Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hòa Gia Trang bị tấn công

Tiểu thuyết gốc · 5064 chữ

Tại Nữ Nhi Quốc,

Đàn Tuyết : ”Mẫu Hoàng, người yên tâm con sẽ làm tốt vị trí trữ Quân”

Sala : ”con thì ta yên tâm, bây giờ ta cảm giác thấy lo cho Đàn Phong nên sẽ tới đó một chuyến”

Đàn Tuyết : ”Mẫu hoàng người đừng lo, có Kim Ngân và Ngọc Hân hai vị tả hữu tướng quân trợ giúp con ngoài ra còn Nguyệt Giao cô nương giúp đỡ.  mẹ hãy yên tâm”

Sala : ”Kim Ngân, Ngọc Hân hai ngươi phải hết lòng giúp đỡ Đàn Tuyết rõ chưa”

Kim Ngân, Ngọc Hân : ”nữ vương xin yên tâm”

SaLa : “Nguyệt Giao cô nương cám ơn cô đã hỗ trợ bọn ta bấy lâu, ta thấy tiểu quận chúa cũng thích, tiếc là Chu Yên đã…”

Lâm Nguyệt Giao : ”nữ vương đừng khách sáo ngược lại nguyệt giao phải cảm ơn mọi người, khi cha tôi là tội đồ của Đại Minh, tôi không có mặt mũi trở về Đại Minh, bấy lâu được mọi người chăm sóc hai mẹ con chúng tôi, còn dạy phép thuật cho tôi, thật sự rất cám ơn"

Kim Ngân : ”Nguyệt Giao cô nương khách sáo rồi, đây là nữ nhi quốc dĩ nhiên luôn hoang nghênh cô rồi”

Ngọc Hân: ”phải đó, huồng hồ tiểu quận Chúa, cũng vô cùng là đáng yêu”

Sala : ”à đúng rồi, Nguyệt Giao cô nương, cô đã đặt tên cho nó chưa?”

Lâm Nguyệt Giao : ”tôi định đặt cho nó là Chu Vô Hối, nhưng còn đang phân vân chưa quyết định”

Sala : ”Chu Vô Hối, tuyệt không hối hận, nghe cũng được nhưng cái tên chưa hay, để ta đặt thêm một cái tên cho nó”

Lâm Nguyệt Giao : ”vậy làm phiền nữ vương giúp tôi đặt tên cho nó”

Sala : ”ta thấy cô miễn cưỡng cắt đứng dây tờ tinh với Chu Yên nhưng lòng cô vẫn luôn nhớ cậu ấy vậy gọi nó là Tương Yên đi”

Ngọc Hân : ”Chu Tương Yên, Lan Hoa tên có này có ý nghĩa gì?”

Kim Ngân : ”Trời ạ, sao muội ngốc vậy, Tương Yên nghĩa là mãi nhớ về Chu Yên”

SaLa : ”Nguyệt Giao cô nương thấy cái tên này có được không?”

Lâm Nguyệt Giao : ”cám ơn, nữ Vương”

Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao cô nương, dù gì nó cũng là quận chúa của Đại Minh cô thật sự không muốn đem  nó về nhận tổ quy tông sao?”

Lâm Nguyệt Giao : ”nhận tổ quy tông là điều nên làm, chỉ là sau lần cha tội công khai quyết chiến với Lưu Quốc Sư và bỏ mạng, tôi sợ đem nó về sẽ không được nhìn nhận, nó sẽ rất tội nghiệp”

Sala : ”Nguyệt Giao Cô nương yên tâm, Khi ta Tới Đại Minh sẽ đem chuyện này nói lại với họ, nếu hoàng thượng không truy cứu thì ta sẽ báo người hộ tống cô về Đại Minh”

Lâm Nguyệt Giao : ”đạ ta nữ vương, chỉ là”

Ngọc Hân : ”tôi thấy là Nguyệt Giao cô Nương, muốn ở lại nữ nhi quốc”

Lâm Nguyệt Giao : ”không sai, Nguyệt Giao quả thật muốn ở lại, mong nữ vương cho phép”

Sala : ”dĩ nhiên nữ nhi quốc luôn hoang nghênh cô rồi, cha cô là thừa tướng của Đại Minh, trong quá trình tiếp xúc ta thấy cô cũng khá là thông minh, nếu cô có thể trau đồi thêm thì có thể làm thừa tướng của nữ nhi quốc ta đó”

Lâm Nguyệt Giao : ”Nữ Vương Quá Khen”

