Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Say rượu

Tiểu thuyết gốc · 1797 chữ

Một lúc sau, Diệp Ái Lan tà tà đi tới, trên tay là một bầu rượu cùng với một con gà trụi lông, tiểu cô nương này cũng thật là... Vừa đi một lúc mà đã có món ngon như thế này rồi đấy, nếu là Khánh Phong , hắn chưa chắc có thể làm nên chuyện tốt đẹp này.

"Huynh tìm bùn nhão nắn con gà này, còn ta sẽ đi gom củi khô về đây" Diệp Ái Lan phân phó.

Nhờ khả năng hay chom gà hàng xóm mà chẳng mấy chốc, Khánh Phong đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách hoàn mỹ. Còn cẩn thận lấy hai thanh trúc giả làm hai đôi đũa. Diệp Ái Lan như thế nào lại lấy rượu đi, chẳng lẻ vì ngày mai ta đi nên nàng quyến luyến sao. Khánh Phong hắc hắc cười âm thầm tự mãn.

Thời gian không nhanh không chậm trôi qua, hai người bọn họ cơ bản đã bày ra được một mâm rượu thịt hoàn hảo. Huynh một ly, ta một ly. Khánh Phong cũng không ngờ nữ tử thời này vậy mà tửu lượng cao không kém nam nhân thời hiện đại. Một lúc sau, bầu rượu cũng đã sắp cạn, Khánh Phong cũng đã ngà ngà say, lúc này hắn mới chú ý đến vẻ mặt của Diệp Ái Lan, lúc bình thường, nàng đã đẹp như tiên như ngọc, nay trong người lại có thêm hơi men, làm cho khuôn mặt nàng ửng hồng chẳng khác nào là nữ tử đang yêu. Con quỷ trong người hắn đang mãnh liệt thúc giục hắn, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, hắn đã đè bẹp nó xuống. Việc Khánh Phong cần làm bây giờ là ngăn không cho nàng tiếp tục uống, dù cho Diệp Ái Lan uống rượu hay thì nàng vẫn là phận nữ nhi.

"Khánh Phong, chàng uống với thêm với ta đi, ta..ực..ực..ta buồn lắm huynh có biết không? Huynh nói xem, có phải là ta đã thích Mị Như hay không vậy? Sáng sớm ngày mai là tỷ ấy phải theo huynh về Lâm gia rồi, ta thật sự không muốn tỷ ấy đi, nhưng ta biết, tỷ ấy đã quyết đinh. Huynh nói xem, ta nên buồn hay vui đây...ực...ực? " Diệp Ái Lan vừa nói vừa tự mình rót đầy một bát rượu khác.

Cái gì? Khánh Phong choáng váng mặt mày khi nghe Diệp Ái Lan hỏi mình như thế, Diệp Ái Lan thích Mị Như sao, chuyện này không phải thật đó chứ. Thật quá hoang đường. Người si nói mộng. Không đúng! Không đúng!

"Diệp... Diệp Ái Lan .. Muội... Muội nói gì thế? " Khánh Phong mơ hồ hỏi lại.

"Ta thích Mị Như , huynh không nghe rõ hay sao vậy...ực..ực..!"

"Muội say rồi, ta đỡ muội về nhé. Đây, đây, để ta đỡ muội dậy" Khánh Phong vừa nói vừa định đưa tay đỡ nàng dậy.

Nhưng mà "Ầm... " . Diệp Ái Lan bỗng nhiên hắc tay, khiến Khánh Phong bay một đoạn xa, va vào đám trúc sau lưng rồi mới dừng lại. Toàn thân đau hắn điếng vì vừa phải chịu đựng sức lực của một Linh đế toàn bộ đánh vào người. Còn chưa kịp đứng lên thì đã thổ huyết, tình hình này chắc đã gãy ba bốn đoạn xương rồi cũng nên.

