Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không ổn, mau hộ giá

Tiểu thuyết gốc · 4607 chữ

Chương Thống lĩnh : ”Thuộc hạ ngu dốt, xin đại nhân chỉ điểm”

Hồ Khải trầm tư: ”đừng gấp đầu tiên ta phải xem bãn lãnh của tên cao thủ đó lợi hại đến mức nào, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, chưa nắm rõ được những điều đó của kẻ địch thì không được manh động. Tạm thời ngươi án binh bất động cho ta, tìm những hiểu cho kỹ những cao thủ đang ở gần Chu Nguyên Chương nhớ tìm những kẻ đầy kinh nghiệm giám sát cho ta không thể để tổn thất vô ích”

Chương Thống Lĩnh : ”Thuộc hạ đã hiểu sẽ đi làm ngay”

Hồ Khải : ”Đừng gấp,ta còn chưa nói hết - đầu tiên cho phái tên dâm tăng Thích Đông tới giám sát và cầm chân Cao Bân, đừng cho hắn có cơ hội hộ giá. thứ hai cho vài tên cao thủ dụ những tên cao thủ hiệp khách giang hồ đang có mặt gần Hoàng Giác tự dụ chúng đi nơi khác cho ta đừng cho chúng nổi máu anh hùng phá mất kế hoạch của ta, vấn đề còn lại là tên cao thủ đang âm thầm bảo vệ cho Chu Nguyên Chương, đúng rồi... ta sẽ cho hắc phong song sát tới lo tên đó ”

Chương Thống Lĩnh Thắc mắc : ”Bẩm đại nhân, sao chúng ta không dùng thuốc mê làm cho bọn chúng ngất hết... hạ sát sẽ dễ hơn?”

Hồ Khải : ”đây là cách làm ngu nhất, với cao thủ có nội công cao sẽ nhanh chóng phát hiện và vận công chống lại chỉ cần có nước là phá được, hơn nữa hướng gió sẽ ảnh tới kế hoạch, cách này không thể nào giết được Chu Nguyên Chương”

Chương Thống Lĩnh lại hỏi : ”thế tại sao chúng ta không sử dụng tà pháp để giết hắn một cách vô hình?”

Hồ Khải : ”cách này thì không có tác dụng Với Chu Nguyên Chương, thứ nhất hắn có Tử kim chân Long khí hộ thân bách tà bất xâm, lại còn ở Hoàng Giác Tự có phật quang bảo vệ, vả lại tên Lưu Bá ôn có thể tính ra được Chu Nguyên Chương gặp nạn bằng tà pháp mà dùng phép để phá... phải dùng một cách mà không kẻ nào có thể ngăn cản ta”

Chương Thống Lĩnh : ”đại nhân anh minh, vậy xin hỏi tiếp theo nên làm như thế nào?”

Hồ Khải : ”có rồi, kế hoạch như thế này.....”

Chương Thống Lĩnh :”Quả là diệu kế, Đại nhân đúng là trí tuệ hơn người”

Hồ Khải : ”Được rồi,bớt nói nhảm cầm lấy lệnh bài của ta và tiến hành kế hoạch ngay, lần này mà thất bại koi chừng cái đầu của người đó”

Chương Thống Lĩnh : ”thuộc hạ đã rõ”

..........

sau đó Chương Thống Lĩnh cầm lệnh bài của Hồ Khải, lệnh cho các châu phủ giao ra toàn bộ tử tù, sau đó hắn dẫn tất cả các tử tù tập hợp cùng một nơi, hắn dõng dạt nói : ”hỡi các tử tù các ngươi hãy nghe cho rõ, bây giờ ta cho các người một cơ hội tự do nhưng phải làm cho ta một việc các ngươi có đồng ý không”

bọn tử tù ngơ ngác không dám tin điều này, một tên lên tiếng : ”thưa đại nhân, xin hỏi là việc gì nếu chúng tiểu nhân từ chối thì sao?”

