Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh đệ Chương gia

Tiểu thuyết gốc · 2054 chữ

Người bí ẩn tay cầm một thứ giống như chiếc hộp chữ nhật khá to, trông vô cùng kì dị, tuy nhiên nếu tinh mắt thì có thể nhận ra đây là thứ vừa mới bắn thanh sắt vào miệng con yêu hổ, uy lực không hề tầm thường.

Chủ nhân của thứ vũ khí này không ai khác ngoài Vân Vũ, còn vũ khí này là do hắn khó khăn thu thập nguyên liệu gần nửa năm trời mới thuê người chế tạo ra được.

Vân Vũ nhận ra thành ý của thiếu niên gầy trước mắt, ấn tượng bạn đầu rất không tệ, không khách sáo trả lời:

"Ta có chút đói, hai vị nếu đã nói thế chỉ cần đãi tại hạ một bữa là được ?".

Thiếu niên gầy nghe xong thì thoáng ngơ ra một chút, hiển nhiên không ngờ Vân Vũ đưa ra yêu cầu bình thường như vậy, ngược lại thiếu niên mập nghe đến ăn uống thì liền vui, nói chuyện cũng tự nhiên thoải mái hơn:

"Vị đại ca này tìm đúng chỗ, những cái khác ta tự nhận mình có thể không tốt nhưng nấu ăn thì ta lại rất tự hào bản thân cũng có chút khẩu vị nha".

"Đi thôi, đem hai con yêu thú này về chỗ của chúng, hôm nay tiểu đệ ta trổ tài làm cho vị đại ca này một bữa thịnh soạn".

Vân Vũ khá thích tính cách tự nhiên này của thiếu niên mập nên trò chuyện khá vui vẻ, cũng tiện tay giúp đem hai con yêu thú này về.

"Ta tên Chương Hội, mọi người hay gọi ta là lão Trư. Người kế bên là sư huynh, cũng là ca ca của ta, Chương Quân. Còn vị đại ca này huynh tên gì ?".

Thấy Vân Vũ cũng không phải kiểu người sống khép kín, Chương Hội nhiệt tình hỏi thăm, giới thiệu bản thân tỏ ý muốn kết giao với Vân Vũ.

"Ta tên là Cơ Vân Vũ, là người ở thôn gần đây, nếu có dịp nhất định sẽ mời hai người về thôn làm khách. Mà nói cũng lạ ta đi du lịch gần một năm mới trở lại, không ngờ quanh đây đã bắt đầu có người dọn tới ở".

Vân Vũ cũng không giấu giếm trả lời, đồng thời hắn cũng có tí hứng thú với huynh đệ nhà này, không ngờ gần quanh khu vực này ngoài hắn ra còn có người dám sinh sống. Có thêm một người bạn không hề xấu, đặc biệt là người như Chương Hội này

Thật ra Vân Vũ đồng ý đi cùng hai huynh đệ họ Chương kìa về thì ban đầu chỉ có duy nhất một mục đích là dò hỏi về tình hình xảy ra một năm nay, nguyên do là hắn không ngờ lần này bế quan vậy mà mất tận một năm trời mới kết thúc. Muốn tìm hiểu mấy sự kiện lớn nhỏ trong một năm nay, hỏi là nhanh nhất.

Hai anh em Chương gia nghe câu "người ở thôn gần đây" của Vân Vũ cả hai sắc mặt khẽ biến, dường như có gì đó khó nói. Chương Hội khó xử, thoáng lúng túng tuy nhiên chỉ được một lát liền khéo léo dò hỏi:

"Không biết thôn mà Cơ huynh nói có phải tên là Tiểu Hà không ?".

Vân Vũ nhận ra sắc mặt của Chương Hội hơi xấu đi, trong lòng liền nảy sinh dự cảm không lành, tuy nhiên hắn vẫn bĩnh tĩnh trả lời:

"Đúng vậy, tại hạ đúng là ở đó".

Chương Hội liếc nhìn Vân Vũ mấy, thấy Vân Vũ sắc mặt ngày càng trầm xuống hắn liền chắc chắn đối phương đúng là người của thôn kia liền thấy khó xử, im lặng không dám mở miệng.

"Đã có chuyện gì xảy ra? Chương đệ nếu biết gì thì không cần giấu diếm, không cần quá áp lực ?". Nhận thấy sự ngập ngừng của Chương Hội, Vân Vũ cũng có chút gấp gáp hỏi tiếp.

