Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trẫm cầu xin ngươi

Tiểu thuyết gốc · 5764 chữ

Đến giờ tý. Phủ thái phó,

Tiêu Dương bắt đầu làm phép : "thời cơ đã tới, âm khí thịnh, dương khí suy, lấy âm làm chủ khống yêu tà, chân long chuyển hóa thành ma long, khống hồn thuật đi"

một luồng tà khí màu đen bay thẳng tới phòng Chu Nguyên Chương, ông ta với đôi mắt vô hồn , dùng kiếm xông thẳng vào phóng Hòa Yên Ninh

Hòa Yên Ninh : "Hoàng Thượng....."

Kim Chi nghe tiếng bên ngoài vội chạy vào ngăn cản : "tỷ tỷ, hoàng thượng làm sao vậy?"

Hòa Yên Ninh : "ta thấy hoàng thượng bị ai đó khống chế, pháp thuật này ngày trước Đệ Nhi Đã Trúng phải"

Kim Chi giữ kiếm của Chu Nguyên Chương, ông ta đẩy Kim Chi ra ngoài rồi dùng kiếm đâm thẳng vào Ngực Hòa Yên Ninh

Từ bên ngoài có một luồn khí màu trắng bay vào phá tan pháp Thao Hồn Thuật, khiến Chung Nguyên Chương trở lại bình thường, ông ngất đi, Kim Chi sai người diều ông ta về phòng chăm sóc cẩn thận

còn cô hỏi thăm: "tỷ tỷ" Hòa Yên Ninh cũng ngất đi .

Tại Ứng thiên phủ thái phó

Luồn khí màu đen bay thẳng vào pháp đàn của Tiêu Dương, pháp đàn nổ tung, ông bị pháp thuật phản phệ trọng thượng nặng.

Hồ Khải đỡ lấy Tiêu Dương :" bãn lãnh của ông củng chỉ có vậy thôi à, vậy mà cũng dạy khôn ta, xem ông bị pháp thuật phản phệ còn nặng hơn ta, ông koi lại mình đi"

Tiêu Dương : "ông đừng ở đó mà cười tôi, tuy tôi không thể hoàn toàn khống chế hắn nhưng tôi cảm nhận được, hắn chắc chắn ở Hòa Gia Trang"

Hồ Khải thi triển phép thiên lý kính : "thiên địa tuệ nhãn nhìn tứ phương, Chu Nguyên Chương ngự nơi nào, đi" .... một tấm kính hiện ra trên không, hiện rõ cảnh cả Hòa Yên Ninh và Chu Nguyên Chương bị ngất ông nói với Tiêu Dương : "phục chưa? Đồ khoác lát"

Tiêu Dương : "được được, là ông lợi hại, ông biết phải làm gì rồi chứ"

Hồ khải : "ta sẽ lệnh Trình phó tướng chuẩn bị quân lực, tới San bằng Hòa gia Trang"

................

Tử Vũ trong phòng chăm sóc cho Chu Nguyên Chương, Chu Nguyên Chương tỉnh lại: "ui da, sao trẫm thấy choáng váng, ê ẩm cả người"

Tử Vũ : "Hoàng Thượng, ngài đã tỉnh rồi"

Chu Nguyên Chương : "ngươi nói vậy là sao?"

Tử Vũ : "tôi vừa trở về, thì nghe nói tối hôm qua ngài bị tà thuật khống chế, làm náo loạn Hòa Gia Trang, Hòa Quý Phí nói ngài bị trúng thao hồn thuật"

Chu Nguyên Chương : "Rồi chuyện xảy ra sau đó?"

Tử Vũ : "ngài đã dùng kiếm đâm Hòa Quý Phi"

Chu Nguyên Chương : "CÁI GÌ?trẫm..... là kẻ nào dám dùng tà thuật khống chế trẫm, làm Yên Ninh Bị Thương?"

ông nhìn thanh kiếm vẫn còn vết máu, trong lòng đầy lo lắng đứng lên,

Tử Vũ : "Hoàng thượng cẩn thận long thể, ngài muốn đi đâu"

Chu Nguyên Chương : "trẫm đi thăm Yên Ninh"

Tử Vũ : "không được, thương thế của người vẫn chưa hồi phục hẳn, cộng thêm người bị tà thuật khống chế "

Chu Nguyên Chương : "Trẫm Không sao"

Tử Vũ : "thôi được, tôi đưa ngài đi thăm nương nương"

.............

Kim Chi : "Tham kiến hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương : "Miễn lễ, Muội mau đứng lên"

Kim Chi đứng dậy nói : "hoàng thượng, nhanh vậy người đã tỉnh rồi à?"

Chu Nguyên Chương : "ta không sao, còn muội có sao không? Yên Ninh thế nào rồi?"

Kim Chi : "Muội không sao, nhưng tỷ tỷ, tỷ ấy mới bị thương bây giờ lại...."

Chu Nguyên Chương : "Muội chăm sóc Yên Ninh cả đêm rồi, nghỉ ngơi đi. Yên Ninh để trẫm chăm sóc cho"

Kim Chi : "Nhưng mà .... người là Hoàng thượng cao quý...."

