Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Chửng Thực Thuật” và Luyện Công Phòng

Phiên bản Dịch · 2005 chữ

Bây giờ đã đến buổi trưa, đã đến giờ ăn trưa, nếu mình không trở về thì Mục Vũ Huyên bọn họ nhất định sẽ tìm mình khắp nơi. Mạc Vấn Thiên lấy ra sáu viên hạ phẩm linh thạch từ bên trong trữ vật giới chỉ, ôm sáu viên hạ phẩm linh thạch vào lòng ngay sau đó chuyển trữ vật giới chỉ về trạng thái che dấu, rồi trở lại nơi dùng bữa của môn phái.

Lúc này bốn vị sư đệ sư muội đã ngăn ngắn ngồi vào vị trí, mặt bàn có đặt bẩy hoặc tám phần thức ăn cùng với bát lẫn đũa. Tu chân giả Kim Đan kỳ trở lên mới có khả năng tích cốc, hấp thu thiên địa linh khí là được, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ đôi khi vẫn phải dùng bữa còn phàm nhân và tu sĩ Luyện Khí kỳ giống nhau đều phải dùng bữa. Đồ ăn và ngân lượng hằng ngày của Vô Cực Môn đều do Thanh Thạch Trấn cung phung, môn nhân chỉ có năm đến sáu người, ít tiêu xài ngân lượng nhưng mọi người trong môn phái không ăn uống no.

Mạc Vấn Thiên ngồi vào vị trí về sau, nhìn thấy bốn vị sư đệ sư muội đều chưa dùng bữa từng đôi mắt nhìn hắn, không khỏi ngạc nhiên nói: “Tại sao các ngươi không động đũa?”

“Chưởng môn sư huynh còn chưa dùng bữa, chúng sư đệ sư muội không thể dùng bữa trước”. Cốc Ngạo Tuyết lạnh giọng đáp.

Mạc Vấn Thiên biết tam sư muội tính tình lạnh lùng, không thích nói nhiều. Nhưng tâm địa không xấu, quy củ bắt đầu từ những việc nhỏ, nếu không làm như vậy thì sẽ giống với lúc trước, xem nhẹ uy nghiêm của chưởng môn. Đây là ý tốt của tam sư muội.

Trương thẩm ở trong phòng ăn bưng ra một bát cơm trắng, cung kính bưng tới trước vị trí ngồi của Mạc Vấn Thiên, giúp hắn lấy đũa và để canh cá vào một cái bát nhỏ, hắn thực sự là chưởng môn nhân quả nhiên không giống với người thường, ngay cả tạp dịch Cốc sư muội đều giải thích rõ.

Vô Cực Môn tạp dịch có hai người chính là Trương thẩm và Trần bá, họ là một cặp phu thê, đều là phàm nhân đến từ Thanh Thạch trấn. Họ ở bên trong Vô Cực Môn phụ trách việc gánh nước đốn củi giúp Vô Cực Môn mua đồ; làm tạo dịch từ đời chưởng môn thứ ba Hách Thành Trọng, nhìn bốn vị sư đệ sư muội lớn lên và có cảm tình sâu đậm đối với Vô Cực Môn.

Mạc Vấn Thiên và mấy ngụm cơm trắng, uống một chút canh cá, một bên nhị sư đệ Lôi Vạn Sơn nhịn không được nói: “Chưởng môn sư huynh, phía đông môn phái đại điện sát bên Tuyệt Cốc bên cạnh tu luyện đạo trường là ngài dùng đạo phù tạo ra sao?”

“Không sai!” Mạc Vấn Thiên đặt bát đũa xuống bàn ăn, từ trong ngực lấy ra sáu viên hạ phẩm linh thạch đặt ở trước mặt Lôi Vạn Sơn sau đó mỉm cười nói: “Nhị sư đệ, đây là sáu viên hạ phẩm linh thạch. Để hãy để chúng vào bên trong trận nhãn của kiến trúc tu luyện đạo trường, kích hoạt trận pháp về sau khi ở bên trong tu luyện đạo trường kiến trúc tu luyện có thể tăng lên tốc độ tu luyện.”

“Chưởng môn sư huynh, những cái này hạ phẩm linh thạch!” Lôi Vạn Sơn trợn mắt mở miệng nói: “Cũng là...vị kia tiền bối đưa sao?” Nói nhỏ, hiển nhiên hắn không nghi ngờ gì về kết luận này.

