Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Thủy Hoàng

Tiểu thuyết gốc · 5114 chữ

Lúc Này Từ Tuấn Kiệt và Hà Lâm Về tới Hồ Sen, Hà Lâm Lo lắng : ”MẪU THÂN” cậu lục tung khắp mọi nơi nhưng không thấy mẹ mình đâu, câu vô cùng hoang mang

Từ Tuấn Kiệt : ”Tiểu Hoàng Tử hãy bình tĩnh”

Hà Lâm bất mãn : ”mẹ ta bị người ta bắt mất, huynh bảo ta làm sao bình tĩnh”

Từ Tuấn Kiệt : ”tôi nghĩ cậu nên tìm Hoàng Thượng”

Hà Lâm : ” tôi sợ là không kịp”

Từ Tuấn Kiệt : ”vậy hãy tìm Kim Chi Đại Tế Tư, biết đâu người có cách xác định bà ấy ở đâu”

Hà Lâm : ”đúng rồi tôi nhớ ra rồi, Tiểu Tướng Quân, huynh hãy về đó thông báo, còn tôi sẽ tới Long Cung mượn xem Thiên Long kính, nhớ hãy giấu sự tồn tại của ta”

Từ Tuấn Kiệt : ”ta về cũng khó mà phục mệnh, thôi thì ta đi long cùng cùng cậu”

Hà Lâm : ”vậy cũng được, à huynh đợi ta một chút”

Từ Tuấn Kiệt : ”huynh định làm gì?”

Hà Lâm : ”ta muốn hỏi chuyện xảy ra ở đây cho rõ ràng”

Từ Tuấn Kiệt : ”huynh định hỏi ai?”

Hà Lâm chỉ vào bầy cá chép trong hồ sen : ”là chúng”

Từ Tuấn Kiệt trợn tròn mắt : ”cá chép? Huynh định hỏi chúng thật à?”

Hà Lâm : ”huynh trật tự giùm ta một lát” Hà Lâm tay nhúng vào nước niệm chú:

”cá chép, nỗ lực mãi không ngừng

long môn cá vượt hóa chân long

hỡi cá chép hãy cho ta biết chuyện gì đã xảy ra với mẹ của ta?”

Từ Tuấn Kiệt nhìn Hà Lâm hỏi cá thầm nghĩ : “hắn nghiêm túc không đây?”

Hà Lâm : ”ta biết rồi cám ơn các huynh đệ”

Từ Tuấn Kiệt : ”chúng nói với huynh thật sao?”

Hà Lâm : ”mẹ ta bị người phụ nữ  tự xưng thất công chúa, liên thủ với một tên yêu đạo, Dì Kim chi Tới tương trợ, thì bị một người phụ nữ đeo mặt nạ đánh lén, mẹ ta đã dùng phép đưa dì thoát thân, còn bản thân người đã bị chúng mang đi”

Từ Tuấn Kiệt : ”vậy chắc Kim Chi cô nương đã báo với Hoàng Thượng”

Hà Lâm : ”chắc là vậy, nếu huynh không ngại thì đi long cung cùng ta”

Từ Tuấn Kiệt : ”được”

Bạch Long : ”không cần đâu, các ngươi chậm chân rồi, mẹ của ngươi đã được phụ hoàng của ngươi cứu”

Hà Lâm : ”Tiểu Long Vương, tại sao ngươi biết?”

Bạch Long : ”ta biết tiểu hoàng tử, ngươi kiểu gì cũng mò tới long cung để xem trộm thiên long kính, nhưng chỉ Long tộc mới được phép sử dụng ngươi tới xem trộm là phạm tội đấy, nên ta đã giúp mi xem, mẫu thân của ngươi đã an toàn, chỉ là bà ta bị Mã hoàng hậu, phế đi đôi chân và đôi tay nếu không kịp thời điều trị, e sẽ trở thành phế nhân”

Hà Lâm : ”chết tiệt, ta phải đi tìm mẹ gấp”

Bạch Long : ”không cần đâu ta đã nhờ Quy thừa tướng xem cho một quẻ, mẹ ngươi sẽ được điều trị thôi cứ yên tâm”

Hà Lâm : ”đa tạ ngươi tiểu Long Vương, bây giờ ta đi tìm Mã hoàng hậu và thất công chúa tính sổ với ả”

Bạch Long : ”bình tĩnh lại đi, ả liên thủ với Thiên Ma, cả ba người chúng ta không phải đối thủ đâu, nếu hai vị huynh đệ không ngại cứ tới Long cung Của ta mà tu luyện”

Hà Lâm : ”nếu là vậy, làm phiền ngươi rồi Tiểu Long Vương”

Bạch Long : ” đừng khách sáo chúng ta là huynh đệ mà, tiểu hoàng tử, tiểu tướng quân mời”

Từ Tuấn Kiệt : ”đa tạ”

-----------------

nhóm người Chu Nguyên Chương về tới hoàng Cung

Bạch Viên : ”Chủ Nhân, ta đi đây người bảo trọng”

Lưu Bá Ôn : ”Bạch Viên, ngươi đi đâu?”