Chương Thống Lĩnh : ”nếu các ngươi từ chối ta sẽ giết sạch các ngươi”

bọn tử tù vì cơ hội sinh tồn đồng thanh đáp : ”chúng tiểu nhân đồng ý, xin đại nhân phân phó”

Chương Thống lĩnh : ”tốt,nhiệm vụ của tất cả các ngươi là phóng hỏa sang bằng Hoàng Giác Tự”

một tên tử tù : ”thưa đại nhưng chẵng phải Hoàng Giác Tự là.....” hắn chưa kịp nói hết hắn đã bị Chương Thống lĩnh phóng phi đao giết chết

Chương Thống Lĩnh : ”ta lập lại lần nữa, các ngươi muốn sống thì phải hoàn thành nhiệm vụ này cho ta”

Bọn Tử Tù : ”Chúng tiểu nhân đã rõ, nhưng với khả năng của bọn tiểu nhân phóng hỏa thì còn được chứ khó mà san bằng Hoàng Giác Tự”

Chương Thông Lĩnh : ”nhiệm vụ chính của các ngươ phóng hỏa là chính, còn lại ta sẽ lo, các ngươi còn câu hỏi gì không? Nếu không thì chờ hiệu lệnh của ta tiến hành”

.........

Tại Hoàng Giác Tự

Chu Nguyên Chương Bán tính bán nghi ông nghĩ : ”thật sự là Chương Thống Lĩnh sao? Hắn thật sự có bãnh lãnh này sao? Mặt kệ là thật hãy giả hiện ta nên tới chính điện niệm phật có lẽ sẽ tránh được tà Thuật của chúng”

Chu Nguyên Chương đang cùng niệm phật cùng các hòa thượng thì bỗng một tiếng hét : ”Cháy rồi, Nhà kho cháy rồi, mau dập lửa, mau dập lửa ”

Chu Nguyên Chương Cùng với các Hòa thương nhanh Chóng ra hỗ trợ thì phát hiện Lửa Cháy từ xung quanh, các hòa thượng cùng thái giám vàcác thị vệ nỗ lực dập lửa...

Chu Nguyên Chương nhìn đám lửa trầm mặt định vào hỗ trợ thì Tử Vũ hiện thân : ”Hoàng Thượng đi mau, kẻ địch rất đông tôi dẫn ngài phá vòng vây”

Chu Nguyên Chương vừa chạy vừa rủa : ”khốn kiếp không ngờ chúng lại dùng thế trận lớn như thế này”

Tử Vũ cùng Chu Nguyên Chương hai người cầm kiếm, không có chiêu thức mỹ lệ chỉ có đơn thuần chém giết, cũng may hai người đều là cao thủ cùng kinh nghiệm chiến đấu hơn người nên vượt qua vòng vây của bọn tử tù một cách đơn giản

bỗng có hai tên hắc y nhân tấn công, tử vũ cùng nguyên chương đối phó, từng tỉa lửa, âm thanh do binh khí va chạm ko ngừng vang lên, hai tên hắc y nhân bị ép thì bỗng chung lui ra, kinh nghiệm mách bảo, Nguyên Chương Cùng Tử Vũ cảnh báo kẻ địch chuyên sang tấn công kết hợp mình sẽ phải thiệt, nên hai người không vội tấn công mà dừng lại cảnh giác, và quả thật chúng tấn công kết hợp và Chu Nguyên Chương không cẩn thận bị chém vào vai, còn tử vũ thành công đã thương một tên,,

Tử Vũ quan tâm đến thương thế của nguyên chương : ”Hoàng Thương vẫn ổn chứ”

Chu Nguyên Chương : “Trẫm không sao bị thương nhẹ thôi”

Tử Vũ : ”Hoàng thượng chạy đi để hai tên này cho tôi”

Chu Nguyên Chương : ”không được! Trẫm không thể để một mình người đối phó”

Tử Vũ : ”Thật hết cách vậy hoàng thương hãy hỗ trợ cho thần, chúng ta lên”

cả hai bên lại tiến hành giao đấu, và thành công hạ sát một tến nhưng chu nguyên chương lại bị thương thêm .... Tử Vũ đành phải vừa đánh vừa lui

thì đột nhiên có một người xuất hiện giết chết tên hắc y nhân, Tử Vũ có hơi bất ngờ nhưng kẻ đến mặt quan phục nên nghĩ là hắn cứu giá nên có phần thở nhẹ, Chu Nguyên Chương thì càng bất ngờ hơn vì kẻ tới không ai khác chính là Chương Thống Lĩnh? Chu Nguyên Chương ngạc nhiên thốt lên : ”Chương Bươu?”

