Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hơi ấm tình thân

Tiểu thuyết gốc · 6625 chữ

Kim Chi , Tô Na, Kin Ngân chuẩn bị nước Cho Bà - họ lau mình Cho Hòa Yên Ninh, cẩn thận từng chút,

Hòa Yên Ninh : ”thật ngại quá đến việc tắm rửa cũng phải phiền mấy cô”

Tô Na : ”không có gì đâu Nương Nương, Da nương nương trắng quá. Hoàng thượng nói không sai, người thật xinh đẹp và vô cùng trẻ trung. Hèn chi người gọi là nấm lùn, thần thấy đúng không sai chút nào. Có lẽ không ai nghĩ ra người gần bốn mươi tuổi,

Hòa Yên Ninh Đỏ mặt : ”ngươi nói cái gì?”

Kim Chi : " Tỷ tỷ ta xinh đẹp, vậy còn ta"

Tô Na :” cô tuy trẻ nhưng còn thua xa nương nương. Cho cô biết nha, ta cũng là một mỹ nhân đó

Hòa Yên Ninh, Kim Ngân và Kim Chi đều muốn mắc ói. Kim Chi : "cô nói nhảm gì đó? ta còn xinh đẹp hơn cô đó"

Kim Chi và Tô Na cứ ưởng ngực vào nhau mà cãi : “Dung mạo ta xinh đẹp hơn”

Kim Ngân :”tôi lạy hai cô, không lo tắm cho nương nương ở đó mà so ai xinh đẹp hơn ai, đều thua tôi hết”

Kim Chi : ”tiểu nha đầu nói gì hả? Tỷ tỷ nói lời công đạo xem dung mạo chúng ta ai xinh đẹp hơn”

Hòa Yên Ninh :” Các cô đều xinh đẹp hơn ta hết được chưa?”

Tô Na : ”tôi phản đối, thần xinh đẹp hơn họ”

Kim Ngân : Tỷ mà xinh đẹp thì trên đời này không có ai xấu xí rồi

Tô Na : Muội

Kim Chi : ”Xinh đẹp hơn mà không có một đàn ông nào mê chả bù với Tỷ tỷ của ta, khiến cho lão Lam Ngọc phải tạo phản”

Hòa Yên Ninh : Kim Chi, muội dừng nhắc tới hắn

Kim Chi : hihi Bởi vì hiện giờ tỷ tỷ của muội đã yêu hoàng thượng rồi.

Kim Ngân : Phải không nương nương

Hòa Yên Ninh đỏ mặt. cười

Kim Ngân : ”không biết có người đàn ông nào sẵn lòng vì ta mà tạo phản không đây?, hoặc vì ta mà khắc cốt ghi tâm, thay đổi tánh cách của bản thân để thích hợp với ta

Kim Chi : ”cô cứ nằm mơ đi. Thay đổi chính mình thì được, còn tạo phản là tội chu di cửu tộc, cô định muốn chết theo hắn à”

Tô Na : Phải rồi. Ta còn muốn sống thêm vài chục năm nữa đó, không muốn chết sớm vậy đâu

Kim Chi cười : Kim Ngân, cô thật ngây thơ quá đi

Hòa Yên Ninh đỏ cả mặt : ”đủ rồi ba người các ngươi tính cho ta khỏa thân hóng gió à?”

Tô Na, Kim Ngân :” thần xin lỗi”

Kim Chi : ”mà công nhân nhìn tỷ tỷ cũng xinh đẹp, hầp dẫn lắn. Da thì trắng như trứng gà bóc vậy đó. Chả trách Hoàng thượng sau hai mươi ba nâm lại thương yêu tỳ. Chả trách tên Lam Ngọc tạo phản, "

Hòa Yên Ninh cũng phải bậc cười vì độ lầy của mấy cô gái khi ở bên nhau : ” Lam Ngọc tạo phản là do dã tâm của hắn thôi, không phải do ta. Còn Hoàng thượng.......đó là bí mật của ta, các ngươi ngoan ngõan nghe lời ta thì ta cân nhắc truyền nó lại cho các ngươi”

Kim Chi, Kim Ngân : ”được được chúng thần nghe lời thưa nương nương. Vậy nương nương nói ra bí quyết đi mà....... ư xin người đấy”

Hòa Yên Ninh cười :" Một câu. Tấm lòng chân thật, giữ tâm thiện lành, dù thế nào cũng không lừa dối bản thân và người mình yêu. Như vậy mới mong được hạnh phúc"

Kim Ngân :" Nhưng nếu mình thật lòng yêu họ mà họ không thật lòng yêu mình thì sao?

Hòa Yên Ninh : Thì mình phải học cách buông bỏ, để người đó đến với người họ thật lòng yêu. Vì sao lại vậy? Vì yêu một người không nhất thiết phải lấy người đó, sống chung với người đó mà chỉ cần người đó được hạnh phúc bên người họ yêu, dần dần ta sẽ thấy vui và chấp nhận được

Kim Chi ủ rủ :" Tỷ tỷ"

Kim Ngân : Nhưng nói vậy là ta không lên giữ người đó lại dù ta rất yêu họ sao?

