Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Hoàng Tử

Tiểu thuyết gốc · 7555 chữ

Chu Nguyên Chương vào đại sảnh

Yên Ninh.... nàng sao vậy?

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng, chuyên ở ngoài thiếp đã nghe hết rồi...thiếp... thiếp...”

Chu Nguyên Chương :: ”Nàng yên tâm Trẫm tin nàng mà

Hòa Yên Ninh : ”Ngài còn giữ lá thư đó không đưa cho thiếp, thiếp sẽ chứng minh”

Chu Nguyên Chương : “thôi nàng tịnh dưỡng sức khỏe, chuyện này để sau đi”

Hòa Yên Ninh : ”Nhưng mà lỡ hắn đưa người tới đây gây áp lực cho Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương  : ”Trẫm không xử tội hắn thì thôi, hắn dám ép trẫm chứ”

Hòa Yên Ninh : ” i hi. đa tạ hoàng thượng đã tin tưởng thiếp, xin hoàng thượng đưa lá thư cho thiếp để chứng minh Trong sạch với quần thần”

Chu Nguyên Chương : ”nàng chứng minh cũng tốt có thêm bằng chứng buộc tội hắn”

Hòa Yên Ninh nhận thư  : “Kim Chi muội lấy ấn vàng của và bút tới đây”

Kim Chi : ”dạ đây tỷ tỷ”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng, ấn vàng thật của thiếp nó đậm và rõ nét hơn ân vàng này, còn nét chữ thì khá giống nhưng là ngụy tạo, xem kỹ sẽ phát hiện ”

Chu Nguyên Chương  xem : ”đúng là như vậy, trẫm sẽ cất kỹ nó làm bằng chứng trị tội nàng."  

Hòa Yên Ninh : "Hoàng Thượng"

Chu Nguyên Chương : "Haha, nhìn nàng khẩn chương kìa, trẫm chỉ đùa nàng cho vui vậy mà. Trẫm sẽ cất giữ nó để minh oan cho nàng"

Kim Chi : ”Cũng may hoàng thượng tin tưởng tỷ tỷ, tỷ tỷ nè muội thấy hoàng thượng bây giờ không dễ nổi nóng như xưa”

Hòa Yên Ninh : ”Kim Chi, Hoàng thương tính của Kim Chi người đừng để ý nha, có gì thất xin người bỏ qua”

Chu Nguyên Chương : ”không có đâu. Trẫm thấy nó rất giống nàng mà”

Kim Chi : ”hôm nay, muội thấy Hoàng thượng Thật oai phong, muội còn tưởng phải đánh một trận”

Chu Nguyên Chương : ”Kim Chi muội có điều không biết, đạo cầm quân không đánh mà thắng mới là cao chiêu”

Kim Chi : ”nhưng hắn muốn đoạt giang sơn của người,  người không nổi nóng sao?”

Chu Nguyên Chương : ”nếu như trẫm còn bị áp lực bởi chính sự có lẽ trẫm sẽ nổi điên, nhưng một thời gian tịnh tu ở Hoàng giác tự trẫm đã bình thản hơn nhiều, hoàng đế thì ai cũng muốn làm , kẻ muốn đoạt giang sơn không phải một mình hắn, hắn khiến trẫm nhớ lại lúc trẫm khởi nghĩa phản Nguyên phục Hán, gặp hai đối thủ lớn là Trương Sĩ Thành và Trần Hữu Lượng họ đều muốn làm hoàng đế của người hán, trẫm vừa phải đối đầu với họ còn phải đối đầu với Nguyên Triều , nếu lúc đó trẫm dễ nổi nóng thì có lẽ người sáng lập đại Minh Triều sẽ là Trần Hữu Lượng"

Kim Chi : ”nói như Vậy.  Tên Hồ Khải đã chon sai đối thủ,vì nói về tạo phản và lật đổ triều đại , thì hắn phải gọi Hoàng Thượng là sự phụ rồi”

Chu Nguyên Chương cười lớn: ”hahaha, mặt dù hơi khó nghe nhưng muội nói không sai, nói về tạo phản và lật đổ một triều đại hắn phải gọi trẫm là sự phụ”

---Tại Nữ Nhi Quốc

nhóm người Chu Đệ, đang trên đường về, bỗng một ngọn tên bắn về phía họ, Chu Đệ phản ứng kịp

thời đánh bay mũi tên : "cẩn thân có kẻ tập kích"

Đàn Phong, Tô Na đều vào thế chiến đấu

Tần Lý :"liệu chúng ta có an toàn không?

Chu Đệ : "Tần Lý đệ sắp tới Đại Minh, ra dáng đại trượng phu một chút đi"

Tần Lý : "ta biết rồi Hoàng Biểu Tẩu, chỉ là theo thói quen nhất thời khó sữa"

Chu Đệ : "được hãy vận dựng những gì ta dạy cho đệ để tự vệ"

Tần Lý : "đệ Biết rồi"

Chu Đệ :"Tô Na, Đàn Phong Đang mang thai ngươi hãy bảo vệ cô ấy giúp ta"

Tô Na : "Thần biết rồi công chúa phi"

Đàn Phòng : "mọi người đừng lo cho ta, ta vẫn có thể chiến đấu"

Chu Đệ : "mọi ngươi cẩn thận từ từ bước theo ta"

thế là Đàn Phong đi ở bên phải, Tần Lý bên trái, Tô Na đi sau cùng và Chu đệ đi phía trước

Hổ Phách âm thầm ra lệnh cho 5 nữ sát thủ : "Ngũ Quỷ Âm Sát Trận lên"

5 nữ Sát thủ nhanh chóng bao vây nhóm người, còn bản thân Hổ phách thì dùng đàn Thi triển Thiên Ma Cầm -TẰNG TẮNG TĂNG TẰNG TẰNG TĂNG TĂNG ---(âm thanh tiếng đàn như muốn nói hãy đi chết đi sống làm chi cho mệt)

Đám người Chu Đệ mỗi người một hướng, đang cảnh giác 5 nữ sát thủ, bỗng chúng lao qua lao lại theo một quy luật, Tô Na giật mình thốt lên : "Ngũ Quỷ Âm Sát Trận"

Chu Đệ, :"Tô Na ngươi biết trận pháp này à"

Đàn Phong : "Ngũ quỷ âm Sát trận là trận pháp vô cùng ác, gồm 5 người thường đeo mặt nạ quỷ, sẽ di chuyển theo phương thức ngũ hành giao thoa, phối hợp với người sử dụng âm thanh ma quái, khi người trong trận bị âm thanh ảnh hưởng tình thần 5 người bày trận sẽ kết thúc mạng sống của họ, chuyên dùng ám sát trong vô hình, ở Nữ nhi quốc nó đã không còn được sử dụng nhiều nữa"

Chu Đệ: "Vậy Trận Pháp này muốn phá phải hạ 5 kẻ này à?"

