Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Môn phái sự vụ

Phiên bản Dịch · 1946 chữ

Lôi Vạn Sơn khó hiểu nói: “Không biết sư huynh có chuyện gì quan trọng cần phân phó?”

Mạc Vấn Thiên không có trả lời, hỏi ngược lại: “Lôi sư đệ, các ngươi tu luyện “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” thế nào?”

“Sư đệ tu luyện hỏa thuộc tính công pháp Diễm Vân Thuật cực kỳ nhanh giống như công pháp này sinh ra là dành cho sư đệ vậy, tốc độ tu luyện nhanh hơn mười mấy lần so với tốc độ tu luyện bình thường. Sư đệ đột phá Luyện Khí năm tầng cần ít nhất hai tháng thời gian, nhưng vào tối hôm qua sau khi sư đệ tu luyện Diễm Vân Thuật thì sư đệ dễ dàng đột phá Luyện Khí năm tầng. Vài loại thuộc tính pháp thuật khác khi tu hành thì tốc độ cực kỳ thong thả, nhanh hơn vài lần so với Thanh Mộc Công.” Nói lên kết quả tu luyện, Lôi Vạn Sơn hai mắt đỏ bừng, vẻ mặt hưng phấn, hiển nhiên là hài lòng về tốc độ tu luyện của Diễm Vân Thuật.

“Ồ! Luyện Khí năm tầng!” Mạc Vấn Thiên ánh mắt sáng lên, dùng Động Sát Thuật xem xét quả nhiên không sai. “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” chỉ khi tu luyện đồng thời năm loại thuộc tính công pháp mới xem như thần thông pháp thuật, tu luyện trong đó một loại thuộc tính công pháp chỉ có thể xem là cao giai pháp thuật mà cao giai pháp thuật có tốc độ tu luyện nhiều gấp đôi so với trung giai pháp thuật. Nhưng Lôi sư đệ tốc độ tu luyện thực sự mạnh, xem ra linh căn của hắn rất có thể là hỏa hệ thiên linh căn. Ở tu chân giới, thiên linh căn là tu luyện thiên chi kiêu tử, bên trong một ngàn vị tu sĩ có linh căn không bao giờ có một người nào cả, nói cách khác một quốc gia có một ngàn vạn người chưa chắc có một vị thiên linh căn tu sĩ, cho dù ở một bậc tu chân quốc gia Trịnh quốc thì số lượng tu sĩ thiên linh căn vô cùng ít.

Hiện giờ tu chân giới, so với thời kỳ thượng cổ thì nồng độ linh khí giảm mạnh thậm chí có nhiều loại linh dược tuyệt chủng. Các môn phái vì duy trì truyền thừa cho mai sau, đều vì tranh đoạt nhiều tài nguyên tu luyện mà nỗ lực, vì dùng tài nguyên hữu hạn bồi dưỡng nhiều vị cao giai tu sĩ; cao giai tư chất đệ tử cũng là mục tiêu mà bọn họ cần phải tranh đoạt, một khi tu chân giới biết được Vô Cực Môn có thiên linh căn tu sĩ, chỉ sợ Kim Đan lão tổ sau khi nghe được tin tức thì liền tới Vô Cực Môn cướp đoạt đệ tử.

Lôi sư đệ có thể là hỏa hệ đơn thuộc tính linh căn, mà chính mình càng là dị linh căn bên trong ngũ hành linh căn. “Thiên a! Sư phụ a! Những vị hài tử mà người đem về từ trăm vạn yêu sơn có lai lịch thế nào?”

Mạc Vấn Thiên một trận cảm thán, ánh mắt chờ mong nhìn về Cốc Ngạo Tuyết.

Cốc Ngạo Tuyết sắc mặt đỏ lên, vẻ mặt xấu hổ, thấp giọng nói: “Sư muội tư chất tu chân thấp kém, làm chưởng môn sư huynh thất vọng. Sư muội tu luyện “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” ngoại trừ thuỷ thuộc tính công pháp Vũ Lãng Quyết nhanh hơn bốn đến năm lần so với Thanh Mộc Công, tu luyện các thuộc tính còn lại thì hoàn toàn giống với nhị sư huynh, tốc độ nhanh hơn một vài lần so với Thanh Mộc Công.”

Tam sư muội tốc độ tu luyện thực sự quá chậm, linh căn có lẽ lấy thuỷ linh căn làm chủ. Thật đáng tiếc, nhưng tương đối nghịch thiên linh căn cực kỳ ít, chuyện tốt này làm sao có thể để cho bản thân mình gặp vài lần được. Mạc Vấn Thiên nghĩ ngợi một hồi liền không nghĩ nữa.