Hòa Yên Ninh : Tình cảm đã hết, giữ lại cũng vô ích. Vì làm vậy, chúng ta sẽ rất đau khổ. Có câu. từ, bi, hỷ, Xả. Tuy ghép thành một câu nhưng nó mang bốn nghĩa khác nhau, chúng ta không ai hiểu thấu được. Có thể nói là tùy duyên phận của mỗi người mà thôi. Tham, xân, xy, mạn, nghi, ác, kiến vốn là bản ngã của con người. Dù vậy nhưng đôi khi cũng lên học cách chấp nhận và buông bỏ, cố gắng bước qua nỗi đsu đó, dù biết là rất khó

Kim Ngân không hiểu lời nói sâu sắc trong lòng Yên Ninh. cô chỉ nói : Thần sẽ ghi nhớ lời dậy của nương nương. Phải biết buông bỏ, giữ tâm thiện lành và không nảy xinh tà niệm hay oán hận

Hòa Yên Ninh cười :" Đúng rồi. Tình yêu thật sự là cho đi, mà không cần nhận lại. vì biết đâu một ngày nào đó ta chợt nhận ra, thấy người khác hạnh phúc, mình cũng được hạnh phúc. Hà tất phải cố chấp yêu một người không yêu mình""

Kim Ngân : Nhưng nếu đổi lại, người đó yêu mình

Hòa Yên Ninh : Nếu được như vậy thì đương nhiên sẽ rất hạnh phúc. hai người thật lòng yêu nhau, có thể đến được với nhau và duyên phận khó có được. Chúng ta lên biết trân trọng

Kim Ngân:" Tướng do tâm xanh, thào nào nương nương xinh đẹp như vậy

Hòa Yên Ninh cúi mặt xuống bồn, sụt sùi và ngẩng lên nói :" Xin lỗi vì ta đẫ nói quá nhiều"

Kim Ngân lấy khăn lau mặt cho Hòa Yên Ninh :" Không sao, được nghe những lời nói, tâm sự của người, đối với Kim Ngân cũng là một cái duyên

Tô Na : ” Ôi khó hiểu quá. Thần đã có Tần Lý, nên thần không trúng kế đâu”

Kim Ngân : ”muội nhớ ban đầu tẩu tẩu chỉ muốn chết vì lấy nhầm tỷ”

Tô Na nhéo tai Kim Ngân : ”nha đầu thối, muội nói cái gì hả?”

Kim Ngân cũng chẳng vừa nắm đầu Tô Na Đánh Trả : Muội nhớ Lúc đầu tỷ bám riết Lưu Quốc sư hoài không buông , tỷ đó, tỷ đừng có mà ỷ lớn hiếp nhỏ, muội không sợ tỷ đâu”

Tránh để sự việc Đi quá xa, Hòa Yên Ninh lên tiếng : “Kim Chi Mau cản họ lại”

Kim Chi :” thôi cứ để tỷ muội họ đánh nhau cho đã, muội giúp tỷ sạch sẽ, mặc y phục rồi muội thu thập họ sau”

Hòa Yên Ninh : ”đành vậy muội mau giúp ta đi để có người nghe động xông vào thì ta không còn mặt mũi gặp ai luôn”

Kim Chi kéo rèm lại bắt đầu giúp cho Hòa Yên Ninh, đúng như những gì Hòa Yên Ninh đã nói, cũng may người vào Sala và Đàn Phong cùng Số Trân

Sala : ”Tô Na, Kim Ngân hai ngươi đang làm gì đó?”

Tô Na, Kim Ngân mải vật nhau nên y phục cũng không chỉnh tề và bị rách, : ”tham kiến nữ vương, đại công chúa”

Đàn Phong : ”không phải các cô hỗ trợ dì Kim Chi tắm cho mẹ ta sao? Tại sao lại đánh nhau đến rách cả y phục thế kia? Chẳng ra thể thống gì?”

Tô Na : ”tại nó chọc giận thần"

Kim Ngân : ”không phải tại tỷ ấy gây sự trước

Tô Na : ”tại muội”

Kim Ngân :”tại tỷ”

Sala nổi giận : ”đủ rồi, ta giao nhiệm vụ cho hai ngươi, không lo làm nhiệm vụ mà lại ở đây đánh nhau, còn không biết hối lỗi, mà cứ cãi nhau. Phong Nhi con phạt hai người bọn chúng thật nặng cho ta”

Đàn Phong cũng không thể chấp nhận được : ”dạ mẫu hoàng”

Tô Na, Kim Ngân :”nữ vương tha tội, thần biết lỗi rồi”

Sala :” ta dễ dàng với các khanh quá các khanh không còn xem mệnh lệnh của trẫm ra gì à, Phong Nhi phạt chúng thật nặng cho ta”

Tô Na, Kim Ngân : “nữ Vương Tha Tội"

Sala : ”Số Trân nhờ cô vào giúp Kim Chi, Phong Nhi con giải Kim Ngân, còn ta giải Tô Na ra ngoài cho chúng một trận”

Đàn Phong : ”dạ mẫu hoàng”

------------------

Chu Đệ và Tần Lý Lúc Này đi vào thấy được, Chu Đệ : ”mẫu hoàng, Đàn Phong, xảy ra chuyện gì vậy?”

Sala : ”Đệ Nhi con tới đúng lúc lắm, cho người đánh chúng 50 hèo cho ta”

Kim Ngân : ”nữ vương tha tội”

Tô Na : ”thê tử xinh đẹp chàng cứu thiếp với”

Chu Đệ : ”tại sao?"

Tần Lý : ”hoàng dì, hoàng biểu tỷ họ đã phạm lỗi gì vậy?”

