Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tông môn (2)

Tiểu thuyết gốc · 2529 chữ

Hoàng gia, Chu gia, Bạch gia, Thương gia đa phần đều chọn Lạc Phong Cốc là nơi để nhóm Ngũ phẩm bái sư. Lạc Phong Cốc có lượng công pháp đa dạng đều là từ Huyền giai, như thế là đủ cho tư chất Ngũ phẩm.

Hoàng Đông Quân cùng Vương Lãnh Hàn đều đến Thánh Tượng Tông nổi tiếng về Kim và Thổ công pháp cũng là tông môn của Vương Bá Thiên bái nhập.

Bạch Dạ Thiên cùng Chủ Tử Văn thì vào Bách Hỏa Tông nơi nổi tiếng với nhiều loại công pháp hệ hỏa mạnh mẽ.

Bạch Nguyệt Thiền, Thương Lam Tiêu cùng Vương Tuyết Dao thì đến Vạn Linh Sơn, môn phải nổi tiếng với những bộ công pháp Thủy, Mộc cùng khả năng nuôi dưỡng dược liệu.

Sau khi bốn gia tộc cùng Vương gia đã quyết định xong, cuối cùng Vương Bá Thiên quay sang hỏi nhóm Mạnh Xuyên, Vân Nhi cùng một số ngũ phẩm khác.

"Các ngươi đã quyết định bái nhập tông môn nào chưa ? Nếu cần ta có thể gợi ý cho các ngươi tông môn thích hợp cho mình".

Buổi tiệc này mục đích thật sự của Vương Bá Thiên là chọn ra tông môn thích hợp để phát huy tối đa tiềm năng của mỗi người, đặc biệt là như bọn Mạnh Xuyên vốn không hiểu biết quá nhiều về thế giới này.

Đa phần đều rất vui sướng vì tâm ý Vương Bá Thiên.

Mạnh Xuyên cùng Vân Nhi đều thành thật trả lời.

"Thưa, đại ca bảo ta vào Kiếm Vũ Môn".

"Còn ca ca thì bảo ta phải vào Cực Hàn Cốc".

Đáp án khiến mọi người trong bữa tiệc giật mình, đặc biệt là Vương Bá Thiên. Phần đông mọi người bất ngờ đương nhiên là do vị "ca ca" này đã làm đau đầu họ mấy ngày qua. Sống ở vùng biên giới xa xôi, tư chất kém cỏi mà lại có hiểu biết về tông môn như thế thật sự làm mọi người bất ngờ.

Vương Bá Thiên cũng đã định gợi ý cho Mạnh Xuyên đén Kiếm Vũ Môn còn Vân Nhi tạm thời cũng có kha khá lựa chọn nhưng không có cái nào thật sự tối ưu cả. Lúc nghe Kiếm Vũ Môn Vương Bá Thiên cũng không có gì bất thường nhưng vừa nghe Cực Hàn Cốc thì hắn mới giật mình.

Cực Hàn Cốc là tông môn khá đặc biệt, vô cùng bí ẩn, có thể nói như là phiên bản nâng cấp của người Bạch gia vậy. Tuyển đệ tử lại khá hà khắc, chỉ duy nhất người mang Băng hệ thuộc tính tư chất từ Ngũ phẩm trở lên mới được họ chú ý.

Vì hình như có vị trưởng lão nào đó của Thánh Tượng Tông cùng Cực Hàn Cốc khá thân thiết, nên Vương Bá Thiên cũng có nghe qua nhưng loáng thoáng liền quên đi tông môn này. Được vị "ca ca" kia nhắc, hắn mới chợt nhớ.

"Tên kia, ngay cả Cực Hàn Cốc còn biết. Tên Cơ Vân Vũ đó luôn làm người khác tò mò".

Những người còn lại cũng ý thức được gì đó không đúng, Cực Hàn Cốc là tông môn nào chưa từng nghe qua thì Vương Bá Thiên liền lên tiếng giải thích.

"Kiếm Vũ Môn quả thực hợp với tiểu tử ngươi, chính ta cũng định gợi ý ngươi đến đó".

"Còn Cực Hàn Cốc, thực sự đến ta còn không có nghĩ đến, nhưng phải thừa nhận đúng là không có tông môn nào phù hợp hơn được. Ca ca ngươi, hẳn là phải nhọc tâm lắm".