Lúc này, Tứ sư đệ Dạ Vô Ảnh liếc mắt nhìn Mục Vũ Huyên một cái, bỗng nhiên đứng dậy, vẻ mặt uể oải nói: “Chưởng môn sư huynh, sư đệ và tiểu sư muội không có linh căn.”

Dạ Vô Ảnh còn chưa nói hết, Mạc Vấn Thiên lập tức chen ngang nói: “Làm gì có chuyện đó?”

Mục Vũ Huyên hai mắt đỏ hoe, giống như vừa mới khóc, nghẹn ngào nói: “Sư huynh, sư muội và Dạ sư huynh đều tu luyện một lượt “Ngũ Hành Tu Chân Quyết”. Bất kỳ loại thuộc tính công pháp nào so với “Thanh Mộc Công” chỉ có nhanh hơn, tư chất như vậy giống như không có linh căn.”

“Vớ vẩn!” Mạc Vấn Thiên sắc mặc trầm xuống, toàn thân nóng nảy, tức giận nói: “Ai nói các ngươi không có linh căn? Bổn tọa nói các ngươi có thì các ngươi có. Không thuộc ngũ hành cảm ứng, kết luật không có linh căn sao? Băng, phong, lôi, quang, ám…cùng nhiều thuộc tính khác không thuộc ngũ hành.”

Mục Vũ Huyên chưa từng thấy đại sư huynh nổi giận nên không khỏi giật mình, Lôi Vạn Sơn nói: “Chưởng môn sư huynh nói đúng đó. Dạ sư đệ, mục sư muội, có lẽ các ngươi sở hữu dị linh căn. Không nằm trong ngũ hành, tốc độ tu luyện “Ngũ Hành Tu Chân Quyết” diễn ra rất chậm, giống như phàm nhân không có linh căn; chỉ cần tìm được công pháp tương thích, tốc độ tu luyện tiến triển cực nhanh.”

Mạc Vấn Thiên chậm rãi ngồi xuống, kiên quyết nói: “Dạ sư đệ, mục sư muội, tin tưởng sư huynh. Các ngươi đều có linh căn, rất có thể là dị linh căn. Các ngươi đừng từ bỏ tu luyện, thù của sư phụ đang đợi chúng ta.”

“Chưởng môn sư huynh giáo huấn phải. Sư đệ thật hổ thẹn với sự giáo huấn của hai sư huynh, về sau khổ cực tu luyện, mau chóng báo thù cho sư phụ.” Dạ Vô Ảnh hạ quyết tâm, giống như trong lòng đã có quyết định.

Mục Vũ Huyên cũng cảm thấy hối hận, lâu nước mặt, nói với vẻ mặt xấu hổ: “Chưởng môn sư huynh, Vũ Huyên sai rồi, mặc kệ có linh căn hay không. Sư muội nhất định cố gắng tu luyện, không để cho đại sư huynh lo lắng.”

“Được!”Mạc Vấn Thiên khoát tay nói: “Các ngươi nghĩ được như vậy là tốt rồi, môn phái còn nhiều việc cần các ngươi đi làm. Lần này mời mọi người đến, sư huynh có một số việc giao cho các ngươi đi làm.”

“Thỉnh sư huynh phân phó.”Bốn người đồng thanh nói.

“Lôi sư đệ, nếu hỏa thuộc tính công pháp thích hợp ngươi thì ở chỗ ta có một bản bình thường trung giai pháp thuật “Hoả Cầu Thuật”. Ngươi nhanh chóng nghiên cứu, rất nhanh ngươi nắm chắc được nó.” Mạc Vấn Thiên từ trong lòng ngực lấy ra một bản đã sao chép “Hoả Cầu Thuật”, đưa cho Lôi Vạn Sơn rồi nói.

“Đa tạ chưởng môn sư huynh.” Lôi Vạn Sơn cung kính hành lễ với Mạc Vấn Thiên, hưng phấn khi nhận, cất vào lòng ngực. Ở tu chân giới, túi trữ vật bán hai khối hạ phẩm linh thạch; hiện giờ Vô Cực Môn đang khó khăn cho nên đệ tử không thể tiêu hoang được, những đồ vật quan trọng đều được cất vào lòng ngực.

“Lôi sư đệ phụ trách hướng dẫn đệ tử môn phái tu luyện, thường xuyên giám sát bọn họ, chịu trách nhiệm chăm sóc tu luyện võ trường. Đầu mỗi tháng, đến chỗ sư huynh lấy sáu khối hạ phẩm linh thạch, để duy trì hoạt động của võ trường.”

