Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giỏi lắm Tần Lý

Tiểu thuyết gốc · 4388 chữ

lúc này Mã Tú Anh đang hỗ trợ bá tánh, Thiếc Tố Nhi đi lại : ”Tôn Tức Thiếc Tố Nhi tham kiến Hoàng Tổ Mẫu”

Chu Doãn Văn : ”Tôn Nhi tham kiến Hoàng Tổ Mẫu”

Mã Tú Anh : “Tôn Nhi, Tôn Tức ngoan mau đứng dậy”

Chu Doãn Văn, Thiếc Tố Nhi : ”tạ Hoàng Tổ Mẫu”

Mã Tú Anh : ”Doãn Văn, ta nghe nói hai con đi du ngoạn thế nào đi vui chứ”

Chu Doãn Văn : ”dạ, rất vui thưa Hoàng Tổ Mẫu”

Mã Tú Anh : ”vui thì tốt, con nên trở về theo tứ Hoàng Thúc của con học hỏi kinh nghiệm”

Chu Doãn Văn :”hoàng tổ mẫu dạy chí phải”

Mã Tú Anh : ”con tới đúng lúc, thay ta ở nơi này giúp đỡ bá tánh đi, được lòng thiên hạ sẽ có ích cho con”

Chu Doãn Văn : ”dạ con làm ngay, Tố Nhi nàng làm cùng ta nhé”

Mã Tú Anh : ”con đi trước đi, ta muốn trờ chuyện với Tôn Tức của ta một lát"

Chu Doãn Văn : ”dạ con biết rồi, Tố Nhi ta đi trước nhé”

Thiếc Tố Nhi: ”chàng cứ đi đi, thiếp ở lại trò chuyện với Hoàng tổ mẫu”

sau khi Chu Doãn Văn đi

Mã Tú Anh nắm tay Thiếc Tố Nhi: ”tôn tức ngoan, đi theo ta vào phòng, ở đây nắng không tốt với da của con đâu”

Thiếc Tố Nhi : ”dạ, thưa hoàng tổ mẫu”

Mã Tú Anh : ”các ngươi đi giúp bá tánh hết đừng quấy rầy ta và cháu dâu ta”

chúng nô tỳ : ”dạ, hoàng hậu nương nương”

chỉ còn lại hai người, Bạch Ma Nữ : ”kế hoạch thế nào rồi”

Thiếc Tố Nhi : ”bẩm vẫn tiến hành thuận lợi”

Bạch Ma Nữ : ”vậy thì tốt”

Thiếc Tố Nhi : ”Hoàng Tổ Mẫu, con có điều không hiểu”

Bạch Ma Nữ : ”con nói đi”

Thiếc Tố Nhi : ”cả bốn người Chu Nguyên Chương, Hòa Yên Ninh, Lưu Bá Ôn và Hà Như Song đều là kẻ thù của người, tại sao người không trực tiếp giải quyết chúng?”

Bạch Ma Nữ : ”ta nghe thất công chúa khen ngươi thông minh tuyệt đỉnh cũng có lúc hỏi ngu như vậy à? hiện ta ma lực của ta chưa khôi phục, công khai đối đầu với chúng khác nào tự sát”

Thiếc Tố Nhi : ”vậy người định khi nào ra tay trả thù”

Bạch Ma Nữ : ”ít nhất khi ta khôi phục ma lực, còn hiện tại không thể trở mặt với chúng, nếu không trả thù không được còn mất mạng”

Thiếc Tố Nhi : ”con cảm thấy người rất khó chịu”

Bạch Ma Nữ : ”ngươi còn phải hỏi sao, Con người trước đây của ta vốn là hoàng hậu nương nương Mã Tú Anh nổi tiếng hiền lanh yêu dân như con, tấm lòng từ bi, một nhân cách hoàn toàn trái ngược với Bạch Ma Nữ ta hiện giờ, phải cố gắng duy trì con người từ bi này đã là một cực hình đối với ta rồi, ta chỉ muốn sớm ngày khôi phục ma lực, để không phải tiếp tục nhân cách Mã Tú Anh nữa”

