Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Ma Nữ.

Tiểu thuyết gốc · 4114 chữ

Lúc Này, tại Hào Châu, Mã hoàng hậu đang giúp đỡ bá tánh,bà đi thì có một tên chạy ngang giựt tay nải của bà,

Mã Tú Anh :”dám giựt đồ của ta, ngươi chán sống rồi”

Tên giựt đồ chạy rất nhanh, nhưng Mã Hoàng hậu cũng nhanh không kém, hai người chạy vô một khu rừng

Tên cướp thở hổn hển : ”ê bà già, lớn tuổi rồi không lo chết đi đuổi theo lão tử làm gì?”

Mã Tú Anh thở hổn hển, trợn mắt phẫn nộ chỉ mặt mình nói: ”BÀ GIÀ, dám giựt đồ của ta còn kêu ta bà già” bà săn tay áo lên “ta thấy ngươi là muốn ăn đòn”

Tên cướp thở hổn hển chửi : ”bà già chết tiệt, ở nhà không con cháu chăm sóc hay sao mà cứ đuổi theo lão tử, lão tử không muốn nhận bà làm mẹ đâu”

Mã Tú Anh giận tím mặt, chỉ mặt tên cướp nói : ”ngươi vừa nói cái gì? Lặp lại lần nữa xem”

Tên Cướp : ”bà già, già rồi ngoan ngoãn đi chết đi, còn tiền tài ta sài giùm bà, đừng đuổi theo ta nữa”

Mã Tú Anh : ”ngươi muốn chết”

Mã Tú Anh tung một quyền vào mặt tên cướp, tên cướp nằm mơ cũng không ngờ bà già này còn xung đến vậy, Mã Tú Anh vừa đập vừa nói : ”cho ngươi chết nè”

Tên cướp lúc này cũng biết hắn đụng nhầm thứ dữ : “lão bà bà tha mạng”

Mã Tú Anh gằng giọng :”LÃO BÀ BÀ” bà lại đập hắn tiếp

tên cướp bầm mình bầm mắt : ”xin lão phu nhân tha mạng”

Mã Tú Anh : ”nói thế nghe miễn cưỡng cũng chấp nhận được” Mã Tú Anh trói hắn lại dẫn đi theo : ”tha cho ngươi ,ngoan ngoan theo ta tới nha môn”

Tên Cướp : ”tới nha môn, ta không đi, bà cứ đánh chết ta đi”’

Mã Tú Anh lại đập cho hắn một trận, Tên Cướp : ”đừng … đừng đánh nữa…. ta … ta xin hàng”

Mã Tú Anh : ”giờ ngươi đi nha môn hay là tới quỷ môn”

Tên Cướp : ”nha… nha môn”

thế là Mã Tú anh, trên đường tới nha môn, giao tên cướp cho chi phủ

Một Quan sai: ”tham kiến hoàng hậu nương nương, không biết là hắn đã phạm tội gì?”

Mã Tú Anh : ”hắn là tên cướp, nói với đại nhân của các ngươi xử theo luật, ta còn thấy hắn bên ngoài cướp bóc thì koi chừng cái mũ quan của hắn”

Quan sai đáp : ”tiểu nhân đã biết”

sau khi Mã Hoàng hậu giao tên cướp cho quan phủ, bà lên đường tới Hòa Gia Trang, thì bỗng một luồn khói đen xuất hiện trước bà :”HAHAHA, BẠCH MA NỮ tìm thấy ngươi rồi”

Mã Tú Anh : ”yêu quái phương nào dám cản đường ta?”

Luồn khói đen : ”bổn tọa là Thiên Ma”

Mã Tú Anh nghĩ : ”Thiên Ma, không phải hắn đã bị Lưu Quốc Sư diệt rồi sao?” bà nói : ”ngươi muốn gì ở ta”

Thiên Ma : ”ta muốn giúp ngươi đi Giết Hòa Yên Ninh”

Mã Tú Anh : “tưởng ta sẽ để cho ngươi làm được điều đó sao?”