Chu Nguyên Chương : "ta ở Hòa Gia Trang, ta gạt bỏ thân phận hoàng thượng, Yên Ninh là phu nhân của ta, nàng ấy vì ta mà bị thương ta phải chăm sóc cho nàng ấy"

Tử Vũ xuất thủ định đánh ngất Chu Nguyên Chương nhưng bị Kim Chi Ngăn Cản: "Tử vũ, huynh định làm gì?"

Tử Vũ nắm chặt nấm đấm ko nói ra một lời mắt nhìn sang hướng khác,

Chu Nguyên Chương : "Không sao đâu Kim Chi, con người của Tử Vũ ta hiểu, Tử Vũ huynh đệ định đánh ngất ta để ta ngoan ngoãn nghỉ ngơi"

Kim Chi : "nhưng đây là tội khi quân phạm thượng"

Chu Nguyên Chương : "Tử Vũ Sẵn sàng phạm thượng vì sự an toàn của ta, câu ấy vốn là người giang hồ, nếu như cậu ấy có giết chết ta và bỏ chạy khó có người bắt được Tử Vũ, nhưng Tử Vũ vẫn đang bảo vệ sự an toàn cho ta"

Kim chi : "huynh ấy thật sự không sợ chết"

Tử Vũ : "cô có nghe nói người giang hồ sợ chết bao giờ chưa?phạm thượng thì sao? cùng lắm ta trở về ngày tháng phiêu bạc giang hồ"

Chu Nguyên Chương cười : "Tử Vũ huynh đệ, đạ tạ hảo ý của ngươi,xem như Chu Nguyên Chương cầu xin huynh đệ ngươi để ta ở đây chăm sóc nương tử của mình"

Tử Vũ bỏ ra ngoài :"hoàng thượng đã nói như vậy, ta còn có thể làm gì, người bảo trọng long thể, tai hạ ra ngoài canh chừng"

Chu Nguyên Chương : "Đạ Ta, Tử Vũ huynh đệ"

Kim Chi : "vậy muội cũng đi đây, tỷ tỷ làm phiền ngài chăm sóc, đây là Kim sán dược tỷ tỷ hay dùng để trị thương"

Chu Nguyên Chương : "Muội cứ để đó, nhớ đừng để tin tức Yên Ninh bị thượng lộ ra ngoài"

Kim Chi: "muội biết rồi, muôi đi đây"

Kim Chi rời khỏi phòng Chu Nguyên chương cầm tay Hòa Yên Ninh : "sao nàng ngốc như vậy, sao nàng không dùng phép định thân khống chế Trẫm lại......"

--------------

Hôm sau, Kim Chi gõ cửa, Chu Nguyên Chương : "Vào đi"

Kim Chi : "tham kiến hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương: "miễn lễ, có việc gì không?"

Kim Chi : "hoàng thượng chăm sóc tỷ tỷ cũng đã mệt rồi, để muội thay cho"

Chu Nguyên Chương : "ta không sao muội cứ để ta"

Kim Chi : "à hôm qua, Tử Vũ đại ca có dẫn theo hai vị công tử trở về theo, họ nhận được thư của Hoàng Thượng nên tới"

Chu Nguyên Chương: "vậy à, phiền muội thay ta một lát ta ra gặp họ"

Kim Chi : "Được, Hoàng thương giải quyết công vụ đi, tỷ tỷ để muội lo cho"

Chu Nguyên Chương ra gặp, thì Tử Vũ đã dẫn họ tới :"Hàn Thiên Diệp, Mộc Cao phong thạm kiến Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"

Chu Nguyên chuong : "bình thân, hai người là"

Hàn Thiên Diệp : "Bẩm hoàng Thượng, Phụ thân tôi là tiểu Minh Vương Hàn Lâm Nghi, nay nhân được lời mời của Hoàng Thượng nên Mang lục cầu khống thạch tới đây "

Mộc Cao Phong : "bẩm hoàng thượng, phụ thân tại là Kiêm Quốc Công Mộc Anh,nay nhận được thư của Hoàng thượng nên mạng ngân bào chiến giáp tới"

Chu Nguyên Chương : "Chỉ có hai ngươi thôi sao?"

Mộc Cao Phong : "bẩm hoàng thượng, binh lực của Kiềm Quốc Công đã chuẩn bị xong chỉ chờ hiệu lệnh của hoàng thượng"

Hàn Thiên Diệp : "Bẩm Hoàng Thượng, giáo đồ bạch liên giáo sẵn sàng đợi lệnh

Chu Nguyên Chương : tốt. tạm thời hai ngươi hãy ở lại đây và cho người đóng giả thôn dân sẵn sàng đợi lệnh"

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : "tuân lệnh hoàng thượng"

.............

sau khi sắp xếp mọi thứ ,Chu Nguyên Chương tiếp tục Chăm sóc cho Hòa Yên Ninh đến ngày thứ ba