Tố Nhi : Nhưng hiện giờ người muốn duy trì tính cách trước đây của người, quả thật rất dễ dàng. bọn người Chu Nguyên Chương dù nằm mơ cũng không thể ngờ tới. Không ngờ kiếp này người hiền lành tới vậy

Bạch Ma Nữ : Ừ. Ngay cả thần tiên hạ phàm làm người cũng có thể là kẻ ác giống như Triệu Hàn Vũ và Trần Phù Dung thời nhà Tống kia mà. họ là chuyển thế của Kim Cang Thần và Liên Hoa Chân Quân

Thiếc Tố Nhi : ”Điều này con đã từng đọc qua trong sách. Trên đời này đúng là nhiều truyện khó có thể ngờ tới

Bạch Ma Nữ : Ừ. nhớ Năm xưa ta cũng chịu đựng hơn ba mươi năm để điều tra về thiên y vô phùng. Nhưng đó là lúc ta dam Bạch Nhược Lam xuống hầm đất. Còn kiếp này ta được tái sanh thành Mã Tú Anh. Mã hoàng hậu của hiện tại

Tố Nhi : Dạ. Tổ mẫu, con được tin Hòa Yên Ninh đã tỉnh lại”

Bạch Ma Nữ : ”ta đang nghĩ cách đối phó”

Thiếc Tố Nhi : ”hoàng tổ mẫu yên tâm, con đã thay người chuẩn bị chứng cứ ngoại phạm”

Bạch Ma Nữ : ”ta chợt nghĩ con chuẩn bị chưa chu toàn”

Thiết Tố Nhi : ”hoàng tổ mẫu, cảm thấy chỗ nào có vấn đề?”

Bạch Ma Nữ : ”người dân, con đã khống chế quan lại, nhưng người dân thì không”

Thiếc Tố Nhi : ”đúng là con đã thiếu sót, không sao con sẽ thay người xử lý”

Bạch Ma Nữ : ”tuyệt đối không được lạm sát, giết người diệt khẩu, nếu không chẳng khác nào không đánh mà khai”

Thiếc Tố Nhi : “Tố Nhi đã biết, xin Hoàng Tổ Mẫu Yên tâm”

Bạch Ma Nữ : ”bây giờ ta sẽ trở về xem xét, con ở lại giúp ta giải quyết vấn đề dân chúng”

Thiếc Tố Nhi : ”Dạ, Hoàng Tổ Mẫu”

Bạch Ma Nữ : ”đúng rồi, về chuyện thất công chúa còn sống đã bị lộ, con nên chuẩn bị cách để ứng phó vì chúng chắc chắn sẽ hỏi con”

Thiếc Tố Nhi hơi giật mình : ”vậy à? con biết rồi đa tạ hoàng tổ mẫu nhắc nhở”

hai người tới gặp Doãn Văn

"

Mã Tú Anh : ”Tôn Nhi, bây giờ con ở lại thay ta lo cho bá tánh, ta về hoàng cung có việc”

Chu Doãn Văn : ”hoàng tổ mẫu là việc gì?”

Mã Tú Anh : ”Phụng phi nương nương bị thương, ta về thăm trước, con ở đây hỗ trợ lão bá tánh, Tố Nhi con sắp xếp thay Doãn Văn đi thăm bà ấy rõ chưa”

Thiếc Tố Nhi : ”Tố Nhi đã biết thưa hoàng tổ mẫu”

Chu Doãn Văn : ”dạ hoàng tổ mẫu đi cẩn thận"

Mã Tú Anh : ”ngoan lắm, con cứ yên tâm"

thế là Mã Tú Anh lên đường trở về hoàng cung,

Thiếc Tố Nhi : ”Doãn văn, Thiếp thấy khó chịu quá thiếp tìm chỗ đi tắm nhé”

Chu Doãn Văn : ”được, đợi ta tắm cùng nàng được không?”