Đàn Phong : "không, vì năm người này phối hợp vô cùng ăn ý, nên khó tân công được một người cộng thêm âm ma thanh ma quái tấn công tinh thần người trong trận nên sẽ rất khó"

Chu Đệ : "nếu che lỗ tai lại thì sao?"

Đàn Phong : "tiếng đàn này không phải ở âm thanh, mà là ở nội công của kẻ thi triển nên có bịch tai cũng vô ích"

Tần Lý chịu không nổi buông kiếm ôm đầu, một đường kiếm hướng về phía hắn, Chu Đệ đưa kiếm gạt ra thì lại một đường kiếm tấn công Chu Đệ, Đàn Phong lập tức tương trợ,họ cứ bị trận thế bao vây

Chu Đệ vận công đưa vào Tần Lý : "Tần Lý Mau vận công, chống lại ma âm"

Tần Lý lập tức vận công và cầm kiếm tự vệ --KEN KEN KEN KEN ---- Từng tiếng va chạm âm thanh không ngừng vang lên nhóm người Chu Đệ vẫn bị vậy trong ải

Chu Đệ : "Tô Na mau dùng Liệt Hỏa Kỳ, Sử ra liệt Hỏa Phá Trận"

Tô Na : "Xin Lỗi công chúa phi thần đau đầu quá nên không thể dùng liệt hỏa chỉ có thể tạm thời làm bức tường phòng thủ mà thôi"

Đàn Phong Vì đang mang thai thể lực không đủ nên phun ra một ngụm máu, Chu Đệ Lo Lắng : "Đàn Phong"

Tô Na : "đại Công Chúa"

Tần Lý công lực còn kém không nói nổi một câu,

Tô Na : "không lẽ chúng ta chết tại đây sao, tôi chưa muốn chết"

Chu Đệ: "Tô Na,Tần Lý ráng chống đỡ bảo vệ Đàn Phong, Ta Liều Mạng với chúng"

Chu Đệ chém ra một chiêu mang long khí nhưng vẫn không tác dụng gì, chàng cũng hộc máu,

Chu Đệ : "xin Lỗi mẫu thân, phụ hoàng, Chu Đệ Con hôm nay trận vong rồi"

Đàn Phong nước mắt lo âu : "Dục Dán...." Tô Na, Tần Lý Lúc này cũng hộc máu

Chu Đệ cũng nước mắt lo âu : "Đàn Phong, xin lỗi nàng ta không bảo vệ được cho nàng"

Tô Na : "Xin lỗi Đại Công chúa, thần không bảo vệ được cho người"

Tần Lý : "xin lỗi là tại ta vô dụng liên lụy mọi người"

Khi 5 sát thủ ra tay hạ họ, thì 5 đường kiếm khí bay thẳng vào chúng, 5 nữ sát thủ trực giác mau lẹ nhanh chóng tránh khỏi đường kiếm, biết có kẻ phá đám cả 5 người đều bay lại bên cạnh Hổ Phách

Hổ Phách nói : "là kẻ nào phá đám bọn ta"

ngay lúc này, một thanh niên trẻ, độ tuổi ít hơn Chu Đệ vài tuổi,thân mặt lam y, đầu tóc để dài, ra dang một hiệp khách giang hồ đạp kiếm phi hành tay cầm thanh sáo từ trên hạ xuống như một vị thần,khi thanh niên chân chạm đất thanh kiếm cũng tự động bay lên chui vào võ kiếm

Đám người Hổ Phách và Chu Đệ đều không ngờ tới điều này, tất cả vô thức nói : "thần tiên hạ phàm sao?"

Tô Na, Tần Lý : "may quá,có thần tiên tới cứu chúng ta"

Đàn Phong thì tỉnh táo hơn : "cho dù có thần tiên thì ở nữ nhi quốc cũng chỉ có nữ thần làm gì có nam nhân, người này rốt cuộc là ai?"

Chu Đệ lại thấy người này rất quen nhưng hắn nhất thời không nhớ ra nổi

Hổ Phách : "các hạ là thần thánh phương nào, tại sao bước vào nữ nhi quốc còn phá hỏng chuyện của ta"

người thanh niên : "ta là ai mi không cần biết, ta tới đây lấy thứ ta muốn tìm, chướng mắt hành vi của các ngươi nên phá chỉ vậy thôi "

Hổ Phách : "nói năng cũng ngạo mạn lắm, bọn ta biết ngươi là cao thủ, nói đi ngươi tới nữ nhi quốc để tìm thứ gì? nếu có ta có thể đưa cho ngươi"

người thanh niên vẫn trầm mặt trả lời : "con người của ta thích nhất là bảo kiếm, nghe nói nữ nhi quốc xuất hiện tâm kiếm nên cố tình tới đây tìm nó"

Hổ Phách : "nếu thế thì rất tiếc ta không thể giúp gì cho ngươi, nhưng mong người đi nơi khác cản chuyện của ta"

Người thanh niên liếc nhìn về phía Chu Đệ : "nếu như vậy ta càng không thể để cho hắn chết, các ngươi đi đi, ta không muốn động thủ với các ngươi"

Hổ Phách : "khốn kiếp, koi bộ ngươi muốn nhiều chuyện, lên"

5 nữ sát thủ lại, quây quanh chàng thanh niên

Chu Đệ : "huynh đệ cẩn thận đó là ngũ quỷ âm sát trận"

người thanh niên vẫn trầm mặt đứng yên, mặc cho nữ sát thủ này quay quanh, Hổ Phách lại sử ra thiên ma cầm tấn công

Chu Đệ định lên hỗ trợ nhưng bị một đường kiếm khí ngăn cản, người thanh Niên : "ở yên đó, chớ xen vào"

Chu Đệ Chỉ đành ở ngoài quan sát, Hổ Phách :"để ta xem thử ngươi có gì mà dám xem thường ngũ quỷ âm sát trận của ta"

Người thanh niên lạnh nhạt đáp : "TA CÓ KIẾM"

người thanh niên ngự kiếm phi thẳng lên trời, vung tay một cái 5 thanh kiếm khí cắm thẳng vào nữ sát thủ , lần này chúng không tránh kịp nên tất cả đều chết bởi một chiê

Tô Na, Tần Lý, Đàn Phong cả Hổ Phách mắt chữ O miệng chữ A: "quá lợi hại"

Chu Đệ càng không dám tin vào mắt mình : "người này....."