-“Vâng! Lôi Vạn Sơn tuân lệnh chưởng môn sư huynh.”

Mạc Vấn Thiên gật đầu, ánh mắt sau đó nhìn về phía Cốc Ngạo Tuyết, mỉm cười nói: “Cốc sư muội, muội là người làm việc cẩn thận, không nóng nảy. Vì vậy sư huynh quyết định giao cho muội quản lý linh điền, ý muội thế nào?”

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, sư muội nhất định chăm sóc linh điền thật tốt. Nhưng sư muội không học “Chửng Thực Thuật”, sợ không làm tròn trách nhiệm.”

Mạc Vấn Thiên từ trong lòng ngực lấy ra “Chửng Thực Thuật” đã được chuẩn bị sẵn, cầm ở trên tay, cười nói: “Cốc sư muội, “Chửng Thực Thuật” sư huynh đã chuẩn bị sẵn cho muội rồi. Mau đến chỗ huynh lấy.”

“Đa tạ sư huynh!” Cốc Ngạo Tuyết nghe vậy liền mừng rỡ, vội vàng đứng dậy, sau đó cung kính nhận lấy “Chửng Thực Thuật” từ chỗ đại sư huynh sau đó lui về chỗ.

“Còn một chuyện nữa, do Cốc sư muội quản lý linh điền cho nên Cốc sư muội đem năm trăm cân linh cốc dọn đi. Từ giờ trở đi, chúng ta dùng linh cốc thay cho ngũ cốc. Mỗi tháng đến chỗ huynh nhận lấy một khối hạ phẩm linh thạch.”

“Sư muội tuân theo mệnh lệnh mà chưởng môn sư huynh an bài.” Cốc Ngạo Tuyết là một người tỉ mỉ, lúc tiến vào môn phái đại điện liền nhìn thấy mấy túi lương thực, vốn không để ý, hiện giờ xem ra mới biết bên trong đựng linh cốc; không khỏi vui mừng, hai ngày nay trải qua nhiều chuyện vui.

Mạc Vấn Thiên nhẹ gật đầu, trầm giọng nói: “Dạ Vô Ảnh!”

“Sư đệ có mặt!”

Mạc Vấn Thiên lấy ra tuần sơn khuyển lưu trữ máu bên trong ngự thú bài, trầm giọng nói: “Căn cứ môn quy của môn phái, nhất định phải có đệ tử hạch tâm phụ trách tuần sơn, bảo vệ môn phái. Cái này ngự thú bài có thể câu thông nhất giai linh thú tuần sơn khuyển, Hạo Nhiên Tông đệ tử đi vào năm dặm quanh môn phái, tuần sơn khuyển liền cảm ứng được và kêu to cảnh báo, môn phái chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống; từ giờ trở đi, Dạ sư đệ phụ trách quản lý tuần sơn khuyển bảo vệ môn phái an toàn.”

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, có sư đệ ở đây, đám đạo chích kia không có ý định xâm phạm Vô Cực Môn.” Dạ Vô Ảnh nhanh chóng tiến lên phía trước, cung kính tiếp nhận duy nhất ngự thú bài có thể câu thông linh thú, hành lễ sau trở về chỗ.

Mục Vũ Huyên ở một bên nhìn thấy các vị sư huynh, sư tỷ đều được an bài nhiệm vụ, không khỏi nóng nảy, nhanh chóng nói: “Chưởng môn sư huynh, còn Vũ Huyên? Vũ Huyên rất muốn thay chưởng môn sư huynh phân ưu, vì môn phái lớn mạnh nên muốn góp sức.”

Mạc Vấn Thiên cười nói: “Tiểu sư muội, ngươi vội vàng làm gì? Môn phái thiếu nhân lực, ngươi dù không muốn làm gì, sư huynh nhất định không đồng ý. Phía sau núi Linh Thú viên còn không có người trông coi đâu? Sư huynh quyết định giao cho muội quản lý Linh Thú viên, ý muội thế nào?”

“Quá tốt!” Mục Vũ Huyên mỉm cười nói: “Vũ Huyên rất thích nhỏ động vật, chưởng môn sư huynh yên tâm, Vũ Huyên nhất định quản lý thật tốt Linh Thú viên.”

Bạn đang đọc Tu Chân Tông Môn Chưởng Môn của Hưng Nghiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrươngĐứcTrình
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.