Chương Thống Lĩnh rút thanh kiếm từ người tên hắc y nhân ra tới hành lễ với Chu Nguyên Chương : ”thuộc hạ cứu giá trậm trễ xin hoàng thượng thứ tội”

Chu Nguyên Chương vẫn còn không dám tin vào mắt mình, ông nghĩ : ”không phải là hắn âm mưu hại chết trẫm sao, bây giờ lại cứu trẫm, không lẽ cũng bị người ta hãm hại?” Ông đành tiến tới đỡ hắn dậy : ”Chương Thống Lĩnh mau đứng dậy, ngươi hộ giá có công thì có tội gì chứ”

Khi Chu Nguyên Chương tiến lại gần thì Chương Thống Lĩnh xuất thủ bất ngờ một chưởng đánh vào Chu Nguyên Chương, Chu Nguyên Chương văn ra phía sau phun ra một ngụm máu, koi bộ là bị thương không nhẹ. Tình huống quá bất ngờ, Tử Vũ Đành phải đỡ lấy Chu Nguyên Chương và kiểm tra thân thế, phát hiện ông bị thương không nhẹ nhưng chưa chết được.Tử Vũ vừa truyền chân khí cho Nguyên Chương vừa cảnh giác Chương Thống Lĩnh, Chương Thống Lĩnh tất nhiên sẽ không đứng yên hắn tiếp tục tấn công, Tử vũ vừa chống đỡ Chương Thống Lĩnh vừa Truyền Chân Khí cho Nguyên Chương

Khi cảm thấy Nguyên Chương có thể tự Liệu Thương thì hắn bảo: ”Hoàng Thượng hãy vận khí hồi phục chút khí lực rồi thoát máu, tôi sẽ xử lý tên này”

và Nguyên Chương vận công liệu thương, còn Tủ Vũ Thì giao chiến Với Chương Thống Lĩnh , Từng chiêu thức dược tung ra, Chương Thống Lĩnh xử ra là Huyền Hoàng kiếm pháp vốn,từng đường kiếm đều mang theo đạo pháp cùng với bộ pháp ngũ hành mê tung, còn Tử Vũ sử dụng Độc Cô Cửu kiếm vốn là do Độc Cô Cầu Bại thời tống sáng tạo cùng bộ pháp lăng ba vi bộ, Vừa đánh cả hai đều trầm mặt, hai người đều sử dụng thân pháp nhanh mắt thường chỉ nhìn thấy cái bóng màu xanh cùng màu đỏ thoắt ẩn thoắt hiện, cùng từng âm thanh va chạm binh khí, và rồi cả hai đều dừng lại và thở dốc

Tử Vũ Nghĩ : ”tên này quá lợi hại, ta có thể thoát thân nhưng bây giờ cần liều mạng bảo vệ hoàng thượng, không ngờ độc cô cửu kiếm không làm gì được hắn, rõ ràng về võ công hắn không phải đối thủ của ta nhưng tại sao ta không cách nào hạ được hắn?”

Chương Thống Lĩnh thì lại nghĩ : ”Không ngờ tên này lại lợi hại như vậy, nếu chỉ sử dụng võ công ta không thắng nổi hắn, nếu không phải dùng kèm phép thuật thì đã bỏ mạng rồi ”

Trong lúc cả hai đều nhìn chằm chằm đối phương thì Nguyên Chương đã khôi phục lại một chút chân khí đủ cho ông di chuyển thì nguyên Chương nhìn thấy miếng lệnh bài rời xuống đất, Nguyên Chương nhặt lên xem xét thì đây chính là cái lệnh bài của Hồ Khải đã đưa cho Chương Thống Lĩnh ông nghĩ :”Hóa ra chủ mưu là Hồ Khải” ông lên tiếng hỏi : ”Chương Thống Lĩnh, trẫm có điểm nào bạt đại ngươi và Hồ Khải, Tại sao lại muốn giết Trẫm"