Đàn Phong thắc mắt : "Dục Dán Chàng biết người này sao?"

Chu Đệ vẫn chưa hoàng hồn : "ngự kiếm phi hành, tụ khí thành kiếm cảnh giới đã tới nhân kiếm hợp nhất"

Đàn Phong lại một lần nữa: "Dục Dán"

Tô Na, Tần Lý : "Công Chúa Phi"

Chu Đệ Lúc này mới hoàng hồn : "chuyện gì?

Đàn Phòng : "thiếp hỏi chàng biết người này sao? Sao khi thấy hắn chàng như người mất hồn vậy"

Chu Đệ : "ta thấy hắn rất quen rất giống Lục hoàng đệ Chu Thiên Bá, nhưng Lục hoàng đệ lợi hại như vậy sao?"

Hổ Phách : "các hạ rất lợi hại, Hổ Phách tự nhận không bằng, xin cáo từ "

Tô Na, Đàn Phong, Tần lý, Chu Đệ : "đa tạ cao huynh đệ đã ra tay giúp xin hỏi cao danh quý tánh để bọn ta còn báo đáp"

Người thanh niên nhìn Chu Đệ: "Tứ ca vẫn khỏe chứ?"

Tô Na, Đàn Phong, Tần Lý,mắt chữ O miệng chữ A : "Tứ Ca?"

Chu Đệ lúc này không dám tin vào lỗ tai của mình :"người vừa gọi ta là gì?"

người thanh niên : "tứ ca không nhận ra đệ à?"

Chu Đệ : "ngươi thật sự là Thiên Bá, Lục hoàng Đệ Sao?"

người thanh niên đành đưa cây sáo ra: "đây huynh nhận ra cây sáo này chứ"

Chu Đệ cầm Cây sáo : "đây là Cây sáo của A Cửu Thúc bị mất mà?"

người thanh niên : "năm xưa đệ cũng xin Cửu thúc dạy cho đệ làm sáo nhưng đệ làm hoài không được nên đệ chôm luôn cây sáo của thúc ấy"

Chu Đệ : "Đúng Thật là Thiên Bá gặp lại đệ ,ta mừng quá" Tiến lên định ôm Thiên Bá, nhưng bị Thiên Bá cho một Cước,

Thiên Bá :"Tránh xa đệ ra, ôm một tên đàn ông chẳng ngầu chút nào"

Chu Đệ cười méo mặt :"tên tiểu tử nhà ngươi gặp tứ ca còn không thèm chào, còn ra vể ngầu"

Chu Thiên Bá : "Huynh thì đệ chào làm gì, huynh đánh đâu lại đệ"

Chu Đệ : "đệ" Chu Đệ tức mà không thể làm gì được

Tô Na, Tần Lý cười cười chạy tới đấm bóp hai bên của Chu Thiên Bá : "thì ra là Lục Hoàng Tử, đa tạ đã cứu mạng chúng tôi"

Chu Thiên Bá hỏi Chu Đệ : "Tứ ca, con mập với tên công công này là thuộc hạ của huynh à?"

Chu Đệ, Đàn Phong bậc cười, Chu Đệ lên tiếng : "Lục đệ,có điều không biết, đây là nữ nhi quốc, lấy nữ làm chủ,nên nam nhi nữ nhi quốc không có phong thái như nam tử hán chúng ta, Tần Lý Là Nam nhi

Tần Lý cười khổ :"đúng đó Lục Hoàng Tử do phong tục nữ nhi quốc nên tôi không thể có phong thái như người và Hoàng Biểu Tẩu"

Tô Na : "thần có mập thật, nhưng xin gọi tôi là to khỏe, gọi mập thần thấy bị tổn thương, đây quả thật là nữ Nhi Quốc nên Tần Lý Nhà tôi không có phong cách như người và Công Chúa Phi"

Chu Thiên Bá không nhịn được cười to: "Hoàng Biểu Tẩu, Công Chúa Phi hahahahaha tứ ca huynh làm dâu nhà người ta à hahahaha"

Chu Đệ cố dằn xuống cục tức : "đệ cười đủ chưa?"

Đàn Phong đành Lên tiếng : "Lục Hoàng Tử, à ta nên gọi là Lục đệ,xin đề đừng cười Dục .....à,.....Chu Đệ Nữa, huynh ấy vì ta nên mới chấp nhận điều này"

Chu Thiên Bá : "ồ Vị Tỷ Tỷ xinh đẹp này....." hắn quay sang hỏi Chu Đệ : "Tứ ca,đệ nên gọi là tẩu tẩu hay tỷ phu" hắn vẫn không tha cho Chu Đệ

Tô Na, Tần Lý ôm bụng cười haha, Lúc này thì đến Đàn Phong cũng không thể nhịn cười : "hahaha"

Chu Đệ Gằng giọng : "gọi là tẩu tẩu"

Chu Thiên Bá : "Thì Ra là tứ tẩu tiểu đệ có lễ "

Chu Đệ : "tại sao đệ chào cô ấy mà không chào ta"

Chu Thiên Bá : "huynh hả? Đệ không thích chào"

Chu Đệ : "đệ nhất định phải chọc tức ta à"

Chu Thiên Bá : "đúng vậy, rất vui"

Chu Đệ : "vui chỗ nào, ta không thấy"

Chu Thiên Bá : "huynh không thấy vui chứ đệ và họ thấy rất vui, không tin nhìn đi"

Chu Đệ nhìn sang thấy Đàn Phong, Tần Lý, Tô Na đang cười lăn lộn, Chu Đệ bất lực : "mấy người thật không có lương tâm "

Chu Đệ Nghĩ :"được lắm Chu Thiên Bá Xem ta làm sao tính sổ với đệ"

Chu Đệ :"Thiên Bá, đệ muốn tìm tâm kiếm hả? Ta biết nó ở đâu"

Chu Thiên Bá : "tứ ca cho đệ biết đi, đệ hứa sẽ không trêu chọc huynh nữa"

Chu Đệ nghĩ : "dễ gì ta nói cho đệ, đệ ấy võ công cao như vậy nên dụ đệ ấy đi theo Đàn Phong sẽ được an toàn hơn", Chu Đệ nói : "bọn ta đang trở về hòa Gia trang, đệ muốn biết thì đi theo ta"

Chu Thiên Bá : "huynh có đi gặp phụ hoàng không?"