Bạch Viên : ”ta đi tìm Đấu Chiến Thắng Phật bái sư, có lẽ ta sẽ đi Hoa Quả Sơn một chuyến”

Lưu Bá Ôn : ”nếu có thể bái Đấu Chiến Thắng Phật làm sư phụ đây là tạo hóa của ngươi, chúc ngươi may mắn”

Bạch Viên : ”đa tạ chủ nhân, thời cơ thích hợp ta sẽ lại tới hỗ trợ người”

Lưu Bá Ôn : ”được ngươi nhớ Bảo Trọng”

Bạch Viên : ”chủ nhân người cũng bảo trọng” nói xong Bạch Viên hóa thành ánh sáng bay đi mất

Cao Bân : ”hắn đi tìm Đấu Chiến Thắng Phật bái sư có lẽ bần tăng cũng nên đi Thiên Trúc tìm Như Lai Phật Tổ, bần tăng xin cáo từ”Cao Bân quay người ra đi

Sala nắm áo kéo lại: ”Vương Hậu của ta, chàng muốn chạy à, phật tổ không hoan nghênh chàng đâu”

Cao Bân mếu máo : ”ta…ta”

Chu Nguyên Chương ra hiệu cho mọi người đi chỗ khác để không gian cho SaLa và Cao Bân

.................

vào trong

Chu Đệ, Đàn Phong : ”phụ hoàng người về rồi, còn mẫu hoàng đâu”

họ thấy Hòa Yên Ninh lúc này đã ngất đi vì vết thương : ”MẸ, TẠI SAO MẸ RA NÔNG NỖI NÀY”

Chu Nguyên Chương : “Sala nữ vương đang nói chuyện Với Cao Bân, mẹ con bị thất công chúa hại, bây giờ chưa rõ ra sao, Trẫm đưa Yên Ninh vào phủ của con để mọi người tiện chăm xóc. Đệ Nhi mau truyền thái y”

Chu Đệ : "Dạ"

Chu Đệ lệnh cho người Truyền Thái y

Mọi người đưa Hòa Yên Ninh vào phòng, Chu Nguyên Chương nắm tay bà : ”Yên Ninh, nàng không được xảy ra chuyện, nàng yên tâm dưỡng thương, mọi chuyện tạm thời đã ổn rồi”

Đàn Phong ôm Kim Chi : ”huhu Dì À, người không bị thương chứ?”

Kim Chi cũng khóc : ”huhu, Dì Không sao, chỉ là tỷ tỷ….”

Tiểu Hoàng Tử : ”Nội Tổ Mẫu huhuhu”

Chu Đệ ôm lấy Tiểu Hoàng Tử : ”hoàng nhi ngoan, đừng khóc” mặt dù cậu rất muốn khóc nhưng cậu biết lúc này cần phải kiên cường

Số Trân, Kim Ngân, Tô Na Tần Lý cả Hà Như Song đều khóc theo

Thái y chạy vào : ”Tham kiến hoàng thượng, thái ….” nói chưa xong bị Chu Đệ Ngắt : ”miễn đi mau xem thương thế cho mẹ ta”

Thái Y : ”dạ” Chu Nguyên Chương né ra cho Thái y chẩn đoán, sắc mặt thái y xem xong rất khó koi

Thái Y mặt tái xanh quỳ xuống : ”xin hoàng thượng thứ tội, Phụng Phi nương nương e là sẽ tàn phế cả đời, nhi thần bất lực”

Chu Đệ rút kiếm : ”NGƯƠI NÓI CÁI GÌ?”

Kim Chi cũng nắm áo Thái y : ”ngươi làm thái y cái kiểu gì vậy?”

