Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành Vô Cực Môn chưởng môn

Phiên bản Dịch · 2251 chữ

“Lừa ta à! Ông trời, ngươi chơi ta sao?”

Mạc Vấn Thiên nằm nghiêng người ở trên sườn núi trong một mảng bụi cỏ, nhìn lên bầu trời trong xanh cùng với những đám mây sạch sẽ mềm mại như những đám bông. Trong lòng hắn cười khổ, hắn tiếp quản thân thể này hơn mười ngày nhưng hắn chưa thích ứng được.

Đúng vậy! Hắn xuyên qua!

Mạc Vấn Thiên nguyên bản là một nhà thiết kế của một công ty phần mềm trò chơi, độc lập tạo ra một trang web trò chơi gọi là “tu chân môn phái chưởng môn” -đây là một cái trò chơi lấy xây dựng môn phái tu chân làm chủ. Trong trò chơi này, người chơi là môn phái tân sinh chưởng môn, sinh tồn ở đông đảo tu chân môn phái ngoài ra người chơi còn phải chăm chỉ phát triển môn phái lớn mạnh như thu nhận đệ tử, mở rộng địa bìa, chinh chiến thảo phạt. Là một tân trò chơi nhập vai nhân vật trở thành tân sinh chưởng môn, chính là một loại hình trò chơi mới.

Trò chơi trình tự thiết kế tốt sau, Mạc Vấn Thiên hưng phấn khởi động server nhưng máy tính đột nhiên hắc bình, mặt trên xuất hiện một dòng chữ hồng: “Tôn kính người chơi hay không tiến vào Tu Chân giới?”

“Đây là cái gì?” Mạc Vấn Thiên phi thường bực bội, trải qua nửa năm thời gian chính hắn cực khổ ghi phần mềm xây dựng kế hoạch trò chơi, thậm chí phần trang trí của trò chơi hắn không có nhờn người khác làm. Không ngờ xuất hiện như vậy kết quả.

Hắn khởi động lại server nhưng không được, sau đó hắn rút nguồn điện nhưng lại không có tác dụng giống như hắn bị giảm cầm ở trong một phòng tối vậy. Hắn khóc không ra nước mắt, dùng chuột máy tính kích vào nút “vâng”, rất nhanh màn hình máy tính phía trên xuất hiện một cái hố đen nhanh chóng đem hắn hút vào.

Sau khi tỉnh lại, hắn phát hiện bản thân chiếm cứ thân thể của một thiếu niên cùng tên hắn. Căn cứ vào ký ức mà thân thể này bảo tồn, hắn ngạc nhiên phát hiện thân thể này là người của một cái tu chân thế giới. Hiện giờ thân phận của hắn là Vô Cực Môn đại sư huynh, hơn nữa sắp phải trở thành chưởng môn.

Vô Cực Môn là một cái tu chân môn phái nhỏ đẳng cấp thấp ở Huyền Hoàng đại lục, như vậy môn phái tu chân nhỏ đừng nói ở một bậc tu chân quốc gia Trịnh quốc ngay tại Trịnh quốc Vân châu Phi Vân thành cũng có mấy trăm đến hơn một ngàn cái. Vô Cực Môn tọa lạc ở Phi Vân thành Thanh Hà quận Mang Sơn thượng. Mang Sơn hướng tây chính là nơi yêu thú hoàng hoành trăm vạn yêu sơn; hơn nữa trên núi linh khí rất loãng căn bản không có môn phái tu chân nào nguyện ý đóng ở chỗ này, cho nên toàn bộ Mang Sơn đều là phạm vi của Vô Cực Môn, trên núi ngoài Vô Cực Phong ra còn có năm toà phó phong nhưng đều bị bỏ hoang.

Vô Cực Môn phụ thuộc vào Phi Vân Môn. Ở Thanh Hà quận, có được Trúc Cơ tu sĩ Phi Vân Môn xứng đáng được coi là tông môn đứng đầu. Mỗi năm vào ngày 12 tháng 6, toàn bộ môn phái tu chân ở Thanh Hà quận phải đến Phi Vân Môn tiến cống vật phẩm; nếu không cống vật phẩm hoặc không cống đủ vật phẩm thì Phi Vân Môn sẽ đến và hủy đi toàn bộ cơ nghiệp của môn phái đó.

Vô Cực Môn không có linh điền, linh mạch. Ở Phi Vân Môn bóc lột dưới, đau khổ chống đỡ miễn cưỡng duy trì môn phái cho đến nay. Vì muốn nộp đủ vật phẩm cho Phi Vân Môn vào hai tháng sau, mà đời trước chưởng môn Hách Thành Trọng gần Luyện Khí tám trọng tu vi mạo hiểm tiến vào trăm vạn yêu sơn tìm kiếm linh vật, kết quả cùng Hạo Nhiên Tông chưởng môn cùng nhau phát hiện một gốc nhị phẩm linh dược; hai người đánh nhau tranh gốc linh dược đó, cuối cùng Hách Thành Trọng bị thương nặng, trở về môn phái và không lâu sau không trị bệnh mà qua đời, để lại Mạc Vấn Thiên cùng với bốn vị sư đệ sư muội.

