Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Thủ cường đại

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

Nhìn thấy tràng cảnh này, trong lòng Lôi Hoành nổi lên một ngọn lửa giận thiêu đốt cả những hạt mưa chung quanh. Đôi mắt ông đỏ lên như lửa, thanh hổ đao trong tay cũng vang lên từng tiếng rục rịch.

Danh xưng năm xưa của ông chính là “Lôi Báo tử”, tính tình làm sao có thể hiền lành cơ chứ?

Hiện tại lại thêm nổi giận lôi đình cho nên toàn thân ông toát ra một cỗ sát ý kinh người.

"Chết đi cho ta!"

Lôi Hoành nhìn thấy phía trước vẫn còn rất nhiều sơn tặc đang thỏa thích giết chóc, ông giơ lên hổ đao, cả người bỗng chốc biến thành một đầu dã thú, lập tức dùng lực phóng người ra ngoài.

"Phốc phốc."

Đao pháp của Lôi Hoành không có quá nhiều kỹ xảo, đao pháp của ông chính là dùng lấy man lực mà quét ngang hết thảy!

Một bổ của ông rơi xuống, căn bản không có một tên sơn tặc nào có thể ngăn cản được. Từng tên sơn tặc trong nháy mặt đều bị phanh thây, cả người tựa như khúc gỗ bị chặt đứt thành hai đoạn.

Bọn sơn tặc trong lúc nhất thời cũng có chút sợ hãi, nhao nhao ngừng lại, trong ánh mắt khát máu lúc này cũng lộ ra một tia e ngại.

"Quỷ Thủ, cút ra đây cho ta!"

Lôi Hoành cắm mạnh hổ đao xuống đất, cả người như là một đầu sư tử cuồng nộ, ông hét lớn một tiếng.

"Kiệt kiệt! Lôi Hoành, danh xưng Lôi gia chi chủ Lôi Báo tử quả nhiên là danh bất hư truyền! Một thân nộ lôi đao pháp cực kỳ cường hoành, phong thái vẫn như năm xưa chưa hề suy giảm nha."

Một trận thanh âm khàn khàn không hề mang theo tình cảm, ung dung truyền đến bên tai Lôi Hoành.

Ngay sau đó, từ một nơi trống rỗng bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh. Thân ảnh này dáng có người thon gầy, tóc tai bù xù, trên mặt còn mang theo mặt nạ ác quỷ, toàn thân tỏa ra khí tức âm lãnh cực kỳ.

Càng đặc biệt kinh khủng chính là trong đôi thiết thủ quỷ dị của hắn vậy mà mang theo hai cái đầu người ghê tợn, trên gương mặt vẫn còn biểu lộ thống khổ cực kỳ.

Lôi Hoành thấy cảnh này liền cảm thấy phẫn nộ. Ông nhận thức được đây chính là hai người thị nữ của Lôi phủ, đích thật là thị nữ tay không tấc sắt. Vậy mà cũng bị Quỷ Thủ vô tình xuống tay, đơn giản là ác như quỷ.

"Súc sinh!"

Lôi Hoành giận mắng một tiếng, tiếp tục nói ra: "Quỷ thủ, Phi Thiên Thử cho ngươi chỗ tốt gì, vậy mà để ngươi làm lớn chuyện như vậy. Thậm chí còn muốn dẫn người giết sạch Lôi phủ ta?"

"Lôi Báo tử ngươi xem ra vẫn chưa mất khôn nha, vậy mà đoán ra được tên Phi Thiên Thử kia. Nhưng chỗ tốt Phi Thiên Thử cho ta, Lôi phủ các ngươi không cho được! Tuy nhiên, mục đích chính lần này của ta chỉ là ngươi mà thôi, nếu ngươi có thể tự sát thì ta liền lấy đầu ngươi mang đi, đồng thời cũng không đồ diệt Lôi phủ. Ngươi thấy thế nào?"

Khuôn mặt của Quỷ Thủ được giấu ở dưới lớp mặt nạ ác quỷ, hắn chỉ dùng ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Lôi Hoành, khiến cho Lôi Hoành có loại cảm giác không rét mà run. Lôi Hoành đã từng xông xáo giang hồ nhiều năm, như thế nào lại không biết được loại ánh mắt này, đây là loại ánh mắt của một tên ác quỷ đích thật, không biết là giết qua bao nhiêu người mới có.

Quỷ Thủ trước mắt này, tuyệt đối là đại địch cả đời của ông!

"Muốn mang đi đầu người của Lôi mỗ thì phải nhìn xem ngươi có bản lãnh hay không rồi? Huống chi, Lôi phủ ta là nơi ngươi muốn đi liền có thể đi sao? Nhận lấy cái chết!"

Lôi Hoành nâng đao trảm xuống.

"Hưu!"

Đao quang lấp lóe, một đại hổ đao lớn như vậy, nặng đến tận mười tám cân nhưng ở trong tay Lôi Hoành cứ như đồ chơi, ông chỉ cần nhấc tay thì cơ hồ trong chớp mắt đao quang liền đã bay đến trước mặt Quỷ Thủ.

Mặc kệ Quỷ Thủ trước mắt có phải là ác quỷ hay không thì cũng không quan hệ, dưới một đao này của Lôi Hoành, vạn vật đều có khả năng bị chém thành hai khúc!

Lôi Hoành rất tự tin, lúc tuổi trẻ ông đã từng xông xáo giang hồ, có thể xông ra một phen uy danh “Lôi Báo tử” cực kỳ hiển hách chính là nhờ vào chiêu đao pháp này, rất ít người có thể ngăn cản được một đao này của ông.

Mặc dù sau khi trở về Lôi phủ thì ông vẫn chưa từng ra tay, nhưng ông vẫn chưa lần nào nghỉ ngơi luyện tập. Đạo pháp càng thêm lô hỏa thuần thanh, hiện tại ẩn ẩn đã có một loại cảm giác thần kỳ.

Một đao này, uy mãnh bá khí!

Một đao này, quỷ thần tránh lui!

Một đao này, không thể ngăn cản!

Tuy nhiên, một đao thoạt nhìn như thiên thần giáng lâm, quỷ thần xuất hiện cũng khó lòng ngăn cản này của Lôi Hoành đối với Quỷ Thủ lại giống như trò trẻ con vậy. Hắn ngay cả động cũng không hề động!

Thẳng đến khi thân đao tới gần, hắn mới giơ lên một bàn tay phải. Lúc này, bản tay phải được bọc trong một lớp thiết thủ hiện lên hàn quang, nhìn qua dữ tợn vô cùng.

Nhưng chính bàn tay quỷ dị này lại đột nhiên hướng về phía đại đao vồ ngay một trảo!

"Xoẹt!"

Đại đao lập tức chém vào bàn tay Quỷ Thủ, tia lửa tức khắc văng lên khắp nơi. Lực phản chấn to lớn khiến cho Lôi Hoành phải lùi về sau mấy bước, hổ đao chấn động đến run lên.

Nhưng Quỷ Thủ vẫn như cũ không hề động đậy. Hơn nữa cánh tay của hắn lúc này đã gắt gao nắm chặt hổ đao!

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.