Sala : ”hơn nữa Tương Yên, đứa bé này sỡ hữu tiên khí nếu ở Nữ Nhi quốc hấp thụ thêm hỏa hoàng khí thì nó sẽ rất có tiền đồ, nếu không phải chính sự có nhiều, thì ta muốn đích thân nhận nó làm đệ tử”

Lâm Nguyệt Giao : ”được nữ vương và mọi người yêu mến đây là phúc phần của nó ”

Đàn Tuyết : ”Nguyên Giao cô nương đừng khách sáo nữa hãy xem đây như nhà của cô”

Kim Ngân, Ngọc Hân : ”phải đó, cô đừng khách sao quá”

Sala Cười : ”Lâm Nguyệt Giao Nghe phong”

Lâm Nguyệt Giao : ”không biết nữ Vương có gì căn dặn”

Sala : ”nay ta phong Lâm Nguyệt Giao làm thừa tướng của nữ nhi quốc, tả hữu tướng quân biết phải làm gì rồi chứ”

Kim Ngân, Ngọc Hân quỳ xuống cười nói : ”mạc tướng tham kiến thừa tướng đại nhân”

Lâm Nguyên Giao Khẩn Trương : ”nè hai người mau đứng dậy, Nữ Vương chuyện này....”

Đàn Tuyết mỉm cười : ”Nguyệt Giao Cô Nương hãy nhận lời đi, muốn kháng chỉ hay sao?”..

Lâm Nguyệt Giao cũng cười : ”Nguyệt Giao không dám, cảm ta hoàng ân của nữ vương”

Ngọc Hân : ”nếu  Như Song Cô nương cũng tới nữ Nhi quốc đầu quân thì quá tốt”

Kim Ngân : ”Như  Song cô nương là đệ tử của Lưu Quốc Sư, vậy phong là Quốc Sư của Nữ Nhi quốc”

Ngọc Hân : ”Sai rồi cô ấy là con gái của Đại tế tư Châu Linh, nên phong là Đại Tế Tư mới đúng”

Kim Ngân kênh mặt : ”PHONG LÀ QUỐC SƯ”

Ngọc Hân cũng kênh lại : ”PHONG LÀ ĐẠI TẾ TƯ”

Kim Ngân Trừng mắt : ”QUỐC SƯ”

Ngọc Hân cũng trừng mắt : ”ĐẠI TẾ TƯ”

Sala, Đàn Tuyết chỉ biết lắc đầu cười, Lâm Nguyên Giao thấy cảnh này cũng bậc cười

Sala : ”được rồi đừng làm loạn nữa, các ngươi mau chuẩn thấy cảnh này ta không dám bỏ đi tới Đại Minh luôn đó, ta sẽ ở lại thêm một thời gian nữa để huấn luyện các ngươi”

Đàn Tuyết : ”như vậy mẫu hoàng, tạm thời chưa đi à”

Sala : ”sử lý xong mọi việc, mẫu hoàng sẽ đi - Nguyệt Giao Cô Nương, cô cũng tham gia chính sự đi, có về Đại Minh cũng không tên đàn ông nào dám xem thường cô”

Lâm Nguyệt Giao : ”đa tạ hảo ý của nữ vương nhưng Nguyệt Giao còn con nhỏ”

Ngọc Hân : ”Nguyệt Giao cô nương yên tâm, người hầu ở đây không thiếu, với lại Ngọc Liên Và Ngọc Trâm của ta cũng rất thích tiểu Quận Chúa”

Lâm Nguyệt Giao : ”mọi người đã nói như vậy ta còn từ chối thì thật là không phải, vậy phải làm phiền mọi người ”

-------------------

Tại hoàng cung Đại Minh

Hồ Khải : ”Thái Tử Phi, Thiếc Tố Nhi nghe được ta chứ?”

Thiếc Tố Nhi : ”ta nghe rõ, có việc gì?”

Hồ Khải : ”ta cùng Tiêu Quốc sư, đang chuẩn bị tiến tới Hòa Gia Trang bắt lấy Vân Đăng Đàn Phong, không biết thái tử phi có thể tiếp ứng không?”

Thiết Tố Nhi : ”nếu ngươi làm vậy ta e phải sử dụng quân đội, mà cái này phải khống chế Chu Doãn Văn”

Hồ Khải : ”không biết Thái tử phi có biết thuật đổi phách không?”

Thiết Tố Nhi : ”ta biết nhưng cảm thấy chưa cần dùng tới”

Hồ Khải : ”cẩn thận không áy náy, Thái tử phi mau dùng nó đổi phách của Chu Doãn Văn, để chúng ta hoàn toàn khống chế hắn”

Thiết Tố Nhi : ”ta đã hiểu”

.....................