Chương Thống Lĩnh nghe được có hơi bất ngờ khi hắn nhìn miếng lệnh bài trên tay của Nguyên Chương thì hắn đã hiểu, hắn cười to : ”Vì sao ư? vì ngươi đã để một Doãn Văn vô dụng nắm giữ triều đình, Hồ đại nhân hùng tâm tráng trí, anh minh thần võ,trí tuệ hơn người xứng đáng lãnh đạo Đại Minh hơn Họ Chu Các Ngươi”

Chu Nguyên Chương tức giận : ”Không ngờ trẫm lại tin lầm hai ngươi”

Chương Thống Lĩnh : ”Do tên hoàng đế ngu ngốc nhà ngươi, nghe lời xu nịnh của gian thần bạt đãi hiền thần nên mới ra nông nỗi này, nếu muốn trách thì tự trách ngươi đi “

Tử Vũ thì đang rủa thầm : ”Hắn nói đúng, Tên Hoàng Đế này đúng là đồ ngu, Nhặt lệnh bài rồi thoát thân thì ta đỡ phải phí sức với tên này” hắn đành lên tiếng : ”Hoàng Thượng thoát mau, đừng dây dưa với hắn”

Chu Nguyên Chương lúc này cũng thấy mình hồ đồ : ”được ngươi cẩn thận, trẫm đi trước”

thế là Chu Nguyên Chương bỏ chạy, Chương Thống Lĩnh lại gấp : ”không thể để hắn thoát” hắn phóng phi đao về phía Nguyên Chương thì Tử Vũ dùng thân pháp đánh bay, Chương Thống Lĩnh rủa thầm : ”đồ khốn, phải nhanh chóng giải quyết tên này trước” hắn đành dùng tà pháp triệu ra vài tên yêu ma để tấn công tử vũ còn bản thân thì rời khỏi đuổi theo Chu Nguyên Chương

Tử vũ bị yêu ma vây khốn tính mạng khó toàn, hắn nghĩ thầm : ”chết tiệt, ta mà biết hắn biết pháp thuật thì ta đã dùng lăng ba vị bộ dẫn hoàng thượng chạy luôn cho rồi”

Và Nguyên chương đang bị thương nên không thể chạy nhanh vừa chạy vừa rủa: ”chết tiệt, mệt chết ta rồi, biết vậy bảo Tử vũ cùng chạy có lăng bộ vi bộ của hắn sẽ thoát dễ hơn”

nhưng hối hận cũng đã quá muộn rồi, Chương thống lĩnh cũng đã đuổi tới, Chu Nguyên Chương đành phải rút kiếm chông đỡ nhưng với thương thế thì làm gì là đối thủ của Chương thống Lĩnh, nên Nguyên Chương vừa đánh vừa chạy, Chương thống lĩnh vừa đánh vừa đuổi tới vùng đát gần Hòa Gia Trang ...

lúc Này Hòa yên Ninh cùng Kim Chi đang đi hái thuôc thì nghe tiếng đánh nhau, hai người bèn đi tới xem sao từ xa nhận ra : ”Hoàng Thượng?”Yên Ninh gấp gáp nói : ”không ổn, mau cứu giá”

Chu Nguyên Chương lúc này đã kiệt sức, Chương thông lĩnh tung một Chưởng trí mạng hòng hạ sát Chu Nguyên Chương, thì từ phía xa hai người phụ nữ tung chưởng phá tan chưởng lực của hắn

Chương Thống Lĩnh rủa thầm : ”Lại có kẻ phá đám” hắn lại dùng phép triệu hồi đám yêu ma tới cản đường đối phương, không may cho hắn kẻ đến lần này lại là Hòa Yên Ninh và Kim Chi đám yêu ma căn bản không cản được, Hòa yên Ninh thì dùng phép để tiêu diệt đám yêu ma còn Kim Chi Thì lao lên giao đấu với Chương Thống Lĩnh