Thiếc Tố Nhi cười : ”chàng thật là xấu, không được”

Chu Doãn Văn : ”không được à, tiếc thật”

Thiếc Tố Nhi hôn lên má Chu Doãn Văn : ”chàng đó muốn như Trụ Vương hay sao?”

Chu Doãn Văn : ”nào có, nào có"

Thiếc Tố Nhi thổi nhẹ hơi vào Tai Chu Doãn Văn : ”đợi khi chàng giữ vững ngai vàng thì thiếp chiều chàng”

Chu Doãn Văn : ”được là nàng nói đó nha”

Thiếc Tố Nhi : ”Thiếp hứa danh dự, nhưng hiện chàng đã bị phế ngối thái tử nên chàng liệu mà làm”

Chu Doãn Văn : ”được, ta sẽ cố gắng dành lại vị trí của ta”

Thiếc Tố Nhi hôn lên môi Chu Doãn Văn cười quyến rũ : ”phải thế mới là phu quân của thiếp chứ, thiếp đi tắm đây”

Chu Doãn Văn : ”ừ, nàng đi tắm đi”

--

Thiếc Tố Nhi vào dịch quán kêu người chuẩn bị nước

khi cô vào phòng tắm cô nói với người hầu : ”chuẩn bị đầy đủ cho ngoại trừ Hồng Nhi ở lại hầu hạ ta còn lại không được bén mãng tới đây tên nào vị phạm giết”

Chúng người hầu : ”dạ tiểu thế tử phi"

Hồng Nhi bắt đầu cởi y phục của Thiếc Tố Nhi ra, Thiếc Tố Nhi bước vào bồn tắm tận hưởng

Thiếc Tố Nhi : ”thật là thoải mái quá” cô hỏi : ”Hồng nhi ngươi thích Doãn Văn lắm đúng không?"

Hồng Nhi : ”nô tỳ không dám?"

Thiếc Tố Nhi : "Thách ngươi cũng không dám"

sau đó cô dùng thiên lý truyền âm liên lạc với Thất Công Chúa

Thiếc Tố Nhi : ”sư phụ, sư phụ con là Tố Nhi”

Thất Công Chúa : ”Tố Nhi, có việc gì?”

Thiếc Tố Nhi : ”chuyện là sự tồn tại của người đã bị lộ, chúng chắc chắn sẽ hỏi con về người, nên con muốn người giúp con đóng kịch”

Thất Công Chúa : ”ta hiểu rồi vậy câu đầu tiên con ám hiệu là gì?”

Thiết Tố Nhi : ”khi con nói mẫu thân mẫu thân nghe rõ Tố Nhi nói không? Nghĩa là khi đó con đang thi triển phép thiên lý truyền âm trước mặt bọn Chu Nguyên Chương”

Thất Công Chúa : ”ta hiểu rồi, ta sẽ phối hợp với con, còn chuyện gì nữa không”

Thiếc Tố Nhi : ”thông tin mới nhận, là Số Trân và Tiểu hoàng Tử con của Chu Đệ từ tiên giới trở về, Cao Bân Triệu hội đại hội võ lâm, và Sala nữ vương của nữ Nhi quốc đã tới Đại Minh”

Thất Công Chúa : “ta đã biết, nếu không còn gì thì ta luyện công đây, con nhớ tùy cơ ứng biến”

Thiếc Tố Nhi : ”đồ nhi đã rõ thưa sư phụ”

-----------------

Thất công chúa rủa : ”thằng nhóc chết tiệt thì ra nó là đứa bé năm đó, ta đã biết mi là ai thì ta không bỏ qua cho mi đâu”

..................

tại Long Cung

Bạch Long nhìn Hà Lâm Với Từ Tuấn Kiệt, không ngừng tiến bộ, nhưng có lẽ phải mất chục năm mới qua ải nổi

Bạch Long : ”đủ rồi các ngươi dừng lại hết đi”

Hà Lâm : ”sao vậy bọn ta đang tu luyện mà?”