Sau đó Thiết Tố Nhi : ”người đâu gọi Lâm hộ vệ, vào đây ta có nhiệm vu quan trọng giáo cho hắn”

Lâm hộ vệ Bước vào : ”tham kiến thái tử phi, không biết thái tử phi gọi thuộc hạ có việc gì?”

Thiếc Tố Nhi : ”các ngươi ra ngoài hết cho ta, nếu thái tử có tìm bảo ta đang ngủ”

các thái dám và nô tỳ : ”dạ thái tử phi”

Lâm Hộ Vệ : ”thái tử phi, chuyện này nếu để thái tử biết được… thần sợ là…”

Thiếc Tố Nhi cười quyến rũ, cô đưa ngón tay lên miệng Lâm hộ vê : ”ngươi yên tâm chúng đều bị ta dùng phép thuật khống chế, sẽ không khai ra gì trừ khi ta ra lệnh”

Lâm Hộ Vệ  : ”vậy Thái tử Phi  muốn gì?”

Thiết Tố Nhi thổi một hơi vào hắn: ”ngươi luôn nhìn trộm ta đúng không? Ngươi có muốn làm Thái Tử Không?”

Lâm Hộ Vệ Hoảng hốt quỳ xuống: ”Thái Tử Phi Tha mạng”

Thiết Tố Nhi : ”đừng khẩn trương cứ trả lời câu hỏi của ta, ngươi muốn không?”

Lâm Hộ Vệ : ”Thần Không dám”

Thiết Tố Nhi : ”nếu ta cho phép ngươi có dám không?”

Lâm Hộ Vệ : ”Thái tử phi chuyện này thần….”

Thiết Tố Nhi : ”ta biết là ngươi muốn mà”

Lâm Hộ Vệ  vui mừng quỳ xuống :”tạ ơn thái tử phi”

Thiết Tố Nhi : ”gọi ta là Tố Nhi”

Lâm Hộ Vệ hoàn toàn mê mẩn: ”được Tố Nhi”

Thiết Tố Nhi : ”ta đẹp không?”

Lâm Hộ Vệ : ”nàng rất đẹp”

Thiết Tố Nhi : ”đi theo ta”

Lâm Hộ Vệ đi theo Thiết Tố Nhi tới một pháp đàn trong mật thất ,Lâm Hộ Vệ : ”Tố Nhi đây là ?”

Thiết Tố Nhi : ”nhắm mắt lại đi”

Lâm Hộ Vệ Nhắm mắt lại, và Thiết Tố Nhi lập tức định thân hắn, cô cầm bát tự của hai người và niệm trú : ”manimanani.. alasalada himaria ozora tsubasa wakabazasi himi atula golden alatca sanada hoán hồn đổi phách di hình ảnh, chư thần Nam Vu Lý xin giúp ta.. đi”

Chu Doãn Văn lúc này đang ngủ nên không có phản ứng gì?

Sau Khi đổi phách xong Thiết Tô Nhi giết chết Lâm Hộ Vệ, và gọi người tới xử lý với tội danh xàm sở thái tử phi. Cô nghĩ  : ”hahaha tên thái tử này nay đã hoàn toán bị ta khống chế”

...............

Tại Hòa Gia Trang

lúc này Từ Tuấn Kiệt : ,”cổng hòa gia trang đã có người của Hòa Gia Trang nên các đệ phân ra các hướng còn lại của Hoa Gia Trang Nhạc Phong đệ lãnh đạo một đội canh giữ hướng phải, Tiết Ứng Long, đệ canh giữ hướng Trái Mộc Cao Phong đệ canh giữ hướng bắc, Hàn Thiên Diệp đệ ở lại canh phối hợp với Hòa Gia Trang canh giữ phía trước”

Nhạc Phong, Tiết Ứng Long, Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : ”rõ”

Kim Chi : ”Từ Công tử phân công thật hợp lý,  rất ra dáng một nguyên soái”

Từ Tuấn Kiệt : ”chỉ cần Kim Chi Cô nương đừng vô cớ đánh tại hạ nữa thì cô sẽ dễ thương hơn đấy”

Kim Chi : ”ý ngươi là bổn cô nương không được dễ thương à, muốn ăn đòn hả?”

Từ Tuấn Kiệt : ”nào có, nào có, mà nói thật nha cô rất đẹp mỗi tội là não có vấn đề”

Kim Chi : ”ngươi muốn chết”

cô lại rút roi ra đánh Từ Tuấn Kiệt, lần này Từ Tuấn kiệt chỉ dùng tay không tránh né

................

