Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm thầm mặc niệm

Phiên bản Dịch · 991 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

"Cha!"

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lôi Vũ. Sắc mặt tiểu nha đầu này càng lúc càng đỏ, cúi đầu hờn dỗi không nói một lời.

Mẫu thân ngược lại thì sảng khoái, bà hừ lạnh nói: "Dáng dấp của Lưu Tam công tử cũng có thể coi là không tệ. Tuy nhiên, nếu như Vũ nhi nhà ta không thích thì ai cũng không ép được!"

"Mẫu thân đại nhân, con không có ý đó! Con con . . ."

Lôi Vũ vội vã như muốn nói điều gì, nhưng lời mới vừa muốn nói lại thôi.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều đã minh bạch.

Ngay cả Lôi Đạo cũng âm thầm thở dài một tiếng. Không phải là thở dài vì tiểu muội, mà là vì xót thương cho vị Lưu Tam công tử kia mà thở dài.

Tiểu muội nhà mình hoàn mỹ kế thừa đặc điểm của mẫu thân đại nhân. Thân hình này mà đặt lên dáng vẻ thư sinh nhã nhặn kia của Lưu Tam công tử, ài, chuyện này Lôi Đạo cũng không đành lòng suy nghĩ.

Mặc niệm, giờ phút này việc duy nhất mà Lôi Đạo có thể làm là âm thầm mặc niệm thay cho Lưu Tam công tử a!

Dù sao hình thể này của tiểu muội, đừng nói là Lưu Tam công tử, liền ngay cả Lưu Huyện thừa chỉ sợ cũng không nghĩ ra.

"Phụ thân, nếu ngày sau Lưu Huyện thừa chê trách con . . ."

"Hắn không dám!" Lôi Hoành như chém đinh chặt sắt nói.

Lôi gia chi chủ Lôi Hoành lúc này giống như mới hơi có một tia bá khí của cường hào.

"Còn không phải là nhờ lão nương sinh cho ngươi một đứa con trai tốt hay sao! Đoạn thời gian trước, lão Nhị gửi thư về nhà báo là hắn đi theo Đại tướng quân chinh chiến toàn thắng. Hơn nữa lại biểu hiện cực kỳ ưu tú nên được Đại tướng quân toàn lực đề cử, bây giờ đã một mình thống lĩnh một quân! Lưu gia mà dám chậm trễ Vũ nhi nhà ta, để xem lão nương có dám san bằng Lưu phủ hay không!"

Không đợi Lôi Hoành nói chuyện thì mẫu thân liền đã bão nổi rồi.

Sức chiến đấu hung hãn này khiến cho Lôi Đạo cùng Lôi Uy không khỏi hai mắt nhìn nhau. Hiển nhiên, đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn hắn kiến thức được mẫu nhân anh dũng.

Trong lòng Lôi Đạo hơi động, hắn hiểu được việc Nhị ca thống lĩnh một quân là có ý nghĩa như thế nào. Nhị ca bây giờ chỉ sợ là đã đứng vào hàng ngũ cao cấp võ tướng của Cự Liễu quốc!

Một đầu trụ cột vững chắc như vậy thì làm sao mà một Lưu gia đã kinh doanh nhiều năm tại huyện thành lại có thể buông tha cơ chứ? Bởi vậy trước tiên cứ để Lưu Tam công tử xuất mã, tới cửa cầu hôn.

Cho dù là bị cự tuyệt cũng không sao cả, ít nhất là cũng đã chiếm trước một cái tiên cơ.

Nếu bàn về thiên hạ người nào không muốn mặt, chỉ sợ văn nhân nói thứ hai thì không người nào dám xưng thứ nhất!

Lưu Huyện thừa này ngược lại cũng rất có quyết đoán. Ngay cả Tam nhi tử đã thi đậu tú tài mà cũng nguyện “hiến” ra thông gia. Phải biết, tại bên trong phủ đệ của gia đình hương môn thì thứ quan trọng nhất chính là một tờ công danh!

Điều này cũng nói rõ địa vị của Lưu Tam công tử tại Lưu gia cũng không tệ lắm.

Chỉ là Lưu gia tính nhầm rồi. Nếu gặp được tiểu muội, không biết Lưu Tam công tử sẽ còn giữ vững thái độ ôn tồn lễ phép kia không nha. Ài, thật mong chờ!

"Khụ khụ phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân. Nhi tử cảm thấy vẫn là nên thận trọng một chút thì tốt hơn. Trong huyện thành, Lưu Huyện thừa hoàn toàn chính xác là một tay che trời, nhưng vạn nhất Lưu gia sụp đổ thì chỉ sợ rằng sẽ liên lụy đến tiểu muội." Đại ca kỳ thật vẫn rất cẩn thận.

Mặc dù lần này là Lưu gia nịnh bợ Lôi gia mà không phải là Lôi gia đi nịnh bợ Lưu gia.

Lôi Đạo cũng không nói gì. Hắn phát hiện, mặc kệ phụ thân bình thường ở trước mắt mẫu thân hay biểu hiện phi thường cẩn thận, nhưng đến thời điểm chân chính quyết định đại sự thì mấu chốt vẫn là nằm ở người.

"Cứ như vậy đi, thật vất vả mới có một người khiến cho Vũ nhi nhà ta cảm thấy vừa lòng. Hơn nữa, khoảng cách giữa hai nhà cũng không phải quá xa, nếu về sau thật sự xảy ra chuyện gì thì cũng có thể giúp đỡ một phen."

Lôi Hoành tóm lại, đây cũng là quyết định đem Vũ nhi gả cho Lưu Tam công tử. Không biết sau khi Lưu Tam công tử biết được tin tức này thì sẽ có dạng biểu lộ gì!

Vừa nghĩ tới về sau mình cũng có khả năng đi theo một bước này, chính Lôi Đạo cũng cảm thấy không rét mà run.

Không được, những chuyện khác hắn có thể mặc kệ nhưng hôn sự của mình thì nhất định mình phải làm chủ. Nếu không, ngay cả khuôn mặt của đối phương còn chưa gặp qua mà đã cưới thì ài, phong hiểm cũng quá lớn đi!

Đương nhiên, chuyện này có thể cũng không quan hệ gì với hắn. Hiện tại hắn chỉ là một tên bệnh nhân ho lao, những sự tình này còn quá xa vời.

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.