Từ Tuấn Kiệt : ”huynh cảm thấy bọn ta tu luyện không tốt à?”

Bạch Long lắc đầu : ”ta thấy hai tên các ngươi có luyện cả trăm năm cũng không đuổi kịp ta, thôi cút hết đi đừng ở đây làm phiền ta“

Hà Lâm bất mãn : “con rồng kia, ngươi nói vậy là sao?”

Từ Tuấn Kiệt Cũng bất mãn : ”phải đó chính ngươi mời bọn ta tới bây giờ lại đuổi à”

Bạch Long : ”phải ta thích thì ta mời, ta chán thì ta đuổi, thế nào không phục à?, ngon tới đây mà cắn ta”

Hà Lâm, Từ Tuấn Kiệt : ”ngươi….”

Hà Lâm Nhìn Từ Tuấn Kiệt, cả hai gật đầu tay cầm vũ khí xông tới Bạch Long, Hà Lâm tay cầm ngư trường kiếm, từ tuấn kiến dùng tam xích thanh phong kiếm, xong tới đánh, Bạch Long vung ra long cốt kiếm, đấu ngang ngửa với cả hai người,

Hà Lâm hét lớn : ”Thủy Long lam Nguyệt Trảm ”

Bạch Long : ”cái gì? Dùng long khí đối phó ta, đùa ta chắc?”

Từ Tuấn Kiệt cũng hét lên : ”Băng Hỏa Phá Thiên Trảm”

Bạch Long : ”cái gì? Kết hợp bằng và hỏa, đùa ta à?”

Bạch Long hóa thành bản thể, cả hai người Hà Lâm và Từ Tuấn Kiệt cười lớn : ”HAHAHA THẮNG RỒI”

Bạch Long : ”ta còn chưa đánh các ngươi thắng hồi nào?”

Từ Tuấn Kiệt : ”ế, là ngươi bảo bọn ta có thể ép ngươi dùng tới bản thể thì bọn ta thắng”

Hà Lâm : ”đúng vậy ngươi đã hóa bản thể Bạch Long, ngươi thua rồi”

Bạch Long cũng hiện về hình người : ”các ngươi dám dụ ta”

Từ Tuấn Kiệt : ”thì sao chứ, binh bất yếm trá”

Bạch Long : ”các ngươi chơi ăn gian”

Hà Lâm : ”ăn gian cũng là ăn nhé, bọn ta thắng rồi”

Bạch Long : ”được được các ngươi thắng, ta tặng tiểu tướng quân, một tử ý hoàng kim giáp, tặng tiểu hoàng tử ngươi thanh Thiên Long Kiếm, còn đây là một nội đang của hải yêu, các ngươi có thể sẽ cần đó giữ đi rồi cút nhanh cho ta”

Hà Lâm : ”đa tạ ngươi tiểu long vương”

Từ Tuấn Kiệt : ”vậy bọn ta cáo từ”

Bạch Long : ”cút ngay, còn làm chướng mắt ta, ta nhai đầu các ngươi đó”

thế là Từ Tuấn Kiệt, Hà Lâm lên đường tới Kinh Thành

.....................

lúc này Thiếc Tố Nhi điều chế một loại mê dược, kẻ uống vào đều phải nghe theo những cô nói, cô đưa cho Doãn Văn : ”thái tử chàng hãy, đem thứ này pha vào nước rồi phân phát cho bá tánh”

Chu Doãn Văn : ”tại sao?”

Thiếc Tố Nhi : ”vì giúp chàng, hãy tin ở thiếp”

Chu Doãn Văn : ”được ta sẽ phân phát ngay"

Chu Doãn Văn Sai người phân phát cho bá tánh. : "Tố Nhi loại nước này có tác dụng gì?"