Mạc Vấn Thiên mỉm cười không nói xem như thừa nhận, các sư đệ sư muội nhất thời reo hò vui mừng liền ngay cả tính cánh lạnh lùng tam sư muội Cốc Ngạo Tuyết cũng nở một nụ cười, Mục Vũ Huyên vui mừng đến mức ôm lấy cổ của Mạc Vấn Thiên vui vẻ nói: “Quá tốt! Đại sư huynh! Về sau Vũ Huyên không cần một mình ngồi ở trong phòng tu luyện nữa có thể cùng mọi người ở một chỗ cùng nhau tu luyện.”

Nàng nguyên lai bởi cái này mà hưng phấn, Mạc Vấn Thiên sờ sờ mũi lập tức im lặng không nói. Cốc Ngạo Tuyết ở phía dưới nhìn xem, lá liễu lông mày nhỏ nhắn khoá chặt vào một chỗ một mặt không vui nói: “Tiểu sư muội, đại sư huynh hiện giờ là Vô Cực Môn chưởng môn, ngươi xem bản thân ngươi đi còn ra thể thống gì nữa?”

Mục Vũ Huyên nghe Cốc Ngạo Tuyết lời nói, vội vàng buông tay ra, lén lút nhìn Mạc Vấn Thiên, nhỏ giọng nói: “Chưởng môn sư huynh thứ tội. Vũ Huyên nhất thời đắc ý thất thố nên quên sư huynh thân phận chưởng môn.”

Mạc Vấn Thiên nghe được Mục Vũ Huyền lời nói liền nở nụ cười; Cốc Ngạo Tuyết cũng không khỏi mỉm cười, lúm đồng tiền giống như băng tuyết hoà tan,mấy vị sư huynh đệ chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng và long lanh.

Mạc Vấn Thiên cũng sửng sốt một chút, ho nhẹ một cái lập tức đem mọi người nhìn về phía mình, sau đó cất tiếng nói: “Không chỉ có tu luyện đạo trường, sáng nay huynh dùng đạo bùa hoá mười mẫu linh điền dùng để trồng linh cốc, hơn nữa ở đằng sau núi còn xây dựng linh thú viên về sau môn phái chúng ta có thể bồi dưỡng linh thú.”

Linh Điền? Linh Thú Viên? Thanh Hà quận ngoài Phi Vân Môn ra vẻn vẹn có mấy cái môn phái có năng lực trồng linh cốc nuôi linh thú, bốn người nghe xong lập tức vui mừng reo hò.

Mạc Vấn Thiên bàn tay đè ép, để bốn người ổn định tinh thần, sau đó lên tiếng nói: “Sau khi kết thúc bữa trưa, Lôi sư đệ dẫn mấy vị sư đệ sư muội tới tu luyện đạo trường, cùng nhau tham ngộ “Ngũ Hành Tu Chân Quyết”, về sau tu luyện đạo trường do Lôi sư đệ quản lý.”

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, Vạn Sơn nhất định đốc xúc ba vị sư đệ sư muội tu luyện.” Lôi Vạn Sơn đứng dậy, lớn tiếng nói.

Mạc Vấn Thiên gật đầu, nhị sư đệ tính cách hơi nóng nảy nhưng là người chăm chỉ nhất; căn cứ vào việc tu luyện pháp thuật “Triều Nhiễu Thuật”, hắn ta không có mộc linh căn, nhưng căn cứ vào kiên trì và bền bỉ hắn ta tu luyện đến Luyện Khí tứ trọng vào năm mười bẩy tuổi. Người như vậy, cho dù tu chân giới thấp kém tư chất tạp linh căn có thể Trúc Cơ, lấy hắn làm gương, đệ tử Vô Cực Môn nhất định không dám chậm trễ.

Sau bữa cơm trưa vội vã, Mạc Vấn Thiên quay trở lại phòng của mình, nghỉ ngơi một hồi liền từ nhẫn trữ vật lấy ra bình thường trung giai pháp thuật “Chửng Thực Thuật”., cẩn thận nghiên cứu. “Chửng Thực Thuật” dễ nắm giữ, lấy ngộ tĩnh của Mạc Vấn Thiên chỉ cần xem qua một lần là có thể nhớ được gieo trồng linh cốc mấy điều lưu ý, cùng với việc học được mấy cái pháp thuật.

Hiện tại Hoá Điền Phù hoá ra mười mẫu linh điền, rất tươi tốt, linh khí phân bổ đều căn bản không cần sử dụng “xới đất thuật”. Chỉ cần sử dụng phong hệ pháp thuật “gieo giống thuật” đem hạt giống gieo xuống, rồi sử dụng thuỷ hệ pháp thuật “linh vũ thuật” tưới linh điền liền thành công gieo; kế tiếp chính là xem linh cốc sinh trưởng phát triển, nếu có cỏ dại cùng côn trùng gây hại thì chỉ cần sử dụng pháp thuật “giẫy cỏ diệt trùng thuật”.