Chu Nguyên Chương nhìn thấy người tới là Kim Chi thì ông nghĩ : ”Cô Gái này Sao trẫm thấy quen đến vậy, nhất thời trẫm không nhớ ra”

Kim Chi giao đấu với Chương Thống Lĩnh Chương thông Lĩnh Tung ra từng Chiêu thức của Huyền Hoàng Kiếm Pháp, anh kiếm không ngừng lóe lên còn kim Chi binh khí là roi dài Sử rã Bạch Mãng Tiên Pháp, từng roi như mãng xà tấn công lấy đối thủ, và do ưu thế binh khí dài của đối phương cộng thêm đã tốn khá nhiều chân khí nên Chương Thống Lĩnh chỉ có thể phòng thủ

sau khi diệt xong đám yêu ma thì Hòa Yên Ninh Tới giúp Kim Chi lúc này Chương Thống Lĩnh chỉ khổ càng thêm khổ. Khi Yên Ninh nhập trận thì Nguyên chương Cũng đã nhân ra : ”Yên Ninh. Là nàng, là nàng phải không?”

ngay lúc này tại Ứng thiên, Hồ Khải nhìn Thiên Lý kính thấy hết mọi việc không ngừng chửi rủa : ”khốn kiếp, cái tên ngu ngốc này, nếu nhà ngươi dùng phi đao phi thẳng vào cổ thì hắn xong rồi, còn tự cho mình hay dùng Chưởng Lực, kỳ này hắn không giết ngươi thì ta cũng giết ngươi”

Hồ Khải trầm tư theo dõi lòng nóng như lửa thế là hắn quyết định: ”đằng nào hắn cũng biết là do ta rồi trốn tránh không còn ý nghĩa nữa, đich thân ta sẽ giải quyết hắn, tin là Lưu Bá Ôn cũng không kịp cứu hắn”

thế là Hồ Khải dùng phép ngưng tụ tà khí nhưng do Nguyên Chương Có Tử Kim Chân Long khí nên hắn phải dùng một luồn tà khí mạnh hơn long khí của Nguyên Chương, luông tà khí bay tới  vị trí của Chu Nguyên chương, Hòa Yên Ninh đang đánh thì cảm ứng có luồn tà khí đi tới nên bà ra khỏi vòng vây để quan sát thì thấy Chu Nguyên Chương đang bị tập kích, Hòa Yên Ninh hốt hoảng lao tới ngăn cản,, Hòa yên Ninh cùng  Hồ khải  đấu pháp thuật từ xa … biết mình bất lợi nên Hồ Khải dùng ngay tuyệt kỹ, Hoà Yên Ninh bị bất ngờ nên không kịp chống đỡ văng ra phía sau phun ra một ngụm máu, nhưng Hồ Khải cũng bị tiêu hao quá nhiều nguyên khí, tổn thương nguyên thần nên cũng dừng phép. Hồ Khải phun ra một ngụm máu, không ngừng rủa : ”Hòa Yên Ninh,Thiếc Nương Tử bà giỏi lắm thù này ta sẽ trả"

..................

lúc này, Tủ Vũ Đang bị vây bởi yêu mà hiện bộ pháp lăng ba vị bộ mà chạy cho nhanh mà thôi nhưng hắn vẫn không thoát được, thì một đạo sĩ đi ngang xuất thủ cứu giúp,

Tử Vũ : ”đa tạ ơn cứu mạng của đạo trưởng, xin hỏi đạo trưởng xưng hô thế nào ”

vị đạo sĩ đáp : ”Vô Lượng Thiên Tôn, Bần Đạo Võ Đang Trương Tam Phong”

Tử Vũ giật nảy mình huyền thoại của chốn võ lâm bây h hắn lại gặp,nhưng hắn cần nhanh chóng đuổi theo : ”thì ra là Trương chân nhân, Tũ Vũ có lệ hiện cứu giá khẩn cấp không thể chậm trễ, có thời gian sẽ tới núi Võ Đang cảm tạ sau, Tử Vũ cáo từ”