Thiếc Tố Nhi : "bí mật"

-----------------

lúc này tại phủ Chu Đệ, Số Trân cũng tỉnh lại, cô nhìn Tiểu Hoàng tử đang nằm ngủ kế mình

Số Trân cười xoa đầu tiểu hoàng tử : ”đứa trẻ này đáng yêu quá, không lẽ mình phải bắt cóc nó”

Tô Na : ”Số Trân cô tỉnh rồi à”

Số Trân : ”tôi ngất bao lâu rồi, còn nương nương thế nào rồi”

Kim Ngân : ”cô ngất cũng cả hai ngày, nương nương đã tỉnh hiện đang dưỡng thương”

Số Trân : ”vậy quá tốt rồi”

Số Trân đứng dậy vương vai tập thể dục : ”nằm lâu tôi thấy mệt mỏi quá”

Tô Na : ”để tôi giúp cô”

Số Trân còn chưa hiêu đã bị Tô Na nhất hai tay lên, Kim Ngân thấy thế : ”để ta giúp một tay” thế Là Tô Na Kim Ngân người nắm tay người nắm chân nhất cô lên mỗi người một đâu tạo thế như muốn ném cô đi

Số Trân : ”GIẾT NGƯỜI CỨU MẠNG”

Tô Na cười : ”không ai cứu cô đâu"

Kim Ngân : ”haha, phải đó không ai cứu cô đâu”

Tiểu Hoàng tử nghe động tỉnh dậy thấy Số Trân như cái võng, bị côt hai đầu là Kim Ngân Và Tô Na, tiểu Hoàng Tử : ”họ chơi trò gì vui thế?”

Thế là tiểu hoàng tử lên ngồi lên Số Trân để Kim Ngân Và Tô Na đưa võng, Tiểu Hoàng Tử :” hahaha, vui quá đi”

tội nghiệp Số Trân vừa tỉnh lại bị đem ra làm trò đùa

Tần Lý lúc này luyện công xong đi ngang nghe hô rút huyết hỏa kiếm xông vào thì cậu cạn lời với tình huống trước mặt, Cậu bật cười : ”trời ạ, các cô làm trò gì thế?”

Kim Ngân, Tô Na và Tiểu Hoàng Tử mới tha cho Số Trân, Kim Ngân : ”không có gì bọn ta đùa vui một lát”

Số Trân vỗ ngực thở gấp : ”ta ơn vương tử đã cứu thần”

Tần Lý : ”Tướng Công mập nàng chơi trò gì sao không rũ ta”

Số Trân hoảng hốt chạy gấp: ”ta đi thăm nương nương”

Tiểu Hoàng Tử : ”cô cô đợi con”

Kim Ngân : “Phu thê hai người nói chuyện đi ta đi tìm nữ vương”

Tô Na : ”muội đi cùng tỷ, nương tử xinh đẹp chàng cũng đi đi”

Tần Lý : ”được rồi, ta cũng đi”

-----------------

Số Trân cùng Tiểu Hoàng Tử tới thăm Hòa Yên Ninh, lúc này bên cạnh bà là Kim Chi, Đàn Phong và Hà Như Song

Số Trân : ”Sô Trân tham kiến nương nương”

Hòa Yên Ninh : ”là cô à, cảm tạ cô đã vì ta mà vất vả”

Số Trân : ”không có gì đây là việc mà thần nên làm”

Tiểu Hoàng Tử bước tới ôm HNN: ”nội tổ mẫu, người thấy đỡ hơn chưa”

Hòa Yên Ninh : ”ta đã khỏe nhiều, con yên tâm”

Tiểu Hoàng Tử : ”Đâu có, con thấy người còn yếu lắm. người hãy mau khỏe còn dẫn Tôn Nhi đi chơi”

Hòa Yên Ninh : ”được, đợi ta khỏe ta đưa con đi chơi”

Tiểu Hoàng Tử : ”người hứa rồi đó”

Hòa Yên Ninh : ”ừ ta hứa”

Đàn Phong : ”Số Trân, ta koi bộ hoàng nhi của ta nó rất thương cô, nếu cô không ngại hãy nhận nó làm nghĩa tử đi”

Số Trân : ”chuyện này, có thể sao?”