Sau đó mọi người nán lại hàn huyên một lát, Mạnh Xuyên thì cẩn thận tìm hiểu, ghi chép những thông tin mà Vân Vũ cần. Sau khi buổi tiệc kết thúc đám Mạnh Xuyên, Vân Nhi được người đưa về khách điếm.

Vân Vũ nhìn bọn hắn bình an trở về mới thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn là thông tin về hắn chắc vẫn chưa bị lộ ra. Sau đó hắn cẩn thận coi sơ qua số thông tin mà Mạnh Xuyên lấy được, mọi thứ cũng không khác hắn dự đoán quá nhiều. Chỉ là không ngờ Cực Hàn Cốc lại bí ẩn như vậy.

.....

Sáng hôm sau Vân Vũ tỉnh dậy khá sớm dù tối quá hắn ngủ tương đối muộn. Ở Luyện Thể cảnh con người vẫn cần ăn ngủ mới có thể duy trì được sự tỉnh táo minh mẫn. Hắn muốn kiểm tra lại một lần nữa hành trang của đệ, muội. Hôm nay chính là ngày chia tay.

Cuộc sống ở tông môn cùng quân đội cũng khá khác nhau. Ở tông môn thì điều kiện phát triển tốt hơn, hầu như không quan tâm đến thế giới bên ngoài, chỉ tập trung tu luyện thậm chính. Còn ở quân đội thì vừa tu luyện, vừa làm nhiều nhiệm vụ hơn tông môn, thành ra có thể nói là nguy hiểm hơn.

Nhìn chung tông môn tốt hơn quốc gia khá nhiều. Nên hiển nhiên có điều kiện ai cũng sẽ chọn bái nhập tông môn, trường hợp cá biệt có lẽ là tên nhóc cùng thôn Vân Vũ, hắn bảo tông môn hắn khó về thôn thăm gia đình, quân đội thì dễ hơn một chút.

Lúc đó Vân Vũ nghe xong cũng bừng tỉnh, có lẽ phải một thời gian rất rất lâu sau hắn mới thể gặp lại muội muội cùng tên Mạnh Xuyên. Đặc biệt là Vân Nhi, tông môn nàng xa như vậy nếu xui xẻo có khi đây cũng là lần cuối bọn hắn gặp nhau.

Lục phẩm đỉnh trong Cực Hàn Cốc tuy không ít nhưng là quá đủ để tranh giành. Phải biết tại các tông môn cỡ Cực Hàn Cốc đều chỉ ở tầm Thất phẩm ,cỡ Bát phẩm rất ít vì đa phần đều bị các Thánh Địa giành về hết.

Thành ra Lục phẩm cũng có thể coi là rất cao rồi.Tất nhiên họ vẫn tuyển Ngũ phẩm nhưng chỉ trong quốc gia chứ không tranh giành của tông môn nhỏ hơn, có thể coi đây là quy tắc ngầm.

Trừ tuyển tại cùng quốc gia ra, họ còn âm thầm tìm kiếm các vùng lận cận. Vân Vũ chắc chắn Cực Hàn Cốc chắc chắn sẽ đến.

Mạnh Xuyên cùng Vân Nhi cũng đã chuẩn bị xong. Cả hai mặt mày ũ rũ nhìn Vân Vũ.

"Đại ca, hay đệ đi theo huynh. Đệ thấy cũng không tệ mà".

"Đúng rồi ca ca, Cực Hàn Cốc mọi người bảo là không biết. Có khi nào chúng ta bị dụ không, ta thấy theo huynh an toàn hơn a".

Hai tên ca buổi lải nhải xung quanh Vân Vũ, hắn lựa chọn im lặng chuẩn bị đồ rồi liền rời khỏi khách điếm đi đến chỗ tập trung. Hai tên kia cũng ũ rũ đi theo sau.

Kiếm Vũ Môn, Lạc Phong Cốc cùng các tông môn nhỏ khác vẫn ở lại Thiên Thủy Thành đến hôm nay. Đúng giờ tất cả những người vượt qua cuộc khảo thí chung này và có mong muốn bái nhập tông môn đều đến đã đến đông đủ.

Lúc này đã gần giữa trưa, mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ. Từ Ngũ phẩm thì nhanh chóng đến tông môn mà mình muốn bái nhập, những người còn lại thì đợi các tông môn lựa chọn. Tất nhiên tông môn lớn thì được chọn trước.

