Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nện thành bùn nhão

Phiên bản Dịch · 1078 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

"Không được, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, thì chỉ sợ ta sẽ bại thật sự!"

Quỷ Thủ cũng dần dần bình tĩnh lại.

Hắn làm người âm hiểm xảo trá, có thể ngây ngốc tại Phù Vân Sơn nhiều năm như vậy, thì làm sao lại có thể là hạng người lỗ mãng?

Hắn biết rõ, từ khi Lôi Đạo đột phá thành ngoại công đỉnh phong, thì hành động lần này của hắn liền đã thất bại rồi!

Nếu như là đã thất bại, vậy hắn cũng không muốn tiếp tục cứng rắn chống đỡ nữa. Hắn nhất định phải trốn!

"Lôi Đạo, tàn phiến Huyền Thiên lệnh trước tiên lưu lại ở trên thân thể ngươi, tương lai bản trại chủ lại đến lấy trở về!"

Hai tay Quỷ Thủ huyễn hóa ra vô số bàn tay, như là từng giọt mưa rơi rớt từ trên trời, hàng vạn bàn tay điên cuồng trút xuống Lôi Đạo. Cho dù Lôi Đạo có mạnh mẽ thì cũng bị chấn động đến lùi về sau mấy bước.

Thừa cơ hội này, thân hình Quỷ Thủ bỗng lóe lên, cả người hắn như là tên rời cung, phi tốc lui về phía sau, trong đầu chỉ có ý định muốn chạy ra khỏi Lôi phủ.

"Cộc cộc cộc!"

Bỗng nhiên mặt đất Lôi phủ rung động lên, phảng phất như đang có thiên quân vạn mã đi về phía Lôi phủ.

"Đó là... Đó là kỵ binh! Chí ít là mấy ngàn kỵ binh, nhất định là lão Nhị trở về rồi!"

Lôi Hoành mừng rỡ. Kỵ binh, nhiều kỵ binh như vậy, thì chỉ có quân đội tinh nhuệ của triều đình mới có thể nắm giữ.

Mà về phần quân đội, Lôi phủ lúc nào có quân đội? Cho nên khẳng định là Lôi Võ trở về rồi!

Thiên quân vạn mã, cảnh tượng này là bực nào hùng vĩ?

Tất cả mọi người duỗi cổ chờ mong. Đập vào tầm mắt của họ là một mảnh đen kịt, như là dòng lũ cuồn cuộn vọt về phía Lôi phủ, phàm là những nơi dòng lũ này đi qua, hết thảy tất cả đều bị nghiền nát!

"Hưu hưu hưu!"

Nương theo sự xuất hiện của dòng lũ cuồn cuộn kia là sự có mặt của vô số mũi tên tung bay đầy trời. Những tên sơn tặc được Quỷ Thủ mang đến kia, cả đám ai cũng kinh hoảng vô cùng, dưới làn sóng mưa tên này, ai cũng chỉ có thể kêu thảm một tiếng rồi ngã uỵch trên mặt đất!

Đây không phải là chiến đấu, mà là đồ sát!

Đối mặt với quân đội tinh nhuệ, cho dù những tên sơn tặc hung hãn thế nào cũng chỉ là những chú cừu non, liên miên bất tuyệt ngã xuống!

Cảnh tượng trước mắt khiến Quỷ Thủ cảm thấy vừa kinh vừa sợ.

Vốn là hắn đã trốn ra khỏi Lôi phủ, nhưng lại bị một đợt mưa tên mạnh mẽ bức cho quay trở lại. Hơn nữa, phía bên ngoài còn có chuẩn bị từng cái cường nỏ, đầu nỏ đã nhắm chuẩn về phía hắn. Mặc cho hắn là ngoại công đỉnh phong, nhưng nếu bị cường nỏ bắn trúng thì cũng sẽ bị thương!

Đây là sức mạnh của cường nỏ, có thể vây giết cường giả ngoại công đỉnh phong!

Nếu như Quỷ Thủ hắn muốn ngạnh kháng tiếp tục chạy ra ngoài, thì cho dù hắn là ngoại công đỉnh phong cũng sẽ bị bắn chết không nghi ngờ!

Đây chính là chỗ đáng sợ của quân đội!

"Ha ha ha, Quỷ Thủ, ngươi còn muốn trốn? Chết đi cho ta!"

Lôi Đạo ngửa mặt lên trời thét dài, hắn vốn là không am hiểu tốc độ, cho nên khi Quỷ Thủ khăng khăng muốn chạy trốn thì hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào để ngăn cản. Đây cũng chính là chỗ thiếu hụt của ngạnh công đỉnh phong, tốc độ cơ hồ là quá chậm!

Nhưng bây giờ, Quỷ Thủ đã bị cường nỏ ép trở lại rồi!

Lôi Đạo cũng không tiếp tục do dự nữa, hắn tiện tay trảo một trảo xuống đất, mạnh mẽ nhấc lên một khối gạch màu xanh to như cối xay, lập tực xoay tròn rồi hung hăng cắm xuống đầu Quỷ Thủ.

"Oanh!"

Gạch xanh cực lớn gào thét nện về phía Quỷ Thủ, hơn nữa Lôi Đạo lại dùng chiến thuật đập một khối tiếp lấy một khối. Cho nên Quỷ Thủ chỉ có thể gầm thét liên tục, mà không có biện pháp gì!

"Ầm ầm!"

Lôi Đạo lại huy động hai tay, mạnh mẽ bẻ gãy một cây cột trụ cực lớn trong đại sảnh. Hắn vung lên cây cột lớn trong tay, căn bản không vận dụng một môn võ công gì mà trực tiếp phang mạnh về phía Quỷ Thủ!

Loại phương thức chiến đấu cùng với lực lượng kinh người này khiến cho mắt người nhìn cảm thấy nhòe cả đi!

"Rầm rầm rầm!"

Lôi Đạo cũng không biết bản thân đã đập xuống bao nhiêu lần, hắn chỉ biết là nguyên bản cây cột trụ cực lớn, giờ đây trên thân chỉ còn lại từng vết nứt to như khe rãnh, cả cây trụ như ngắn lại mấy lần. Dù cho tốc độ Quỷ Thủ có nhanh đi nữa thì cũng không thể ngăn được từng tràng đập mạnh của Lôi Đạo, hắn không thể tiếp tục tránh né được nữa, cuối cùng quả thực là đã bị Lôi Đạo huơ loạn cây trụ mà nện bẹp xuống đất!

Mặc dù hắn là cường giả ngoại công đỉnh phong, nhưng dưới cự lực khủng bố kia của Lôi Đạo, hắn cũng không thể nào ngăn cản nổi. Trong giây lát, cả người hắn liền bị Lôi Đạo nện đến máu thịt be bét, ngay cả bộ dáng cũng không phân được rõ ràng, đích thật đã trở thành một bãi bùn nhão!

Đường đường là một vị ngoại công đỉnh phong, nhưng Quỷ Thủ lại chết cực kỳ thê thảm, hắn bị Lôi Đạo dùng lực lượng ngang ngược mạnh mẽ đập chết!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt đám người nhìn về phía Lôi Đạo, liền như đang nhìn một con quái vật, điệu bộ muốn nói nhưng lại nói không nên lời.

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.