Chu Nguyên Chương lấy khăn lau mặt cho Hòa Yên Ninh : "Yên Ninh. Trẫm biết, từ lúc trẫm được nàng cứu đưa về Hòa ra Trang thì nàng luôn tránh mặt trẫm, tuy trẫm không biết nguyên do vì sao nhưng trẫm vẫn coi trọng nàng và không làm khó nàng, Trẫm tin có lẽ nàng có nỗi khổ nào đó không thể nói. Không sao, Yên Ninh à chính trẫm rất muốn bù đắp cho nàng, khôi phục thân phận phụ quý phi của nàng vì nàng rất quan trọng trong lòng trẫm, nàng mau tỉnh lại đi trẫm đã hiểu ra tất cả rồi, nàng hày ở bên cạnh trẫm đừng rời xa trẫm"

Hòa Yên Ninh cửa động ngón tay, khẽ mở hại mắt nhìn Chu Nguyên Chương nói : "Hoàng Thượng...

Chu Nguyên Chương : "Yên Ninh nàng đã tỉnh rồi để ta đỡ nàng ngồi lên...Yên Ninh là chính trẫm đã đả thương nàng sao?'

Hòa Yên Ninh: "Hoàng Thượng do người bị khống chế thôi, thiếp không trách ngài, thiếp bất tỉnh bao lâu rồi"

Chu Nguyên Chương : "nàng bất tỉnh hai ngày rồi. Là trẫm bên cạnh nàng"

Hòa Yên Ninh : "Yên Ninh đa tạ hoàng thương, ngài chăm sóc thiếp mấy ngày đã mệt rồi, hãy nghỉ ngơi đi"

Chu Nguyên Chương : "trẫm muốn ở đây với nàng"

Hòa Yên Ninh đã hiểu ra,bà hơi run sợm giọng nhỏ ấp úng:"... ngài... ngài"

Chu Nguyên Chương : "Đây là Phòng của ta sao nàng lại đuổi ta đi? Mấy ngày trước ta đến đấy.nàng luôn tìm cách tránh mặt ta, không muốn tiếp xúc trò chuyện với ta là vì sao? Nàng vẫn còn Hận trẫm à?"

Hòa Yên Ninh : "Thiếp.... Không phải"

Hòa Yên Ninh vết thương bôc phát, bà úp tay lên ngực ho mấy cái, Chu Nguyên Chương đỡ Hòa Yên Ninh, lấy khăn lau mồ hôi cho bà "sao ta lại ra tay nặng như thế chứ. Được rồi, ta không hỏi nữa, nàng đừng sợ. nàng nghỉ ngơi đi, mau chóng khỏe lại, ta nghĩ Đệ Nhi nó cũng sắp về tới rồi. Nàng phải sớm khỏe lại để còn gặp nó và con dâu nữa. Đúng không. Còn Chuyện của Hòa Gia Trang, trẫm sẽ giải quyết cho

Hòa Yên Ninh :: "dạ, vậy thiếp chợp mắt một lát"

Chu Nguyên Chương đỡ Hòa Yên Ninh nằm xuống, vỗ nhẹ vai Hòa Yên Ninh : "ừ, nàng nghỉ ngơi đi, ....trẫm ra ngoài nha"

Chu Nguyên Chương ra Ngoài Đại sảnh :

Kim Chi rót trà "Mời Hoàng Thượng dùng trà...Hoàng Thượng Tỷ Tỷ thế nào rồ?i

Chu Nguyên Chương "Muội yên tâm, Yên Ninh vừa tỉnh lại"

Kim Chi vui mừng : "vậy muội vào thăm tỷ tỷ"

Chu Nguyên Chương : "Đừng! Nàng ấy vừa chợp mắt, muội đừng vào lúc này, ta có việc cần bàn với muội, phiền muội gọi cả Cao Phong và Thiên Diệp vào đây"

Kim Chi gọi Cao Phong và Thiên Diệp : "Tham kiến hoàng thượng, Hoàng Thượng gọi chúng thần có việc gì căn dặn?"

Kim Chi : "Phải đó Hoàng Thượng người có chuyên gì muốn nói"

Chu Nguyên Chương : "Kim Chi muội thấy dạo này trị an khu vựa Hòa Gia Thôn thế nào?"

Kim Chi : "từ lúc có Cao Phong và Thiên Diệp, hại vị công tử tới đây trợ giúp thì tình hình đã ổn hơn rất nhiều, quân đội của hai bên hỗ trợ bá tánh nên vùng này đang có hướng phát triển tốt hơn"

Chu Nguyên Chương : "vậy thì tốt, hiện Trẫm muốn bàn với các khanh, các khanh cũng biết hiện tại có kẻ đang nhắm vào Trẫm, trẫm tin là chúng đã biết trẫm ở Hòa Gia Trang nên có thể chúng sẽ tấn công Hòa Gia Trang như đã làm với Hoàng Giác Tự"

Kim Chi : "ý của người là Chúng sẽ san bằng Hòa Gia Trang?"

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : "Hoàng thượng muốn chúng thần chuẩn bị phương án đối phó nếu chúng tấn công?"