Thiên Ma : ”đừng gạt người, ta là Thiên Ma ta có thể nhìn ra ngươi rất ghét Hòa Yên Ninh”

Mã Tú Anh: ”mặc dù ta ghét bà ấy, nhưng cũng không đến nỗi để bà ấy phải chết”

Thiên Ma : ”vậy là ngươi không muốn ta giúp?”

Mã Tú Anh : ”ta thà hợp tác với Hòa Yên Ninh giải quyết nhà ngươi trước rồi tính sổ ả sau cũng không muộn”

Thiên Ma : ”HAHAHA đúng là Mã hoàng hậu vì dân vì nước, để ta cho ngươi xem tiền kiếp của ngươi”

Mã Tú Anh xem qua khung cảnh tiền kiếp : ”ta vẫn luôn tự hỏi tại sao ta chỉ ghét có mỗi Yên Ninh dù ả lại rất tôn kính ta, thì ra tiền kiếp ả giết ta, thảo nào ta ghét ả đến vậy”

Thiên Ma : ”Thế Nào Mã Tú Anh, ngươi muốn giết Hòa Yên Ninh rồi chứ?”

Mã Tú Anh : ”ngươi đừng hòng lợi dụng ta, dù cho tiền kiếp ả giết ta, thì kiếp này ta cũng chỉ hành hạ ả một chứ cũng không giết ả, cùng lắm kiếp sau ta giết lại ả, ngươi định lợi dụng ta tới giết Yên Ninh khiến Nguyên Chương Đau lòng, khi đó ngươi sẽ loạn thế, tưởng ta sẽ trúng kế ngươi sao?”

Thiên Ma : ”HAHAHA, Hoàng hậu nương nương, đúng là hoàng hậu nương nương --- nhưng chuyện này không đến lược ngươi quyết định”

Thiên Ma tuông ra luồn ma khí bao bọc lấy Mã Tú Anh , Thiên Ma : ”Nguyên thần ký ức Bạch Ma nữ lập tức quy vị cho ta”

đôi mắt của mã hoàng hậu chuyển sang đỏ và mái tóc chuyển sang màu trắng, và cơ thể làn da trở nên trắn và láng hơn không còn hình dạng già như ban đầu

Bạch Ma Nữ: ”tham kiến Thiên Ma đại nhân”

Thiên Ma : ”Bạch Ma nữ nghe đây, kẻ thù của ngươi một tên kiếp này chính là Hòa Yên Ninh, Chu Nguyên Chương, Lưu Bá ôn và Hòa Kim Chi”

Bạch Ma nữ : ”bây giờ Chúng đang ở đâu?”

Thiên Ma : ”Hòa Yên Ninh, Chu Nguyên Chương đang ở Hòa Gia Trang ngươi hãy tìm cách loại chúng trước”

Bạch Ma nữ : ”thuộc hạ đã biết”

Thiên Ma : ”nghe cho kỹ không được đánh công khai, hiện tai nguyên thần của ta chưa khôi phục, ma lực của ngươi cũng chưa thức tỉnh hoàng toàn, để tránh bọn chúng phát hiện ra ngươi, ta giúp ngươi một năng lực ẩn mình, chỉ hiện thân khi ngươi muốn”

Bạch Ma nữ : ”thuộc hạ đã hiểu”

Thiên Ma : ”ta cho ngươi hai tên Đồng Minh, đây là Tiêu Dương Và Hồ Khải, Hồ Khải Đang là thừa Tướng của Đại Minh ngươi hãy tận dụng hắn, ta quên nói, kiếp này của Ngươi là Mã Tú Anh, Hoàng hậu nương nương của Đại Minh Triều”

Bạch Ma Nữ : ”thuộc hạ đã rõ”

Thiên Ma : ”Hồ Khải Tạm thơi ngươi và Tiêu Dương hãy trở về, tùy cơ hành sự, Bạch Ma nữ hãy âm thầm ra tay”

--------------

tại hoàng Cung

Thiếc Tố Nhi ẻo lả làm nũng: ”Thái tử, người ta thấy có một số đại thần không thích ta”

Chu Doãn Văn : ”cần gì chúng phải thích, ta thích là được rồi”

Thiếc Tố Nhi ngồi trong lòng Chu Doãn Văn: ”nhưng thiếp sợ họ gây áp lực Cho chàng, hay là Chàng tìm lý do đuổi họ rời khỏi hoàng cung đi”