Đàn Phong nói với Chu Đệ : ”mẫu hoàng lệnh chúng hỗ trợ dì Kim Chi tắm cho mẹ, thiếp cùng mẫu hoàng, và Số Trân nghe động tưởng có kẻ nào xông vào hại người thì thấy hai nha đầu này đánh nhau, để mình dì Kim Chi tắm cho mẹ, hiện Số Trân đã thay họ còn thiếp và mẫu hoàng dẫn chúng ra ngoài phạt nặng”

Tô Na, Kim Ngân: ”tứ hoàng tử thần biết lỗi rồi"

Tần Lý : ”thật tình hết nói nổi hai người”

Chu Đệ : ”Mẹ ta bệnh nặng, hai người không hỗ trợ dì Kim Chi tắm cho mẹ, còn cãi nhau đánh nhau. Mẹ ta xảy ra truyện gì thì không phải hai người bị đánh thôi đâu. Hai ngươi đúng là đáng bị đánh lắm, Ngự Lâm Quân nghe lệnh”

một đội ngự lâm Quân : ”Thái tử có gì căn dặn”

Chu Đệ : ”đánh Tô Na và Kim Ngân mỗi người 50 hèo cho ta”

Ngự Lâm Quân : ”rõ’ họ kéo Tô Na và Kim Ngân ra đánh mỗi người 50 hèo

----------------------------

lúc này Trong Phòng Tắm

Sô Trân đi vào

Số Trấn : ”Đại Tế Tư trả lời ta trước đi, chuyện gì mà Tô Na và Kim Ngân lại đánh nhau?”

Kim Chi : ”không có gì bọn ta chỉ đùa, và rồi họ đùa hơi quá”

Số Trân : ”ôi trời!”

Kim Chi : ”mà sao cô lại ở đây?”

Số Trân :” ta cùng Nữ vương và Đại Công chúa nghe động tưởng có chuyện nên xông vào, thì thấy họ đánh nhau, Nữ vương bảo ta ở đây giúp cô, và giải họ đi xử lý rồi”

Kim Chi : ”hahaha, kiểu này hai nha đầu đó bị phạt nặng rồi”

Hòa Yên Ninh : ”haizz cũng may người vào là các cô nếu người vào là Đệ Nhi hay Lưu Quốc Sư thì ta chỉ có mà cắn lưỡi tự sát, đáng ra ta không nên hùa theo các ngươi đùa thì họ không bị phạt rồi”

Số Trân : “nương nương đừng nói vậy đây là do họ tự tạo nghiệp không ai cứu được”

Kim Chi : ”đúng đó tỷ tỷ, cái này là họ tự tạo nghiệp không liên quan gì tới tỷ”

Hòa Yên Ninh : ”Số Trân nơi này để Kim Chi giúp ta được rồi, cô mau đi nói với Nữ Vương, phạt nhẹ họ thôi”

Sô Trân : ”không sao đâu nương nương, họ là võ tướng, hình phạt này cũng là nên chịu đựng được”

Hòa Yên Ninh : ”nói vậy ta hy vọng họ vẫn ổn”

Kim Chi : ”tỷ tỷ đừng lo, cùng lắm hai nhà đâu đó nằm trên giường vài ngày thôi”

....................

Lúc này Chu Đệ sau khi phạt xong Tô Na Và Kim Ngân,

Tần Lý thì dìu Tô Na : ”Tiểu Na na, muội cũng thật là đùa lúc nào không đùa, lại đùa ngay lúc đó, ta cũng không cứu được muội”

Tô Na nằm sấp lên giường : ”HUHUHU, muội biết lỗi rồi, đau quá”

Tần Lý : ”xem muội kìa chẳng ra thể thống gì? Mất mặt quá đi”

Tô Na : ”HUHUHU, muội biết lỗi rồi mà, huynh đừng nói nữa được không? Đau quá đi HUHUHU”

Tần Lý : “cho đáng đời từ nay ngoan ngoãn mà nghe lời ta”

Tô Na : ”ta biết rồi mà HUHUHU” cô nghĩ thầm " Haha, Chàng dám bắt chước theo đám đàn ông Đại Minh, bắt ta nghe lời chàng hả, còn lâu"

Tần Lý lấy thuốc thoa lên cho Tô Na, Tô Na không ngừng than : ”họ ra tay cũng mạnh thật, đau quá đi HUHUHU”

Tần Lý: ”Nữ nhi quốc chỗ thân tình còn xử nhẹ cho nàng, còn ngự lâm quân kỹ luật nghiêm minh, Hoàng Biểu Tẩu này cũng biết lựa người thi hành án thật”

Tô Na : ”HUHUHU ”

Tần Lý vỗ về Tô Na: ”ngoan ngoan đừng khóc ta thương”

Kim Ngân thì được Lan Hoa một cung nữ dìu về cô không ngừng khóc : ”HUHUHU, thái tử này cũng mạnh tay quá”

Lan Hoa : ”Kim Ngân tướng quân cô đừng than nữa, ngài ấy phạt thế là nhẹ rồi đấy, nếu là chúng tôi thì mất luôn cả mạng đó”

Kim Ngân : “mất luôn cả mạng, không phải chứ? ở Nữ Nhi quốc cũng chỉ bị trách phạt nhẹ thôi”

Lan Hoa : ”cô nên nhớ, cô đang ở Đại Minh trọng nam khinh nữ, nên mạng sống của phái nữ chúng ta không được xem trọng lắm đâu”

Kim Ngân : ”không thể nào? Sao ta thấy Như Song cô nương, Phụng Phi Nương Nương, và Hoàng Hậu nương nương cùng đại tế tư, không bị đối sử như vậy”

Lan Hoa : ”Hoàng Hậu Nương Nương, Phụng quý phi, đều là thân phận cao quý, Đại Tế Tư và Như Song cô nương là vì lập được đại công, nên mới có nhiều sự ưu ái, còn bọn tỳ nữ thấp hèn như tôi mà phạm lỗi như cô là mất cả mạng đó”

Kim Ngân : ”tệ đến vậy sao?”