Chu Đệ : "tất nhiên có"

Chu Thiên Bá : "vậy đệ không đi đâu"

Chu Đệ : "đệ có điều gì thù hận phụ hoàng à?"

Chu Thiên Bá : "cái này thì không có"

Chu đệ : "thế tại sao đệ lại không đi?"

Chu Thiên Bá : "huynh thừa biết còn gì, con người đệ thích đi ngao du, không có hứng thú chốn quan trường,nên đệ đã lén bỏ đi khỏi hoàng cung về đó phụ hoàng không bắt phạt đệ thì cũng đệ học mấy cái trị quốc an dân"

Chu Đệ : "đệ yên tâm ta sẽ giúp đệ nói với phụ hoàng không bắt phạt và sẽ không bắt đệ học những thứ đệ không thích"

Chu Thiên Bá : "vậy được thôi huynh nhớ giữ lời"

Chu Đệ : "vậy giúp ta vác hành lý bọn ta bị thương hết rồi"

Chu Thiên Bá : "huynh tự mà vác đệ không đi nữa " Chu Thiên Bá quay người bỏ đi, Chu Đệ thật sự đấu không lại tên hoàng tử vô lại này

Đàn Phong nín cười lên tiếng : "Lục đệ, làm phiền đệ hộ tống bọn ta trở về, đệ thấy đó bọn ta bị thương hết rồi sẽ rất nguy hiểm, với lại tẩu đang mang thai"

Chu Thiên Bá tốc độ cực nhanh trở về : "ồ, nếu tử tẩu đã lên tiếng vì cháu của đệ thì đệ đại nghĩa lên đầu hộ tống mọi người trở về, nào lên đường"

Đàn Phong :"đa tạ đệ

Chu Đệ đang rủa thầm :"tên tiểu tử thối, tứ ca nói không thèm nghe chỉ nghe tứ tẩu vậy mà dám nói đại nghĩa làm đầu

Tô Na nói nhỏ với Tần Lý : "ta thấy lục hoàng tử này cố tình chọc tức công chúa phi"

Tần Lý Trả lời : "nhìn là biết rồi đừng nói tới, công chúa phi chút giận sang chúng ta bây giờ"

Tô Na :"chàng nói đúng ko nói nữa thì hơn", hai người cố nìn cười đi theo

thế là nhóm người Chu Đệ cùng với Chu Thiên Bá, về tới biên giới Đại Minh------

................

Tại hoàng cung

Hồ Khải triêu tập các đại thần trong triều : ”Trong triều xảy ra rất nhiều Việc, thái tử còn trẻ không đảm đương được chánh sự, bắt đầu từ hôm nay do bổn quan nhiếp chính”

hơn một nữa đại thần trong triều đồng ý, còn lại Do Từ Đạt đứng đầu phản đối Hồ Khải,

Từ Đạt nói : ”Hồ Khải ngươi chỉ là quan thái phó tam phẩm,ngươi.... tham ô lộng quyền, ức hiếp bá tánh, điên đảo thị phi. Ngươi có tư cách gì mà nhiếp chính”

Hồ Khải : ”hahaha, Trung Sơn Vương Từ Đạt, ông đừng tưởng  được hoàng thượng xem như huynh đệ mà vu khống ta, ông có bằng chứng gì không?"

Từ Đạt : ”hừ... có hay không tự bản thân ngươi biết, các vị đại thần đều biết ”

Hồ Khải : ”ta có tin quan trọng muốn nói với các vị đại nhân, hoàng thượng bị người ta hạ độc ám sát giá họa cho ta, bây giờ đang bị Hòa GIa Trang bắt giữ, Hòa Yên Ninh còn viết thư uy hiếp ta nói muốn giết người để trả hận”

Các Đại thần hoang mang  sầm sì :”có Thật là Hòa Quý phi không?” - “không thể là bà ấy được” - “ta không tin, trong trận với thiên ma bà ấy có tham gia không thể nào là bà ấy” - “mà tại sao hắn biết chắc không phải hắn chủ mưu giá họa mượn đao giết người chứ” -”Hòa Yên Ninh To Gan vậy sao” - “Biết đâu bà ta ôm hận” - “không thể nào” những lời bàn luận không ngừng

Từ Đạt : ”Hừ, ta biết bà ta, dù bà ấy có ân oán 23 năm trong lãnh cung nhưng ta tin tưởng nhân phẩm của Hòa Nương Nương”

Hồ Khải : ”Đúng hay không, xuất binh tới Hòa Gia Trang sẽ rõ,ta có một nghi vấn muốn hỏi Trung Sơn Vương”

Từ Đạt : ”Ngươi muốn hỏi gì?”

Hồ Khải : ”Theo ta điều tra biết được, Định Quốc Công Lam Ngọc vì phải Lòng Hòa Yên Ninh mà làm ra hành vi phản nghịch, Trung Sơn Vương Từ Đạt ông chẵng lẽ cũng muốn nối bước Lam Ngọc”

Từ Đạt : ”ông....đừng có ngậm máu phun người”

Hồ Khải : ”Sao Thế Ta nói trúng tim đen của Trung Sơn Vương à, tốt nhất ông hãy dẫn quân san bằng Hòa Gia Trang để chứng minh ông không có tư tâm với Hòa yên Ninh đi”

Từ Đạt : ”ngươi không có tư cách ra lệnh cho ta, còn ta trung với dân với nước với hoàng thượng, ta sẽ không làm ra hành vi phản bội huynh đệ như vậy”

Hồ Khải : ”hahaha, được được ta không tranh cãi với ngài, có điều ta muốn nói, nay Lưu Quốc Sư và Hồ Tướng Gia Đã từ quan, ta được Thái tử tin tưởng thăng lên làm thừa tướng, các vị đại thần có ý kiến gì không?”

Từ Đạt nghĩ : ”khốn kiếp, bây giờ ta cần chuẩn bị lực lượng giúp hoàng thượng dành lại vị thế, tạm thời cứ để ngươi đắc ý, chi mong hoàng thượng vẫn bình an, Lưu Bá Ôn đã không bên cạnh hoàng thượng bây giờ e là phải trông vào các huynh đệ ngày xưa, ta không thể để hoàng thượng bị hại được”

Hồ Khải : ”xin hỏi trung Sơn Vương có ý kiến gì không?”

Từ Đạt : ”ta không có ý kiến”

Hồ Khải : ”đa tạ Trung Sơn Vương tác thành”

Từ Đạt bực bội rời khỏi đại điện “Hừ”

.....................