Chu Nguyên Chương nhìn hai người, thầm khen: "không hổ danh là hậu nhân của Lâm Nghi và Mộc Anh, mau chóng hiểu ý trẫm" ông nói : "đúng vậy, nhưng không được để lão bá tánh hoang mang"

Hàn Thiên Diệp : "lúc này thần có thấy vài tên khả nghi,hoàng thượng xin cho chỉ thị"

Chu Nguyên Chương : "hẳn chúng là tai mắt của Hồ Khải, tạm thời cứ mặc chúng đừng bức dây động rừng, đừng để chúng biết các ngươi "

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : "Tuân lệnh, chúng thần sẽ tiến hành ngay,chúng thần cáo lui"

sau khi Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp ra ngoài Kim Chi hỏi :"Hoàng Thượng, chúng biết tà thuật liệu ngài có cản được không?"

Chu Nguyên Chương : "hiện tại ưu tiên bảo vệ sự an toàn của lão bá tánh, không để họ bị họa lây nếu kẻ địch dùng tới quân lực, còn về tà thuật thì đành phải làm phiền muội Kim Chi, Yên Ninh đang bị thương đừng để cô ấy lao lực"

Kim Chi : "Muội hiểu rồi hoàng thượng"

Chu Nguyên Chương : "phải Chi Quân Bảo không hận trẫm, lúc này có Đệ ấy thì đỡ rồi"

...................

Chu Nguyên Chương Và Kim Chi vào phòng Hòa Yên Ninh, Hòa yên Ninh đang cố gắng rời giường để với chén nước trên bàn để uống. Cả ba chén nước rơi xuống đất vỡ tan. Hòa Yên Ninh sắt mặt tái nhợt ngã xuống đất

Kim Chi mở cửa phòng, bước tới đỡ lấy bà rồi đưa chén nước cho bà : "tỷ tỷ, tỷ tỉnh lại rồi à muội lo cho tỷ lắm".

Hòa Yên Ninh : "Tỷ..."

Kim Chi : "để muội dọn chỗ này cho"

Chu Nguyên Chương : "Yên Ninh nàng vẫn còn yếu sao không nằm trên giường nghỉ ngơi đi mà lại ngồi dậy lấy nước rồi đọc sách. Người đâu hết rồi"

Người hầu : "dạ, hoàng thượng có gì căn dặn"

Chu Nguyên Chương : "các ngươi canh chừng kiểu gì mà để Nương nương bị té hả?"

Người hầu : "tiểu nhân vô dụng xin hoàng thượng trách phạt"

Hòa Yên Ninh : "Hoàng thượng... đừng trách họ"

Chu Nguyên Chương : "nể mặt nương nương tha cho các ngươi, ra ngoài hết đi"

người hầu : "Dạ"

Kim Chi đứng đó lầm bầm : "ta thì dọn dẹp họ thì chàng chàng thiếp thiếp, trông thấy mà ghét"

Chu Nguyên Chương nghe được cười : "Kim Chi, muội đang ganh tỵ à? để sau khi giải quyết tên hồ khải ta tìm lang quân cho muội nha"

Kim Chi : "đạ tạ hoàng thượng nhưng muội không muốn đâu à"

Chu Nguyên Chương : "Thế muội muốn vào hậu cung của trẫm hả"

Kim Chi : "xía, còn lâu, hoàng thượng nằm mơ đi"

Hòa Yên Ninh muốn nhắc nhở Kim Chi nhưng cô lại buồn cười trước tình huống này "Kim Chi đừng vô lễ"

Chu Nguyên Chương : "không sao đâu Yên Ninh"

thấy Hòa Yên Ninh cau mày, Chu Nguyên Chương hỏi :"nàng sao vậy?

Hòa Yên Ninh : "hoàng thượng thiếp thấy buồn trong lòng bất an"

Chu Nguyên Chương : "nàng thấy buồn chuyện gì? Có gì khiến nàng thấy bất an sao?"

Kim Chi : "tỷ tỷ, lúc trước Đệ Nhi cũng bị Thao hồn thuật làm tỷ bị thương ,lần này lại là hoàng thượng"

Hòa Yên Ninh : "Kim Chi"

Chu Nguyên Chương : khi nào về cung trẫm sẽ lên đại điện khôi phục thân phận phụng quý phi cho nàng, tịnh an cung, Hòa Gia Trang, hay thậm chí là trong tẩm cung của trẫm. Nàng thích ở đâu thì ở chỉ cần cho ta biết nàng ở nơi đó là được

Hòa Yên Ninh định quỳ xuống, Chu Nguyên Chương cản lại : "nàng đang yếu không đa lễ, trẫm đặc cách cho nàng sau này gặp trẫm không cần hành lễ"

Hòa Yên Ninh : "hoàng ân quá lớn, Thấn thiếp không dám, thần thiếp lo sợ"

Kim Chi : "tỷ tỷ muội ra ngoài đây"

Hòa Yên Ninh : "Kim Chi, Kim Chi"

Kim Chi quay lại, Chu Nguyên Chương : "không sao đâu. muội ra ngoài đi"

Kim Chi : "dạ, muội đi đây"

Kim Chi ra ngoài, Chu Nguyên Chương định ôm Hòa Yên Ninh nhưng dường như bà né ra, nhưng bà né gì nổi bị Chu Nguyên Chương ôm lấy

Hòa Yên Ninh :" "hoàng thượng, thiếp không dám nghĩ tới mình được người quan tâm như vậy. Nếu có thể... thiếp muốn Đệ nhi và Kim Chi ở bênh cạnh thiếp là đủ rồi, thiếp không mong gì hơn"

Chu Nguyên Chương: "thế còn trẫm, nàng không muốn có trẫm ở bên cạnh nàng à?"