Lan Hoa : ”ở Nữ Nhi quốc chẳng phải cũng đối với nam nhân như vậy sao? Tôi ước gì mình sinh ra tại nữ nhi quốc”

Kim Ngân : ”haizz, bây giờ nhìn lại đúng là như vậy, vẫn là ta may mắn sinh tại nữ nhi quốc”

Lan Hoa : Đúng là cô rất may mắn

Kim Ngân : Ta thấy phụng phi nương nương là người rất tốt, lại từ bi hiền lành. ta tin Nương nương không muốn ai vì mình mà phải mất mạng, hay là cô tới hầu hạ nương nương đi

Lan Hoa : ”Ta cũng muốn lắm, nhưng có lẽ ta không có phúc phần đó. Thôi để tôi thoa thuốc cho cô, nằm một hai ngày là bình phục”

Kim Ngân : ”cảm phiền cô”

........................

Lúc Này Đàn Phong, cùng Sala và Chu Đệ đang nói chuyện

Đàn Phong : ”Chu Đệ, chàng sao thế? Chính sự có gì không ổn? Có phải Thây ma làm loạn không?”

Chu Đệ : ”hiện nay anh hùng thiên hạ đồng ý ra sức hỗ trợ cho Triều Đình, nên thây ma đang được không chế”

Đàn Phong : ”thế sao chàng lại như có phiền não?”

Chu Đệ : ”Phù Tang và Bắc Nguyên Liên tục uy hiếp biên giới nước ta, Bắc Nguyên Thì chúng ta đã nhiều lần giao thủ Dương Bảo Bảo, Dũng mãnh vô song, nhưng chúng ta vẫn có thể đối phó, chỉ là Phù Tang Thủy chiến giỏi hơn chúng ta, Ta đang lo lắng cho các tướng sĩ”

Sala : ”hay ta phái người của Nữ nhi quốc tới trợ chiến”

Chu Đệ : ”không nên thưa mẫu hoàng, nữ nhi quốc chỉ vừa mới phát triển, không nên động bịnh, sẽ bị các nước khác dòm ngó, Mông Cổ sẽ tấn công đầu tiên nếu người Động Binh"

Sala : ”con nói cũng đúng, nhưng nếu cử một đội binh hỗ trợ cũng có thêm phần sức”

Chu Đệ : ”không nên, nói hơi khó nghe nhưng xét về thủy chiến Nữ Nhi quốc vốn không có kinh nghiệm, nên có ra chiến trường cũng chỉ có nộp mạng”

Sala : ”con nói cũng đúng, Nữ Nhi Quốc ta xét về bộ chiến thì không ngán đối thủ nào nhưng Thủy Chiến thì đúng là tệ thật”

Đàn Phong : ”chàng đừng lo lắng ngày mai thượng triều hỏi lưu quốc sư xem”

Chu Đệ : ”ta biết rồi”

Sala : ”à đúng rồi Đệ Nhi, hôm qua ta quên nói với hoàng Thượng, ta có phái Hoài An từ nữ nhi quốc tới đây để cùng mọi người chăm xóc và bảo vệ Yên Ninh”

Chu Đệ : ”con đã biết, cảm phiền mẫu hoàng báo lại nên có vật làm tin để dễ dàng cho cô ấy thông quan”

Sala : ”ta biết ta bảo Tuyết Nhi, đưa nó dấu mộc thông quan”

Chu Đệ : ”được khi nào cô ấy tới biên giới con sẽ cho người tới đón”

Sala : ”Làm phiền con"

Chu Đệ : “mẫu hoàng đừng khách sáo”

Sala : ”ta không làm phiền hai đứa ta đi thăm Yên Ninh”

Đàn Phong : ”dạ mẫu hoàng”

Chu Đệ : ”Đàn Phong, nàng lúc này cảm thấy thế nào?”

Đàn Phong ủ rũ: ”mẹ bị như thế Thiếp không vui nổi"

Chu Đệ : “ta biết, ta cũng không vui nổi, nhưng ta hỏi về sức khỏe của nàng, hoàng nhi nó không phá nàng chứ?”

Đàn Phong bật cười : ”nó đang kêu phụ thân của nó dẫn mẹ của nó đi chơi đó”

Chu Đệ cười xoa bụng của Đàn Phong : ”được, rồi bây giờ phụ thân sẽ đưa mẹ của con đi chưa ngoan ngoan”

Đàn Phong : ”nó nói Phụ thân còn đứng đó làm gì? Mau đưa mẹ con đi chơi”

Tiểu Hoàng Tử không biết từ lúc nào ở phía sau : ”cái gì ? con kêu phụ thân đưa mẹ đi chơi lúc nào?”

Đàn Phong và Chu Đệ giật mình quay lại thấy Tiểu Hoàng Tử thì bậc cười

Đàn Phong xoa đầu Tiểu Hoàng Tử cười : ”mẹ đang nói đứa nhỏ này kêu Phụ thân dẫn mẹ đi chơi”

Tiểu Hoàng Tử giật mình : ”cái gì? Nó chưa ra đời mà nói được chứng tỏ là yêu quái, con phải tiêu diệt nó”

cậu xuất ra vòng càn khôn

Chu Đệ vội ngăn lại : ”hoàng nhi đừng manh động, nó vốn không nói được, là mẹ của con muốn phụ thân dẫn đi chơi nên đỗ cho nó thôi”

Tiểu Hoàng Tử thu hồi vòng can khôn : ”mẹ người thật xấu, tại sao không rũ con?”

Đàn Phong bậc cười : ”xin lỗi, xin lỗi là ta quên mất, cứ nghĩ con đang luyện cùng số Trân”

Chu Đệ cười: ”được rồi ta dẫn hai mẹ con đi dạo”

Tiểu Hoàng Tử : ”phụ thân hay người cũng cưới nghĩa mẫu đi”

Chu Đệ ngạc nhiên : ”tại sao?”

Tiểu Hoàng Tử : ”vậy là con sẽ có hai người mẹ, cũng không phải lo nghĩa mẫu không thể ở bên cạnh chúng ta”

Chu Đệ cười : ”hoàng nhi ngoan, phụ thân mà đáp ứng yêu cầu của con là mẹ con sẽ giết phụ thân đó”

Đàn Phong trừng mắt: ”chàng nói vậy là sao? Chàng cũng muốn đáp ứng đúng không?”