Thánh Tượng Tông đã đến từ sớm đón Vương Lãnh Hàn cùng Hoàng Đông Quân đi trước, dù sao Vương Bá Thiên cũng là đệ tử tinh anh nên liên lạc rất nhanh.

Bạch Hỏa Tông, Vạn Linh Sơn là tông môn ngoài, nên chỉ đến đón năm người trong nhóm tinh anh xong cũng liền rời đi.

"Mạnh Xuyên đến ngươi rồi, mau đi đi. Đại ca không phải lúc nào cũng bên ngươi được. Chăm chỉ một chút, thực lực đệ mà không tiến triển thì ta không thèm gặp đệ đâu. Thế giới này muốn tồn tại phải mạnh mẽ, như thế mới bảo vệ được người thân được".

Vân Vũ động viên Mạnh Xuyên, đệ đệ hắn nhìn ngu ngơ nhưng thật ra cũng không phải là kẻ ngốc. Vân Vũ tin đệ đệ cũng đã suy nghĩ thông suốt, chỉ là muốn đi chung với hắn mà thôi.

"Đệ biết rồi. Đệ chắc chắn sẽ không phụ lòng huynh, sẽ trở thành một người mạnh mẽ... Vậy đệ đi thật đó".

Vừa dõng dạc tuyên bố xong, Mạnh Xuyên liền mở cặp mắt "đại ca cho ta đi theo với" ra khiến Vân Vũ tức muốn chết, hắn không kiêng dè gì đạp thẳng tên kia vào khu vực Kiếm Vũ Môn rồi kèo Vân Nhi rời đi.

"Nhớ là mạng sống là trên hết. Đệ phải thật cẩn thận".

Trước khi đi Vân Vũ cũng chỉ dặn dò câu cuối cùng, cũng là câu mà hắn cho là quan trọng nhất. Tu luyện ngoài sức mạnh bảo vệ người thân ra thì còn lại là trường sinh. Chết đồng nghĩa với nỗ lực tu luyện không còn ý nghĩa, tan thành mây khói.

Các tông môn cũng lần lượt rời đi, chỉ còn lại một số người không được chọn, một là về quê làm người thường hai thì trở lại quân đội. Vân Vũ cùng Vân Nhi lúc này đang đứng đợi người của Cực Hàn Cốc tới. Chậm trễ khiến không chỉ Cơ Vân Vũ mà Vương Bá Thiên cũng cảm thấy sốt ruột.

"Ca ca, nếu Cực Hàn Cốc gì đó không tới thì phải cho ta đi theo huynh đó".

Chỉ có Cơ Vân Nhi là vui mừng ra mặt, nàng thật mong là đừng ai tới là tốt nhất.

.....

Xa xa một bóng người đang phi hành, tiến đến Thiên Thủy Thành.

"Có Băng thuộc tính Lục phẩm đỉnh mà còn suýt bỏ lỡ. Bên tìm kiếm làm việc hiệu quả thật. Lần này mà làm mất đệ tử thì coi ta trừng phạt các người thế nào".

Vị trung niên tu sĩ đang chửi rủa cư nhiên là trưởng lão của Cực Hàn Cốc, lần này do Thiên Thủy Quốc vừa mới chiến tranh, nên bên tìm kiếm của Cực Hàn Cốc cứ nghĩ tài nguyên được dùng để hồi phục binh lực, không ngờ lại lấy hết đi bồi dưỡng nhóm tinh anh nên mới xảy ra thiếu sót này.

Lục Duyệt hắn được giao đi quản lý việc chiêu mộ đệ tử phía Nam. Lúc này đã xong xuôi đang định về tiếp tục luyện đan thì bị tên Mạc Triết bên Thánh Tượng Tông châm chọc, nói gì mà.

"Bên ta tuyển được tận hai đệ tử Lục phẩm từ Thiên Thủy Quốc, các ngươi cũng chỉ có một tên. Đây là lần thứ một trăm lẻ bảy ta liên tục thắng ngươi rồi đó".

"Rõ ràng là không công bằng bên ta chỉ tuyển Băng thuộc tính sao bì lại ngươi được. Có gì mà vui mừng chứ".

Lục Duyệt hắn đương nhiên là khinh thường đáp trả.