Đàn Phong cười có thể : ”Hoàng Nhi còn không mau khấu đầu với Nghĩa Mẫu”

Tiểu Hoàng Tử lập tức khấu đầu ba cái :”nghĩa mẫu tại thượng, con xin khấu đầu với người”

Số Trần Cười : ”ngoan lắm, con mau đứng dậy”

Tiểu Hoàng Tử cười : ”dạ nghĩa mẫu”

Hà Như Song : ”haizz.. nhìn cảnh này tự nhiên ta muốn có một đứa con quá”

Đàn Phong : ”phải rồi Như Song cô nương có ý trung nhân chưa?”

Kim Chi : ”ta nghĩ cô ấy thích Quốc Sư”

Hòa Yên Ninh : ”Phải Không? để ta làm mai cho cô và Quốc sư”

Hà Như Song đỏ mặt cười : ”không phải Như Song chỉ xem quốc sư như đại ca của mình, còn ý trung nhân của ta huynh ấy đã vì chống lại thiên ma mà hóa thành hư vô”

Đàn Phong : “kể cho bọn ta nghe chút được không?”

Hà Như Song : ”ta và Lạc Dương ca vốn là thanh mai trúc mã, ban đầu ta chỉ xem huynh ấy như ca ca, sau thì phát hiện chúng tôi là tình yêu nhưng khi phát hiện thì cũng là lúc huynh ấy hy sinh”

Kim Chi : ”bây giờ cô xem quốc sư là ca ca có khi nào cũng thành yêu như với Lạc Dương không?”

Hà Như Song : ”sẽ không đâu, quốc sư chỉ có vị thê tử là A Tú, sau khi cô ấy mất, huynh ấy không đặt tâm trí vào chuyện tình cảm”

Đàn Phong : ”cô ấy đã chết cô có cơ hội mà”

Hà Như Song : ”không đâu, lần trước Thiên Ma sử dụng xác của cô ấy, tấn công quốc sư hoàn toàn mất bình tĩnh”

Số Trân : ”con ma nữ lúc đó là A Tú Cô nương sao?”

Hà Như Song : ”phải tôi nghĩ cô biết rồi”

Số Trân : ”tôi không để ý cho lắm”

Hà Như Song : ”khi huynh ấy, thấy cô ấy thì hoàn toàn mất tự chủ để cho cô ấy đâm vẫn không phản kháng, là đủ hiểu tình cảm của huynh ấy rồi”

Kim Chi cười lẻn ra sau Hà Như Song : ”Như Song muội, huynh là Bá Ôn”

Hà Như Song cười : ”Kim Chi cô cố tình trêu tôi sao?"

Kim Chi : ”tôi chỉ thử thôi, tôi thấy nhắc tới quốc sư, cô đỏ mặt, khi kể về A Tú cô có vẻ ghen tỵ, nói cô không có ý với Quốc sư đánh chết tôi cũng không tin”

Số Trân : ”phải đó Như song cô nương có cần chúng tôi giúp cô mở lời với quốc sư không?”

Hà Như Song đỏ mặt : ”mấy cô còn nói nữa là tôi trở mặt đó”

Đàn Phong : ”bọn ta nói trúng tim đen nên cô giận sao?”

Hà Như Song chau mày : " Trong lòng quốc sư chỉ có A Tú, đó là sự thật không thể thay đổi. Ta không muốn xen vào. Nếu miễn cưỡng, cả đời này ta sẽ không được hạnh phúc. ta đâu cần ép mình như vậy

Nương nương, thần cáo lui. tôi không nói chuyện với mấy cô nữa ta mệt rồi. ta về phòng nghỉ ngơi đây"

Hà Như Song bỏ đi,

Hòa Yên Ninh : "Như Song bỏ đi rồi. Có phải vừa rồi ta đã nói sai gì không?"