Chu Đệ dẫn theo người đi điều tra xác Chết, bên trong chỉ còn có Đàn Phong, Chu Nguyên Chương, Tô Na, Tần Lý và Mã Tú Anh,

Mã Tú Anh và Chu Nguyên Chương Trong phòng, Chu Nguyên Chương : ”bà chân hôi, bà ổn chứ?”

Mã Tú Anh : ”tôi không sao?” bà nghĩ : ”khốn kiếp, bây giờ ma lực của ta vẫn chưa hồi phục, đành phải lợi dụng tên Chu Nguyên Chương loại ba tên kia trước”

Chu Nguyên Chương : ”bà không đi Hào Châu nữa à?”

Mã Tú Anh : ”tại sao ông lại hỏi thế?”

Chu Nguyên Chương  nghĩ :”quái không phải bả luôn yêu thương bá tánh sao, sao gần đây ta có cảm giác bả giống kẻ khác” ông nói : ”không phải bà kiên quyết đi Hào Châu cứu giúp bá tánh gặp nạn sao? Vì hiểu lầm Yên Ninh nên mới tới đây bây giờ hiểu lầm đã giải quyết rồi bà không đi giúp nữa à?”

Mã Tú Anh  nghĩ : ”chết tiệt ta để lộ sơ hở gì bị hắn nghi ngờ sao?” bà nói : ”ông cũng thừa biết Tên Hồ Khải muốn đoạt giang sơn, muốn tôi đi chết để ông bên cạnh Yên Ninh à?”

Chu Nguyên Chương: ”bà nói cái gì vậy? Tôi chỉ là thấy lạ là lúc trước ta có cản bà cũng đòi đi cho bằng được, bây giờ ta cho người đi theo bảo vệ bà cũng không chịu đi giúp bá tánh, tôi thấy lạ nên mới hỏi”

Mã Tú Anh nghĩ : ”nguy hiểm thật, từ lúc ta khôi phúc ký ức, lại không thể hoàn toàn thích ứng hết được tính cách của ta trước đăy, một tính cách hoàn toán trái ngược với ta, Hic... ta phải cẩn thận hơn mới được”

bà đáp : ”cũng vì tôi ở xa ông nên mới bị kẻ xấu phao tin hiểu lầm Yên Ninh, nên tôi để quan phủ địa phương cứu giúp bá tánh”

Chu Nguyên Chương : ”ra là vậy à”

Mã Tú Anh : ”ông đang hỏi cung tôi à, muốn ăn đòn đúng không?”

Chu Nguyên Chương : ”ta làm gì có”

Mã Tú Anh giả vờ dỗi :”bây giờ ông chỉ có Yên Ninh, xem tôi là cây đinh trong mắt đúng không?”

Chu Nguyên Chương : ”bà nói nhảm gì nữa đây, tại sao Chu Nguyên Chương ta chỉ có một hoàng hậu là bà, bà còn hỏi tôi câu này, tôi đang nghi ngờ có phải tên yêu quái nào giả dạng không đây?”

Mã Tú Anh : ”ông nói cái gì, Tôi là yêu quái giả dạng” bà lập tức đánh Chu Nguyên Chương : “bây giờ ông còn nghĩ là yêu quái giả dạng không?”

Chu Nguyên Chương : ”ui da, tôi sai tôi sai”

.....................

Kim Chi u buồn, một mình ngồi trong phòng của Hòa Yên Ninh. tay cô cầm một cây trâm của bà rồi khóc " Tỷ tỷ, Muội rất nhớ rất nhớ tỷ, hiện giờ tỷ đang ở đâu, sống có tốt không? có an toàn không?. Tính cách của tỷ lâu nay đều hiền lành, từ bi y như Trần Hoài Ngọc mà muội tình cờ đọc được trong sách. Xưa nay tỷ chỉ biết nghĩ cho người khác mà không khi nào nghĩ cho bản thân mình. Một người tốt như tỷ, sao ông trời lại rày vò tỷ hết lần này tới lần khác chứ.  Tuy là Thiên hậu nương nương có nói.  tỷ không sao nhưng muội vẫn cảm thấy lo. Hoàng thượng thì ở bên cạnh Mã hoàng hậu, ngài ấy không còn nhớ tới tỷ nữa rồi"