Thái y : ”thần tội đáng muôn chết”

Lưu Bá Ôn lên tiếng hòa giải : ”mọi người xin hãy bình tĩnh, thái y ông lui ra đi, ông giúp ta chuẩn bị HẮC NGỌC ĐOẠN TỤC CAO và những vật dụng cần thiết để chữa trị xương khớp”

Thái y : ”bẩm quốc sư, nếu chỉ là xương khớp dùng Hắc ngọc đoạn tục cao, nhưng Phụng Phi nương nương còn đứt hết kinh mạch e là hắc ngọc đoạt tục cao cũng không có hiệu quả”

Lưu Bá Ôn : ”ta biết, ta tự có cách, ông cứ giúp ta chuẩn bị những thứ đó”

Chu Nguyên Chương : ”được rồi, ngươi cứ làm theo lời của Lưu Bá Ôn đi”

Thái  Y : ”nhi thần đã rõ, nhi thần đi chuẩn bị ngay”

Chu Đệ : ”Quốc sự ngài có cách à”

Lưu Bá Ôn cười : ”Tứ hoàng tử, hẳn còn nhớ mẹ ruột của Chu Sản”

Chu Đệ mắt bừng sáng : ”đúng rồi bà ấy cũng bị phế tứ chi, và nhờ công pháp Hỏa hồi công mà khôi phục”

Đàn Phong, Kim Chi : ”vậy bây giờ công pháp đó ở đâu?”

Lưu Bá Ôn : ”có lẽ trong vẫn còn  ở nơi bà ấy"

Tô Na : ”trời ạ, trời đất bao la biết nơi nào mà tìm?”

Tần Lý : ”Lưu Quốc Sư, còn công pháp nào có công năng tương tự hỏa hồi công không”

Lưu Bá Ôn : “có là thần chiếu kinh”

Tần Lý : ”nó có công năng giúp người tàn phế khôi phục à”

Lưu Bá Ôn : ”nó giúp kinh mạch được khôi phục, kết hợp với hắc ngọc đoạn tục cao chữa xương khớp, thì Nương nương sẽ có ngày hồi phục”

Tần Lý : ”vậy bây gờ công pháp đó ở đâu”

Lưu Bá Ôn : ”công pháp này lưu lạc giang hồ, e là phải nhờ tới một người”

Chu Nguyên Chương : ”bây giờ Tử Vũ cũng không có ở đây, biết phái ai đi tìm đây”

Lưu Bá Ôn : ”e là phải phiền Cao Bân Sư phụ đi một chuyến tới Thiếu Lâm Tự, phát thiệp anh hùng, nhờ anh hùng thiên hạ”

Chu Nguyên Chương : ”vậy à”

Lưu Bá Ôn : ”chỉ là từ bây giờ tới khi tim được, Hắc Ngọc Đoạn tục cao đủ số lương, và Công pháp thần chiếu kinh, thì mọi người hãy thay phiên vận khí truyền vào cho Nương Nương, để loại trừ âm khí trong cơ thể, vì nếu không loại trừ được âm khí này, có tìm được hai món kia cũng vô dụng”

Số Trân : ”vậy ta bắt đầu trước” Số Trân vận Tiên khí Truyền Vào cho Hòa Yên Ninh, Cô Nhíu mày: “không ngờ âm khí này lại nhiều đấy vậy?”

Tiểu Hoàng tử : ”cô cô để con giúp cô cô”

Lưu Bá Ôn : ”Tiểu Hoàng Tử xin dừng lại”

Tiểu Hoàng Tử : ”Lưu Quốc Sư, tại sao ông lại cản ta”

Lưu Bá  Ôn : “âm khí này còn có ma khí đi kèm, phải trục xuất từ từ, để Số Trân làm  đi, mọi người túc trực ở đây, thay phiên truyền vào khi Số Trân kiệt Sức"

Hà Như Song : ”đúng rồi Quốc sư, có cách nào giúp nương nương hồi phục nhanh hơn không?”

Lưu Bá Ôn : ”có là Kim Hồi Bình, nếu khi Nương nương tu luyện thần chiếu kinh, đồng thời sử Dụng sức mạnh chứa trong Kim hồi bình tốc độ khôi phục công lực sẽ nhanh hơn, nhưng xương khớp thì phải cần thời gian để bình phục”

Chu Nguyên Chương : ”là như vậy à, Được Đàn Phong Con ở đây nghỉ ngơi để tiện chăm sóc, các cô nương cứ ở lại đây, còn đàn ông bọn ta ra ngoài, khi nào có ngươi kiệt sức thì thay ca, nhớ nghỉ ngơi, nào có gì không ổn báo lại cho ta”

Tô Na, Kim Chi, Kim Ngân, Hà Như Song, Số Trân : ”dạ Hoàng thượng”

Chu Đệ : ”Hoàng Nhi con cũng ở lại với mẹ con đi”

Tiểu Long Tử : ”dạ phụ hoàng”

....................

Thế Là Lưu Bá Ôn, Chu Nguyên Chương, Chu Đệ ra ngoài Lúc này Sala  và Cao Bân Cũng đi vào?