Chu Doãn Văn : ”nàng nói phải, mấy tên khốn ghen tỵ với ta, nàng yên tâm ta sẽ đuổi chúng đi”

------

Hôm Sau thăng triều

Chu Doãn Văn : ”hiện nay Hào Châu gặp nạn dù ta đã phái người hỗ trợ nhưng không đủ, ta lệnh cho Bạch Ngọc Kiệt tiến hành hỗ trợ, đồng thời biên giới nước ta Dương Bảo Bảo của Bắc nguyên nhiều lần khiêu chiến, muốn diệt Minh phục Nguyên, nay lệnh cho Bình Tây Nguyên Soái Đặng Dũ tiến hành khiêu chiến và một số vị tướng quân sau sẽ tới chi viện cho các vùng biên giới”

Thế là những vị đại thần về phe Chu Nguyên Chương, bị hắn điều đi gần hết

Từ Đạt nghĩ: ”không được phải nhanh chóng tới Hòa Gia Trang”

..............

Tại Hòa Gia Trang

Mã Tú Anh tới trước cửa , bà nghĩ : ”ta không mời tự đến nên chào hỏi bảo Chủ Hòa Gia Trang một chút, Chu Nguyên Chương đang ở đây ta không lên nói mình là hoàng hậu nếu không hắn sẽ ra mặt”

Một tráng sĩ Hòa Gia Trang : ”người đến là ai, tới Hòa Gia Trang có việc gì?”

Mã Tú Anh : ”cảm phiền huynh đệ, thông báo cho bảo chủ các ngươi, có bạn cũ muốn gặp”

Tráng sĩ kia đáp : ”được cảm phiền phu nhân cho biết danh tánh”

Mã Tú Anh : ”ta là muốn dành cho bạn cũ sự bất ngờ nên cảm phiền huynh đệ mời bảo Chủ các ngươi ra đây”

Tráng sĩ đáp : ”xin lỗi phu nhân, nếu không nói danh tánh, chúng tôi sẽ không mời”

Mã Tú Anh : ”được cảm phiền vào nói ta là đại tỷ của Bảo Chủ Các ngươi”

Tráng sĩ : ”được phụ nhân chờ cho một lát”

lúc này, Đàn Phong, Chu Đệ đang luyện âm dương lưỡng nghi trận ngày một tinh tiến, phối hợp ăn ý giao đấu với Âm Dương Liệt hỏa Trận của Tô Na Và Tần Lý, Chu Nguyên Chương thì đang bàn chiến thuật cùng Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp, tử vũ bên ngoài âm thầm quan sát xung quanh Tử Vũ nghĩ : ”sao ta có cảm giác Hoàng hậu đột nhiên tới là cực kỳ có vấn đề”

Hòa Yên Ninh đang ngồi uống trà, thì thuộc hạ vào báo : ”bẩm bảo chủ, bên ngoài có một phu nhân tự xưng là đại tỷ của người, mời người ra gặp mặt”

Hòa Yên Ninh giật mình : ”CÁI GÌ? Đại tỷ của ta, ngươi nói lộn hay ta nghe nhầm vậy?”

Tên thuộc hạ : ”bẩm bảo chủ người đó đích thật tự xưng là đại tỷ của người ”

Hòa Yên Ninh nghĩ: ”lạ thật tỷ tỷ sẽ không lộ diện, người này là ai?” bà nói : “biết rồi, ta ra ngay”

Hòa Yên Ninh bước ra cửa thấy Mã Hoàng Hậu bà giật mình nghĩ : ”hoàng hậu nương nương, không phải tai kiếp tới tìm ta nhanh vậy chứ?” bà lại hành lễ : ”Yên Ninh, tham kiến Hoàng hậu Nương Nương”

Mã Tú Anh tát vào mặt Hòa Yên Ninh cái CHÁT, Hòa Yên Ninh cố dằn hỏa khí : ”xin hỏi Yên Ninh đã phạm lỗi gì mà người lại đánh Yên Ninh”

Mã Tú Anh : ”ta hỏi ngươi có phải ngươi cấu kết Hồ Khải, bắc giấu hoàng đế, âm mưu tạo phản không?”