Trương Tam Phong : ”Thí chủ đi thong thả”

thế là Tử Vũ vận hết tốc độ của Lăng Ba Vi bộ đuổi theo

……

Sau khi Yên Ninh bị thương, Kim Chi cũng vào thế cân bằng với Chương Thống Lĩnh nhưng có phần ép sân vì cả hai đều giỏi phép thuật lẫn võ công,

Chu Nguyên Chương đỡ lấy Hòa yên Ninh : ”Yên Ninh, nàng không sao chứ”

Hòa Yên Ninh tay ôm ngực trả lời : ”Thiếp không sao”

Chu Nguyên Chương tự trách : ”Trẫm Thật vô dụng, làm liên lụy nàng:

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng đừng như vậy sẽ ảnh hưởng tới thương tích”

Lúc này Kim Chi Vừa đánh vừa rủa thầm : ”hai người này lại còn có thể chàng chàng thiếp thiếp, ta đánh mệt muốn chết ”

Lúc này Tử Vũ cũng đuổi tới, hắn tiến lại hỏi thăm “Hoàng Thượng không sao chứ?”

Chu Nguyên Chương : ”ngươi tới đúng lúc lắm mau giúp trẫm bắt giữ hắn lại”

Tử Vũ lúc này mới quan sát cuộc chiến thấy Chương Thống Lĩnh đã nỏ mạnh hết đà chỉ là pháp thuật lợi hại hơn cô gái mà thôi, hắn quyết định dùng lăng ba vi bộ tấn công bất ngờ, Chương Thống Lĩnh quá bất ngờ bị đánh cho trọng thương không còn khả năng chiến đấu, Tử Vũ nhanh chóng

Từ Vũ điểm huyệt hắn và nói : “cô nương xin mượn dây roi để trói hắn lại”

Kim Chi Đáp “tốt, để cho ta”

sau đó cả hai tiến tới hỏi thăm : ”tỷ tỷ, hoàng thượng hai người không sao chứ”

Hòa Yên Ninh: ”Không sao mau giúp tỷ đỡ Hoàng thượng về Hòa Gia Trang”

Chu Nguyên Chương : ”Tử Vũ Giải tên đó đi theo chúng ta”

Tử Vũ :”Rõ”

thế là đoàn người tiến về Hòa Gia trang

...............

Về tới Hòa Gia Trang, tủ Vũ dìu hoàng Thượng ngồi xuống và tiến hành vận cộng liệu thương, Kim Chi Cũng Diu Yên Ninh Về phòng để trị thương

Chu Nguyên Chương Sau một đêm nghỉ ngơi dưỡng thương ra ngồi đại sảnh, Hòa Yên Ninh,Kim chi cả Tủ Vũ đều có mặt, Chu Nguyên Chương bắt đầu kể ra mọi chuyện, là do Hồ Khải Cùng Chương Thống Lĩnh bày trò:”Trẫm không ngờ hắn như vậy, lần này nếu không có nàng và Kim Chi thì cái mạng của Trẫm khó giữ rồi”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng Quá lời, đây là bổn phận của thần thiếp”

Kim chi : ”Đúng vậy đó khi mà hai người bị thương, muội còn tưởng phải lưỡng bại câu thương với hắn may mà Tử Vũ đại ca tới kịp thời”

Lúc này Chu Nguyên Chương đột nhiên nhớ ra và hỏi: ”đúng rồi, Tủ Vũ không phải ngươi cầm chân Chương Thỗng Lĩnh sao? Khi hắn đuổi kịp ta tưởng ngươi tiêu rồi chứ, hắn còn đồng bọn khác cầm chân ngươi sao?”

Tử Vũ : ”không dám giấu hoàng thượng, không có tên đồng bọn nào cả mà hắn sử dụng tà pháp triệu ra yêu ma để đối phó ta còn bản thân thì đuổi theo hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”ồ, nói vậy ngươi có thể đối phó yêu ma à?”