Hòa Yên Ninh :"thần thiếp không có ý đó"

Chu Nguyên Chương vỗ nhẹ vai Hòa Yên Ninh: " nàng vì bá tánh mà hy sinh, vì Đệ Nhi mà hy sinh vì trẫm mà bị thương,trẫm không phải yêu mà, nàng nghĩ trẫm có thể vô tình sao, nếu trẫm đúng là cái loại đó thì đúng là không bằng cả cầm thú "

Hòa Yên Ninh : "hoàng Thượng..".

Chu Nguyên Chương : "trẫm biết đã để nàng chịu khổ rồi, nàng yên tâm trẫm sẽ ở bên cạnh nàng, yêu thương nàng thật nhiều. nào để trẫm liệu thượng cho nàng" thế là ông vận công truyền chân khí vào cơ thể Hòa Yên Ninh để liệu thượng cho bà

Chu Nguyên Chương : "Nàng thấy đỡ hơn chút nào chưa?"

Hòa Yên Ninh : Dạ thiếp thấy dường như nội thương đỡ hơn nhiều rồi"

Chu Nguyên Chương : "Vậy là được rồi nè"

Chu Nguyên Chương khoác cánh tay qua vai Hòa Yên Ninh. Hòa Yên Ninh nhẹ tựa vào vai Chu Nguyên Chương

Chu Nguyên Chương : "Vừa rồi nàng tỉnh lâu chưa"

Hòa Yên Ninh : "Dạ thiếp nghủ một lát rồi tỉnh, thiếp muốn uống nước lên tự lấy."

Chu Nguyên Chương hôn lên môi Yên Ninh,; vỗ nhẹ vai bà : thương nàng nhiều. Ái thê, vây từ nay nàng để trẫm gần gũi với nàng, nói chuyện với nàng nha"

Hòa Yên Ninh :" Dạ thiếp đông ý"

Chu Nguyên Chương cười :" Haha, trẫm vui lắm.". Ông lại hôn nhẹ lên môi Yên Ninh :" "Ngoan. Trẫm dỗ nàng ngủ nha"

Hòa Yên Ninh nghĩ : "Đã hơn 23 năm rồi, ta không có được cảm giác này. Ta lên Trân trọng khoảnh khăc hiện tại. Cho dù ngày mai có ra sao, tương lai có xảy ra truyện gì. Có lẽ ta sẽ không hối tiếc'"

..............

Phủ Thái Phó

Hồ khải đang ngồi đàm đạo với Tiêu Dương,thì thuộc hạ chạy vào: "bẩm đại nhân, có tin báo"

Hồ Khải : "có chuyện gì?

Tên thuộc hạ :"thám tử hồi báo. Hiện nay, Hòa Gia Trang đột nhiên có nhiều người đến định cư"

Hồ Khải : "người dân di cư đổi chỗ ở có gì mà lạ?"

Tên Thuộc hạ : " điều lạ là quan phủ địa phương không nắm được lai lịch của chúng"

Hồ Khải suy nghĩ: "koi bộ là Hòa Yên Ninh bị thượng, nên chúng tăng cường phòng bị"

Tiêu Dương cắt ngang : "đại nhân ta có câu hỏi?"

Hồ Khải : "ông muốn hỏi gì?"

Tiêu Dương bị cay vì vụ hôm trước nên muốn trả thù,ông cười : "ông đã có Thiên Lý Kính, tại sao phải sai người giám sát"

Hồ Khải nhìn Tiêu Dương với ánh mắt nhìn một tên đần, ông cười :"chẵng lẽ ông quên mỗi phép thuật đều cần nguyên khí linh lực duy trì, Thiên Lý Kinh tuy lợi hại nhưng duy trì lâu rất tổn hao nguyên khí, lại không thể quan sát một cách toàn diện,ta không nghĩ là Tiêu Đạo Trưởng pháp thuật cao siêu lại đi hỏi ta câu này luôn đó,"

Tiêu Dương : "Ta dĩ nhiên biết điều này, nhưng không biết là Hồ Đại nhân lại kém đến mức không thể duy trì"

Hồ Khải : "quả thật ta yếu,nhưng cũng còn đỡ hơn một tên cả thi triễn phép thuật cũng bị trọng thương"

Tiêu Dương trả thù không thành còn bị cười ngược lại cay cú im luôn

Hồ Khải cười: "Tiêu Đạo Trưởng còn gì muốn hỏi nữa không?"