Cô nhớ tới lời Hòa Yên Ninh từng nói " Thiên hậu nương nương từng nói với ta. Cuộc sống là một dạng tu hành, thiện có thiện báo, ác có ác báo. Muội có hiểu hàm ý của Thiên Hậu nương nương không?- Tỷ tỷ, nghĩa là chúng ta không được quá nóng vội mà đi làm chuyện ác- Đúng rồi. Cho dù xảy ra bất kỳ chuyện khó khăn gì, hoặc là ai hại ta? tâm ta cũng không được nảy sinh tà niệm thù oán họ. vì biết đâu, kiếp trước có thể ta làm chuyện sai trái, nợ họ lên kiếp này họ tìm ta để báo oán. Đó chính là luật nhân quả, vay trả trả vay.không ai tránh khỏi được. Hãy nhớ Con người không chỉ có một kiếp mà còn có vô lượng kiếp. Vì vậy lên muội có thể có tâm phòng người nhưng không thể có tâm hại người. Hãy xem khó khăn là thử thách mà thượng đế hy vọng chúng ta vượt qua, thất bại là một cơ hội để nhìn lại mình

Muội hiểu không?

Cô khóc nhưng nói nhỏ " Tỷ tỷ. Muội không hiểu, muội không muốn hiểu. ...... Muội sẽ nghe theo tỷ giúp đỡ Hoàng Thượng an toàn hồi kinh, sau đó muội sẽ tự đi tìm tỷ, cùng tỷ tìm một nơi xa kinh thành, cùng tỷ sống một cuộc sống vui vẻ với nhau. Muội sẽ không để tỷ quay về bên Hoàng thượng để tỷ phải chịu khổ nữa

..................

Đàn Phong cùng Tô Na Và Tần Lý đang đi dạo

Tần Lý : ”Hoàng Biểu Tỷ, Tướng Công, ta đi luyện kiếm đây’”

Đàn Phong : “đợi đã Tô Na khanh hãy làm đối thủ của Tần Lý Đi”

Tô Na : ”hả thần làm đối thủ”

Tần Lý : ”Hoàng biểu tỷ ta đánh không lại”

Đàn Phong lắc đầu cười : ”không phải ta thấy rằng bây giờ Tô Na không phải là đối thủ của Đệ, chẳng qua theo thói quen đệ luôn để cho Tô Na đánh mà không đánh trả, hay đúng hơn Đệ chưa từng nghĩ tới sẽ động thủ đánh Tô Na”

Tô Na : ”đại công chúa người có nhầm không, bộ xương khô nhà thần lợi hại hơn thần”

Đàn Phong cười : ”Tô Na chẳng qua theo thói quen Tần Lý Luôn để cho khanh đánh, chưa từng đánh trả, ta nhận ra được từ Lúc được Thiên Bá huần luyện Tần Lý đã khác xưa rất nhiều, ngươi không nhận ra sao?”

Tô Na : ”được, được, Đại Công chúa đã nói như vậy, Tô Na thần sẽ chứng minh cho người thấy là Thần Mạnh hơn” cô nói với Tần Lý : ”bộ xương khô, chúng ta so tài đi, ta không dùng liệt hỏa kỳ, Đại công chúa cho thần mượn Phụng huyết kiếm của người”

Đàn Phong : ”được, Tần Lý đệ nghe đây, đây là so tài đệ hãy dùng bãn lãnh của đệ”

Tần Lý : ”đệ hiểu rồi hoàng biểu tỷ”

Tô Na  sử Ra Lan Đài Kiếm Pháp tấn công Tần Lý, còn Tần Lý sử ra côn luân kiếm pháp của Chu Đệ Dạy, đối chiêu, trong mắt Đàn Phong cô thấy rõ, ngay lúc gần như lấy Mạng Tô Na Thì Tần Lý lại thu chiêu, kết quả Bị Tô Na Cho một kiếm chém trúng vai

Tần Lý : ”ui da, con mập chết tiệt muốn lấy mạng ta sao?”

Tô Na : ”bộ xương khô chàng không sao chứ?” Tô Na Giật mình chạy lại xem sét : ”may mà chỉ là bị thương ngoài da, bộ xương khô xin lỗi chàng”

Tần Lý : ”ta không sao?”