Sau đó thì sực nhớ ra tình báo có nói cần đem đệ tử nào về từ Thiên Thủy Quốc đâu, mà trông tên kia vui mừng ra mặt như thế không giống là nói dối. Hắn liền tức tốc chạy tới Thiên Thủy Quốc xem thử, dò hỏi người trên đường trở về mới biết quả thực có Lục phẩm Băng thuộc tính.

Đệ tử của mình mà nhờ đối thủ thông báo quả thực mất mặt Lục Duyệt hắn, càng nghĩ càng hận. Tên kia mà biết thế nào cũng đem hắn ra làm trò cười mấy trăm năm tới là cái chắc. Nên hắn phải viện lí do có việc bên đó, nên đích thân đi đón đệ tử.

.....

Vương Bá Thiên cũng bắt đầu lo lắng.

"Cực Hàn Cốc hơi trễ rồi mà chưa tới, có phải không chú ý tới Thiên Thủy Quốc hay không ? Hay gửi nàng vào tông môn khác. Tuy không phù hợp bằng nhưng vẫn tốt hơn là như bây giờ".

Bỗng nhiên lượng uy áp không lồ không kiêng nể tỏa ra, khiến toàn bộ Thiên Thủy Thành phút chốc ngưng đọng, Kết Đan tu sĩ trở xuống hầu như hoàn toàn không có khả năng động đậy.

Vương Bá Thiên mặt tái mét, quay mặt về phía lượng uy áp cung kính hỏi.

"Không biết tiền bối có việc gì không, cần gì tại hạ đều sẽ cố gắng thỏa mãn ngài".

Vương Bá Thiên cũng không biết nói gì, hắn không nhớ là có chọc tới tu sĩ bậc này đi.

"Ngươi chắc là hoàng đế Thiên Thủy Quốc. Ta tìm một vị đệ tử Băng thuộc tính".

Lục Duyệt thấy thực lực Anh Biến mạnh mẽ nhất ở đây, chắc là người đứng đầu nên lại hỏi đầu tiên.

"Thưa tiền bối, ngài hẳn là người của Cực Hàn Cốc, nàng đang ở dưới kìa đang đợi ngài đến".

"Đợi Cực Hàn Cốc, tên đệ tử kia là chờ ta tới sao".

Nghe xong không đáp liền thu lại uy áp, chớp mắt đã đến trước mặt Vân Vũ.

"Ta là trưởng lão Cực Hàn Cốc đến đón ngươi, đi thôi cũng đã trễ rồi".

Liết nhìn cái liền biết Vân Nhi tư chất mạnh hơn Vân Vũ là Lục phẩm hắn đang tìm. Lục Duyệt hối thúc.

"Đi đi, chỉ cần yên tâm tu luyện là được. Mọi chuyện còn lại, cứ để ca ca cùng nhị ca của muội lo là được. Sau này ta sẽ đến thăm muội".

Vân Vũ nói mấy lời cuối rồi buông tay. Lục Duyệt thấy thế liền đem Vân Nhi đi, vì hắn cũng đang gấp.

"Tu luyện thật tốt, tin lời ca ca ngươi đi".

Biết mình hơi nóng vội, Lục Duyệt cũng động viên một câu.

"Đại ca, muội cũng sẽ cố gắng..".

Vân Nhi lẩm nhẩm nói, nàng cũng quyết tâm tu luyện thật tốt sau này còn bảo vệ đại ca, đó là lời hứa của nàng.

"Hoàng thượng, có cần thần cho người đi theo dọi tên Cơ Vân Vũ kia không ?"

Thương Chiến cũng lo lắng hỏi ý kiến Vương Bá Thiên về Vân Vũ.

"Không cần, cứ để hắn muốn làm gì thì làm. Nếu hắn giấu diếm thực lực, tương lai ta cũng sẽ biết. Ngược lại, nếu thực sự bình thường, với tư chất đó thì hắn cũng chỉ trở thành một người vô danh, rất nhanh sẽ bị thời gian vùi lấp mà thôi".

Giải quyết xong chuyện, Cơ Vân Vũ một mình lần mò trở về hang ổ cũ gần Hắc Sâm Lâm. Hắn cũng không gấp gáp mà từ từ mà đi theo lộ trình nghiên cứu trước, chủ yếu là tiện đường hái thêm một số dược liệu quý về trồng không xài thì đem ra bán, kiểu gì cũng không lỗ.

Bạn đang đọc Tu Chân Ký sáng tác bởi Kidsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kidsu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.