Bình thường, sau bốn tháng linh cốc sinh trưởng liền có thể thu hoạch một lần, mà Vô Cực Môn linh điền có tác dụng đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng, cho nên linh cốc sau hai tháng sinh trưởng có thể thu hoạch được. Một mẫu linh điền có thể sản xuất ra 200 cân linh cốc, đương nhiên đây là một phép tính đơn giản. “Chửng Thực Thuật” trình độ cao, linh điền chăm sóc đúng thì sản lượng đều đặn tăng lên, nếu không dùng “Chửng Thực Thuật” mà dùng nhân công gieo trồng thì sản lượng thu hoạch của linh cốc sẽ giảm mạnh thậm chí không thu được một cân linh cốc.

Lấy một mẫu linh điền thu hoạch 200 cân linh cốc làm phép tính, thì mười mẫu linh điền có thể thu được 2000 cân linh cốc. Hiện tại giá cả của linh cốc ở trên thị trường là nhị khối hạ phẩm linh thạch mua được một trăm cân linh cốc, nói cách khác người bán một tháng kiếm được hai mươi khối hạ phẩm linh thạch.

Dương nhiên, Mạc Vấn Thiên sẽ không bán đi linh cốc. Phàm nhân giống nhau với Luyện Khí kỳ tu sĩ, đều phải ăn cơm để duy trì năng lượng cơ thể; nếu ăn ngũ cốc hoa màu, tạp chất được nạp vào người ảnh hưởng rất lớn đối với việc tu luyện nhưng dùng trực tiếp linh cốc thì không có chuyện đó xảy ra. Do bên trong linh cốc có linh khí, tạp chất hoàn toàn không có, đối với việc tu luyện của tu sĩ rất có lợi; đợi đến khi Vô Cực Môn mở rộng sơn môn chiêu thu đệ tử thì linh cốc không đủ dùng.

Sau khi học được “Chửng Thực Thuật”, Mạc Vấn Thiên tiếp tục tìm hiểu “Ngự Thú Thuật” sau khi lấy nó ra khỏi nhẫn trữ vật. “Ngự Thú Thuật” tu tập tương đối khó, tu chân đại lục ngoài người có thể tu chân ra thì một ít chim bay cá nhảy nếu ở linh khí dưỡng dục, có thể xuất hiện linh trí và tiến hành tu luyện; “Ngự Thú Thuật” lấy ngự thú bài làm môi giới, câu thông linh thú rồi khống chế chỉ huy, biến nó thành đồng bạn chiến đấu bên mình.

“Ngự Thú Thuật” là bình thường pháp thuật, khống chế tam giai linh thú trở xuống, lấy tu vi làm thước đo. Tu chân giới cá lớn nuốt cá bé, linh thú trời sinh phục tùng cường giả, tu sĩ cấp cao dễ dàng khống chế linh thú cấp thấp nhưng tu sĩ cấp thấp không thể khống chế tu sĩ cấp cao; thuần phục được một con linh thú, cho một giọt huyết ở mặt trên của ngự thú bài, khi đối với linh thú hạ mệnh lệnh thì chỉ cần dùng tâm thần cảm ứng ngự thú bài, liền nắm giữ được trạng thái trước mắt của linh thú, sau đó dùng tâm thần cảm ứng hạ lệnh cho ngự thú bài, linh thú căn cứ vào mệnh lệnh đó mà làm theo.

Hoàn toàn nắm giữ “Ngự Thú Thuật”, sắc trời dần dần tối lên, Mạc Vấn Thiên đi ra ngoài dạo một vòng, thấy đám người Lôi Vạn Sơn ở đạo tràng tu luyện, tiếp đến cùng mọi người dùng qua bữa tối. Mạc Vấn Thiên lấy ra Luyện Công Phòng kiến bản vẽ cùng với thiên công sức sĩ phù, một mình đi tới tu luyện đạo tràng.

Mạc Vấn Thiên suy nghĩ kỹ xong liền quyết định đem Luyện Công Phòng xây dựng ở bên cạnh tu luyện đạo tràng, bởi Luyện Công Phòng cũng có trận pháp, xây dựng ở bên cạnh tu luyện đạo tràng thì hai cái trận pháp giao thoa, hiệu quả nhất định tăng trưởng.

Bạn đang đọc Tu Chân Tông Môn Chưởng Môn của Hưng Nghiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrươngĐứcTrình
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.