Hồ Khải về Phủ, hắn nghĩ : ”hừ, bây giờ, ta khống chế hơn phân nửa đại thần trong triều, chỉ có tên Từ Đạt đáng chết công khai chống đối ta, phải tìm cách trừ khử hắn”

một tên lính bước vào : ”khởi bẩm đại nhân, biên giới Qùy Châu hồi báo Tứ Hoàng Tử dẫn theo Đàn Phong công chúa, cùng với Tham Tướng Tô Na và Vương tử Tần Lý tiến vào Ứng Thiên, mục tiêu là tới Hòa Gia Trang”

Hồ Khải : ”được rồi ngươi lui ra đi” Hồ Khải bốc hỏa : ”đúng là không ngờ hắn đã về đến biên giới, nhưng không sao ta sẽ dẫn binh tiêu diệt mà ngươi sau mới tới ngươi”

Tiêu Dương Bước ra : ”hahaha trời cũng muốn giúp ta, trời cũng muốn giúp ta”

Hồ Khải : “ta đang rất bực bội, đạo trưởng nếu không giải thích rõ vì sao ông lại cười thì ông không xong với ta đó”

Tiêu Dương : ”hahaha, đại nhân bớt nóng, đây là cơ hội của chúng ta, nếu đối phó Chu Nguyên Chương khó sao chúng ta không chuyển hướng Sang Chu Đệ, tên Chu Nguyên Chương đó tuy lợi hại nhưng sớm muộn gì cũng chết,ta nghĩ tên giải quyết Chu Đệ trước, dùng hắn uy hiếp Chu Nguyên Chương cùng Hòa Yên Ninh,  dùng Đàn Phong uy hiếp Sala, còn hai tên còn lại cứ giết hết riêng con nha đầu Tô Na Đó, thì lấy hết máu của nó để Chúng Ta sử dụng Liệt Hỏa Kỳ, còn tên Tần Lý Vô dụng thì cứ giết”

Hồ Khải : ”được hahaha, để ta xem thử Chúng đang ở đâu” ”thiên địa tuệ nhãn nhìn tứ phương, Chu Đệ Ngự nơi nào, đi”....

....................

Chu Đệ, Đàn Phong, Tô Na , đang đi mua sắm trên phố

Hồ Khải : ”sao ta không thấy Tần Lý?”

Tiêu Dương : ”cứ mặc kệ tên vô dụng đó mục tiêu chúng ta là ba tên này”

Hồ Khải : ”ta hiểu cứ theo dõi ba kẻ này”

................

Đàn Phong : ”Dục Dán, thiếp thấy Thiên Bá hình như có thù oán với huynh”

Chu Đệ : ”không phải đâu, tên tiểu tử đó vốn thích chọc tức các huynh đệ, trong số hoàng tử chúng ta chỉ có Chu Sản là trả đũa được nó, còn lại các huynh đệ ai cũng bị nó làm cho tức chết”

Tô Na : ”bộ xương khô nhà tôi liêu có ổn không, bị lục hoàng  tử huấn luyện chắc huynh đang chịu khổ”

Chu Đệ : ”ngươi yên tâm Thiên Bá chỉ trêu trọc các hoàng tử bọn ta thôi, đệ ấy sẽ không làm khó Tần Lý. có thật vậy không thì

.............

nói về sơ lược trước đó, trên đường về trong lúc đoàn người nghỉ ngơi Chu Thiên Bá nhìn thấy Chu Đệ Đang Dạy Kiếm Pháp Cho Tần Lý, nhưng Tần Lý từ nhỏ ở Nữ nhi quốc nên làm gì tập trung luyện cho tốt, khi Chu Đệ để Tần Lý tự tập thì hắn bắt đầu quơ kiếm như đuổi ruồi,  với một cao thủ kiếm pháp như Chu Thiên Bá dĩ nhìn ngứa mắt và chịu không nổi bộ dạng công công của Tần Lý, nên quyết định, dạy cho tên Tần Lý này một bài học

Tần Lý vừa luyện vừa than : ”Hoàng Biểu Tẩu ơi Hoàng Biểu Tẩu, đệ mệt lắm rồi”

Chu Thiên Bá : ”ê”

Tần Lý : ”Lục Hoàng Tử, có việc gì ta đang luyện kiếm”

Chu Thiên Bá : ”ta biết”

Tần Lý : ”vậy ngài tìm ta có việc gì?”

Chu Thiên Bá : ”ta nhìn bộ dạng ẻo lả của ngươi nhìn không ra bộ kiếm pháp gì cả nên muốn xem thử bãn lãnh của ngươi”

Tần Lý :”Lục Hoàng Tử, đừng đùa ta không phải đối thủ của cậu”

Chu Thiên Bá : ”ta không dùng kiếm, cũng không tấn công mà để cho người tấn công, nếu ngươi có thể làm ta trầy một chút xem như ngươi thắng”

Tần Lý nổi giận : ”Lục Hoàng Tử, câu xem thường người quá đáng rồi đó"

Chu Thiên Bá : ”ngươi cứ làm trầy một nhát rồi lên giọng”

Tần Lý nổi giận : ”được lắm là cậu nói đó, xem chiêu”

Tần Lý Xử ra Côn luân kiếm pháp mà Chu Đệ Dạy cho cậu, từng đường kiếm pháp vô cùng sảo diệu nhưng chẳng có chút sức mạnh nào cả,Chu Thiên Bá Tụ khí vào ngón tay chặn hết mọi đường kiếm của Tần Lý

Chu Thiên Bá : ”người Chưa ăn cơm sao, đánh yếu quá vậy? Dùng nội lực đồng vào chiêu kiếm”

Tần Lý dồn nội lực vào kiếm chém một đường, vẫn bị một ngón tay Chu Thiên Bá cản

Chu Thiên Bá : ”nội công ngươi yếu vậy sao? Tấn công hiệu quả hơn đi”

Tần Lý dồn nhiều nội lực và mất nhiều thời gian , chém tới  vẫn là bị kiếm khí của Chu Thiên Bá Cản phá

Tần Lý thở hổn hển,

Chu Thiên Bá :”mất thời gian tụ khí, kẻ địch sẽ không cho ngươi thời gian để thở đâu, tấn công ta phân đều sức lực hợp không được dư thừa”

Tần Lý : “được, xem chiêu”

Chiêu này đầy uy lực nhưng Chu Thiên Bá lách nhẹ người tránh né

Tần Lý chẳng còn sức mà ra chiêu nữa, cậu ngồi bệnh xuống đất :”ta mệt lắm rồi, cậu lợi hại cậu thắng”

Chu Thiên Bá : ”nếu ngươi còn ngồi đó ta sẽ giết ngươi”

Tần Lý :  “ta không phải đối thủ của cậu, cũng không còn sức mà chạy, cậu muốn giết cứ giết đi"

Chu Thiên Bá : ”được thôi”

Chu Thiên Bá rút kiếm chém một nhát, hắn cố tình chém hụt để Tần Lý né được

Tần Lý hoảng hốt : ”huhu cậu làm thật sao?”