Tủ Vũ thành thật trả lời : ”Tại hạ làm gì có bãn lĩnh đó, bọn yêu ma đó gần như lấy mạng tại hạ, tại hạ chỉ có thể dùng lăng ba vị bộ chạy và tránh mà thôi”

Chu Nguyên Chương : ”Thế làm sao ngươi có thể thoát và tới kịp vậy”

Tử Vũ : ”Là do Trương chân Nhân Của phái Võ Đang đi ngang cứu giúp, tại hạ mới giữ được cái mạng”

Chu Nguyên Chương giật mình khi nghe cái tên này : ”Trương chân nhân nào cơ?” ông đang nghĩ tới một người

Tử Vũ : ” là Trương Tam Phong, Trương chân nhân”

Chu Nguyên Chương như hồi tưởng lại : ”thì ra là Quân Bảo”

Kim Chi tò mò : ”Hoàng Thượng không phải? Tử Vũ Đại ca gọi là Trương Tam Phong sao ngài lại gọi là Quân Bảo, Vậy người đó là Trương Tam Phong hay Trương Quân Bảo”

Chu Nguyên Chương đáp : ”Tam Phong chính là Quân Bảo”

Kim Chi Lại hỏi : ”Trương Tam Phong thì muội có nghe nhưng chưa bao giờ nghe nói tới Trương Quân Bảo, sao hoàng thượng biết rõ vậy”

Hòa Yên Ninh mặt dù cũng rất tò mò nhưng vẫn nhắc nhở Kim Chi: ”Kim chi không dc vô lễ”

Chu Nguyên Chương cười cười : ”Không Sao, Kim Chi hoạt bát thật thà, giống nàng hồi trẻ, ta không trách muội ấy, được ta sẽ kể ngắn gọn cho muội nghe”-”trước đây, khi ta còn là tên ăn mày có kết nghĩa huynh đệ với quân bảo và muội muội song sinh của Thiên Phi, Quách Tiểu Liên chính là vị hôn thê của Quân Bảo, Quân Bảo Vì Giúp trẫm một nhiệm vụ nên giao phó sự an toàn của cô ấy cho ta,tiếc là trẫm bất tài,trẫm vì cứu Thiên phi đã để cô ấy thế mạng Thiên phi ,nên không giữ được lời hứa với Quân Bảo, nên Quân Bảo đã vô cùng bất mãn về trẫm, không giúp trẫm nữa, đệ ấy, đã lên núi Võ Đang, thấy ba ngọn núi nên đổi thành Tam Phong và sáng lập ra phái võ Đang, Trẫm cũng nhiều lần tới mời đệ ấy về trợ giúp nhưng đệ ấy luôn từ chối rồi trẫm cũng không làm khó đệ ấy nữa.” - ”nghĩ lại tên Chương thống lĩnh nói không sai trẫm cũng vì nghe lời ngon ngọt mà đắc tội Quân Bảo mất đi một nhân tài”

Hòa Quý Phi : ”hoàng thượng đừng như vậy mà ảnh hưởng sức khỏe, chuyên qua rồi cậu ấy là người tu đạo nên đã không còn giận hoàng thượng nữa “….

.................

Chu Nguyên Chương : ”Bỏ Qua Quân bảo, bây giờ chủ mưu là tên hồ khải nguyên thần của hắn dám đả thương nàng trẫm nhất định không bỏ qua cho hắn”

Hòa Yên Ninh :” Hoàng Thượng bớt giận,thiếp tin rồi hắn sẽ phải đền tội, thiếp sẽ cố gắng tìm ra chứng cứ phản quốc của hắn cùng tên chủ mưu đứng sau”

Chu Nguyên Chương :”Đa tạ nàng đã đồng ý giúp trẫm"