"Nửa năm trước không biết tại sao, bỗng nhiên có một đợt thú triều chạy ra từ Hắc Sâm Lâm, tuy thực lực bọn chúng chỉ cỡ Luyện Thể Cảnh nhưng số lượng vô cùng nhiều, bọn chúng gần như càn quét hết khu vực này. Do việc này trước đây chưa từng xảy ra nên quân đội có chút trở tay không kịp, suýt chút nữa đến trấn Hương Thủy gần đây đã thất thủ, may mắn là cuối cùng cũng vượt qua".

Thấy Vân Vũ hối thúc Chương Hội mới một mạch kể hết mọi việc, nói xong câu hắn thoáng ngập ngừng một chút, rồi mới tiếp tục.

"Thôn Tiểu Hà năm trên đường thú triều đi qua, gánh chịu toàn bộ thiệt hại. Tiểu đệ chỉ biết tới đây thôi".

Vân Vũ đã dự cảm có chuyện chẳng lành nhưng không ngờ mọi chuyện lại tệ đến như vậy, lúc này trong lòng hắn như lửa đốt hận không thể ngay lập tức quay trở về thôn, tuy nhiên chuyện đã diễn ra nửa năm trước, trời cũng đã gần tối, giờ có chạy đi cũng không thể tìm hiểu được gì.

Đang lúc hắn đang suy nghĩ tiếp theo phải đi đâu tìm thêm tin tức thì Chương Quân im lặng nãy giờ bỗng nhiên lên tiếng.

"Cơ huynh thật ra không phải lo. Theo ta biết thì thôn đó may mắn lúc thú triều có người của quân đội gần đó nên không có thương vong. Hình Như có quen biết người có chức trong kinh thành nên tất cả đã chuyển đi đâu đó gần kinh thành rồi. Còn tên này chỉ thích nghe mấy tin giật gân khúc đầu, phần sau hoàn toàn không để ý mới không biết, để Cơ huynh lo lắng rồi".

Vân Vũ nghe xong tâm tình quả thật tốt lên không ít, tuy vẫn còn lo lắng nhưng không sốt ruột như lúc nãy nữa. Trong lòng hắn dự định hôm sau phải tìm cách liên lạc với mọi người trong thôn, đến khi nào biết được tình hình của mọi người hiện tại hắn mới hoàn toàn yên tâm.

Vân Vũ đoán hẳn là lão trưởng thôn giúp đỡ đưa mọi người về đó, qua gần mười năm có thể lão đã đột phá Kết Đan cảnh, thực lực như thế đã có thể xếp vào lực lượng nòng cốt của Thiên Thủy Quốc, giúp đỡ một thôn làng quả thật không còn khó khăn như lúc trước nữa.

Vân Vũ quyết định xong liền ôm quyền cảm tạ Chương gia huynh đệ;

"Cảm ơn hai vị đã kể cho ta biết. Sau này nhất định sẽ báo đáp hai vị".

Vân Vũ cảm kích hai người, hắn cũng rất hiểu lý lẽ không vì Chương Hội kể thiếu mà nổi giận, đây vốn không liên quan gì tới người ta, không nhớ rõ mấy chuyện này là rất bình thường.

"Không phải chuyện gì to tát. Ngược lại phải xin lỗi Cơ huynh, Chương Hội ta bất cẩn rồi. Vậy chúng ta cũng về thôi, bữa tối hôm nay phải ăn uống no say".

Vân Vũ cùng Chương Hội, Chương Quân tiếp tục đi, bầu không khí không vì chuyện không vui lúc nãy mà trở nên khó xử thậm chí phần nào khiến mối quan hệ đôi bên tốt, dù sao đôi bên đều đã giúp đỡ nhau.

Qua một hồi trò chuyện Vân Vũ cuối cùng cũng nắm rõ đại khái những chuyện xảy một năm này. Nửa năm trước đợt thú triều bất thình lình xuất hiện, đến sớm hơn so với mọi lần tới ba năm, số lượng lại nhiều hơn gấp mauở trấn Hương Thủy may mắn là quân đội tình cờ có việc nên đóng quân gần đó nên kịp thời giúp đỡ di tản, bảo vệ, ngăn chặn thú triều.

Nhóm của huynh đệ Chương gia có tổng cộng bốn người ngoài Chương Quân, Chương Hội còn có muội muội của bọn hắn Chương Uyển Nhu cùng một nữ tử khác là Thẩm Nhược Giai cũng là nạn nhân của thú triều.