Tô Na : ”đại công chúa người thấy chưa rõ ràng là thần mạnh hơn”

Đàn Phong lắc đầu cười, cũng không muốn vạch mặt Tần Lý làm gì : ”ừ, Là Tô Na ngươi mạnh hơn, Trả kiếm cho ta”

Lúc này bỗng có Tín Hiệu từ Tử Vũ, Đàn Phong : ”có kẻ đột nhập, mau tới bảo vệ Hoàng Thượng”

Nhóm người Từ Tuấn Kiệt Lúc này đã giao đấu, phía bên Mộc Cao Phong, Nhạc Phong, Và Tiết Ưng Long đều bị đám bạo dân tấn công, họ phải vừa đấu vừa cố gắng không làm người dân bị thượng đúng là khổ càng thêm khổ

Hàn Thiên Diệp sử dụng Lục Cầu khống thạch tạo ra bức tường phòng thủ xung quanh hòa gia trang, Hàn Thiên Diệp :”các huynh đệ lập tức rút vào bảo vệ hoàng thượng, bọn này để cho ta ”

lúc này bên trong 12 tên cao thủ, xông thằng vào, nhóm người lúc này gồm có Chu Nguyên Chương,Mã Tú Anh, Tần Lý, Tô Na, Đàn Phong, Tử Vũ,Kim Chi và Từ Tuấn Kiệt

Từ Tuấn Kiệt : ”Tử Vũ thúc, Kim Chi cô nương hai người bảo vệ bọn họ mấy tên này để cho ta”

thế là có 1 tên lao vào tấn công Từ Tuấn kiệt, Từ Tuấn Kiệt sử dụng ngũ nhạc kiếm pháp, chống trả, và thế là phải tới 5 tên mới cầm chân nổi Từ Tuấn Kiệt

Tô Na Và Tần Lý cũng xông ra : ”Từ Tướng Quân chớ xem thường bọn ta”

Thế là lại mất thêm 5 tên bị Âm Dương Liệt Hỏa Trận bao vây, lúc này Tiêu Dương xuất thủ bất ngờ tấn công Tô Na, Hồ Khải Thì xông thẳng Tấn Công Đàn Phong, nhưng bị Kim Chi ngăn cản

Tử Vũ : ”hoàng thượng dẫn mọi người đi mau tôi sẽ ở lại hỗ trợ ”

Chu Nguyên Chương : ”khanh bảo vệ Đàn Phong và Tú Anh, trẫm lên hỗ trợ”

Tử Vũ : ”không được”

lúc Này Đàn Phong lao lên hỗ trợ Cho Kim Chi nhưng vẫn không phải đối thủ Của Hồ khải nhưng đủ Cầm Chân hắn, lúc này Tô Na Đã bị trúng một chưởng Thổ huyết, Từ Tuấn Kiệt muốn hổ trợ nhưng lại bị cầm chân, Tử Vũ Muốn hổ trợ nhưng lại phải bảo vệ Nguyên Chương và Tú Anh

Tần Lý thấy hết lo lắng hỏi lớn : ”tướng công mập ngươi không sao chứ?”

Tiêu Dương tóm lấy Tô Na xoay người  Định tẩu thoát thì một Nhạc Phong với Tử Kim Chùy từ trên trời lao thẳng vào hắn, hăn chỉ còn cách đẩy Tô Na tới còn bản thân tránh ra chỗ khác

Mộc Cao Phong, với Bạch Ngân Thiên Trường đao, Và Tiết Ứng Long phương thiên họa kích xông vào hỗ trợ cho Từ Tuấn Kiệt,

Tiết Ứng Long : ”Tuấn Kiệt ca, bọn nhãi để cho bọn đệ huynh mau hỗ trợ cho Kim Chi Cô nương”

thế là Mộc Cao Phong phối hợp Tiết Ứng long, một đao một kích tiêu diệt cả 5 tên, Từ Tuấn Kiệt xông vào hỗ trợ cho Kim Chi, Từ Tuấn Kiệt : ”công chúa phi người đang mang thai hãy lui ra để cho thần”

Đàn Phong : “được ngươi cẩn thận”

Tần Lý Lúc này Hỏa Khí sung thiên, hắn sử ra vô Tướng kiếp chỉ, giết cả 5 tên, hắn nhanh chóng lao tới cứu Tô Na khỏi đường tấn công của Nhạc Phong, Nhạc Phong một chùy cũng chạm đất thở nhẹ một cái :“may mà không đập trúng phe mình”

Tần Lý : ”Tướng Công nàng có sao không”

Tô Na : ”ta không sao”

Tần Lý : ”nàng nằm nghĩ đi, để ta giải quyết chúng”

Tần Lý sử Dụng Vô Tướng Kiếm Pháp, cùng huyết hỏa kiếm, tấn công Tiêu Dương, Nhạc Phong đứng bên cạnh,nói “Tần Lý cẩn thận ta bên ngoài tùy cơ cho hắn một chùy”,

Tiêu Dương nghe câu này không dám toàn lực vì hắn thật sự ám  ảnh một chùy của Nhạc Phong nên Bị Tần Lý đánh như con chó,