Số Trân : "Có lẽ là tất cả chúng ta đều sai, chúng ta không nên đùa cô ấy như vậy"

Kim Chi, Đàn Phong và Số Trân đều thấy buồn vì mình lỡ trêu Như Song

chỉ tội tiểu Hoàng Tử chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra

Tiểu Hoàng tử ngây thơ hỏi : ”tại sao Như song cô cô bỏ đi mọi người lại buồn vậy, có chuyệm gì sao?”

Đàn Phong từ tốn trả lời : ”hoàng nhi ngoan, con chưa hiểu được đâu”

Tiểu Hoàng Tử bất mãn : ”tại sao con không được biết?”

Đàn Phong : ”cái này người khác nói sẽ mất đi sự thú vị, con hãy tự mình trưởng thành và tìm câu trả lời’

Tiểu Hoàng Tử : ”là vậy à, vậy con phải nhanh lớn thôi, con đi ăn đây”

Đàn Phong :” ừ con đi đi”

sau Khi tiểu hoàng tử đi khỏi

Đàn Phong : "Mẹ. người sao vậy?"

Hòa Yên Ninh: "Mẹ đau đầu, chóng mặt quá"

Đàn Phong : "Sức khỏe mẹ yếu như vậy. Vừa rồi còn nói chuyện nữa cho lên mẹ thấy mệt. Mẹ nghỉ ngơi đi

Bên ngoài :" Hoàng thượng giá đáo ". Chu Nguyên Chương đi vào. mọi người " Tham kiến Hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương : "Bình thân"

Tạ hoàng thượng

Chu Nguyên Chương : "Ở đây vừa xảy ra truyện gì vậy?. Yên Ninh bệnh nặng mà mấy người nói chuyện ồn ào vậy. Làm sao cô ấy nghỉ ngơi"

Hòa Yên Ninh : "Hoàng thượng. Không có chuyện gì đâu. mọi người nói chuyện với thiếp để thiếp vui thôi. người đừng trách họ"

Chu Nguyên Chương tới giường rồi ngồi xuống :" Được rồi, mọi người lui ra ngoài hết đi. Yên Ninh cứ để trẫm"

Kim Chi, Đàn Phong, Số Trân : "Dạ. chúng thần cáo lui"

Họ ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại.Chu Nguyên Chương lấy khăn lau mặt cho Yên Ninh rồi tay vuốt tóc bà:. Yên Ninh nhíu hai con mắt

Chu Nguyên Chương : "Hình như nàng không được vui. Nàng sao vậy?. Sao nàng khóc. Có phải nàng lo lắng bệnh của nàng sẽ lâu bình phục không?

Hòa Yên Ninh : Thiếp....

Chu Nguyên Chương : Nàng có thấy đỡ đau chút nào chưa?"

Hòa Yên Ninh : Dạ thiếp đỡ đau rồi. Sala, Kim Chi, Số Trân, Như Song, Tô Na và Kim Ngân họ dùng tâm chăm xóc thiếp rất chu đáo

Chu Nguyên Chương : Ừ. Nhưng nàng vẫm mệt lắm. Đúng không?. Trẫm biết hôm qua nàng rất đau nhưng trẫm bận điều tra một số truyện không tới đây với nàng được. Cũng may có họ ở bên cạnh nàng

Hòa Yên Ninh xúc động : Hoàng thượng

Chu Nguyên Chương : Nàng thấy trong người không khỏe chỗ nào, hay nàng thấy đau chỗ nào, nàng cứ nói ra đễ trẫm, Lưu Bá Ôn và mọi người biềt mà cồ gắng tìm cách liệu thương giúp nàng