"Khụ! Khụ! Khụ! Diệp Ái Lan à, nàng như thế nào lại ra tay đánh ta chứ"

Diệp Ái Lan toàn thân là rượu thì làm sao nghe hắn nói chứ

"Huynh làm sao vậy, đang uống rượu ngon lại chạy đi đâu vậy chứ? Ngồi xuống đây đi, uống tiếp với ta, đêm nay ta rất buồn, ta muốn uống cho thật là say để quên đi những việc không cần nhớ. " Diệp Ái Lan không chú ý đến thương tích mà nàng vừa ban cho hắn, môi anh đào khe khẽ thúc giục hắn.

Khánh Phong tức mình, có lòng tốt muốn giúp đỡ nàng để rồi thành ra thể thống này, nàng chẳng buồn quan tâm lại cứ bắt ta bồi rượu với nàng, nàng muốn thì ta đáp ứng, để xem, nàng rốt cuộc chịu được bao lâu.

Khánh Phong ngồi phịch xuống vị trí cũ, hậm hực cầm cả bầu rượu lên tu một lượt, Diệp Ái Lan cũng không kém, lập tức từ tay Khánh Phong cướp lấy bình rượu, một mình uống hết, rượu tràn ra khóe miệng rồi thấm xuống chiếc áo của nàng, lộ ra bên trong cái yếm đỏ tươi loá mắt, hai bầu vú no đủ, vô cùng sống động, Khánh Phong hô hấp như đông cứng lại, tim đập bình bịch nhảy loạn.

"Con bà nó! Đây là cô nương dụ dỗ tiểu gia đây!"

Bên dưới hạ thân, dương vật đã ngang nhiên đứng thẳng.

“Ưm…”

Diệp Ái Lan kêu lên một tiếng rồi ngã ngang xuống đất, Khánh Phong hoàng hồn lập tức chạy đến đỡ nàng dậy. Một mùi nhàn nhạt hương thơm nức mũi, Khánh Phong như cảm thấy mình đang đỡ một miếng đậu hũ non mềm chứ không phải cơ thể của một cô nương 18 tuổi.

Mùi hương nồng nàn bay vào trong mũi, ngọc ấm trong ngực, nhưng Khánh Phong trong lòng không có một tia ý dâm. Diệp Ái Lan say rượu như vậy, hắn nhìn cũng đau lòng, nữ nhân cổ xưa đã có bao nhiêu người uống rượu say khướt như vậy, đối với Diệp Ái Lan bây giờ mà nói, chuyện Mị Như rời làng chắc hẳn là một chuyện thương tâm mới khiến nàng uống say như vậy. Bất quá, cũng chỉ có như vậy thì Khánh Phong mới có thể thoải mái ngắm nhìn nàng.

Càng nhìn, càng làm cho Khánh Phong đầu óc trở nên mơ hồ, như có một thế lực nào đó xui khiến hắn hướng về phía nàng khẽ mỉm cười, tiểu cô nương khuôn mặt nhỏ đã hồng thoáng chốc trở nên càng đỏ, đỏ au miệng anh đào nhỏ khẽ nhếch, trở nên càng thêm kiều diễm ướt át, lông mi thật dài vẫn còn mang theo óng ánh thủy châu, mắt ngọc mày ngài, dù Khánh Phong là người trưởng thành cũng không khỏi mê say.

Trong đầu hắn chợt toả nhiệt, như là sét đánh không kịp che tai, ngay trên cái miệng nhỏ đỏ au của Diệp Ái Lan hôn nhẹ lên một cái.

Không chạm thì thôi, vừa chạm một cái, Khánh Phong cảm giác giống như có luồng điện chạy dọc sống lưng, mặt kệ chuyện gì xảy ra, xử lý một tiểu vu vật trời sinh này rồi tính tiếp.

Nghĩ thế, nên Khánh Phong liền đặt nàng lên một tản đá cách đó không xa. Hai tay hắn tựa như hai con độc xà, hảo hảo khám phá cơ thể của Diệp Ái Lan. Đôi bầu vú sáng choang, với hai đầu núm vú nho nhỏ, cái miệng anh đào đỏ tươi, tinh tế trắng mịn cái eo nhỏ… , Khánh Phong nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọt.

Bàn tay vươn ra ở trước ngực nàng nặng nề sờ soạng một cái.