Hòa Yên Ninh : ”thật là…..oan…” bà còn chưa nói xong thì một đường roi đã đánh Mã Tú Anh, Mã Tú Anh Kịp thời tránh né, đây là Kim Chi bất bình ra tay, Kim Chi :”con mụ già từ đâu tới dám đánh tỷ tỷ của ta”

Hòa Yên Ninh hoảng hốt : ”Kim Chi Dừng Tay, không được vô lễ với Hoàng Hậu Nương Nương”

Kim Chi mắt chữ O miệng chữ A : ”HẢ…. tỷ nói cái gì? Bà ta là Hoàng Hậu Nương Nương?”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Hậu Nương Nương người không sao chứ?”

Mã Tú Anh chỉ vào Kim Chi : ”ngươi dám đánh ta, Chán sống rồi hả?”

Hòa Yên Ninh : “Kim Chi mau tạ lỗi với Hoàng hậu nương nương”

Kim Chi quỳ xuống : ”Kim Chi thỉnh tội với Hoàng Hậu nương nương, Kim Chi đã lỗ mãng rồi”

Hòa Yên Ninh cũng quỳ xuống : ”Kim Chi còn trẻ không hiểu chuyện, Yên Ninh xin chịu phạt thay cho muội ấy”

Kim Chi : ”tỷ Tỷ”

Một tráng sĩ âm thầm vào báo cho Chu Nguyên Chương

Mã Tú Anh : ”được ngươi hay lắm, ta sẽ đánh ngươi” bà tát vào mặt Hòa Yên Ninh mấy cái, CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT

Chu Nguyên Chương đang bàn kế sách thì một tên tráng sĩ chạy vào : ”bẩm hoàng thượng có chuyện rồi”

Chu Nguyên Chương ngạc nhiên: ”có chuyện gì?”

tráng sĩ : ”bẩm hoàng thượng, Hoàng hậu Nương nương tới, vô cớ đánh bảo chủ, Nhị bảo chủ bất bình ra tay đánh bà ấy hiện tình hình rất căng thẳng”

Chu Nguyên Chương : ”CÁI GÌ? BÀ CHÂN HÔI”

Ông ra lệnh cho Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp :”các ngươi làm việc của mình đi, Trẫm ra ngoài xem có chuyện gì"

Mộc Cao Phong , Hàn Thiên Diệp: ”rõ”

-----

Chu Nguyên Chương ra ngoài, Lúc Này Mã Hoàng Hậu đã tát Luôn Kim Chi ---CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT

Chu Nguyên Chương : ”DỪNG TAY, bà chân hôi bà đang làm gì đó”

Mã Tú Anh biết rồi còn giả bộ : ”ông đầu hôi, không phải ông bị bắt sao?”

Chu Nguyên Chương đỡ lấy Hòa Yên Ninh : ”Yên Ninh, Kim Chi hai người mau đứng dậy” Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh vào lòng " Yên Ninh, Yên Ninh. rồi ông nói với Mã Tú Anh : ”bà muốn gì vào trong rồi nói”

-----

bọn họ vào trong, Chu Nguyên Chương hỏi : ”tại sao bà tới Hòa Gia Trang làm gì? Còn ra tay đánh Yên Ninh”

Mã Tú Anh : ”ông còn hỏi, tôi thì lo cho bá tánh nghe tin cô ta bắc giấu ông xây dựng quân đội âm mưu tạo phản tôi mới tới đây”

Chu Nguyên Chương : ”bà nghe Hồ Khải nói à?”

Mã Tú Anh : “tin này là Từ Đạt nói cho ta biết, hiện đã truyền khắp kinh thành”

Hòa Yên Ninh : ”bẩm hoàng hậu nương nương, thật oan cho Yên Ninh chuyện là…”

bà chưa nói xong đã bị Chu Nguyên Chương cắt ngang : ”Yên Ninh, để trẫm nói, bà chân hôi , bà nghe cho rõ đây, Tôi đang ở Hoàng Giác tự, thì Hồ Khải phái Chương Thống Lĩnh tới ám sát, Tử Vũ Đưa trẫm thoát vòng vậy và tôi bị truy sát nếu không có Yên Ninh cái mạng của Tôi đã không còn”

Mã Tú Anh : ” Thật không? tất cả là do Hồ Khải à?. Có thể Yên Ninh mới là kẻ chủ mưu bắt ông đó. Nếu không thì tại sao trùng hợp vậy"

Chu nguyên chương nhìn HNN và nắm tay bà : .. nàng ấy gần như mất mạng còn đóng kịch được sao?. Có tên ngốc nào tự làm mình bị thương không?"