Hòa Yên Ninh : Dạ. Đa tạ Hoàng thượng quan tâm thiếp

Chu Nguyên Chương : Đa tạ gì chứ, nghe xa lạ quá. Nàng vừa nói chuyện nhiều có lẽ đã mệt, nàng nghỉ ngơi đi. Không khóc nữa nha... :Nào, nhắm mắt lại

..................

nhóm Tần Lý tới gặp Sala

Tần Lý : ”Tham kiến hoàng dì”

Tô Na, Kim Ngân : ”tham kiến nữ vương”

Sala : ”miễn lễ”

Tần Lý : ”tạ hoàng dì”

Tô Na, Kim Ngân : ”tạ nữ vương”

Sala :” Tấn Lý gần đây ta ít gặp con, nghe nói con bế quan tu luyện”

Tần Lý : ”dạ đúng thưa hoàng dì”

Sala : ”ta hiếu kỳ muốn biết con đã tới cảnh giới nào, nghe Phong nhi nói con đã vượt xa Chu Đệ”

Tần Lý : ”quả đúng như vậy thưa hoàng dì”

Sala cười : ”là thật sao, được ta muốn xem bãn lãnh của con, Tô Na Kim Ngân hai khanh dốc toàn lực làm đối thủ Của Tần Lý”

Tô Na hoảng hốt : ”nữ Vương tha cho thần, thần không muốn chết”

Kim Ngân ngạc nhiên : ”Tỷ Phu thật sự lợi hại vậy sao? tỷ sợ vậy để muội"

Tần Lý :”như vậy Tam muội sẽ đấu với ta à”

Kim Ngân : " Tỷ phu, cẩn thận không ngại khi ta sử dụng Liệt Hỏa Kỳ chứ?”

Tần Lý : ”tam muội cứ tự nhiên”

Kim Ngân : ”tốt có khí phách”

Kim Ngân Sử Dụng Liệt Hỏa Kỳ bày ra những quả cầu lửa tạo thành trận pháp, Tần Lý tay cầm huyết hỏa kiếm xử ra côn luân kiếm pháp đánh tan quả cầu lửa

Sala kinh ngạc : ”thật lợi hại”

Tô Na : ”hihi, đó là Tần Lý nhà thần mà, thê tử xinh đẹp ta tự hào vì chàng”

Kim Ngân : ”đúng là tỷ phu tiến bộ nhiều nhưng muội chưa xuất toàn lực”

Kim Ngân lần này tế sử dụng ngói trên mái nhà kết hợp lửa tạo thành trận mưa đá lửa, tấn công Tần Lý, Tần Lý vận công xử ra : ”Liệt Hỏa Phá Thiên Trảm” trận pháp bị đánh tan

Sala : ”tốt, đánh hay lắm, dừng tay được rồi”

Tần Lý : “cám ơn đại tỷ đã nhường”

Kim Ngân : "Tỷ Phu rất lợi hại, nếu muội không dùng liệt hỏa kỳ căn bản không thắng nổi huynh”

Sala : ”giỏi lắm Tần Lý, Sa Tương muội nhắm mắt được rồi, con trai của muội nó bây giờ là cao thủ của Nữ Nhi Quốc”

nghe câu này Tần Lý Quỳ Xuống : ”mẫu thân xin hãy yên tâm, con trai không làm mẹ thất vọng đâu”

Sala : ”Tần Lý mau đứng dậy, ta bất ngờ khi thấy con lợi hại như vậy"

Tần Lý : ”tạ hoàng dì”

Kim Ngân : ”chúc mừng tỷ Tô Na, đã có một thê tử tốt, bây giờ muội thấy ganh tỵ với tỷ”

Tô Na ôm lấy Tần Lý : ”hahaha thê tử xinh đẹp ta tự hào về chàng”

Sala : "Ta đi thăm Yên Ninh đây"

Kim Chi : "Nữ vương. đợi thêm một lát nữa. Hoàng thượng đang ở trong đó, chúng ta cứ để họ từ từ trò truyện"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.