Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ Hiên Lâu

Tiểu thuyết gốc · 1882 chữ

Đi dạo một hồi, Trương Nguyên Lâm dừng lại ở một quầy hàng mà trên quầy hàng đang bày nhiều ngọc giản, ngoài ngọc giản ra còn có một vài quyển sách, cùng một số nhìn không ra sách nhưng không phải là sách.

Trương Nguyên Lâm tò mò cầm lấy một quyển trục lên, cho linh thức vào quyển trục, một lúc sau liền thu hồi linh thức; sau đó, hắn tiếp tục xem các quyển trục khác rồi chuyển sang xem bên trong ngọc giản, xem hết ngọc giản được bày ở trên sệp hàng thì hắn quay sang nhìn chồng thư tịch kia.

Chủ nhân của gian hàng này thấy Trương Nguyên Lâm xem hàng thôi, không có nói gì, từ trong túi trữ vật lấy ra chục cái ngọc giản nữa mà bên trong chục cái ngọc giản này đều là công pháp, pháp thuật, thần thông tu tiên. Trương Nguyên Lâm thấy hành động của chủ gian hàng, không có nói gì cả, hắn tiếp tục xem những thứ đã bày ra để lựa chọn đồ vật thích hợp; khoảng một khắc sau, hắn quyết định mua “Đan Đạo Chân Giải”, “Khí Đạo Chân Giải”, “Trận Đạo Chân Giải”, “Phù Đạo Chân Giải”, công pháp “Luyện Thần Thuật”, pháp thuật “Ngự Hỏa Thuật”, pháp quyết “Khống Thú Quyết”,…

-“Tại hạ mua bốn cuốn thư tịch nghề nghiệp gồm Đan Đạo Chân Giải, Khí Đạo Chân Giải, Trận Đạo Chân Giải và Phù Đạo Chân Giải. Ngoài ra còn mua công pháp “Luyện Thần Thuật”, pháp thuật “Ngự Hỏa Thuật”, pháp quyết “Khống Thú Quyết”, “Linh Cốc Chân Kinh” cùng “Hà Nguyên sơn lâm yêu thú ghi chép”.” Trương Nguyên Lâm nói với chủ nhân của gian hàng ở trước mặt hắn.

Chủ nhân của gian hàng sau khi nghe được tên các món đồ mà vị đạo hữu ở phía trước mình mua, trong lòng liền thầm nghĩ: “Vị tu sĩ này chắc chắn đến từ một thế lực nào đó, trong thế lực rất thiếu thốn thư tịch, pháp thuật, công pháp, cho nên vị tu sĩ này đến Hà Nguyên phường thị mua sắm. Người này đã mất công bỏ thời gian đi mua, chứng minh cho mình thấy người này rất quan tâm đến thế lực của mình; hay là mình cung cấp một số thông tin mà mình biết cho người này, người này khi nghe được những thông tin đó chắc chắn biết ơn mình, nhưng mình trước tiên cần phải báo giá cho người này.”

Thầm nghĩ xong, Nhâm Đạo Nhân Từ liền cất tiếng nói với Trương Nguyên Lâm: “Bốn cuốn thư tịch nghề nghiệp đó, mỗi cuốn có giá một trăm tám mươi khối hạ phẩm linh thạch, tổng cộng bẩy trăm hai mươi; Luyện Thần Thuật là một cuốn tu luyện thần thức công pháp, phải biết tu luyện thần thức công pháp ở Nguyên Vân thế giới rất hiếm, một khi tu luyện cuốn công pháp này thì thần thức của tu luyện giả trở nên mạnh mẽ rất nhiều lần so với các tu luyện giả không tu luyện thần thức công pháp, thích hợp cho tu luyện giả theo nghề luyện đan, luyện khí, khống thú sử dụng, công pháp tồn tại từ thời thượng cổ của Nguyên Vân thế giới cho nên giá của nó là ba trăm hai mươi khối hạ phẩm linh thạch; “Ngự Hỏa Thuật” có giá tám khối hạ phẩm linh thạch; “Khống Thú Quyết” có giá năm mươi khối hạ phẩm linh thạch; “Linh Cốc Chân Kinh” có giá ba mươi khối hạ phẩm linh thạch; “Hà Nguyên sơn lâm yêu thú ghi chép” có giá một trăm khối hạ phẩm linh thạch.”