Lúc này Từ  Tuần Kiệt, kết Hợp với Kim Chi đấu pháp Với Hồ Khải, Hồ Khải định dùng bí kỷ thì Tiết Ứng Long và Mộc Cao Phong xông tới, hắn biết nếu kiểu này mình chết chắc, hắn đành phải thu phép và do phản phế hắn bị thương, và hắn phi thân chạy khỏi đó, Tiêu Dương đành phải thả đạn khói, lôi Hồ Khải chạy

Chu Nguyên Chương : ”chạy rồi à, tất cả mau liệu thương cho Tô Na, Tử Vũ gọi Đệ Nhi về đây chúng ta không đợi nữa lập tức tiến quân,Từ Tuấn Kiệt, Mộc  Cao Phong,  Nhạc Phong, Tiết Ứng Long, mau ra hỗ trợ cho Hàn Thiên Diệp”

thế là Mộc Cao Phong, Tiết Ứng Long, Từ Tuấn Kiệt, Nhạc Phong ra hỗ trợ

khi Tập hợp với Hàn Thiên Diệp họ hô to khẩu hiệu : ”ngũ hổ tề tâm thiên hạ vô địch lên”

Từ Tuấn Kiệt lần này sử Dụng Hàn Băng Thương cưỡi ngưa xông ra xử ra bạo vũ lê hoa thương, ,Tiết Ứng Long với phương thiên họa kích lao ra với liên hoàng hỏa bạo kích, Mộc Cao Phong với ngân bào chiến giáp tay cầm bạch ngân thiên trường đao xử ra trấn quốc đao pháp vốn là Dương lão lệnh công thời tống để lại, kẻ khác thì cưỡi ngưa nhìn rất anh dũng oai phong, còn  Nhạc Phong thì bá đạo hơn hắn chơi cả bầy trâu bò, còn bản thân thì nhảy tới nhảy lui cho kẻ địch ăn Tử Kim Chùy ,Hàn Thiên Diệp càng như một vị thần, sử dụng lục cầu không thạch tạo ra một tràn đạn đá tấn công kẻ địch

thế bọn bạo dân bị giết không chừa một móng

lúc này Tử Vũ, Kim Chi, Tần Lý chữa Thương cho Tô Na, Tô Na cũng khôi phục được khí lực

Tần Lý : ”Tướng công mập nàng không sao chứ?”

Tô Na : ”thiếp không sao, Thê Tử xinh đẹp, lúc này huynh sử dụng kiếm pháp gì vậy tại sao khi đấu với ta huynh không dùng”

Tần Lý : ”nó là Vô Tướng kiếm pháp do Lục hoàng tử truyền cho ta, còn đấu với nàng là côn luân kiếm pháp do Tứ hoàng tử dạy”

Tô Na : ”tại sao chàng lại không sử dụng để đấu với ta, chàng xem thường ta đúng không?”

Tần Lý : ”ta nhờ Lục hoàng tử huấn luyện là vì muốn trở nên lợi hại hơn để bảo vệ cho nàng chứ không phải để đánh nàng, nên đấu với nàng ta không sử dụng”

Tô Na lúc này không biết phải nói gì, cô không dám tin kẻ trước mắt này là Tần Lý vô dụng mà cô biết, :”chàng….”

Tô Na chỉ biết ôm lấy Tần Lý : ”Thê tử xinh đẹp, ta xin lỗi chàng, từ nay ta không đánh chàng nữa”

Kim Chi cùng nhóm người Chu Nguyên Chương cũng không muốn phá đám nên âm thầm rút đi hết

Tần Lý : ”được rồi, từ giờ nàng phải nghe lời ta đó”

Tô Na  nếu là bình thường cô sẽ nói : ”còn lâu” nhưng lúc này cô đang thật sự cảm động : ”ta biết rồi ta sẽ nghe lời chàng”

Tần Lý : ”ổn rồi mau đứng dậy mọi người đang nhìn kìa”

Tô Na Đứng dậy và cũng phát hiện mọi người đã đi hết

--------------------

Tiêu Dương Và Hồ Khải sau chạy khỏi đó, Tiêu Dương liệu Thương cho Hồ Khải,Lúc này Tiêu Dương dùng thiên lý truyền âm thay cho Hồ Khải, : ”Thái Tử Phi, Thiếc Tố Nhi nghe rõ trã lời ta”

Thiết Tố Nhi : ” ta nghe rõ kẻ nào?