Cao Bân : ”hoàng thượng, quốc sư, Hòa Nương Nương ổn chứ?”

Lưu Bá Ôn : ”không ổn cho lắm, ta có chuyện cần nhờ tới ngài ”

Cao Bân : ”quốc sư là chuyện gì?”

Lưu Bá Ôn : ”cảm phiền Ngài đi một chuyến tới thiếu lâm tự triệu tập anh hùng thiên hạ tìm kiếm hai món, là Kim Hồi Bình và công pháp thần chiếu Kinh”

Chu Nguyên Chương : ”treo thưởng tên nào tìm được sẽ được trọng thưởng”

Cao Bân : ”ta hiểu rồi, đa xuất phát ngay"

Sala : ”ta đi cùng chàng”

Cao Bân : ”ế, đừng nha hòa thượng ta đi làm việc chứ không phải đi chơi bà đi theo thì kỳ lắm”

Lưu Bá Ôn : ”Cao Bân sư phụ nói phải, nữ vương người nên vào trong, hiện mọi người sẽ thay phiên nhau truyền chân khí vào Hòa Nương Nương, ngài giúp bọn ta chăm sóc Tiểu Hoàng Tử”

Sala : ”ta hiểu rồi, vậy ta vào trong không làm phiền các người nữa”

Sala  đi vào trong, và Cao Bân Cũng lên đường đi Thiếu lâm tự

Chu Đệ : ”Phụ hoàng hay để con phái người tìm kiếm”

Lưu Bá Ôn : ” không nên, người giang hồ rất kỵ qua lại với quan phủ, ngài động binh sẽ tạo ra tranh đấu ko cần thiết”

Chu Nguyên Chương : ”phải đó Đệ Nhi, con cũng nghỉ ngơi đi, ngày mai chính sự còn nhiều ”

Chu Đệ : ”dạ phụ hoàng nhi thần cáo lui”

Chu Nguyên Chương : ”Lưu Bá Ôn, cách của khanh hiệu quả chứ?”

Lưu Bá Ôn : ”Hoàng thượng yên tâm, chỉ là phải mau chóng tìm ra hai món đó nếu không chúng ta sẽ mất khá nhiều thời gian”

Chu Nguyên Chương : ”Phải chi lúc này Quân Bảo chịu giúp cho ta, với danh vọng của đệ ấy có thể hiệu lệnh anh hùng thiên hạ trong nháy mắt”

Lưu Bá Ôn : ”chuyện cũ đã qua hà tất hoàng thượng cữ mãi không quên, thần tin ngài ấy đã sớm quên rồi”

Chu Nguyên Chương thở dài : ”haizzz, được rồi khanh cũng nghỉ ngơi đi”

Lưu Bá Ôn : ”nhi thần cáo lui”

----------------

Lúc này Hồ Duy Dung đang âm thầm đi vào Đại Minh, hắn che đi thân phận quan sát thấy hết cảnh này, ông nghĩ : ”Thiên Ma và Thất Công Chúa cả Tên Tiêu Dương, ta không tin tưởng một tên nào? Ta quả thật thấy lo cho Hồ Khải,  Nguyệt Giao thì e là nó khó mà tha thứ cho ta, hiện huynh ấy là thân nhân còn lại của, ta nên làm gì để bảo toàn tính mạng cho Mê Khang đây”

bỗng một đám cương Thi tấn công ông, ông thi triển phép thuật : ”hun tala hun ta la, mana si da la, khống linh diệt tà đi”

từng luồng phép màu lục tấn công đám cương thi

Lúc này một khói đen bay tới, Hồ Duy Dung : ”THIÊN MA”

Thiên Ma : “Hồ Duy Dung ngươi trốn kỹ thật, ta còn không nghĩ là ngươi còn sống đó”

Hồ Duy Dung : ”Thiên Ma Đại nhân lại thích nói đùa”

Thiên Ma : ”tên Hồ Ly đừng hòng dùng trò đó với ta, ta bị ngươi lừa một lần đã đủ, lần này ngươi chết chắc”

Hồ Duy Dung  nghĩ : ”chết tiệt, không ngờ ta tránh tai mắt của Chu Nguyên Chương lại bị tên khốn này phát hiện”

Thiên Ma : ”tên hồ ly, ngoan ngoãn chịu chết đi”

Hồ Duy Dung : ”hun ta hun ta la chư thần Nam Vu Lý xin trợ ta,mượn lôi diệt tà chống yêu ma đi” một luồng lôi điện đánh vào Thiên Ma, còn bản thân Hồ Duy Dung chạy với tốc độ nhanh nhất