Nhóm Chương Hội là từ một thôn ở khá xa khác cũng nằm gần cổng Hắc Sâm Lâm lưu lạc tới. Vân Vũ cũng không quá bất ngờ muốn vào Hắc Sâm Lâm quả thực có rất nhiều cổng, nơi Vân Vũ lui tới là cổng lớn nhất chứ không phải duy nhất ở Thiên Thủy Quốc.

Qua đợt thú triều hầu như tất cả thôn làng trên đường càn quét của chúng đều tan hoang, tường thành vây hãm Hắc Sâm Lâm bị phá hủy gần như hoàn toàn, đó cũng là lí do mà quân đội chỉ túc trực ở cổng không có cách nào ngăn chặn thú triều càn quét.

Bây giờ quanh khu vực này có rất nhiều yêu thú từ Hắc Sâm Lâm xổng ra, không có cách nào tiêu diệt hết. Có thể thấy muốn sống ở mấy khu vực này bây giờ là chuyện vô cùng khó khăn, chỉ là không biết cao tầng ở Thiên Thủy Quốc giải quyết chuyện này thế nào.

Sở dĩ bọn Chương Hội chọn ở lại nơi nguy hiểm này là có hai lí do. Thứ nhất, thú triều qua đi nguy hiểm tạm thời không còn. Thứ hai ở đây săn giết yêu thú, thu thập tài nguyên có thể nói là cách nhanh nhất, cũng là nguy hiểm nhất để những người không có gia thế như bọn hắn tu luyện, đạt được chút thành tựu trong thế giới tàn khốc này.

Chương Hội cũng không phải nói khoác, ước chừng nửa canh giờ sau đã đến chỗ của nhóm Chương Hội. Chỗ này xác thực không tệ, nằm ở một cái khe dựa vào núi, lối vào duy nhất được bọn Chương Hội dùng cây làm thành một cái cổng lớn trông vô cùng chắc chắn, ít nhất Vân Vũ đoán con yêu hổ lúc nãy muốn vào đây e là không thể.

Bên trong diện tích không quá lớn tuy nhiên để nhóm Chương Hội khoảng năm người ở là quá dư dả. Đi vào, chếch về phía bên phải là một căn nhà nhỏ tuy được dựng một cách thô sơ nhưng trông khá chắc chắn, phía trước còn có một giá cây, có mấy bộ quần áo còn đang phơi, có lẽ là nơi ở của bọn Chương Hội. Góc nhỏ trong cùng phía bên trái có một cái ao nhỏ, từ ở cổng đã có thể nghe thấy tiếng suối róc rách chảy vào.

Ở giữa là một khoảng sân không quá lớn cũng là nơi sinh hoạt chính của nhóm Chương Hội, trung tâm lúc này mốt đám củi đã tàn, phía trên có treo một cái nồi , có lẽ là họ thường nấu ăn ở đây. Trái ngược với viễn cảnh lạnh lẽo, hiu quạnh mà Vân Vũ tưởng tượng nơi đây mang lại cho hắn cảm giác ấm áp, thân thuộc như ở nhà. Hơn một năm cô đơn một mình, cảm giác này khiến hắn không khỏi cảm thấy xúc động.

Chương Hội thấy Vân Vũ cứ đảo mắt ngắm nhìn một lượt hết cả căn cứ của hắn dường như muốn ghi nhớ từng chi tiết nhỏ vậy thật lâu, khuôn mặt cũng không hề giấu vẻ say mê thì vô cùng đắc chí, đưa tay thân thiết khoác vai Vân Vũ:

"Sao hả ? Cơ huynh thấy căn cứ của bọn ta như thế nào ? Có phải cảm giác rất đầy đủ cùng ấm áp không ? Đều là nhờ lão đại cùng muội muội ta bố trí đó. Ta cùng ca ca chỉ phụ trách xây dựng, chế tạo theo của cầu của hai người họ thôi".

"Nữ nhân mà, chỉ cần có thể liền muốn đầy đủ một chút, không phải lúc nào cũng cẩu thả qua loa như nam nhân chúng ta được".

Chương Hội ba hoa một tràng dài mới dừng lại dẫn Vân Vũ đi tham quan một vòng, Chương Quân thì phụ trách đóng cổng, nhóm lửa chuẩn bị cho bữa tối.

Bạn đang đọc Tu Chân Ký sáng tác bởi Kidsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kidsu
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.