Chu Đệ đổ mồ hôi trả lời : ”làm gì có ta chỉ không biết nên nói sao cho Long Tử hiểu”

Tiểu Hoàng Tử : ”mẹ sẽ không giết phụ thân đúng không?”

Đàn Phong miệng cười với Tiểu Long tử nhưng vẫn không quên liếc Chu Đệ : ”con đừng nghe phụ thân nói, chỉ là phụ thân của con nếu mà đáp ứng yêu cầu của con thì Phụ thân Của con sẽ thê thảm đó”

Tiểu Hoàng Tử : ”tại sao chứ, con thấy hoàng tổ phụ mấy bà vợ có sao đâu chứ?”

Đàn Phong hết cách đành nói : ”vì mẹ sẽ không vui”

Tiểu Hoàng tử : ”mẹ không thích nghĩa mẫu à?”

Đàn Phong không biết phải nói sao :”mẹ không có ý đó, thôi con hỏi Phụ thân con đi”

Cô vẫn không quên trừng mắt với Chu Đệ kiểu chàng dám thì liệu hồn

Chu Đệ : ”hoàng nhi ngoan lúc này phụ thân không biết phải nói như thế nào cho con hiểu, chỉ là phụ thân không thể đáp ứng, khi nào trưởng thành con sẽ hiểu”

Tiểu Long Tử bất mãn : ”người lớn các người thật đáng ghét, cái gì cũng không cho ta biết”

Chu Đệ đành phải đánh trống lãng: ”hoàng nhi ngoan, để ta đưa hai mẹ con đi chơi, rồi ta mua đồ chơi cho con và cùng hai mẹ con con tới thăm Nội tổ mẫu”

Tiểu Hoàng Tử cười : ”dạ được. Phụ thân, người lên dành thời gian tới thăm nội tổ mẫu, chắc chắn người sẽ rất vui” (dễ dụ thật)

Chu Đệ : Ừ. Ta hiểu mà

thế là Chu Đệ Đưa Đàn Phong Cùng Tiểu Long Tử đi chơi

....................

lúc này Sala tìm Tới Hòa Yên Ninh, Kim Chi và Số Trân đang dìu bà đặt ngồi xuống giường

Sala ngồi xuống giường chạm tay vào vai trái Hòa Yên Ninh: ”muội muội, ta xin lỗi vì chuyện của Tô Na và Kim Ngân”

Hòa Yên Ninh : ”tỷ tỷ, đừng quá bận tâm, mong tỷ đừng phạt nặng hai người họ"

Sala : ”không được, ta giao cho Đệ Nhi phái Ngự Lâm Quân cho chúng mỗi đứa 50 hèo”

Hòa Yên Ninh : ”họ ổn chứ?”

Sala : ”chúng không chết được đâu muội đừng lên quá lo”

Hòa Yên Ninh : Sala. Tỷ gần gũi lại hiền lành. muội thật có phúc lắm mới được kết giao với tỳ

Sala cười : Ta cũng vậy. Ước gì muội là nhị muội của ta, hoặc là người trong hoàng tộc Nữ Quốc.

Hòa Yên Ninh cười :" Đó là do duyên phận sắp đặt, làm tỷ muội tốt không nhất thiết phải cùng huyết thống

Sala : Muội nói phải

Chu Nguyên Chương đi vào:" Nấm lùn. Nàng thích cách bày trí này không?

Hòa Yên Ninh cười :" Hoàng thượng, người thật có lòng. Nấm lùn rất thích

Sala chỉ biết quay mặt cười

Chu Nguyên Chương :" Nàng tắm hơi lâu đó, có chuyện gì vậy? Có phải Kim Ngân và Tô Na lỡ tay làm nàng đau lên bị Nữ Vương phạt không?

Hòa Yên Ninh :" Dạ không phải"

Chu Nguyên Chương :" Vậy đã xảy ra truyện gì?"

Hòa Yên Ninh :" Dạ không, thiếp và họ chỉ đùa thôi nhưng họ lại đánh nhau"

Chu Nguyên Chương :" Là vậy sao?". Ông nghĩ " Nàng không nói thì thôi, tối nay ta sẽ hỏi nàng

Hòa Yên Ninh cười

lúc Này Hà Như Song đi tới : ”tham kiến Hoàng thượng, nương nương, nữ vương bệ hạ"

Chu Nguyên Chương : ”miễn lễ. Như Song, chuyện gì vậy”

Hà Như Song : ”bẩm hoàng thượng, thần đã chuẩn bị cho nương nương chiếc xe lăn bằng gỗ cho nương nương

Chu Nguyên Chương : Ừ. Khanh cứ để đó

Hà Như Song : ” Dạ, hoàng thượng"

Hòa Yên Ninh nhìn vào chiếc xe lăn, tâm trạng hơi buồn và nản : ”Như Song cô nương, cảm ơn cô”

Chu Nguyên Chương ẫm Hòa Yên Ninh lên xe lăn, bà hơi khó, để bà có thể thích nghi

Kim Chi : ”tỷ tỳ, đây chỉ là tạm thời thôi, tỷ sẽ sớm ngày khỏi bệnh mà

...............

lúc này tại biên Giới Bắc Nguyên

Đặng Dũ : ”hai người các ngươi đã lãnh giáo rồi chứ”

Mộc Cao Phong, Tiết Ứng Long : ”mạc tướng đã lãnh giáo, Dương Bảo Bảo quả không hổ danh vị tướng duy nhất mà hoàng thượng kính phục”

Đặng Dũ : ”tạm thời chúng sẽ đình chiến, hai ngươi hãy nghỉ ngơi đi”

Mộc Cao Phong, Tiết Ứng Long : ”rõ”

Đặng Dũ : ”lập tức truyền tin về kinh”

tên lính : ”rõ”

Đặng Dũ : ”tăng cường phòng bị phòng bọn chúng lại tiến công”

...............