Chu Thiên Bá : ”nhìn ta giống giỡn với ngươi không?”

Tần Lý sợ đổ mồ hôi: ”Lục Hoàng Tử Tha Mạng, ta còn muốn sống để ở bên cạnh tướng công mập nhà ta”

Chu Thiên Bá : ”vậy ta giết ngươi trước rồi tiễn tướng công của ngươi đi theo, ngoan ngoãn chịu chết đi ”

Chu Thiên Bá vung kiếm ra vẻ muốn chém

Tần Lý : ”Lục Hoàng Tử Tha mạng, tại sao lại muốn giết ta”

Chu Thiên Bá : ”ngươi chỉ biết cầu xin kẻ địch tha mạng, chúng sẽ tha mạng cho ngươi sao”

Tần Lý : ”chuyện này.... ta phải làm sao đây?”

Chu Thiên Bá : ”Cầm lấy binh khí và chiến đấu”

Tần Lý : ”tôi liều mạng với cậu” Tần Lý vung kiếm từng chiêu đều mang theo sát ý, vô cùng hung hiểm

Chu Thiên Bá mỉn cười, vừa cản vừa né : ”cố ý để cho tần lý chém trúng một đường”

Tần Lý vung từng chiêu hung hiểm, Chu Thiên Bá nhảy lui ra xa vung một đường kiếm khí đánh bay kiếm của Tần Lý,

Chu Thiên Bá : “làm tốt lắm, ngươi thắng rồi” 

Tần Lý hoàng hồn : ”lục hoàng tử cậu..."

Chu Thiên Bá : ”Tần Lý ngươi nghe cho rõ đây, ta không biết cuộc sống của ngươi ở Nữ Nhi Quốc như thế nào nhưng nếu ngươi còn dùng cái Bộ dạng đó mà đi lại tại Trung Nguyên này ngươi sẽ chết thảm đó” - “Nếu có kẻ muốn giết ngươi vì dã tâm hay Tô Na Trở thành vật cản của hắn cần phải bị hắn loại trừ, sẽ đi cầu xin hắn dừng lại à?rồi hắn sẽ dừng sao?”

Tần Lý Trầm tư : ”có lẽ là không”

Chu Thiên Bá : ”vậy ngươi phải làm sao để bảo vệ Tô Na, ngươi phải làm sao để bảo vệ đứa con còn chưa ra đời của ngươi”

Tần Lý thất thần : ”Ta .. ta ... phải làm sao?”

Chu Thiên Bá : ”ngươi phải mạnh hơn, không ngừng mạnh hơn , mạnh tới mức đánh bại kẻ địch, và không kẻ nào có thể ăn hiếp người thân của ngươi”

Tần Lý ngộ ra, lúc này cũng hiểu hảo ý của Chu Thiên Bá :”Cảm tạ, Lục Hoàng Tử đã giúp ta hiểu ra,ta biết là rất khó để ta có thể được như cậu và hoàng biểu tẩu nhưng muốn trở nên lợi hại hơn để bảo vệ người thân của ta, xin cậu hãy huấn luyện cho ta”

Chu Thiên Bá cười gian xảo : ”nhờ ta huấn luyện ngươi suy nghĩ kỹ chưa?

Nhìn nụ cười Gian xảo này của Chu Thiên Bá,Tần Lý có hơi hối hận, hắn hít một hơi lấy hết dũng khí : ”ta đã suy nghĩ kỹ, xin cậu hãy huấn luyện cho ta”

Chu Thiên Bá bây giờ lại thấy khó, hắn nghĩ : ”chết ta rồi, ta biết lấy công pháp gì phù hợp với tên ẻo lả này đây, tịch tà kiếm pháp,.,,, không được môn này dành cho thái giám hắn thì không phải, phải ha vô tướng thần công, vô tướng kiếp pháp”

Chu Thiên Bá : ”Được, Đây là Vô tướng thần công, chủ yếu dùng kiếm thi triển, xem như ta làm tự thiên tặng cho ngươi thanh Huyết Hỏa kiếm- Phu nhân của ngươi dùng là liệt hỏa kỳ,bên trong là dương hỏa, còn bên trong huyết hỏa kiếm là âm hỏa, tặng thêm cho ngươi cách bày bố âm dương liệt hỏa trận”

Tần Lý : ”đạ ta lục hoàng tử, nhưng sao cậu tặng tôi những thứ quý như vậy?"

Chu Thiên Bá  : ”ta nhìn ra tứ ca đang gặp rắc rối, huấn luyện cho ngươi để ngươi bớt làm vướng chân tứ ca của ta”

Tần Lý cười khổ: “trong mắt ngài tôi vô dụng vậy sao?"

Chu Thiên Bá thản nhiên đáp: ”đúng vậy"

Tần Lý chỉ biết cam chịu lúc này hắn mới hiểu cảm giác của Tứ hoàng tử và đồng ý với Chu Đệ, tên lục hoàng tử này đúng là vô lại

Chu Thiên Bá nói tiếp : ”mà này, có ai hỏi nói có tuyệt thế cao nhân chỉ dạy cho ngươi cấm nói là do ta dạy”

Tần Lý : ”kể cả tứ ca của ngài”

Chu Thiên Bá : ”đặc biệt là cái tên đó không được cho hắn biết nếu không ta lấy mạng ngươi”

Tần Lý : ”Tại Sao?”

Chu Thiên Bá : ”cái này ngươi không cần biết,tuyệt đối không được nói là do ta dạy”

Tần Lý : ”tôi biết  rồi tôi sẽ bí mật"

Chu Thiên Bá : ”biết thì tốt,ngươi lo tu luyện đi, ta đi ngủ"

Nhưng tên Tần Lý này không nghĩa khí chút nào,hắn đi kể hết , nhưng nhóm Chu đệ cũng vờ như không biết, để Chu Thiên Bá ko nổi cáu mà giết Tần Lý ,  và trên đường đi Tần Lý đều siêng năng tu luyện, tiến bộ thần tốc

Thế Là Thiên Lý Kính của  Hồ Khải không thấy hai người Tần Lý Và Chu Thiên Bá.