Thiên Ma : ”tên hồ Ly lôi điện này làm gì được ta, chạy đi, đằng nào hôm nay ngươi cũng chết”

Hồ Duy Dung bị Thiên Ma Truy Đuổi, chạy vào một động phủ, Hồ Duy Dung : ”lạ thật đây là đâu, mà kệ nó - thoát khỏi tên Thiên Ma Trước đã"

Thiên Ma : ”hử, ta cảm nhận có luồn sức mạnh bên trong uy hiếp được ta, rốt cuộc là thứ gì?.... Vào trong xem thử”

Hồ Duy Dung chạy một mạch ông dừng lại :  “hử, đây là một kết giới, hun ta la hun ta la, bạo kích giải ấn, phá"

Hồ Duy Dung Chạy vào thì cảnh tượng trước mặt khiến ông không tin nổi vào mắt mình, đây giống hệt cung điện, binh lính phía dưới đều là Thi Ma, chỉ có vị Hoàng Đế long bào màu đen, tay cầm Thanh Lam Ngọc Tỷ, thì thấy rõ còn sống, và ông cảm nhận được Long khí đế vương từ vị hoàng đế, Hồ Duy Dung khiếp sợ không thôi, Hồ Duy Dung Tò Mò tiến vào xem thử thì bọn Thi Ma  phát hiện ra ông, Ông thầm rủa : ”chết tiệt xông nhầm vào ma động à, bên ngoài là thiên ma bên trong lại là bọn này, trời muốn diệt Hồ Duy Dung ta sao” ông định dùng phép chống trả thì một âm thanh vang lên

”các Đại Tần Tướng Sĩ dừng tay, tên kia ngươi là ai tại sao xông vào đây làm phiền Trẫm”

Hồ Duy Dung khiếp sợ không thôi, ông nghĩ : ”Đại Tần Tướng Sĩ, chẵng lẽ đây là.....” ông nói : ”tôi là Thừa Tướng Đại Minh Triều Hồ Duy Dung, bị Thiên Ma Truy sát, nên mới chạy vào đây, không có ý mạo phạm, xin hoàng thượng thứ tội”

Vị Hoàng Đế : ”Thừa Tướng đại Minh Triều, ồ sau khi Tần Quốc của ta vong ta cứ nghĩ là Tên Hạng Vũ đó lập nên nước Sở chứ, còn Thiên Ma lại là kẻ nào?”

Hồ Duy Dung : ”bẩm hoàng thượng, về Lịch sử tôi xin nói sau, tôi sẽ nói về Thiên Ma Trước”

Vị Hoàng Đế : ”được! nói đi”

Hồ Duy Dung : ”Thiên Ma này vốn được Như Lai phật tổ, phong ấn, nay một tia nguyên thần của hắn thoát ra làm loạn nhân gian, chúng tôi đang tìm cách tiêu diệt hắn, tôi bị hắn ghi thù truy sát trong vô tình chạy tới đây”

Vi Hoàng Đế : ”ra là vậy ma tộc muốn loạn nhân gian ta cũng nên cứu ngươi một mạng” vị hoàng đế vung Thanh Lam Ngọc tỷ lên, tỏa ra thanh quang  một con Kim Long, bay trong thanh quang tấn công Thiên Ma”

Thiên Ma Lúc này cũng biết đối phương là ai : ”Doanh Chính Chết tiệt, dám ngăn cản bổn Thiên Ma, ngươi có tin ta phái ma tộc tới san bằng các ngươi không”

Vị Hoàng đế : ”nếu ngươi có thể Điều động ma tộc thì không cần đích thân truy sát hắn, ngươi còn không mau cút, ta cho mi biến mất khỏi thế gian”

Thiên Ma : ”được lắm cửu chuyển huyền công của ngươi luyện tới thần thứ  6 sắp đột phá thành thần, ta hiện tại không phải đối thủ của ngươi,Hồ Duy Dung lần này xem như ngươi gặp may” Thiên Ma bay đi mất

Hồ Duy Dung : ”tạ ơn cứu mạng của hoàng thượng, xin hỏi ngài là... vị hoàng đế nào của Tần Triều”

Vị hoàng đế : “ngươi nhìn lên dòng chữ phía sau ngươi đi”

Hồ Duy Dung nhìn theo và đó là dòng chữ HOÀNG LĂNG TẦN THỦY HOÀNG DOANH CHÍNH

Hồ Duy Dung nghĩ : ”vị hoàng đế đầu tiên của Trung nguyên không ngờ hắn vẫn còn sống” ông đáp : ”thì là Tần Thủy Hoàng bệ hạ”

Tần Thủy Hoàng : ”được rồi bây giờ nói sơ cho ta nghe, sau khi Tần Quốc ta vong trung nguyên thế nào?”