Tiêu Dương : ”Ta Là Tiêu Dương, kế hoạch thất bại Hồ “Khải bị thương tổn thất 10 tên cao thủ và bọn tử tù, thái tử phi mau tiến hành kế hoạch tiếp theo ngăn cản Chu Nguyên Chương về Triều”

Thiết Tố Nhi : ”ta hiểu rồi ta làm ngay” cô giận tím mặt : ”đúng là hai tên phế vật”

cô ra lệnh Cho Chu Doãn Văn : ”thái tử mau triệu tầm quần thần”

Chu Doãn Văn với hồn phách lâm hộ vệ : ”được”

Chu Doãn Văn Cho Triệu tập quần thần, và ra lệnh cho họ nhắm mắt lại, Thiết Tố Nhi thi triển Mê hồn Thuật, và Chu Doãn Văn ra Lệnh : ”có kẻ mạo danh hoàng thượng cấu kết hòa gia trang âm mưu tạo phản, ta lệnh cho các người dẫn đại quân tiêu diệt chúng”

Từ Đạt Lúc này do biết một chút phép thuật, nên không trúng chiêu, ông nghĩ : ”khốn kiếp là mê hồn thuật, koi bộ thái tử cũng trúng chiêu rồi, ta nên giả đò trúng chiêu và kéo quân đi theo”

Chu Doãn Văn : ”lập tức xuất phát”

..................

Từ Đạt sau khi hồi phủ lập tức ra lênh xuất Quân tiến thẳng Tới Hòa Gia Trang

-------------

Chu Đệ về Tới Hòa Gia Trang

Chu Đệ : ”Phụ hoàng gọi con về gấp có chuyện gì”

Chu Nguyên Chương : ”Hòa Gia Trang bị tấn công lần này mục tiêu của Chúng Là Đàn Phong, chúng ta khổng thể đợi nữa phải lập tức Xuất phát”

Chu Đệ : ”con hiểu rồi”

Chu Nguyên Chương : ”được bây giờ Lực lượng của hòa gia trang sẽ ở lại trấn thủ nơi này còn lại tiến thẳng kinh thành, Đệ Nhi con sẽ là nguyên Soái”

Chu Đệ : "con đã rõ"

Chu Đệ nhân ấn soái : ”tốt,  Từ Tuấn Kiệt”

Từ Tuấn Kiệt : ”có mạc tướng”

Chu Đệ : ”ngươi là tiền lộ tiên phong”

Từ Tuấn Kiệt :”rõ”

Chu Đệ : ”Mộc Cao Phong , Tiết Ứng Long”

Mộc Cao Phong, Tiết Ứng Long : ”có mạc tướng”

Chu Đệ : ”hai người sẽ là hậu lộ tiên phong”

Mộc Cao Phong, Tiết Ứng Long : ”rõ”

Chu Đệ : ”Nhạc Phong”

Nhạc Phong : “có mạc tướng”

Chu Đệ : ”ngươi sẽ là trung lộ chính đi cùng ta”

Nhạc Phong : ”Rõ”

Chu Đệ : ”Hàn Thiên Diệp”

Hàn Thiên Diệp : ”có Mạc Tướng”

Chu Đệ : ”ngươi sẽ là đội sau cùng phụ trách bảo vệ quân lương và quân y, để cung cấp cho toàn quân”

Hàn Thiên Diệp : ”rõ”

Chu Đệ : ”Tốt Chuẩn bị xuất phát”

Kim Chi lúc này nhảy ra : ”đợi đã nguyên soái còn mạc tướng”

Chu Đệ : ”dì à, dì nên ở lại bảo vệ hòa gia trang”

Kim Chi : ”kẻ địch biết tà thuật ta sẽ có ích đó”

Chu Đệ : ”chuyện này”

Chu Nguyên Chương : ”Kim Chi nói đúng cũng cần có người chiếu cố cho Đàn Phong”

Chu Đệ : ”được Kim Chi nghe lệnh”

Kim Chi cười : ”có”

Chu Đệ : ”bổn soái lên cho cô bảo vệ hoàng thượng, Hoàng hậu và tứ hoàng tử phi”

Kim Chi xụ mặt : ”ta muốn ra trận…. à mà thôi cũng được… Kim Chi đã rõ”

Chu Đệ : ”tất cả xuất phát”

Đàn Phong, Chu Nguyên Chương, Mã Tú Anh, ngồi trong xe ngựa, Còn Kim Chi, Chu Đệ cùng nhóm ngũ hổ tướng cưỡi ngựa, chỉ trừ một Tên Nhạc Phong cưỡi trâu, dẫn theo cả đàn trâu bò ra trận

tiến thẳng kinh thành

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.