Mã Tú Anh : Hic.. Đương nhiên bà ta phải làm như vậy, mục đích là để lấy lòng ông, sau đó khống chế ông. Nếu không thì tại sao ông đột nhiên đi thương bà ấy tới vậy chứ?

Chu Nguyên Chương :Bà dùng não suy nghĩ đi trong tình huống nguy hiểm ai sẽ đảm bảo ta sẽ chạy tới hòa gia trang ta có thể chạy theo hương lên núi võ đang, Nên ta chạy tới hòa gia trang là ko phải sự sắp đặt trước, Nếu là cô ấy chủ mưu thì cô ấy phải ở ngay hoàng giác tự để mà cứu trẫm

Mã Tú Anh : rất có thể bà ấy cấu kết với Chương Bươu. ông quên rồi sao?. Chương Bươu là cẩm y vệ trước kia từng phụng mệnh ông canh gác lãnh cung. biết đâu, bà ta mua chuộc hắn

Chu Nguyên Chương : Được, cứ xem như là cô ấy chủ mưu vậy tên nào đảm bảo là ta sẽ chạy tới hòa gia trang ta có thể chạy đi tìm Từ Đạt...... Còn bà hỏi vì sao trẫm thương Yên Ninh hả

Đó là do ta tiếp xúc thấy yên ninh ..vì lê dân bá tánh, vì Đệ nhi, Trẫm nhận ra mình đã khiến yên ninh thiệt thòi, cảm thấy áy náy nên muốn bù đắp lại -- Tú anh trẫm đối với bà như thế nào bà còn không hiểu sao? Năm xưa trẫm hy sinh long khẩu để nhờ cửu huyền thiên nữ hồi sinh cho bà thì bà cũng nên hiểu trẫm không phải một tên cầm thú -- Yên ninh chịu thiệt nhiều rồi nên trẫm muốn bù đắp lại cho cô ấy - Ngược lại ta thấy bà mới là có vấn đề; Ta nhớ không nhầm bà còn khuyến khích ta lập phi .. nhưng sao lúc này lại làm khó Yên Ninh

Mã Tú Anh : Tôi... Tại sao ông cứ bênh vực bà ấy mà cãi lộn với tôi

Chu Nguyên Chương : Vì rõ ràng bà sai trước

Mã Tú Anh : Ông..Tôi hết nói lại ông rồi... Mã Tú Anh nghĩ" Chết tiệc, hai tên này kiếp trước là kẻ thù của ta. kiếp này, một người là Chồng ta, một người lại là tỷ muội chung chồng với ta. Chẳng lẽ ta phải đợi đến kiếp sau mới trả thù chúng sao?. Hic.. không thể nào

Chu Nguyên Chương : ”đúng vậy, đồng nghĩa là bà đã đánh oan Yên Ninh, thiên tử phạm pháp sử như thứ dân, bà là mẫu nghi thiên hạ, nên làm gương một chút mau xin lỗi Yên Ninh đi”

Mã Tú Anh nghĩ: ”Thiên Ma Đại nhân nói không sai, ta nên âm thầm ra tay chứ không nên công khai” bà tử vả mặt mình : ”là ta lỗ mãng hồ đồ, đánh nhầm muội, Yên Ninh ta xin lỗi, muội có thể đánh ta để hả giận”

Hòa Yên Ninh cười : ”hoàng hậu quá lời, người vì lo cho hoàng thượng, Yên Ninh không dám trách người”

Kim Chi nghĩ : ”không phải kiếp nạn hóa giải đơn giản vậy chứ?”

