Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu hôn

Phiên bản Dịch · 944 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

"Vị này chính là Lôi phủ Tam công tử? Hạnh ngộ, hạnh ngộ." Lôi Đạo cùng Lôi Uy sau khi hàn huyên xong thì bỗng nghe thấy âm thanh nho nhã.

Lôi Đạo thấy đối diện bên cạnh Lôi Uy là một tên hoa bào công tử, dáng dấp không hề kém cạnh, tướng mạo đường đường tuấn tú mà lễ nghi cũng rất có quy phạm.

Chỉ là Lôi Đạo luôn cảm giác ánh mắt của đối phương giống như đang ở trên cao nhìn xuống, ẩn ẩn có một tia khinh thường vậy.

Đúng, chính là khinh thường, chính là loại khinh thường tự nhiên mà khi người thành phố tiến vào tiểu nông thôn. Dưới ánh nhìn của những người này, tất cả đều là đồ nhà quê!

Lôi gia chính là hào cường, mà thân là hạch tâm của Lôi phủ, cho nên Lôi gia chính là đồ nhà quê bên trong đồ nhà quê!

"Lão Tam tới đây ngồi xuống đi, vị này là Lưu Tam công tử nhà Lưu Huyện thừa, đã thi đậu tú tài, là một người đọc sách có công danh trên mình nên không thể mất cấp bậc lễ nghĩa."

Lôi Đạo cũng gật đầu xem như đáp lễ, sau đó liền ngồi xuống.

Kỳ thật hắn cũng đã đoán được đại khái sự tình. Lưu Huyện thừa trong huyện thành phải nói là cây lớn rễ sâu, có thiết danh như sấm, nghe nói sắp là Huyện lệnh ở huyện thành.

Thế lực của Lưu Huyện thừa có thể lớn như vậy, đây vì thủ đoạn sở trường nhất chính là thông gia.

Lưu Tam công tử hôm nay tự mình đến đây, mục đích không cần nói cũng biết.

Chỉ là một vị một tay che trời ở Huyện thành, sẽ chủ động đến cầu hôn một nông thôn cường hào hay sao?

Chuyện này cũng khiến Lôi Đạo hơi nghi hoặc, ở thời đại này vẫn tồn tại thứ gọi là văn võ chi tranh!

Người đọc sách đều xem thường vũ phu, lại càng xem thường thể loại dựa vào vũ lực mà chậm rãi trở thành cường hào gia tộc như Lôi gia.

Lưu huyện thừa có thể nói là điển hình cho bên nhà văn, hôm nay lại chủ động đến đây thông gia? Bên trong nhất định có ẩn tình!

Quả nhiên, tiếp theo Lưu Tam chủ động lộ ra ý tứ cầu hôn mà Lôi Hoành cũng từ chối cho ý kiến. Ông chưa hề nói đáp ứng, nhưng cũng không nói không đáp ứng.

Dưới loại tình huống này thì trầm mặc chính là câu trả lời tốt nhất!

Chỉ cần Lôi gia chi chủ không phản đối thì tiếp theo Lưu gia chỉ sợ cũng sẽ mang theo sính lễ tới.

"Bá phụ, sắc trời đã không còn sớm, ta sẽ không quấy rầy bá phụ, chúng ta còn phải trở về trước khi huyện thành đóng cửa."

Trên mặt Lưu Tam công tử nở một nụ cười, hành vi cử chỉ đều không có bất kỳ thái độ quá mức nào, hiển lộ rõ ràng phong phạm con nhà văn thư sinh nhẹ nhàng.

"Đúng rồi, ta phái một đôi nhân mã hộ vệ các ngươi về thành. Đoạn đường này thường xuyên có sơn phỉ cướp đường, thật không hề thái bình." Lôi Hoành tựa hồ nghĩ tới cái gì, liền nhắc nhở.

"Vâng, chỉ là tiểu mao tặc, phụ thân đại nhân đã an bài cho ta vị cao thủ này bảo hộ, một đường có thể thông suốt. Tạ ơn bá phụ."

Lưu Tam công tử để lộ ra một tên nam tử phía sau lưng hắn. Người này toàn thân khoác một tấm áo choàng, trên lưng vác lấy song kiếm. Không thể nhìn rõ khuôn mặt nhưng vẫn khiến cho người khác cảm thấy hữu lực, hắn vẫn luôn lẳng lặng chưa nói một lời nào.

Hiển nhiên, Lưu Huyện thừa cũng đã có sắp xếp cho an toàn của nhi tử. Huống chi còn có thêm hai mươi người hộ vệ, muốn đối phó với cường đạo thì cũng đã đầy đủ.

Rất nhanh, Lưu Tam công tử mang theo người của Lưu gia rời đi Lôi phủ

"Khụ khụ, tốt rồi, phu nhân và Vũ nhi, hai người hiện tại có thể ra ngoài." Lôi Hoành ho nhẹ một tiếng, có vẻ hơi xấu hổ.

Bên trong khán phòng thế mà đi ra hai người nữ tử.

"Kính chào mẫu thân."

Lôi Đạo cùng Lôi Uy đều vội vàng đứng dậy hành lễ, vị nữ nhân mập mạp trước mắt này, chính là mẹ đẻ của huynh đệ hắn.

Lôi Đạo lúc này cũng trợn tròn mắt. Từ khi hắn xuyên qua đến nay, đại bộ phận ký ức cũng đã mất đi, hắn căn bản không hề quen biết vị “mẫu thân” này.

Nhưng bây giờ nhìn thấy vị đại ca Lôi Uy chân tình bộc lộ lời chào, không hề nghi ngờ gì, vị nữ nhân mập mạp này chính là mẹ của hắn.

"Khó trách lão cha không có tiểu thiếp, thậm chí ngay cả phần lớn nha hoàn trong Lôi phủ cũng đều là nữ nhân có thân hình nở nang!"

Lôi Đạo có chút đồng tình nhìn thoáng qua lão cha, nhưng lão cha lại ngồi nghiêm chỉnh, tựa hồ như đang cân nhắc đại sự vậy.

"Vũ nhi, vị Lưu Tam công tử này, con có coi trọng?"

Lôi Hoành chưa nói đến vấn đề khác mà ngược lại trước tiên hỏi ý kiến Lôi Vũ.

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.