Mã Tú Anh Lúc này đang luyện công, trong tẩm cung hoàng hậu, bà nghĩ : ”tốt lắm sắp khôi phục được 3 phần rồi, đợi khi đột phá 3 thành ta đi tìm ả”

................

Nữ Nhi Quốc

Đàn Tuyết : ”là mẫu hoàng muốn ngươi tới Đại Minh một chuyến?”

Hoài An : ”dạ, thần sẽ chuẩn bị ngay”

Đàn Tuyết : ”được đây là công văn thông quan, và mật thư dành cho mẫu hoàng, nhớ kỹ giao tận tay cho mẫu hoàng hoặc Đại Công Chúa rõ chưa?”

Hòai An : ”thần đã rõ”

Đàn Tuyết : ”tốt ta sẽ phái người hộ tông ngươi tới biên giới”

Hoài An : ”tạ công chúa”

Đàn Tuyết : ”Ngọc Hân tướng quân, cô gọi Ngọc Liên và Ngọc Trâm vào đây”

Ngọc Hân : ”dạ công chúa”

Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao tỷ, pháp thuật của tỷ bây giờ có thể nói là nhất nhì ở Nữ Nhi Quốc, tạm thời hãy tu luyện đi, mọi việc để cho ta”

Lâm Nguyệt Giao cười: ”dạ thưa công chúa”

Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao tỷ, sao lại cười ta”

Lâm Nguyệt Giao : ”ta mừng vì thấy công chúa đã ra dáng một người lãnh đạo ”

Đàn Tuyết : ”cũng nhờ có Nguyệt Giao tỷ, đã giúp ta hiểu ra nếu không lần đó e là ta phải giao ra binh quyền”

Lâm Nguyệt Giao : ”đó là do Công Chúa thông minh, thôi ta đi luyện tập, xin cáo từ”

Đàn Tuyết : ”ừ tỷ đi đi”

Ngọc Liên, Ngọc Trâm : ”tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : ”ta muốn xem hai khanh tiến bộ như thế nào rồi? Bây giờ cả hai hãy tấn công ta”

Ngọc Liên, Ngọc Trâm : ”thần không dám”

Đàn Tuyết : ”ta ra lệnh cho hai khanh lập tức tấn công ta”

Ngọc Liên : ”vậy chúng thần đắc tội”

Ngọc Liên, Ngọc Trâm xử ra ngọc nữ tố tâm kiếm, tấn công Đàn Tuyết, Đàn Tuyết chỉ một chiêu đánh bay kiếm của chúng

Ngọc Trâm : ”quá lợi hại, tam công chúa người dùng cách nào, xin dạy cho chúng thần”

Đàn Tuyết : ”được, Ngọc Hân Tướng Quân Tiểu Tương Yên phiền cô, ta sẽ đích thân dạy kiếm pháp cho hai nha đầu này”

Ngọc Hân : ”được tam công chúa đích thân dạy đây là diễm phúc của chúng, hai nha đầu các ngươi còn không khấu đầu”

Ngọc Liên, Ngọc Trâm : ”sư phụ tại thượng nhận của đồ nhi một lạy"

Đàn Tuyết : ”tốt lắm hai đứa hãy theo ta, Hoàng Dì nơi này phiền người”

Hoàng Dung : ”được con cứ yên tâm”

..................

tại Nam Vu Lý

A Lý, Tanh Ninh đang đi chơi thì

A Lý : ”Tanh Ninh hiện nay bà ấy đang khống chế Nam Vu Lý ta muốn tới báo tin cho Cha Thiên Vong”

Tanh Ninh : ”A Lý đệ chắc chứ?”

A Lý : ”ta không biết vì sao họ lại hận hoàng thượng như vậy, nhưng ta tiếp xúc với Cha Thiên Vong, Như Song Tỷ, tứ hoàng tử không phải người xấu, mà với binh lực hiện nay đối đầu với Đại Minh chỉ có chết, ta muốn trốn đi tới Đại Minh”

Tanh Ninh : ”nguy hiểm lắm đó, đệ suy nghĩ kỹ chưa?”

A Lý : ”đệ đã nghỉ kỹ, Tanh Ninh tỷ là người mà đệ tin tưởng nhất tỷ đồng hành cùng đệ nhé”

Tanh Ninh lưỡng lự : ”nhưng không thể đi công khai, tối nay có đại hội, mọi người sẽ lơ là, chúng ta sẽ trốn ra”

A Lý : ”được quyết định vậy đi, đệ sẽ mang theo thánh kiếm”

Tanh Ninh : ”nhớ cẩn thận giấu cho kỹ”

.....................

Sáng hôm sau

Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh, đỡ bà ngồi lên dựa từng và ôm bà :" Nấm lùn, hôm nay trẫm thấy nàng bớt sốt nhiều rồi, tinh thần cũng tốt lên"

Hòa Yên Ninh cười :" Ôi, sao ngài cứ gọi thiếp là nấm lùn vậy. Nó tuy đáng yêu nhưng trẻ con lắm

Chu Nguyên Chương : Vậy hả. Nhưng tánh của nàng có phần trẻ con thật mà, nàng ngoan ngoãn nằm trên giường mấy ngày, còn để cho nhiều người thay phiên nhau trông coi nàng, đút nàng ăn. không những thế nàng còn nhõng nhẽo không chịu ăn. Đây không phải là trẻ con thì là gì?. Ôi, đây không giống nàng chút nào đâu

Hòa Yên Ninh cười :" Vậy thiếp cố gắng mau chóng khỏe lại rồi đứng lên đi lại được và có thể khôi phục công lực. tới lúc dó thì ngài không có lý do xem thiếp là trẻ con

Chu Nguyên Chương : Nhưng trẫm vẫn gọi nàng là nấm lùn, vì thật ra nàng rất lùn

Hòa Yên Ninh : Rậy ngài không gọi thiếp là Yên Ninh nữa sao?