Mã Tú Anh : ”ông đầu hôi, vậy ông tính khi nào hồi kinh”

Chu Nguyên Chương : ”tôi còn chờ Từ Đạt”

MÃ Tú Anh : ”nếu vậy tôi yên tâm”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng hậu nương nương tới đúng lúc, bọn Chu đệ Đàn Phong cũng đang ở đây, Kim Chi gọi chúng vào đây”

nhóm người Chu Đệ vào

Chu Đệ : ”Đệ Nhi tham kiến hoàng hậu nương nương”

Đàn Phong : ”Vân Đăng Đàn Phong, tham kiến hoàng hậu nương nương”

Tô Na : ”Lan Đài Tô Na tham kiến hoàng hậu nương nương”

Tần Lý : ”Vân Đang Tần Lý tham kiến hoàng hậu nương nương”

Mã Tú Anh : ”tốt tốt, mau đứng dậy”

Mã Tú Anh đỡ lấy Đàn Phong và Chu Đệ : ”Đệ Nhi nhìn con lúc này thật oai, có phong cách của phụ hoàng con lúc trẻ, còn Đàn Phong, quả thật khí chất khác hẳn nữ tử Trung Nguyên bọn ta”

Chu Đệ : ”Hoàng Hậu quá khen, thấy người khỏe mạnh,Đệ Nhi cũng thấy mừng”

Đàn Phong: ”Hoàng Hậu Quá Khen, Mẫu Hoàng con hay nói ở Đại Minh có hai người mà Mẫu Hoàng con rất muốn gặp”

Mã Tú Anh : ”ồ Là hai người nào vậy?”

Đàn Phong : “một là mẹ chồng con, hai chính là người đó Hoàng Hậu Nương Nương”

Tần Lý : ”hoàng hậu nương nương quả nhiên rất hiền lành giống y lời đồn ”

Tô Na : ”Hoàng hậu nương nương hiền lành thế này sao thể là Kiếp…” - “Ui da” Tô Na quay lại xem lại Kim Chi trừng mắt với mình, lúc này cũng phát hiện mình xém lỡ lời

Mã Tú Anh: ”Tô Na, ngươi sao vậy, ngươi vừa nói gì cơ?”

Tô Na Cười : ”hì hì, thần bị kiến cắn, thần muốn nói hoàng hậu nương nương hiền lành thế nào sao thần có cơ hội đi đầu thai chuyển kiếp”

Mã Tú Anh : ”ngươi nói làm như ta hung dữ lắm ngươi muốn ăn đòn đúng không?”

Tần Lý : ”đúng đó cái con mập nhà thần da dày thịt béo, hoàng hậu nương nương cứ đánh thoải mái”

Tô Na nhéo tai Tần Lý: ”Bộ Xương khô, huynh ngứa mình rồi hả, muốn ăn đòn đúng không?”

Mã Tú Anh cười : ”hahaha, Tô Na Ta thấy ngươi rất giống ta”

Kim Chi phụ họa : ”Không ta thấy hoàng hậu nương nương đâu có mập như cô ta”

Mã Tú Anh : ”hahaha Kim Chi muội khen ta đẹp à ,muội còn đau không?”

Kim Chi : ”Kim Chi không sao, Kim Chi không biết là Hoàng hậu nương nương nên đã đắc tội, mong người đừng để tâm Kim Chi”

Mã Tú Anh : ”không sao, không biết không có tội, Yên Ninh muội còn đau không”

Hòa Yên Ninh : ”muội không sao do hiểu lầm mà thôi, đã không còn đau nữa

Đàn Phong : ”mẹ bị đánh sao?”

Chu Đệ : " Là ai đánh mẹ?”

Mã Tú Anh : ”là ta đánh”

Chu Đệ : ”hoàng hậu nương nương sao người đánh mẹ con?”

Hòa Yên Ninh : ”Đệ nhi con đừng lo là một chút hiểu lầm thôi, Hoàng Hậu Nương Nương cũng đã xin lỗi ta rồi”

Mã Tú Anh : “phải chỉ là hiểu lầm thôi, con yên tâm đi Đệ Nhi”

Đàn Phong trầm Tư : ”tai kiếp của mẹ sắp tới rồi sao?”