Hồ Duy Dung : ”bẩm sau khi tần quốc vong thì là Hán Sở Tranh hùng, giữ Lưu Bang và Hạng Vũ, Hạng Vũ Bại Lưu Bang xưng đế”

Tần Thủy Hoàng : ”ta còn Tưởng Tên Hạng Vũ sẽ thắng chứ, tên Lưu Bang này lại là ai?”

Hồ Duy Dung : ”bẩm vốn là ăn mày”

Tần Thủy Hoàng : ”HAHAHA, anh hùng một đời như Hạng Vũ Lại thua một tên ăn mày đúng là buồn cười, sau đó thế nào?”

Hồ Duy Dung : ”kế đến là

Tùy Triều Do Dương Kiên nắm quyền

Đường Triều của người hán do Lý Thế Dân Khai quốc ,

Nữ Nhi Quốc do ai thành lập vẫn còn là sự bí ẩn

Triều Liêu của Tộc Khiết Đan do Gia Luật A Bảo Cơ Khai Quốc,

Triều Tống của người hán Do Triệu Công Dận khai quốc

Kim  Quốc của tộc nữ chân do Hoàng Nhan A Cốt Đả khai Quốc

Tây Hạ của người đảng hạng do Lý Nguyên Hạo khai quốc

Đại Lý của dân tộc Bạch do Đoàn Tư Bình Khai Quốc

sau đó Mông Cổ do Mông Kha lãnh đạo san bằng

Triều Nguyên của người Mông Cổ do Hốt Tất Liệt làm vua đầu tiên

Triều Minh do Chu Nguyên Chương khai quốc công nhận Triều Nguyên tiền nhiệm là một triều đại chính thống, nhưng cũng khẳng định rằng họ không tiếp nhận thiên Mệnh từ triều Nguyên, và do đó Bắc Nguyên thế lực tàn dư của Nguyên Triều không được thừa nhận, Bắc Nguyên vẫn duy trì quốc hiệu là "Đại Nguyên”

Tần Thủy Hoàng Cảm Thán : ”không ngờ đã qua cả ngàn năm, trải qua khá nhiều triều đại”

Hồ Duy Dung bắt đầu từ từ kể nhiều hơn, Tần Thủy Hoàng cảm thán : "ta hợp ý nhất là Triệu Công Dận, lập quốc rồi không diệt công thần, vì lê dân bá tánh, nếu trẫm có thể làm như hắn thì Tần Quốc không vong nhanh như vậy”

Hồ Duy Dung : ”theo thần thấy ngài mới là vĩ đại, chính ngài xây dựng vạn lý trường thành, phân rõ ranh giới trung nguyên”

Tần Thủy Hoàng : ”được rồi, ta không vừa ý Tên Chu Nguyên Chương này, ngươi ở đây ta sẽ dạy ngươi tất cả những gì ta có, sau đó lật đổ nhà Minh”

Hồ Duy Dung : ”người không muốn trở lại thời kỳ Tần Quốc à?”

Tần Thủy Hoàng : ”ta sắp thành thần nên có hứng thú, chỉ cần ngươi phát huy quốc gia hiện rõ oai phong như Tần Quốc là được, còn ai làm hoàng đế ta không quan tâm”

Hồ Duy Dung : “sư phụ tại thượng nhận của đồ nhi một lạy”

Tần Thủy Hoàng : ”tốt đồ nhi mau đứng dậy, đậy là nội đan của phượng hoàng và thần long con hãy từ hấp thụ và ta sẽ truyền cửu chuyển huyền công cho con”

Hồ Duy Dung nghĩ : “mười Chu Nguyên Chương cũng không phải đối thủ Của Tần Thủy Hoàng, trời Giúp Hồ Duy Dung ta rồi” ông nói : ”đồ nhi đã rõ”

Thế là Hồ Duy Dung có được cơ duyên gặp được Tần Thủy Hoàng, truyền dạy cửu chuyển huyền công cũng như cách thức chính trị cầm quân, muốn biến Hồ Duy Dùng thành Tần Thủy Hoàng Thứ hai

....................

Hồ Khải lúc này đang bế quang trong mật thất, ông nghĩ : ”đệ đệ ngươi phải cẩn thận, né được đám người Chu Nguyên Chương, như ngThiên Ma có thể tìm ngươi đó”

.................

