu trong loa. Cuối năm đầu năm còn thông qua màn hình của Trung tâm hoạt động hỏi thăm mọi người.

Đám người đang thảo luận thì sát vách "Trung tâm hoạt động" đột nhiên truyền đến một trận tiếng chuông:

"Đinh linh linh!"

Trừ một số ít người, đại đa số còn lại như nghe phải tiếng chuông báo, đồng thười đứng lên.

Tiếng chuông này là Chợ cung ứng vật tư đang nhắc họ nhà ăn chỉ mở cửa thêm 3 phút nữa.

Mọi người dần rời đi, Long Duyệt Hồng mắt liếc Thương Kiến Diệu:

"Ngươi vậy mà đồng ý với Nhậm di."

Thương Kiến Diệu mắt nhìn phía trước nói:

"Ngươi nhìn lại mình rồi hãy nói ta."

Long Duyệt Hồng hơi cau mày, cảm thấy nghi ngờ, suy nghĩ một chút nói:

"Ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?"

Thương Kiến Diệu không chút do dự hồi đáp:

"Cái này chẳng phải là chuyện tốt à?"

". . ."

Long Duyệt Hồng không phản bác được.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã là rời khỏi Chợ cung ứng vật tư.

Nơi này không có đại môn, để cho người ta có thể thấy rõ ràng tình huống bên trong.

Bên trái là quầy hàng trưng bày, rất nhiều nhân viên không muốn tới nhà ăn đang mua đồ tại đây. Bên phải là nhân viên nhà ăn, có từng khu hàng, mùi thơm tràn ra ngoài.

Cũng không lâu lắm, đại môn nhà ăn mở ra, các công nhân viên tầng 495 cầm khay đồ ăn của mình trật tự đi vào.

Thương Kiến Diệu không mang hộp cơm, sau khi tách ra khỏi Long Duyệt Hồng, hắn quẹo phải, nhận lấy hai cái chén gỗ lớn được đặt trên mâm.

Sau đó, hắn bưng bộ đồ ăn , dựa theo lộ tuyến cố định, đi theo người phía trước, tới một quầy hàng.

"Nửa cân cơm khoai lang."

"Một phần cải trắng chưng."

"Hai cái màn thầu hoa màu."

"Một phần khoai tây hấp."

Khi tới cửa số 4, hai cái bát của Thương Kiến Diệu đã đựng đầy cải trắng chưng, khoai tây hấp cùng hai cái màn thầu, cơm khoai lang như muốn tràn khỏi bát cơm.

Nhiêu đây đã lấy mất 14 điểm cống hiến của Thương Kiến Diệu: Nửa cân cơm khoai lang 5 điểm, một cái màn thầu hoa màu 2 điểm, một phần khoai tây hấp 2 điểm, một phần cải trắng chưng 3 điểm.

Cuối cùng, Thương Kiến Diệu đi tới tung bay nồng nặc nhất mùi thơm cửa sổ kia.

Đây là quầy hàng bán thịt.

Hắn từ trái đến phải nhìn một lần, lại từ phải đến nhìn trái một lần, do dự một chút nói:

"Cho ta một phần thịt kho tàu, nhiều nước một chút."

A di mặc đồng phục màu lam xám cầm muôi múc ba khối thịt, màu sắc mê người bỏ lên bát cơm khoai lang của Thương Kiến Diệu kia.

Nước thịt màu xì dầu nhanh chóng tràn lên nửa chén cơm.

- May mà ngươi tới sớm, không thì không còn đâu.

A di nói với Thương Kiến Diệu:

"32 điểm."

Thương Kiến Diệu hai mắt trĩu nặng nhìn ba khối thịt kho tàu, lấy thẻ điện tử của mình ra rà lên máy.

Hắn nói cám ơn rồi bưng phần nước dùng miễn phí đi vào ngồi đối diện Long Duyệt Hồng.

"Oa, xa xỉ."

Long Duyệt Hồng nhìn thấy bữa tối ở đối diện, thật lòng tán tưởng.

Thương Kiến Diệu không để ý tới hắn, trộn cơm với nước thịt rồi gắp khối thịt kho tàu lên nhẹ cắn một cái.

Cảm nhận được mùi thịt bộc phát trong miệng, Thương Kiến Diệu vội vàng cúi đầu, nhai nuốt.

Hắn càng ăn càng nhanh, đợi đến ba khối thịt kho tàu ăn xong thì cơm khoai lang cùng cải trắng chưng chỉ còn lại non nửa, khoai tây hấp cùng màn thầu hoa màu hết sạch.

Cuối cùng, Thương Kiến Diệu đem cải trắng chưng rót vào trong bát cơm, trộn lẫn vào trong cơm khoai lang còn thừa có nước thịt, phần phật một hơi ăn xong.

"Thỏa mãn a."

Thương Kiến Diệu buông bát đũa, thở dài một hơi rồi nói với Long Duyệt Hồng.

Uống nước xong, Long Duyệt Hồng thuận miệng hỏi:

"Đi Trung tâm hoạt động sao?"

Thương Kiến Diệu lắc đầu:

"Trở về nghe loa, nghỉ ngơi sớm một chút."

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 296

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.