-“Tổng cộng quý khách phải trả một ngàn hai trăm hai mươi tám khối, nhưng tại hạ bớt cho đạo hữu hai trăm hai mươi tám khối, cho nên đạo hữu chỉ cần trả cho tại hạ một ngàn khối hạ phẩm linh thạch là được.” Chủ nhân của gian hàng nói với Trương Nguyên Lâm.

Trương Nguyên Lâm không có nói gì, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái túi trữ vật đặt ở trước mặt chủ nhân của gian hàng, sau đó lấy ra một lọ Dịch Kinh Tẩy Tuỷ Đan để ở bên cạnh vị tu sĩ đó; hắn nhìn xem phản ứng của vị tu sĩ này. Chỉ thấy vị tu sĩ đó cầm lấy túi trữ vật, rồi kiểm kê linh thạch ở trong túi, thần sắc kinh ngạc rất nhanh liền hiện ra ở trên khuôn mặt của vị tu sĩ đó nhưng rất nhanh biến mất; sau khi vị tu sĩ kiểm kê xong, vị tu sĩ đó lấy ra một cái túi vải lớn sau đó đưa toàn bộ đồ vật mà người mua lựa chọn để vào trong cái túi vải đó, trong lòng đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó dẫn tới vị tu sĩ đó để chục cái ngọc giản vào trong túi vải, đưa cả túi vải cho Trương Nguyên Lâm khi vị tu sĩ đó gói đồ xong.

Nhâm Đạo Nhân Từ lúc này mới cầm lấy cái ngọc bình lên ngắm một hồi, sau đó cất ngọc bình vào trong trữ vật giới chỉ của mình rồi lên tiếng nói với Trương Nguyên Lâm:

-“Đạo hữu có cần gì nữa không?”

-“Tại hạ có chuyện muốn hỏi đạo hữu? Đạo hữu có thể giải đáp thắc mắc cho tại hạ không?” Trương Nguyên Lâm lúc này mới truyền âm cho chủ nhân của gian hàng ở trước mặt mình, sau khi hắn nghe được câu hỏi của vị tu sĩ đó.

-“Mời đạo hữu đưa ra câu hỏi. Nếu tại hạ biết thì tại hạ chắc chắn nói cho đạo hữu biết câu trả lời, nếu tại hạ không biết thì tại hạ không thể giúp đạo hữu được.” Nhâm Đạo Nhân Từ thấy Trương Nguyên Lâm sử dụng truyền âm chi thuật, liền truyền âm lại cho Trương Nguyên Lâm.

-“Đa tạ đạo hữu. Tại hạ muốn biết trong Thiên Nguyên vực có truyền tống trận nào tới bên ngoài Thiên Nguyên vực không, đặc biệt là tới Phủ Nguyên Đông Linh thành-Đông Nguyên vực vực phủ.”

-“Đạo hữu có thể đến chi nhánh Trân Bảo Các ở Linh Hà Sơn Nguyên thành để hỏi. Trân Bảo Các ngoài việc buôn bán ra, thì Trân Bảo Các còn cung cấp thông tin, nhưng mất phí mà mỗi lần hỏi mua thông tin thì người mua phải trả một khối thượng phẩm linh thạch.” Nhâm Đạo Nhân Từ suy nghĩ một hồi liền truyền âm trả lời Trương Nguyên Lâm.

Trương Nguyên Lâm dù không nhận được thông tin cần, nhưng Trương Nguyên Lâm chắp tay cảm ơn đối với chủ nhân của gian hàng này, sau đó tiếp tục đi dạo ở trong khu chợ của Hà Nguyên phường thị.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh liền đến buổi trưa. Trưa đến, Trương Nguyên Lâm không có trở về “Linh Nguyên khách sạn” mà lựa chọn đến “Tụ Hiên Lâu”.

Tụ Hiên Lâu tọa lạc ở trung tâm của Hà Nguyên phường thị, cách chi nhánh của Đa Bảo Các ở Hà Nguyên phường thị không xa. Đây là một toà lâu các có lịch sử lâu dài, vừa là nơi ăn uống vừa là nơi nghỉ ngơi; tầng một cùng với tầng hai là dành cho khách ăn uống, còn tầng ba, bốn và năm là dành cho khách nghỉ ngơi.

Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, bên ngoài một căn kiến trúc cổ xuất hiện một người. Người này là một vị tu sĩ trẻ tuổi, trên người khoác lấy một bộ y phục màu trắng, bên hông đeo phải một thanh trường kiếm; vị tu sĩ trẻ tuổi này nhìn chằm chằm vào đại môn của toà kiến trúc cổ này một chút, rồi nhanh chóng tiến vào bên trong lâu các và rất nhanh xuất hiện ở trong tầng thứ nhất của lâu các.

Vừa vào bên trong, loạt vào đôi mắt của hắn là một tửu lâu. Tửu lâu này tương đối rộng rãi, có nhiều bộ bàn ghế khoảng mười lăm bộ bàn ghế, gần cầu thang gỗ đi lên tầng 2 có một cái quầy rượu, trên mặt quầy có nhiều bình rượu, có một vài thiếu niên đứng ở đằng sau quầy rượu.

Đa số người ngồi ở trong tửu lâu đều là tu sĩ, Thanh Sơ cảnh. Nam nữ đều có cả nhưng chủ yếu là nam giới, nữ thì có khoảng mười vị đang ngồi ở hai cái bàn gần nhau.

“Khách quan, ngài muốn dùng bữa hay là nghỉ ngơi ạ. Nếu là dùng bữa thì ngài có thể lên tầng hai dùng bữa, vì tầng một không còn chỗ trống; nếu ngài muốn nghỉ ngơi thì ngài có thể đi lên tầng ba, chúng tôi vẫn còn thừa rất nhiều phòng trống.”

Một vị nam tiểu nhị thấy Trương Nguyên Lâm đứng im ở gần cửa chính của cửa hàng, nhanh chóng rời khỏi vị trí của mình, sau đó đi tới vị trí mà vị khách nhân nam này đang đứng; một lúc lâu sau, người này xuất hiện ở trước mặt Trương Nguyên Lâm, sau đó cung kính nói với Trương Nguyên Lâm.

Nghe vị hoàng y nam tiểu nhị nói xong, Trương Nguyên Lâm nhìn vị tiểu nhị này một lúc, nhanh chóng phát hiện ra tu vi Thanh Sơ cảnh lục trọng của vị tiểu nhị này. Hắn sau đó thu hồi ánh mắt của mình, cất tiếng nói với vị tiểu nhị đang đứng ở trước mặt hắn: “Ta muốn dùng bữa, đồng thời muốn nghỉ ngơi ở đây một buổi.”

“Được. Vậy quý khách trước tiên đi lên tầng 2 dùng bữa, sau đó lên tầng ba nghỉ ngơi. Tại hạ liền đi chuẩn bị phòng nghỉ cho đạo hữu.” Tiểu nhị nghe xong lời nói của Trương Nguyên Lâm, lập tức cất tiếng nói.

Nói xong, vị tiểu nhị này xoay người quay trở về quầy phục vụ của mình, sau đó nói chuyện với một vị tu sĩ nào đó đứng ở trong quầy, vừa nói chuyện vừa liếc nhìn về phía Trương Nguyên Lâm.

Trương Nguyên Lâm thấy vị tiểu nhị vừa tiếp mình đang nhìn hắn, liền cảm nhận sát khí nhưng không thấy sát khí phát ra từ người này. Hắn sau đó ổn định tinh thần, rồi di chuyển đến cầu thang đi lên tầng 2.

Một lúc sau, hắn xuất hiện ở phía trước cầu thang, sau đó đi lên cầu thang. Trong nháy mắt, hắn đã lên tới tầng thứ hai của Tụ Hiên Lâu, mà tầng thứ hai này cũng giống với tầng một đều là tửu lâu nhưng không gian thì rộng lớn hơn so với tầng một.

Lúc hắn vừa đặt chân tới khu vực ăn uống, thì một vị tiểu nhị nhanh chóng đi tới trước mặt hắn, sau đó dẫn hắn đi tới chỗ ngồi. Chỗ ngồi của hắn là bên cửa sổ, ngay phía trước bàn ăn của một vị nữ tu sĩ.

Bạn đang đọc Trương Nguyên Lâm Tu Luyện Lộ sáng tác bởi zhangchengdu120
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhangchengdu120
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.