Tô Na : ”công chúa phi đằng kia có nhà tắm dành cho nữ nhân,thần và đại công chúa vào đó một chút nha"

Chu Đệ : ”được hại người cẩn thận"

Thế là hai người tách ra  khỏi Chu đệ, Tô Na : ”mấy ngày không được tắm,thần ngứa ngáy khó chịu lắm rồi”

Đàn Phong : “thật may cho chúng ta, hiện đang vắng người "

Tô Na : ”Đại Công Chúa để thần giúp người cởi y phục”

Đàn Phong : ”không cần ta tự làm được ngươi khó chịu thì ngươi tắm trước đi"

.................

Tô Na : ”vậy thần không khách khí” Tô Na và Đàn Phong đang chuẩn bị cởi y phục thì Hổ Khải lập tức thu hồi phép Thiên Lý Kính

Tiêu Dương đang nhỏ dãi thì bị mất hứng : ”ê, ông chơi gì kỳ vậy đại nhân

Hồ Khải : ”nguyên khí ta hao tổn nhiều rồi ta không muốn thấy con mập đó thoát y đâu, ta thổ huyết mất”

Tiêu Dương : ” Vậy ông dạy cho ta phép thiên lý kính đi?”

Hồ Khải  cười: ”Tiêu Đạo Trưởng, ta thấy ngài nhập ma chưa sâu,nên ta mở lòng tư bi không dạy cho ngài"

Tiêu Dương  :”đừng xấu tính vậy chứ, dạy cho ta đi mà Hồ tướng gia, anh minh thần võ"

Hồ Khải đổ mồ hôi vì phát hiện điểm này của Tiêu Dương , nghĩ thầm: ”không ngờ tên này chả khác gì dâm tăng Thích Đông” ông nói : ”Vi Hồng Viện không thiếu cô nương, nếu đạo trưởng có hứng thì có thể tự tới đó"

Tiêu Dương : ”Vấn đề là ta không đủ tiền”

Hồ Khải rủa thầm : ”tên lừa đảo như ngươi mà nói không có tiền, đánh chết ta cũng không tin”Hồ Khải  nói :”ông đừng làm loạn nữa, chờ thám tử hồi báo xem Tên Chu Đệ thế nào”

.................

Bỗng có một nhóm người bao vậy Chu Đệ,tên cầm đầu nói : ”đây là địa bàn của bổn đại gia tiểu tử ngươi từ đâu tới khôn hồn đưa hết hành lý cho chúng ta"

Chu Đệ : ”đám cướp cạn to gan, cả bổn hoàng tử mà cũng dám cản đường"

Tên cầm đầu : ”ngươi là hoàng tử thì ta là hoàng đế". người đâu đánh hắn cho ta”

đám thuộc hạ dàn trận bao vậy Chu Đệ, Chu Đệ rút kiếm ra đối phó chúng, Chúng từng tên một đều là cao thủ, từng đường kiếm liên hoàng vây công Chu Đệ lần này xử ra Côn Luân Kiếm pháp, nhưng địch quá đông

Chu Thiên Bá, Tần Lý thấy hết cảnh này,

Chu Thiên Bá : ”tới lược ngươi trổ tài đó"

Tần Lý rút Huyết hỏa kiếm xông vào vòng vây, đánh kèm theo hỏa khí khiến cả đám người phải tránh né :”Hoàng Biểu Tẩu, Ta tới giúp huynh”

Có thêm Tần Lý Gia nhập Chu Đệ Nhanh chóng áp đảo kẻ địch, hai người song kiếm hợp bích phối hợp tuy không được ăn ý lắm, nhưng đủ để đánh lùi kẻ địch

Chu Thiên Bá thì đang ngồi trên mái nhà ăn bánh bao xem đánh nhau

.............

Lúc này, Tô Na và Đàn Phong tắm xong vừa mặt y phục vào, thì có và thanh đao kề cổ Đàn Phong

Tô Na : ”các ngươi muốn làm gì?

Kẻ bịt mặt : ”xách hành lý đi theo bọn ta”

Thế là chúng kề cổ Đàn Phong, Tô Na đành phải đi theo , tên cầm đầu dẫn họ tới chỗ Chu Đệ đang Đánh Nhau

Tên cầm đầu : ”dừng tay đồng bọn các ngươi đang trong tay ta, khôn hồn thì buông khí giới chịu trói"

Chu Đệ : ”Đàn Phong, Tô Na”

Tần Lý : ”Hoàng Biểu Tỷ, Tướng công”

Tần Lý : ”chết rồi phải làm sao đây, hoàng Biểu Tẩu”

Chu Đệ : ”tính mạng của họ phải ưu tiên”

Chu Thiên Bá lầm bầm : ”tứ ca ơi là tứ ca, đừng dể ta ra tay chứ, ta không muốn ra tay đâu”

Chu Đệ : ”các ngươi muốn gì?”

Chu Thiên Bá vỗ tay lên chán cảm thán: ”tứ ca này hơi yếu thì phải, koi bộ ta phải huấn luyện cho huynh ấy một khóa”

Tên cầm Đầu : ”ta muốn làm nhục nương tử của ngươi"

hắn ra tay, định lột áo Đàn Phòng thì một miếng gạch ngói bay vào đầu hắn, hắn lăn ra bất tỉnh, Đàn Phong, Tô Na nhân lúc này chạy thoát lại chỗ Chu Đệ

cả bốn người sử dung khí giới, tấn công áp đảo kẻ địch, bọn chúng đành đưa kẻ cầm đầu rút hết

Chu Đệ : ”Đàn Phong nàng không sao chứ?”

Đàn Phong : ”Thiếp không sao”

Chu Thiên Bá : ”Tứ Ca, đây là kiếm phổ lục mạch thần kiếm, và Vô ảnh liên hoàn kiếm cùng với vô tình tam tuyệt kiếm cộng thêm vô địch đoạt mạng kiếm, đây là những kiếm phổ mà đệ tích lũy trên đường, còn nhiều bản lắm huynh giữ và tu luyện đi, đệ không muốn cứ phải đi theo bảo vệ cho huynh đâu”

Chu Đệ : ”đa tạ Lục đệ, thật hổ thẹn lại làm phiền tới đệ"

Chu Thiên Bá : ”đừng nhiều lời nữa, cũng gần tới Hòa Gia Trang rồi, nói trước đệ không gặp phụ hoàng đâu, vào chào Hòa Nương Nương là miễn cưỡng lắm rồi”

(nhưng hắn không ngờ rằng Phụ hoàng của hắn cũng đang ở Hòa Gia Trang)

.................