Tiêu Dương : "không còn, ta còn có việc, ta đi lo việc của mình đây" ông bỏ đi một mạch

Hồ Khải : "hahaha, đạo trưởng đi thong thả"

Hồ Khải nghĩ: "đây là thời cơ tốt cho ta hành động, ta sẽ tạo ra bằng chứng giả buộc Chu Nguyên Chương phải sử Hòa Yên Ninh với tội danh mưu phản và bắt người uy hiếp ta, cùng với xây dựng quân lực âm mưu tạo phản .. trừ được bà ta trước, Chu Nguyên Chương sẽ chết trong tay ta, Thiếc Nương Tử, ta sẽ thay thế quốc Vương Nam Vu Lý sử tội tên phản đồ như bà"

Hồ Khải truyền lệnh : "người đâu, truyền lệnh xuống dưới , Hòa Yên Ninh bắt giữ Hoàng Thượng, Âm Mưu Tạo phản triệu tập binh lực đi cứu Hoàng Thượng

................

Hắn đeo mặt na và cho một tên thủ hạ cải trang thành mình ở lại phủ nha, ngồi bên trong dẫn quân tiến đánh Hòa Gia Trang

hắn tiến tới Hòa Gia Trang : "Trình Trung, Lý Thanh, Lý Bằng nghe lệnh"

Trình Trung, Lý Thanh, Lý Bằng: "có mạc tướng"

Hồ Khải : "Ba ngươi dẫn mỗi người một đội, bao vậy hòa gia trang cho ta"

các tráng sĩ Hòa Gia trang : "các ngươi là ai? Tại sao lại bao vây Hòa Gia Trang"

Hồ Khải : "ta tới đây để bắt tội phạm,và cứu người ,có công vụ trên người, Hòa Gia Trang các ngươi khôn hồn đừng ngăn cản"

Tráng sĩ Hòa Gia Trang : "đứng lại, tội phạm người muốn tìm là ai? Và muốn cứu ai?"

Hồ Khải : "Hòa Yên Ninh"

các tráng sĩ Hòa Gia Trang :"vớ vẩn, bảo chủ của bọn ta phạm tội gì? "

Hồ Khải : "nghe chõ rõ đây bổn quan đã có chứng cứ, buộc tội Hòa Yên Ninh âm thầm huấn luyện quân đội, bắc cóc hoàng thượng " - "các ngươi biết khôn thì trao trả Hoàng Thượng cho bọn ta nếu không ta sẽ san bằng Hòa Gia Trang"

Tráng sĩ hoàng gia trang nói nhỏ với một người lính :"huynh đệ phiền ngươi vào báo cho hoàng thượng, bọn ta ở đây câu giờ"

tên lính: "được huynh đệ ngươi cẩn thận"

Tráng sĩ Hòa Gia trang phát tín hiệu khẩn cấp, khi tất cả các chiến sĩ Hòa Gia Trang tập hợp, hắn nói : "Bảo Chủ Bọn ta không hề phạm tội, bọn ta cũng chẳng biết hoàng thượng ở đâu, ta thấy các ngươi là muốn gây chuyện"

..............

sáng hôm sau, Chu Nguyên Chương, Hòa yên Ninh, Kim Chi ở đại sảnh

Hòa Yên Ninh: "Hoàng thượng bị trúng Thao Hồn Thuật, có lẽ chúng đã biết ngài ở đây rồi, chúng ta phải làm sao đây?"

Kim Chi : "Tỷ Tỷ yên tâm, hoàng thượng đã có phương án đối phó rồi, vấn đề là kẻ thù biết tà thuật"

Chu Nguyên Chương : "Yên Ninh để ta giới thiệu một chút"

Chu Nguyên Chương giới thiệu với Hòa Yên Ninh về Mộc Cao Phong, và Hàn Thiên Diệp :"Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp tham kiến Phụng Phi Nương Nương"

Hòa Yên Ninh : "Nhị vị mời đứng lên'

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : "tạ nương nương"

Hòa Yên Ninh :"ta thay mặt cho bá tánh, cảm ta hại vị đã góp sức cho bá tánh hòa gia thôn"

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp : "nương nương quá lời, đây việc chúng thần nên làm"

Hòa Yên Ninh : "về quân lực thì tạm thời không nói, nhưng kẻ địch biết phép thuật"

Hàn Thiên Diệp : "xin Nương nương yên tâm, về phép thuật thần cũng biết"

Hòa Yên Ninh : "nhưng ta cảm thấy câu không đủ pháp lực để đấu với chúng"

Hàn Thiên Diệp : "nương nương có điều không biết, cái thần giỏi ko phải phép thuật mà là tiêu diệt kẻ làm phép"

Hòa Yên Ninh : "ý của ngươi là?"