Tiêu Dương đang dưỡng thương : ”cái Vòng chết tiệt, ta mà biết là do tên nào ta đánh cho hắn chết, còn con khỉ đột chết tiệt, dám dọa bổn đạo gia, lần sau gặp ta đập ngươi chết”

Thất Công Chúa : ”thằng nhóc chết tiệt, không ngờ vòng càn khôn của nó lợi hại vậy, ta phải bế quan luyện công thêm tạm thời tha cho chúng”

--------------

Tại Long Cung

Bạch Long : ”Tiểu Hoàng Tử, ngư trường kiếm của ngươi chưa phải binh khí lợi hại nhất, ở đậy ta có long cốt ngươi hãy giữ phòng thân, phía trên là Ngân Sa kiếm trận ngươi hãy vào đó để tu luyện đi”

Hà Lâm :  “đạ ta ngươi tiểu Long Vương” Hà Lâm Tay cầm Ngư trường kiếm xông vào Ngân Sa Kiếm Trận để tu luyện

Bạch Long : ”Tiểu Tướng quân cậu sử dụng là hàn băng thương, nơi này có băng phách chi nguyên, thích hợp cho huynh tu luyện, hãy cố gắng hấp thụ băng nguyên cảnh giới của huynh sẽ tăng không ít”

Từ Tuấn Kiệt : ”được xin đa tạ”

thế là Hà Lâm, Từ Tuấn Kiệt riêng phần mình tu luyện

...............

Trong phòng. Kim Chi đang vận khí truyền vào cho Hòa Yên Ninh, khi cô vừa thu phép lại được vài phút thì Hòa Yên Ninh mở mắt

Đàn Phong : "Mẹ, người tỉnh rồi"

Hòa Yên Ninh : "Nước, ta muốn uống nước"

Kim Chi rót nước " Tỷ tỷ, nước nè". Cô đút thìa nước cho Hòa Yên Ninh uống

Hòa Yên Ninh : "Đây là đâu, mọi người là ai?"

Đàn Phong : "Mẹ, con là Vân Đan Đàn Phong, đây là dì Kim Chi, Như Song, Mẹ không nhớ con sao? Còn vị này là mẫu hoàng của con, Sala Nữ Vương của Nữ Nhi Quốc. Họ là Số Trân, Tô Na và Kim Ngân Tả tướng quân của Nữ Nhi Quốc"

Hòa Yên Ninh : "Ta... ta không biết, ta không biết.... Đầu ta đau quá"

Đàn Phong đỡ Hòa Yên Ninh : "Mẹ, người đang bị thương rất nặng, người đừng cử động kẻo ảnh hưởng xương cốt đó"

Sala: Vậy Yên ninh bà nhận ra tôi là ai không?. Hơn hai mươi năm trước, chúng ta từng gặp nhau một lần ở ngoài cung, Nhớ lúc đó bà cứu tôi thoát khỏi mấy tên lính cùa Nguyên triều

HNN: Ta...ta...

Sala: Xem ra bà thông gia không nhớ 1 ai hết rồi

Số Trân: Vậy chúng ta phải làm sao đây?

HNN: Tại sao ta không nhớ ai hết chứ? Đầu ta...

Sala: Thôi bà nghỉ ngơi đi đừng suy nghĩ nhiều.

Hà Như Song : "Chẳng lẽ phụng phi nương nương bị mất trí nhớ"

Kim Chi : "Hả... Mất trí nhớ. Hôm qua chứng ta cùng Hoàng thượng tới Càn khôn động cứu tỷ ấy, tỷ ấy vẫn còn nhớ chúng ta mà. Tỷ tỷ, tỷ không nhớ muội và Đàn Phong, vậy tỷ có nhớ Hoàng thượng và Đệ nhi không?"

Hòa Yên Ninh : "Ta nhớ chứ. Hoàng thượng là.... là à". Bà lắc đầu"

Kim Chi : "Huhu. tại sao lại như vậy chứ, một người đang lành lặn, pháp lực cao cường như tỷ tỷ. Sao khi không trở lên như vậy. Tỷ tỷ, tỷ sao vậy?"

Hòa Yên Ninh : "Đầu ta đau quá, lạnh, ta rất lạnh"

Hà Như Song : "Lạnh hả, để thần đắp chăn cho nương nương"

Hà Như Song đắp chăn cho Hòa Yên Ninh. Hòa Yên Ninh " Nóng, ta nóng quá"

Hà Như Song : "Nương nương. Đại công chúa, nhương nương lúc nóng lúc lạnh, lại mất ký ức. phải làm sao đây"

Đàn Phong : "Ta"

Số Trân : "Có lẽ do âm khí tồn tại trong cơ thể của nương nương, cộng thêm thủ pháp của kẻ ra tay với nương nương"

Hòa Yên Ninh : "Âm khí. Càn Khôn động. Ta , ta sợ quá"

Kim Chi : "Tỷ tỷ, đây là phòng của tỷ trong phủ đệ khi. không phải càn khôn động tối om đó, tỷ đừng sợ"

Hòa Yên Ninh : "Ta rất lạnh.ta lạnh quá"

Chu Nguyên Chương và Chu Đệ đi vào.