Cảm giác, trắng mịn mà ấm áp, Khánh Phong tay như là bị nam châm hút lại, không thể rời bỏ, khi tay hắn vừa mới đụng tới phía trên bầu vú, Diệp Ái Lan thoải mái rên rỉ một tiếng, hai tay đột nhiên duỗi tới, đột nhiên đem Khánh Phong chưa kịp chuẩn bị ôm chặt lại.

Khánh Phong bị nàng ôm vào trong ngực, miệng hắn ịn lên trước hai bầu vú no đủ, hắn chưa kịp lãnh hội tư vị trong đó, Diệp Ái Lan đã như vòi bạch tuộc đem hắn cuốn lấy, hai cái chân ngọc thon dài ôm lấy eo hắn, khí lực rất mạnh, giống như là muốn đem cơ thể mình nhập vào bên trong cơ thể Khánh Phong vậy.

Khánh Phong đầu óc như bị sét đánh ầm ầm, cả người lập tức bối rối, trong lòng thân thể mềm mại nóng bỏng Diệp Ái Lan dính sát, như là một đám lửa, khiêu chiến hắn một tia thanh minh nhỏ bé còn sót lại.

Khánh Phong chẳng biết lúc nào đã rút đi quần áo che đậy trên thân thể Diệp Ái Lan, hai bầu vú tròn trịa to lớn ngạo nhiên nhảy ra lay động, cũng không biết bởi vì quá mức đầy đặn nên khi hai bầu vú đứng thẳng lại hơi rủ xuống biến hình, hai đầu núm vú màu sắc hồng nhạt kiều diễm tản ra như nụ hoa mê người, cái nội khố nhỏ hĩnh y màu trắng bằng vải lụa mỏng bao quanh cái âm hộ gồ lên cao cao, vị trí diệu dụng nữ tính thần bí nhất lập tức bại lộ lạnh lùng ở trong không khí, cỏ thơm um tùm, đồi sơn u cốc, hai bên môi lớn âm hộ hơi gồ lên thịt non, trung gian chính giữa mang theo cái khe nhỏ tươi nhuận mê người….

Diệp Ái Lan bây giờ đang lúc yếu kém vô lực, thân thể mẫn cảm của nàng như nhũn ra toả nhiệt, tùy ý để cho Khánh Phong hiếp đáp…

Nhục nhã nhu nhược mặc cho Khánh Phong hai tay ở trên khu vực mẫn cảm của người nàng tiến hành âu yếm, hắn nhanh chóng lần thứ hai cởi nới đai lưng cái nội khố nhỏ bỏ đi.

Trong chốc lát Diệp Ái Lan đã là trần truồng thân vô thốn lũ, Trương Siêu Quần dùng cái lưỡi to thô ráp dày rộng ở trên người liếm khắp, lướt qua đám cỏ thơm um tùm dưới cái mu âm hộ, đến nơi dịch nhờn tràn đầy cốc suối, Diệp Ái Lan bị kích thích không thể tả run rẩy, hàm răng khẽ cắn chặt thon dài ngón tay nhỏ bé.

Cảm giác được Diệp Ái Lan bây giờ có ý thức phản kháng, Khánh Phong trong lòng cười xấu xa. Mặc cho ngươi lợi hại đến mấy thì cũng là nữ nhân, làm sao thoát khỏi bàn tay hắn? Hắn mặc dù bội phục Diệp Ái Lan định lực, đến bây giờ vẫn không có rên rỉ lên tiếng, nhưng phản ứng của nàng ngày càng lớn, hắn cũng cảm giác thành tựu của mình cũng theo đó lớn hơn, huống hồ nhìn từ thân thể của Diệp Ái Lan, sự phản kháng yếu ớt nàng chẳng khác nào là hồi quang phản chiếu, chỉ cần mình tiến hành sờ soạng lâu hơn một chút, mỹ nữ này sẽ ngay lập tức muốn đầu hàng…

Bạn đang đọc Truy cầu sức mạnh sáng tác bởi NguoimetruyenY
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguoimetruyenY
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.