Hàn Thiên Diệp : "ý của thần chính là thần chỉ dùng phép thuật để giữ mạng, ko phải phá phép của chúng mà là để phép của chúng không có tác dụng lên thần,,,, và thần giết cái tên đang làm phép như vậy, phép thuật sẽ tự tan biến"

Hòa Yên Ninh : "cậu có thể biết kẻ làm phép đang ở đâu à"

Hàn Thiên Diệp : "thần có thể giết hắn mà không cần biết hắn đang ở đâu, muốn sống trừ khí hắn phá được đòn tấn công của thần"

Hòa Yên Ninh : "vậy câu làm sao biết được là đánh trúng người"

Hàn Thiên Diệp : "khởi bẩm nương nương,đây là khả năng khác của Lục cầu khống thạch, lục cầu này công năng thứ nhất là khống thạch, có thể tạo thạch nhân ra tấn công quân địch, hoặc tạo ra tường chắn để phòng thủ, công năng đặc biết là đưa dùng sức mạnh của người sử dụng truyền vào nó, thì nó sẽ phóng ra một nguồn sức mạnh đi theo sự dao động của phép thuật và tấn công kẻ làm phép"

Hòa Yên Ninh : "ý cậu là nếu người sử dụng sức mạnh càng lớn thì thì uy lực càng cao, không phân chính tà"

Hàn Thiên Diệp : "không sai, chính là ý này"

Hòa Yên Ninh: "có thể kết hợp sức mạnh của tất cả mọi người không?"

Hàn Thiên Diệp : "Điều này là không thể? Chỉ có thể dùng sức của kẻ đang sỡ hữu nó mà thôi"

Kim Chi : "Tiếc thật, nếu có thể kết hợp thì mong là hắn làm phép lần nữa"

Hàn Thiên Diệp : "Kim Chi cô cô chớ hiểu lầm, nó chỉ có thể phát huy tác dụng khí phép thuật đó tấn công vào nơi mà nó đang có măt, nếu vạn bối đang ở bạch liên giáo thì nó cũng sẽ không bảo vệ hoàng thượng đâu"

Kim Chi : "ngươi mới gọi ta là gì?"

Hàn Thiên Diệp ngơ ngác trả lời : "Kim Chi Cô Cô"

Kim Chi rút dây roi ra tạo dáng muốn đánh người : "dám gọi ta là cô cô, ta có già như vậy sao?"

Hàn Thiên Diệp đổ mồ hôi, liếc sang xung quanh cầu cứu, Mộc Cao Phong liếc đi chỗ khác kiểu ta không biết gì đâu, Chu Nguyên Chương cũng quay đi chỗ khác kiểu ta không cứu nổi ngươi đâu,Chu Nguyên Chương Nhìn sang Tử Vũ định ra hiệu kêu hắn giúp thì Tử Vũ đã đi ra ngoài từ lúc nào ko ai biết, ông cười thầm :"tên Tử Vũ này chuồn nhanh thật"

Hòa Yên Ninh đành phải lên tiếng : " Kim Chi Chớ làm loạn"

Kim Chi trừng mắt với Hàn Thiên Diệp : "tạm tha cho ngươi, còn dám kêu ta là cô cô thì ta cho ngươi ăn đòn đó"

Hàn Thiên Diệp : "biết.... biết rồi Kim Chi Cô.... Cô Nương"

.............

Một tên lính từ bên ngoài hốt hoảng chạy vào : "Bẩm hoàng thượng, nương nương,... có chuyện không hay rồi"

Chu Nguyên Chương : " có chuyên gì mà bên ngoài bấn loạn vậy?

Tên Lính : "bẩm hoàng thượng, có một đội quân kéo tới đây, kẻ cầm đâu đẹo mặt nạ,chúng nói Hòa Nương Nương gây quân đội, bắt giấu hoàng thượng, bảo mau giao ra Hoàng thượng nếu không sẽ sang bằng Hòa Gia Trang"

Kim Chi : "CÁI GÌ, chúng có bị điên không vậy, bọn ta tạo phản hồi nào?"

Hòa Yên Ninh : "có khi nào là hiểu lầm không? Kim Chi bảo Vệ Hoàng Thượng, để ta ra nói chuyên với chúng"

Chu Nguyên Chương: "nàng cứ ở đây nghỉ ngơi, để trẫm ra xem, nói cứu trẫm thì trẫm ra xem chúng dám tấn công không?"

Tử Vũ : "Hoàng Thượng, Nương Nương .cứ để tôi giải quyết hắn"

Chu Nguyên Chương : "không được, Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp hại khanh bảo vệ nương nương cho trẫm. Tạm thời đừng lộ diện, khi nào trẫm ra hiệu hẳn ra tay cho đối phương đòn bất ngờ, Tử Vũ che mặt lại đi cùng trẫm nếu chúng giở trò thì phải nhờ tốc độ của cậu, Kim Chi lập tức nhanh chóng di dời người dân tới nơi an toàn phòng khi chúng làm liều "

Mộc Cao Phong, Hàn Thiên Diệp, Tử Vũ,Kim Chi : "rõ"

Chu Nguyên Chương bước ra : "là tên nào to gan đòi San bằng Hòa Gia Trang cứu Trẫm vậy?

Hồ Khải tử rủa mình : "tính kế chi li tưởng như không kẻ hở lại tính xót tới việc Chu Nguyên Chương đích thân ra mặt, làm ta không thể tiến công"

Hắn gỡ mặt nạ ra quỳ xuống hành lễ: "thần Thái Phó Tam Phẩm Hồ Khải Tham kiến Hoàng Thượng, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"

Chu Nguyên Chương : "Không cần. Lễ nghi của kẻ như ngươi, trẫm không muốn nhận. Hồ Khải, hay lắm trẫm đang muốn tìm ngươi đây"

Hồ Khải : "không biết Hoàng Thượng tìm nhi thần có việc gì?