Tại Hòa Gia Trang

Hòa Yên Ninh xem bức thư giả nét chữ của mình bà nghĩ : ”người chuyên làm giả nét chữ bằng pháp thuật này, phương pháp quen thật, chẵng lẽ hắn là Thiếc Mê Khang,ca ca của Thiếc Mê Ly hơn 29 năm trước hắn phụng lệnh Tây Bá, Đông Dũng và Thiếc Nương Tử, gây thù hận không thể hóa giải với Đại Minh và Nam Vu Lý, nhưng khi hằng bị Tang Kỳ ra lệnh hành hình thì được người che mặt cứu đi, mấy hôm sau có người nhìn thấy hắn đã chết và trong lúc ta đi ngang qua cũng nhìn thấy thi thể, không ngờ bây giờ, hắn còn thay tên đổi họ, trở thành thái phó trong triều, không lẽ hắn dùng bí kỹ bị cấm của gia tộc thiếc mê ly. Nếu nói như vậy, khả năng Thiếc Mê Ly còn sống là rất cao, cũng may Thiếc Mê Ly nhắm vào là Lưu quốc sư không phải ta, nếu chúng liên thủ thì ta rắc rối rồi,.....Thiếc Mê Khang biết thân phận Thiếc Nương Tử của ta, tuy ta........ đã đoạn tuyệt quan hệ với Nam Vu Lý nhưng mà.... Hoàng thượng đã biết điều này chưa? Nếu như ngài ấy biết ngài có tha thứ cho ta không? Bây giờ hoàng thượng đã không dễ nổi nóng ta có nên tự thú không ??? à.....hay là......."

một nữ nhân bịt mặt bước vào : ”hoàng biểu muội. Ta đã biết chuyện xảy ra với muội, ta có cách này”

cô nói nhỏ với Hòa Yên Ninh : ”công khai thân phận thật và thân phận giả với Chu Nguyên Chương để dụ bọn Hồ Khải trúng kế, muội hiểu ý ta chứ ”

Hòa Yên Ninh : ”muội hiểu... nhưng mà...”

Nữ nhân bịt mặt : ”không sao, hãy tin tưởng ta. Trong tình cảnh này, muội phải gạt bỏ tình cảm cá nhân, vì quốc gia của mình mà cố gắng"

Hòa Yên Ninh : "Muội"

nữ Nhân bịt mắt : "Biểu muội. Muội cần phải kiên cường, phải mạnh mẽ"

Hòa Yên Ninh : "Dạ. muội biết rồi"

Chu Nguyên Chương bước vào phòng ,  nữ nhân bịt mặt  biến mất

Hòa Yên Ninh : ”Thần Thiếp Tham Kiến Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương: ”mau đứng dậy, không phải trẫm đã đặc cách cho nàng khỏi hành lễ rồi sao?”

Hòa Yên Ninh cười : ”đã thành thói quen, nhất thời thiếp chưa thích ứng kịp”

Chu Nguyên Chương thấy Hòa Yên Ninh có tâm sự : ”Yên Ninh nàng Sao vậy?”

Hòa Yên Ninh im lặng hồi lâu : ”Hoàng Thượng …..người….”

Chu Nguyên Chương : ”có chuyện gì khiến nàng chau mày ủ rũ vậy nàng cứ nói với Trẫm"

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng người có nghe nói về Thiếc Nương Tử Không?”

Chu Nguyên Chương  nghĩ quái :”cô ấy không phải Thiếc Nương Tử sao? Không lẽ cô ấy muốn thú nhận nhưng sợ ta trách tội, để ta thử xem……. à cứ đẩy cho Hồ Duy Dung đằng nào cũng chết không đối chứng” ông nói : ”ta có nghe Hồ Duy Dung nói, Thiếc Nương Tử cô ta là đại pháp sư của Nam Vu Lý, cô ta cũng như ả Thất công chúa, không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của ả. bề ngoài cô ta biểu lộ chí công vô tư ngay cả biểu ca mình cũng sử thẳng tay…. nhưng hơn 24 năm nay trẫm không thấy tin tức cô ta. Trẫm nghĩ cô ta đang ẩn thân ở đâu đó chờ cơ hội trả thù, hoặc có thể đã bị Hổ Ăn Thịt, sao  nàng lại hỏi về Thiếc Nương Tử?”

Hòa Yên Ninh biểu lộ chút run sợ :”Hoàng Thượng không có gì đâu”. Bà Nghĩ " Hic... Lão hồ ly Hồ Duy Dung đáng chết. Dám âm mưu hại ta. Đâu có dễ như vậy"

Chu Nguyên Chương nhìn chằm chằm vào Hòa Yên Ninh đang chau mày. Ông ôm Hòa Yên Ninh vào lòng, khiến bà giật mình

...............

Chu Đệ về tới Hòa Gia Trang,

tên thủ hạ : ”tham kiến tứ hoàng tử, Nương nương và hoàng”  hắn chưa nói xong đã bị Chu Đệ bịt miệng ,,,Chu Đệ nói nhỏ với tên thủ hạ : ”Phụ hoàng ta đang ở đây đúng không, đúng thì chớp mắt một cái sai thì hai cái”

tên thủ hạ chớp mắt một cái

Chu Đệ nói tiếp : ”nghe đây, tên tiểu tử đi cùng ta là lục hoàng tử đừng để hắn biết phụ hoàng đang ở đây, rõ chưa --- đợi bọn ta vào trong ngồi an tọa rồi hẳn báo"

Chu Thiên Bá : ”tứ ca có huynh sao vậy?”

Đàn Phong : ”Chu Đệ chàng sao vậy?”

Tô Na : ”Tứ Hoàng Tử ngài sao thế?”

Tần Lý : ”Đại Phò mã huynh sao vậy?”

Chu Đệ : “không có gì ta muốn cho mẫu thân sự bất ngờ nên bảo hắn không được thông báo”, Chu Đệ cười thầm: ”hahaha, Chu Thiên Bá lần này đệ biết tay ta”

..................

tên lính gõ cửa bước vào : ”bẩm hoàng thượng, tứ hoàng tử đã dẫn Đàn Phong công chúa trở về rồi ạ”

Hòa Yên Ninh : ”tốt lắm, Đệ Nhi đã trở về rồi.  hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”chúng ta mau ra gặp chúng”

Rồi Chu Nguyên Chương nắm tay Hòa Yên Ninh cùng ra ngoài

---

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.