Cẩn thận sửa sang lại bản thân suy nghĩ, Mạc Vấn Thiên cảm thấy đầu mình tê dại. Vì tu luyện mà tranh đoạt tài nguyên, so với thế tục còn tàn khốc hơn, chỉ dựa vào chính mình tu vi Luyện Khí tầng năm như thế nào đem Vô Cực Môn duy trì. Hơn nữa, hai tháng sau còn phải đi Phi Vân Môn tiến cống vật phẩm, vật phẩm là hai mươi khối hạ phẩm linh thạch linh vật. Nếu không nộp, chỉ sợ Vô Cực Môn liền tan thành mây khói.

Đằng sau có tiếng bước chân truyền đến cùng với thanh thuý thanh âm kêu lên trong khi Mạc Vấn Thiên đang đau đầu: “Đại sư huynh! Huynh quả nhiên ở đây. Tế tổ đại điển sắp bắt đầu rồi, nhị sư huynh cùng tam sư tỷ bọn họ làm muội gọi huynh nhanh chóng trở về.”

Theo sau một vị thiếu nữ mày ngọc kiều tiếu nhanh chóng đi lên, Mạc Vấn Thiên lập tức quay người, đứng dậy liền thấy cất tiếng: “Nguyên lai là tiểu sư muội. Muội thật ra rất lanh lợi, sao biết sư huynh ở đây?”

Thiếu nữ kia thân thiết đem trên người Mạc Vấn Thiên toàn bộ bụi đất bỏ đi, đầy mặt lo lắng nói: “Từ khi sư phó đi rồi, đại sư huynh giống như thay đổi thành một người khác, thường xuyên đi tới nơi này sững sờ. Vũ Huyên xem ở trong mắt, sao lại không biết đâu?”

Mạc Vấn Thiên trong lòng dâng lên một trận ấm áp, từ khi hắn tiếp quản thân thể này cũng tiếp quản tính cách cùng với ký ức thân thể lưu lại. Mạc Vấn Thiên cùng với bốn vị sư đệ sư muội đều là cô nhi được sư phó Hách Thành Trọng cứu ra từ trăm vạn yêu sơn, từ nhỏ sống nương tựa vào nhau giống như thân huynh đệ tỷ muội tình cảm cực kỳ thâm hậu, đặc biệt là tiểu sư muội Mục Vũ Huyên tính cách hoạt bát được vài vị sư huynh sư tỷ yêu thương.

“Tiểu sư muội chớ lo lắng, đại sư huynh không có chuyện gì!” Mạc Vấn Thiên thở dài một tiếng, nói: “Đã là như thế, chúng ta đi thôi!”

Theo Mục Vũ Huyên đi vào đại điện, nói là đại điện thực ra không bằng Thanh Hà quận miếu Thành Hoàng, kỳ thật đã sớm cũ kỹ cửa sổ mộc tàn khuyết không được đầy đủ, vết rạn vết nứt xuất hiện dày đặc. Lúc này chúng sư đệ sư muội đã dọn xong bàn thờ, đã chuẩn bị xong trà thơm rượu lâu năm sinh quả,...cùng với đồ chay làm tế phẩm cúng.

Tứ sư đệ Dạ Vô Ảnh đã chuẩn bị xong nước trong, Mạc Vấn Thiên rửa tay sạch sẽ xong liền dẫn chúng sư đệ sư muội đi dâng hương, hoá vàng mã, đặt lên bàn thờ cống tế phẩm, theo thứ tự hướng các đời chưởng môn tế bái.

Dựa theo Vô Cực Môn môn quy, tân chưởng môn kế nhiệm lúc phải suất lĩnh đệ tử tế bái các đời chưởng môn mới tính chính thức trở thành chưởng môn. Vốn dĩ tế tổ chưởng môn kế vị là môn phái long trọng nhất nghi thức, không chỉ toàn phái tắm rửa thay quần cáo còn mới đồng đạo tới xem lễ, gõ La Minh Pháo thông cáo thiên hạ. Nhưng Vô Cực Môn môn nhân không nhiều, sợ tin tức chưởng môn vẫn lạc truyền ra bên ngoài khiến cho Hạo Nhiên Tông đến cho nên phải làm đơn giản hoá, bí mật hành động.

Mạc Vấn Thiên quỳ lạy tiền nhiệm chưởng môn Hách Thành Trọng xong, lập tức đứng dậy, nhìn khuôn mặt hiền từ của sư phó trên bức họa treo trên tường làm cho Mạc Vấn Thiên cảm xúc dâng trào cung kính nói: “Sư phó ở trên, bất hiếu đệ tử Mạc Vấn Thiên từ hôm nay trở đi chính thức tiếp quản chức vụ chưởng môn trở thành đời thứ tư chưởng môn. Người hãy yên tâm, đệ tử xin hứa nhất định đem Vô Cực Môn phát triển rực rỡ không để cho sự đệ sư muội chịu nhục.”