Chu Nguyên Chương : "là ngươi phái Chương Thống Lĩnh tới ám Sát ta Đúng không?, lệnh bài của ngươi ta lấy trên người của hắn"

Hồ Khải : "Oan Cho thần quá, thân hoàn toàn không biết chuyện này, tất cả là do Chương Thống Lĩnh âm mưu, hắn cố tình giá họa cho thần"

Chu Nguyên Chương :"ngươi bị oan, vậy Chương Thống Lĩnh đã bị trẫm giết, trẫm đã cố tình không cho kẻ nào biết trẫm đang ở đây kể cả Cao Bân, tại sao ngươi lại biết đường mà kéo quân tới đây?"

Hồ Khải đổ mồ hồi : "Hoàng Thượng Minh giám,việc Chương thống lĩnh ám sát người thần hoàn toàn không biết gì cả. có kẻ báo với thần, nên thần đem binh lực tới đây để đón hoàng thượng, thần điều tra ra được, Hòa nương nương đã giấu hoàng thượng không khai báo với triều đình để uy hiếp hoàng thượng "

Chu Nguyên Chương cười : "ồ! vậy ngươi có bằng chứng gì không?"

Hồ Khải : "thần có bằng chứng, mời người ngự lãm"

hắn lấy ra lá thư do hắn tự làm giả với nét giữ giống với Hòa Yên Ninh, Tử Vũ dùng Cầm Long Công từ xa lấy lá thư từ tay Hồ Khải, hồ Khải nói : "mời Hoàng thượng đây là thư mà Hòa Nương nương gửi cho thần ép thần phối hợp với bà ta trừ khử người"

Chu Nguyên Chương : "ngươi chắc không?"

Hồ Khải : "hoàng thượng thử nghĩ xem lòng dạ đàn bà mà, năm xưa Võ Tắc Thiên hại vua soán vị không phải không có"

Chu Nguyên chương : "người còn tội chứng gì nữa không?"

Hồ Khải khó hiểu nghĩ thầm : "sao hắn lại bình tĩnh đến mức đáng sợ như vậy" hắn đáp : "bẩm hoàng thượng, thần đã nói xong lòng trung thành, vì dân vì nước của thần xin hoàng thượng chứng giám"

Chu Nguyên Chương : "Vì dân vì nước, Hồ ái Khanh nói hay lắm, để trẫm cho ngươi biết, người là do trẫm kêu tới, tăng cường lực lượng ở Hòa Gia Trang cũng do trẫm, Hòa Gia Trang không báo với triều đình là làm theo lệnh của Trẫm, nên tội chứng không thành lập, bây giờ ngươi rút quân hay muốn chết"

Hồ Khải nghĩ : "hắn dám tự tin đối mặt với ta hẳn là có sự chuẩn bị ta nên lui thì hơn" Hồ Khải nói : "thần biết hiện tại hoàng thượng đang nghĩ ngờ sự trung thành của thần, nhưng rồi hoàng thượng sẽ nhận ra bộ mặt thật của bà ta, Thần xin cáo Lui"

Chu Nguyên Chương " Haizz.... thế là không giết được hắn à, cũng biết khôn đó". Rồi ông vào trong

--------

Tại Nam Vu Lý

Hồ Duy Dung tạm ngưng tu luyện để sinh hoạt, ông đã quan sát tình hình tại hòa Gia Trang, ông cười : "hahaha, Hồ Khải ơi là Hồ khải, ngươi muốn lật đổ một triều đại, chọn đối thủ nào ko chọn lại chọn Chu Nguyên Chương - muốn lật đổ một triều đại, nếu Hồ Khải ngươi chọn tên hoàng đế được kế thừa hoàng vị thì người còn có phần lớn thành công nhưng ngươi lại chọn nhầm Chu Nguyên Chương, ngươi nghĩ tên Chu Nguyên Chương này là ai, hắn là người lật đổ Cả vương triều Đại Nguyên thành lập vương triều Đại Minh, nói về lật đổ một triều đại hắn là tổ tông của ngươi đó, muốn đấu với hắn ta còn không dám làm động thái lớn như ngươi còn xém tý mất mạng, khồng tìm đồng minh mà chỉ dựa vào một mình ngươi thì ván cờ này ngươi thua chắc... hahaha"

Hồ Duy Dung Nghĩ:"kiếp nạn lần này thì không phải một mình hắn mà nhân vật mấu chốt Là Chu Nguyên Chương, Lưu Bá Ôn ơi là Lưu Bá Ôn để ta xem thử người giải quyết như thế nào? hahaha"

-----

Lưu Bá Ôn trên đường hắc xì một cái : "tên nào đang chửi ta à?"

ông bấm ngón tính toán : "hả, Lão Hồ Ly Hồ Duy Dung còn chưa chết?cũng may hắn chưa có tham gia kiếp nạn lần này, vậy mà hại ta khóc thương cho hắn"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.