Kim Chi cũng khẩn cầu : ”Thiên hậu nương nương con mọng người bảo vệ tỷ tỷ con qua ải này”

Chu Nguyên Chương : ”bà tới cũng đúng lúc chung ta sẽ chuẩn bị mọi thứ chờ đại quân của Từ Đạt tới sẽ tiến về Kinh thành”

Mã Tú Anh : ”được cũng trễ rồi mọi người giải tán đi”

Mọi người ra ngoài, chỉ còn Chu Nguyên Chương, Hòa Yên Ninh và Mã Tú Anh

Chu Nguyên Chương : Bà chân lớn, cả bà cũng ra ngoài đi

Mã Tú Anh : Tôi... thôi được

Mã hậu ra ngoài rồi đóng cửa lại. CNC nhìn HNN rồi ôm bà vào lòng, vỗ về an ủi : Yên Ninh, có trẫm ở đây, nàng đừng sợ nha.

Hòa Yên Ninh : Hoàng thượng. Yên Ninh không sao. người vì thiếp mà cãi nhau với tỷ ấy, trong lòng thiếp áy náy lắm

Chu Nguyên Chương : Nàng không lên nói vậy, là bà ấy sai, trẫm không thể để nàng chịu oan ức như vậy, trẫm phải nói cho bà ấy hiểu ra

Hòa Yên Ninh : Hoàng thượng

Chu Nguyên Chương : Nào, để trẫm xoa thuốc cho nàng ha. Sao bà ta ra tay mạnh vậy chứ

----------

Kim Chi tức giận về phòng dóng sầm cửa lại, cô ngồi xuống đập bàn, vẻ mặt nhăn nhó. Cô khóc. Đàn Phong khẽ mở cửa bước vào, bàn tay cô chạm lên vai Kim Chi " Dì à. Đàn Phong cũng như dì, con đau lòng thay cho mẹ. Con rất muốn khóc nhưng mà không thể khóc trước mặt Chu Đệ huhu"

Kim Chi quay xang ôm Đàn Phong, hai người cùng khóc

Kim Chi : Tỷ tỷ, hơn hai mươi năm qua khổ thân cho tỷ. không biết tỷ đã phải chịu biết bao ấm ức và thiệt thòi. Kim Chi vô dụng, trước nay chưa làm được gì cho tỷ - Thật tội nghiệp cho tỷ quá, Trong lòng người chắc chắn có nhiều tăm sự nhưng lại đối mặt một mình. Xưa nay tỷ chưa từng tâm sự với muội. Thử hỏi làm sao ta yên tâm để tỷ ấy theo Hoàng thượng hồi cung, đặt chân tới cái nơi không có tình người đó chứ

Đàn Phong : Một người phụ nữ như mẹ, không có được lòng yêu thương toàn tâm toàn ý của một người. Thiên hậu nương nương, dốt cuộc là mẹ chồng con phạm phải lỗi lầm gì mà người rày vò bà ấy như vây

..............

Tại Hoàng Cung

Chu Doãn Văn ngày đêm trâm mê mỹ sắc của Thiếc Tố Nhi

Thiếc Tố Nhi : ”ngài thật ra xứng với vị trí Hoàng đế hơn Tứ Hoàng Thúc”

Chu Doãn Văn : ”nàng quá lời Tứ Thúc Kinh nghiệm nhiều hơn ta, ta vẫn chưa bằng tứ hoàng thúc”

Thiếc Tố Nhi : ”Thái tử đừng mất lòng tin như vậy, thiếp thấy ngài ra dáng một quân vương hơn”

Chu Doãn Văn : ”cám ơn nàng đã động viên ta”

Thiếc Tố Nhi : ”nếu ngài đồng ý cho thiếp hỗ trợ chuyện chính sự, thần thiếp sẽ giúp ngài ngồi vững ngai vàng”

Chu Doãn Văn : ”được đa tạ nàng”

Thiếc Tố Nhi : ”tham kiến hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn tuế ”

Chu Doãn Văn : ”haha được được ái phi mau bình thân”

Thiếc Tố Nhi Cởi dần y phục ra tiến lại Gần Chu Doãn Văn, Chu Doãn Văn Cũng dìu nàng lại giường, và chiếc rèm được che ý phục cứ bay khỏi giường

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.