Sau một phen lời nói hào hùng trang trọng, bên tai đột nhiên vang lên một đạo thanh âm quen thuộc: “Chúc mừng ngài trở thành Vô Cực Môn chưởng môn, bước lên tranh bá tu tiên hành trình. Vì trợ giúp người vượt qua giai đoạn khó khăn này, đặc biệt khen thưởng cơ sở tài nguyên bao. Có hay không lĩnh?”

Mạc Vấn Thiên hoảng sợ. “Đây là cái gì thanh âm?”, nghe tới có chút quen tai hình như là trong trò chơi hệ thống thanh âm. Hắn nhớ rõ lúc bản thân phát triển “tu chân môn phái chưởng môn” khi, người chơi sau khi đăng nhập vào game liền có thể nghe được đạo thanh âm này. Bản thân hắn không có nghe lầm, nhưng hắn xuyên qua rồi sao có thể nghe được đạo thanh âm này?

Sau khi hắn suy nghĩ thật lâu, trong lòng hắn toát lên một đạo ý nghĩ cổ quái: “Chẳng lẽ chính mình mang theo trò chơi công năng xuyên qua?”Thế nhưng kỳ quái chuyện xuyên qua này đã xảy ra, mang theo trò chơi công năng xuyên qua cũng có thể giải thích được, tình huống như vậy hắn đã nhìn thấy ở trên Internet tiểu thuyết. Nếu thật sự như vậy, dựa vào môn phái trò chơi công năng để lớn mạnh môn phái, chính mình có một cái cường đại bàn tay vàng, chuyện khó khăn trước mắt này đều dễ dàng xử lý.

Tam sư muội Cố Ngạo Tuyết quỳ lạy ở phía sau nhìn thấy chưởng môn thần sắc cổ quái đứng ở đó không nhúc nhích liền nhíu mày, nhịn không được nhắc nhở: “Chưởng Môn sư huynh!”

Mạc Vấn Thiên giật mình phục hồi tinh thần, xoay người đối với mọi người đang quỳ nói: “Mọi người đứng lên đi, hôm nay đến đây thôi! Ngày mai sáng sớm, mọi người đến môn phái đại điện nghị sự.”

Mạc Vấn Thiên dứt lời liền không chút nào để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của chúng sư đệ sư muội, gấp gáp trở về gian phòng. Hắn sợ hãi lĩnh cỡ sở tài nguyên bao khi làm nhiều người phát giác, không giúp giải thích. Trở về gian phòng đóng cửa sổ chặt chẽ về sau, lúc này hắn mới yên tâm ngồi ở trên giường chuẩn bị lĩnh tay mới cơ sở tài nguyên bao.

Mạc Vấn Thiên ổn định cảm xúc xong, trong lòng mặc niệm: “Lĩnh cơ sở tài nguyên bao!”

Hệ thống thanh âm đúng lúc vang lên: “Thành công lĩnh cơ sở tài nguyên bao, đạt được nhiệm vụ nhẫn một cái-không gian một trăm mét vuông, dùng để chứa đựng vật phẩm không thể gửi vật còn sống và che dấu được; đạt được thần thông pháp thuật bí tịch “Ngũ Hành Tu Chân Quyết”; đạt được thần thông pháp thuật ngọc giản “Động Sát Thuật”; đạt được một tờ cấp một môn phái đại điện kiến trúc bản vẽ; đạt được năm tờ thiên công sức sĩ phù.”

Mạc Vấn Thiên trong lòng rất vui mừng, mượn dùng bảo tồn ký ức này mấy thứ đồ vật ở toàn bộ Trịnh quốc đều là hiếm có bảo bối, không ngờ cơ sở tài nguyên bao vật phẩm rất phong phú. Hắn cúi đầu nhìn tay của mình, quả nhiên bên tay phải trên một ngón tay có đeo một cái màu đen nhẫn được điêu khắc rất tinh tế không biết được làm từ nguyên liệu gì.

Đến nỗi nhiệm vụ nhẫn có nhẫn trữ vật công năng, chứa đựng nhẫn kia đều là các tu sĩ Kim Đan tranh giành bảo bối. Ngay cả Phi Vân thành Thanh Hà quận Phi Vân Môn chưởng môn mới gần có một cái trữ vật vòng tay. hơn nữa này nhẫn trữ vật còn mang theo cực kỳ thứ thớt che dấu công năng. Đối với Mạc Vấn Thiên có tu vi thấp như vậy, thì đây là một cái rất tốt trữ vật giới chỉ.

Mạc Vấn Thiên áp xuống bản thân cảm xúc, dùng tinh thần đi cảm nhận chiếc nhẫn: Một cái ước chừng một trăm mét vuông không gian nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt hắn; bên trong có một quyển bí tịch cổ xưa, một khối ngọc giản ẩn chứa bàng bạc linh khí, mờ tờ bản vẽ màu vàng cùng với năm tờ ẩn chứa thần bí lực lượng thiên công sức sĩ phù.

Bạn đang đọc Tu Chân Tông Môn Chưởng Môn của Hưng Nghiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrươngĐứcTrình
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.