Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưỡng Sinh Công

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

Khánh Nguyên lão đạo ngược lại có chút đắc ý nói: "Có lẽ Tam thiếu gia không tin, nhưng lão đạo hoàn toàn chính xác đã gần bảy mươi tuổi."

"Nói như vậy là lão đã nếm qua duyên thọ dược tề?"

Nhìn thấy dáng vẻ thề thốt của Khánh Nguyên lão đạo, ngay cả Lôi Đạo cũng có chút dao động, chẳng lẽ lão đạo sĩ này thật là đã nếm qua duyên thọ dược tề hay sao?

"Ách, duyên thọ dược tề vẫn chưa chế biến ra được, lão đạo làm sao được nếm qua chứ. Lúc trước lão đạo vô tình đạt được một bộ cổ phương, chính là cổ phương của duyên thọ dược tề. Hơn nữa, ngoài phối phương của duyên thọ dược tế còn có một bộ võ công gọi là Dưỡng Sinh Công. Lão đạo chuyên cần khổ luyện Dưỡng Sinh Công hơn ba mươi năm, thân thể cũng dần dần trở nên cường tráng cho nên mới có thể sống lâu như vậy."

Lão đạo sĩ dường như vì muốn “thuyết phục” Lôi Đạo, cơ hồ đều nói thẳng hết ra.

"Chờ một chút, lão mới vừa nói Dưỡng Sinh Công? Là bởi vì khổ luyện Dưỡng Sinh Công nên lão mới có thể sống lâu như vậy?" Trong lòng Lôi Đạo đích xác rất giật mình.

Dưỡng Sinh Công! Trời đúng là không tuyệt đường người, trước đó hắn hầu như đã mất hết hi vọng, thậm chí cũng đã bắt đầu tuyệt vọng. Vậy mà không nghĩ tới bây giờ lại được trời cao ban phước, từ nơi Khánh Nguyên đạo trưởng này mà biết được Dưỡng Sinh Công!

Lôi Đạo không quá tin tưởng thứ gọi là duyên thọ dược tề, nhưng nhìn bộ dáng tinh thần sáng quắc của Khánh Nguyên lão đạo thì có lẽ Dưỡng Sinh Công, thật là có tác dụng!

"Ách, lão đạo cũng không biết có phải hay không là bởi vì Dưỡng Sinh Công nhưng hẳn là có một ít quan hệ. Tuy nhiên, trọng yếu nhất vẫn là duyên thọ dược tề, một khi đã chế biến ra duyên thọ dược tề thì bệnh tình của Tam thiếu gia coi như xong chuyện."

Khánh Nguyên lão đạo lại bắt đầu không ngừng “chào hàng” duyên thọ dược tề.

Vừa rỗi Lôi Đạo cũng đã suy nghĩ kĩ. Khánh Nguyên lão đạo này khả năng cao chính là một tên giang hồ thuật sĩ, thứ gọi là duyên thọ dược tề, Lôi Đạo cũng không cảm thấy hứng thú. Hơn nữa, ngàn năm Tuyết liên đã có thể xưng là thiên địa kỳ vật, với tài lực của Lôi gia cũng vô pháp đạt được.

Ngược lại môn Dưỡng Sinh Công trên người lão đạo sĩ này, lại khiến cho Lôi Đạo tràn đầy khát vọng.

"Khánh Nguyên đạo trưởng, ta nguyện ý trả giá bách kim, mua xuống Dưỡng Sinh Công trong tay đạo trưởng." Lôi Đạo quyết định thật nhanh, thậm chí còn nói ra một giá cả hết sức mê người.

"Bách kim!"

Tinh thần của Khánh Nguyên lão đạo có chút động đậy, lão cũng không phải là “thần tiên” không dính khói lửa bụi trần. Lão chỉ là một đạo sĩ, thậm chí còn là một tên đạo sĩ dởm mà thôi.

Những năm nay đều dựa vào ba tấc miệng lưỡi cùng với một tay trung y y thuật mới có thể sống sót. Mặc dù trong tay lão cũng có một chút tích súc, nhưng so với bách kim, không thể nghi ngờ là cách xa quá lớn.

Chỉ là, một tên đạo sĩ như lão, coi như là cầm bách kim thì cũng không thể nào quay đầu cưới vợ sinh con được. Đến độ tuổi bảy mươi này, lão chỉ còn sót lại một chấp niệm duy nhất, đó chính là duyên thọ dược tề.

Thế là Khánh Nguyên đạo trưởng cắn răng nói: "Lão không cần bách kim, chỉ cầu Tam thiếu gia đáp ứng lão đạo một chuyện."

"Đạo trưởng cứ nói đừng ngại."

"Chỉ cần Tam thiếu gia hết sức thuyết phục Đại thiếu gia, bảo hắn nhất định phải lưu tâm ngàn năm Tuyết liên, mà ngay cả trăm năm Tuyết liên cũng được. Chỉ cần có tin tức thì nhất định phải mua xuống, như vậy thì lão đạo liền hai tay dâng lên Dưỡng Sinh Công."

"Chỉ một điều kiện này?"

"Đúng!"

Lôi Đạo nhìn Khánh Nguyên lão đạo thật sâu, hắn cảm thấy lão đạo sĩ này có phải hay không nổi điên rồi. Bách kim mà còn không muốn, nhất định phải muốn chế ra duyên thọ dược tề!

Nếu như nói trước kia Lôi Đạo chỉ là suy đoán lão đạo sĩ không nhận được chút coi trọng nào từ Lôi gia, thì hiện tại hắn đã có thể hoàn toàn khẳng định Lôi gia không hề tín nhiệm Khánh Nguyên lão đạo, bằng không mà nói, chỉ cần một câu của phụ thân Lôi Đạo – lôi gia chi chủ Lôi Hoành, Đại ca của hắn há có thể không ra sức?

Bây giờ lại nhờ hắn cầu Đại ca...

"Ta đáp ứng, lần sau gặp được Đại ca ta nhất định sẽ yêu cầu hắn lưu ý tin tức Tuyết liên." Lôi Đạo cơ hồ không chần chờ chút nào liền trực tiếp đáp ứng.

Phía trên Lôi Đạo còn có một Đại ca cùng Nhị ca. Đại ca Lôi Uy của hắn chính là người chủ trì sinh ý của huyện thành cùng phủ thành, được xem như là gia chủ đời tiếp theo của Lôi phủ.

Bởi vậy, chỉ cần Lôi Uy lên tiếng thì việc để ý tin tức của Tuyết liên này, cơ hồ đều có trọng lượng hơn so với Lôi Hoành. Cũng khó trách Khánh Nguyên lão đạo sẽ dùng cái này đến trao đổi với Lôi Đạo.

"Tốt, lão đạo bây giờ liền truyền thụ Dưỡng Sinh Công cho Tam thiếu gia."

Khánh Nguyên lão đạo cũng không kéo dài thời gian mà là lập tức chuẩn bị truyền thụ Dưỡng Sinh Công cho Lôi Đạo.

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.