Chu Nguyên Chương ngập ngừng :" Ừ thì.... Trẫm cũng không biết nữa

Hòa Yên Ninh cười :" Nhưng thiếp không thích khi ngài goi thiếp là nấm lùn đâu à. Gọi là Yên Ninh cơ

Chu Nguyên Chương :" Thôi được. Yên Ninh thì Yên Ninh

Hòa Yên Ninh cười :" Như vậy mới đúng"

Chu Nguyên Chương : Vậy là nàng hứa với trẫm là nàng sẽ khỏe lại rồi. trẫm rất vui. Nếu không trẫm không chỉ gọi là nấm lùn đâu mà còn gọi là... là gì nhỉ... à, đầu thì to mà thân thì như quả nho

Hòa Yên Ninh :" Ngài......Hoàng thượng, thiếp..... thiếp cũng không ngờ có ngày thiếp bị người ta hại tới hai chân và hai cánh tay bị phế đứt, phải nằm liệt giường và ngồi xe lăn. hơn nữa thiếp được người, Sala và nhiều người quan tâm tới vậy. Thiếp thấy được an ủi nhiều lắm

Chu Nguyên Chương : Cực khổ cho nàng. Trẫm hứa với nảng sẽ điều tra ra kẻ bịp mặt cấu kết với thất công chúa và Tiêu Dương để đòi lại công bằng cho nàng

Hòa Yên Ninh : Hoàng thượng.

Chu Nguyên Chương : Lát nữa trẫm ẵn nàng ngồi xe lăn, rồi đưa nàng đi dạo một lát na

Hòa Yên Ninh :" Dạ"

Chu Nguyên Chương : Ngoan, nàng cố gắng lên nha

lúc này, Chu Đệ, Đàn Phong, Kim Chi, Như Song, Số Trân, Sala,Tần Lý cùng Tiểu Hoàng Tử bước vào " Chúng thần tham kiến hoàng thượng, nương nương

Chu Nguyên Chương : Bình thân

Tạ hoàng thượng

Hà Như Song : ”nương nương người đã thích nghi với nó chưa?”

Hòa Yên Ninh : ” Ta..... ta vẫn chưa"

Hà Như Song : ”nương nương, dù thế nào thì người hãy kiên nhẫn”

Hòa Yên Ninh : ”ta biết rồi cảm ơn cô rất nhiều, đúng rồi Tần Lý - Tô Na Và Kim Ngân ổn chứ?”

Tần Lý : “bẩm nương nương, hai người họ tạm thời không rời giường được”

Hòa Yên Ninh : ” ta thật có lỗi, là ta không bảo được họ. Thấy họ bị phạt như vậy, ta rất áy náy. Đệ nhi con hơi mạnh tay rồi đó”

Chu Đệ : ”mẹ đừng lo, chỉ là cảnh cáo thôi”

Hòa Yên Ninh : Tô Na thì thôi, Kim Ngân còn trẻ người khó tránh ham chơi, nghịch ngợm. Mẹ thấy nó cũng rất đáng yêu. Lẽ ra con không lên mạnh tay như vậy,

Chu Đệ : Dạ mẹ, con hiểu rồi

Hòa Yên Ninh : Kim Chi, muội lấy thuốc trị thương của ta hay dùng đưa cho Kim Ngân và Tô Na

Kim Chi : Dạ tỷ tỷ. tỷ đúng là hiền lành quá đó

Hòa Yên Ninh : Tại vì nó không phải kẻ ác, hơn nữa hình phạt là tuỳ theo mức độ nặng nhẹ, đủ cảnh cáo để họ nhớ mà không tái phạm chứ không được để họ vỉ bị phạt mà bất mãn với mình. Như vậy mới là phục chúng

Chu Đệ : Dạ mẹ dạy rất phải

Tiểu long tử :" Hoàng tổ phụ, nội tổ mẫu. Hai người không để ý tới con"

Hòa Yên Ninh :" Có chứ, con lại đây với ta"

Tiểu long tử tới gần Hòa Yên Ninh :" Nội tổ mẫu, con thấy tâm trạng người hôm nay tốt hơn hôm qua một chứt. Có phải người vì phải ngồi xe lăn mà thấy nản trí không?

Hòa Yên Ninh :" Không phải, ta......"

Mã Tú Anh đi vào : ”ồ, mọi người đông đủ thế”

Hòa Yên Ninh thấy Mã Tú Anh ánh mắt hoảng sợ, Sala nắm tay bà ra hiệu, bà nhanh chóng giấu đi cùng với mọi người :”tham kiến hoàng hậu nương nương, thứ cho Yên Ninh Tay chân không tiện”

Chu Đệ,Đàn Phong, Kim Chi, Số Trân, Hà Như Song : ”tham kiến hoàng hậu nương nương”

Mã Tú Anh : ”miễn lễ”

Chu Nguyên Chương : Ta đã đặc cách cho Yên Ninh, gặp trẫm không cần đa lễ, và gặp bà cùng vậy. mấy ngày qua tôi không thấy bà, bà đi đâu vậy

Mã Tú Anh : Tôi đi cứu trợ và trợ giúp bá tánh gặp nạn. Nghe tin Yên Ninh bị kẻ xấu hành hạ, dam vào càn khôn động, bị hủy pháp lực cùng chân tay gân cốt lên tôi vội tời đây thăm muội ấy. Xem ra tình trạng Yên Ninh rất nặng. Yên Ninh, hiện giờ muội thấy sao rồi?