Hòa Yên Ninh: ”Dạ Không có gì đâu, thiếp chỉ muốn thiên hạ thái bình thôi vì gần đây thiếp ra ngoài, thấy bá tánh đói khổ, ruộng đất bị quan phủ tịch thu hết,thiếp thấy mà đau lòng, không biết là do tên nào; hôm nay nghe người nói vậy, thiếp mới hiểu ra là do tên Hồ khải đứng đằng sau, vì mấy tháng nay thiếp phải ở Hòa Gia Trang Luyện Công và trấn thủ Trung Nguyên giúp Đệ nhi nên không thể cùng Đệ nhi, Lưu quốc sư hợp sức giết thiên ma được, cảm thấy áy náy vô cùng”

Chu Nguyên Chương Nghĩ thầm : ”thảo nào bà chân lớn lại nói là đi giúp bá tánh gặp nạn, nhưng mà trẫm lại cảm thấy hôm đó là ngày gì trẫm quên mất rồi”

Hòa yên Ninh : “Hoàng Thượng có chuyện gì vây?

Chu Nguyên Chương quay sang nhìn Hòa Yên Ninh nói : ”à không có gì đâu,trẫm đang nghĩ tới lời của Lưu Bá Ôn”

Hòa yên Ninh : ”Thiếp Xin lỗi, thiếp thật thất lễ”

Chu nguyên Chương : ”không sao nàng đừng tự trách mình”

Từ bên ngoài có người của Hòa Gia Trang bước vào nói nhỏ với Hòa Yên Ninh

Hòa Yên Ninh : “ta biết rồi, ngươi bảo mọi người đợi một lát, ta sẽ đến ngay”

”Tuân lệnh bảo chủ” họ ra ngoài

Chu Nguyên Chương : “nàng là người đứng đầu Hòa Gia trang, sử lý công việc trong trang với khu lân cận có áp lực gì không?”

Hòa Yên Ninh : ”Tạ ơn hoàng thượng quan tâm, đó là trách nhiệm của cha và Lão Thái Quân đã giao cho thiếp trước lúc lâm chung. Đã giao lại vị trí bảo chủ cho thiếp, thời gian qua tuy thiếp không hợp sức với Lưu Bá Ôn nhưng vẫn giữ Liên lạc. Tất Cả chuyện của họ thiếp đều biết nhưng mà vì luyện công với lại công việc tại Hòa Gia Trang nên thiếp không đi được, Tiếc thật”

Chu Nguyên chương : ”Trẫm xin lỗi nếu trước đây….”

Hòa Yên Ninh Ngắt lời : ”Truyện đã qua rồi, thiếp không muốn nhắc lại nữa với lại đây là số phận của thiếp, thiếp không thể trách ngài được”

Chu Nguyên Chương cầm tay Hòa Yên Ninh : ”nàng đang bị thương, để Kim Chi ngoài đó giúp nàng”

Hòa Yên Ninh : ”đạ tạ hoàng thượng, thiếp chỉ bị thương nhẹ thôi"

Chu Nguyên Chương : “Vậy nàng ra đại sảnh nghỉ ngơi đi, đừng để mọi người đợi lâu, nếu Đệ Nhi biết mẫu thân của nó vì ta mà xảy ra chuyện nó sẽ đau lòng lắm đó”

Hòa Yên Ninh : ”Đệ Nhị Hiếu thảo thần thiếp biết, thế còn hoàng thượng?”

Chu Nguyên chương đánh trống lãng: ”Trẫm ? trẫm thế nào?”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng thượng có đau lòng không?”

Chu nguyên chương đổ mồ hôi : ”ta…. ta…..” (khổ lắm, hồi trẻ thì còn nói không ngượng miệng bây giờ già rồi bắt đầu ngượng, trông thật buồn cười)

Hòa Yên Ninh cũng nhận ra điều này nên không trêu ông nữa : “Thần Thiếp thấy hơi mệt, thần thiếp xin cáo lui”

Chu Nguyên Chương :”ừ! nàng vào nghỉ ngơi đi"

Sau khi Hòa Yên Ninh đi khỏi. Chu Nguyên chương nhìn theo, lòng nghĩ “nhìn cử chỉ của nàng ấy như vậy, chắc chắn không biết trẫm suýt bị sát hại, trẫm nhiều lần nghi ngờ khiến nàng chịu Khổ …….”

.............

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.