Chu Nguyên Chương : "Mọi người không cần đa lễ. Yên Ninh thế nào rồi?"

Đàn Phong : "Bẩm phụ hoàng. Mẹ vừa tỉnh nhưng bị mất đi ký ức, không nhớ ra ai cả trong người lúc nóng lúc lạnh"

Chu Nguyên Chương tới gần Hòa Yên Ninh : "Yên Ninh, nàng còn nhớ trẫm và Đệ nhi không"

Hòa Yên Ninh nhìn vào Chu Nguyên Chương : "Là.... là...".

Chu Nguyên Chương : "Trẫm là hoàng thượng Chu Nguyên Chương nè. nàng là ái phi của trẫm. tên Hòa Yên Ninh"

Hòa Yên Ninh : "Hoàng thượng... ta..... Hoàng thượng, trong đó có rất nhiều yêu ma và kẻ sấu ra tay đánh thiếp, thiếp sợ quá. Hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương nắm tay Hòa Yên Ninh : "Trẫm biết, trẫm biết mà. Yên Ninh, nàng đừng sợ, trẫm đã đưa nàng về đây, không ai hại nàng nữa đâu"

Hòa Yên Ninh : "Hoàng thượng."

Chu Đệ bước tới : "Mẹ. Con là Đệ nhi nè. mẹ có nhận ra con không?"

Hòa Yên Ninh : "Đệ nhi. ta... ta không biết, ta đau đầu quá... ta lạnh, ta rất lạnh. Hoàng thượng, có phải thiếp không thể qua khỏi không?"

Chu Nguyên Chương : Không có đâu, Lưu Bá Ôn đang tìm cách cứu chữa cho nàng, nàng chắc chắn sẽ khỏi mà. Nàng kiên cường lên, không sao đâu"

Hòa Yên Ninh : Thiếp rất mệt, rất nóng. Thiếp sợ

Chu Nguyên Chương : " Có trẫm và nhiều người ở đây, nàng đừng sợ. Thôi được rồi, nàng đừng cố nhớ nữa. Trẫm điểm huyệt để nàng ngủ nha"

Hòa Yên Ninh : Hoàng thượng, người ở lại đây với thiếp. Được không?

Chu Nguyên Chương : Được được. trẫm ở lại với nàng, nàng đừng sợ

Chu Nguyên Chương điểm huyệt cho Hòa Yên Ninh nghủ. Mọi người ở đó thở phào một hơ

Kim Chi : "Huhu. Tỷ tỷ không còn nhớ ai cả, chỉ nhớ Hoàng thượng mà thôi"

Đàn Phong : "Có lẽ phụ hoàng tiếp xúc với mẹ lần đầu lúc chúng ta xông vào càn khôn đông ẵm mẹ về cùng nên mẹ nhớ thôi"

Tô Na : Hoàng thượng, người thiệt giỏi á. Cũng may người và tứ hoàng tử tới

Chu Nguyên Chương : Ồ....Trẫm đang toát mố hôi hột đây.

Hà Như Song : "Haizzz. Ả thất công chúa này thật tàn ác mà. dốt cuộc Hòa nương nương đã làm gì đắc tội tới ả chứ"

Số Trân : "Hay là ả làm vậy nhằm nhắm vào hoàng thượng và tứ hoàng tử"

Tiểu long tử : "Chỉ một mình ả ra tay với nội tổ mẫu. ta nghĩ ả khó có bản lĩnh như vậy, chúng chắc là có đồng bọn"

Kim Chi : "Vậy đồng bọn của ả là ai chứ?. Chả lẽ đợi tỷ tỷ khôi phục trí nhớ mới hỏi ra hay sao?"

Chu Nguyên Chương : "Để nàng ấy ngủ, một canh giờ sau trẫm gọi nàng ấy tỉnh. Chứ ngủ xuốt như vậy không tốt đâu"

Kim Ngân : "Thì chúng ta phải tìm cách ứng phó với bệnh tình của nương nương"

Chu Nguyên Chương : "Trẫm cho gọi Lưu Bá Ôn vào, kêu khanh ấy dùng phép xem sao"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.