Hòa Yên Ninh : Muội vẫn ổn, nhưmg không thể tự đi lại và cử động tay chân. phải phiền nhiều người chăm xóc

Mã Tù Anh : Thật khổ cho muội quá. ta thay mặt Yên Ninh cảm tạ mọi người tận tình chăm xóc muội ấy

Như Song : Hoàng hậu nương nương. đây là việc chúng thần lên làm. vì chúng thần vô cùng yêu quý Hòa nương nương

Mã Tú Anh : Muội cần gì thì cứ nói với ta và ông đầu hôi, đừng ngại nha

Hòa Yên Ninh : Dạ, muội biết rồi

Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh :" Mấy hôm trước nàng ấy phải nằm bất động trên giường, hôm qua Lưu Bá Ôn nói là mọi người có thể đỡ Yên Ninh ngồi lên được nhưng phải đỡ cẩn thận

Mã Tú Anh : Hèn chi tay ông đỡ lưng muội ấy. Đúng là chuyện hiếm thấy trên đời luôn đó

Chu Nguyên Chương :" Ừ. Nàng ấy đang yên đang lành thì bị bọn người thất công chúa bắt đi hành hạ như vậy. còn có người phụ nữ bịp mặt đánh nén nàng ấy, phế đi pháp lực của nàng. Trẫm nghĩ không ra kẻ đó là ai? Nếu để trẫm biết được, trẫm tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó, cùng ả thất công chúa và Tiêu Dương

Kim Chi : Kẻ đó tàn nhẫn thật, lại đi nối gót tên Thẩm Vạn Tam, giam Linh Cô vào hang động, còn phế đứt chân tay gân cốt của bà ấy

Tần Lý : Bọn ác nhân vì mục đích bất chấp thủ đoạn này sao không mau chết sớm đi, sống làm chi cho trật đất.

Số Trân : Kẻ này ra tay với phụng phi nương nương là có mục đích gì chứ, phụng phi nương nương đã đắc tội gì với chúng mà chúng hành hạ nương nương như vậy?

Tần Lý : Còn phải nói nữa sao? Tôi thấy bọn xấu thấy Phụng phi nương nương là cục đá cản chân chúng tiến hành âm mưu lên chúng diệt cho bằng được, Hic.. chúng còn ác tới nỗi mượn tay hoàng thượng để tiêu diệt phụng phi trước rồi tới những người khác

Kim Chi : ta đang nghĩ không biết kẻ ngu ngốc nào lại phế đi tứ chi của tỷ tỷ. Nếu ả thông minh một chút ra tay dứt khoát hơn thì chúng ta có đi cứu cũng vô ích.

Đàn Phong : Nói vặy là chúng ta phải cảm ơn kẻ đó rồi

Tất cả mọi người cười phá ra :" Hahahaha hahahaha"

Kim Chi :Hoàng hậu nương nương người nghĩ thần nói có đúng không. Kẻ đó đúng là ngu không chịu được

Mã Tú Anh giận giữ đập tay xuống bàn. Bộp. Rồi đứng lên, nhìn thẳng vào mọi người và Kim Chi với ánh mắt hình viên đạn

Chu Nguyên Chương : Bà chân hôi, bà giận gì mà ghê quá vậy?. Yên Ninh bị bệnh, cô ấy sẽ sợ đó

Mã Tú Anh tay xoa hai má và đánh trống lảng :" Tôi... tôi thấy tức không chịu nổi kẻ đó. Kẻ nào lại cùng ả thất công chúa ra tay với Yên Ninh như vậy. Đúng là to gan....Nếu để tôi biết, tôi là người đầu tiên không tha cho chúng. chẳng lẽ ông không thấy giận sao?

Chu Nguyên Chương :" Còn phải nó'i, đương nhiên tôi rất giận. Mấy ngày qua Yên Ninh nằm bất động trên giường, chịu đựng đau đớn hành hạ. Tôi nhìn thấy rất đau lòng

Mã Tú Anh ngồi xuống :" Yên Ninh, thật xin lỗi, hại muội kinh sợ rồi.

Hòa Yên Ninh :" Dạ không sao, có lẽ do sức khỏe muội yếu quá thôi

Mã Tú Anh : Hiện giờ triều đình ông cứ giao cho Đệ nhi giải quyết. còn ông, hãy ở bên cạnh muội ấy nhiều hơn. Muội ấy là người tốt, ắt được trời phù hộ

Chu Nguyên Chương vẫn ôm Hòa Yên Ninh " Đó là đương nhiên rồi. À, tới giờ Yên Ninh ăn trưa rồi"

Mã Tú Anh : Ừ. Yên Ninh, muội cố gắng ăn xong rồi uống thuốc cho khỏe, ta về tẩm cung hạ lệnh điều tra thất công chúa

Hòa Yên Ninh : Dạ, đa tạ hoàng hậu nương nương

Mã Tú Anh rời khỏi. Mọi người nói " Cung tống hoàng hậu nương nương"

Chu Nguyên Chương :" Yên Ninh, từ nay trẫm sẽ ở bên cạnh nàng, không rời xa nàng nữa

Hòa Yên Ninh :" Hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương :" À nhằm, phải là nấm lùn mới đúng

Hòa Yên Ninh nhăn nhó : " Ôi không, ngài hứa sẽ không gọi thiếp như vậy mà"

Mọi người đều cười

Như Song : Cũng may lần này nhờ có Hoàng thượng. Nếu không, ngay cả chúng ta cũng khó cứu nổi nương nương

Kim Chi : Thấy tỷ tỷ hạnh phúc như vậy. Người làm muội muội ta thấy rất vui

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.