Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TỪ YÊU PHI TRỞ THÀNH ĐỘC HẬU

Tiểu thuyết gốc · 1007 chữ

TỪ YÊU PHI TRỞ THÀNH ĐỘC HẬU

Ngày cuối cùng của Hội nghị.

Lạc Thiên ngồi trên chiếc xích đu trong cung của mình, đôi mắt nhìn xa xăm. Những ngày qua, cái gì làm được nàng cũng đều làm cả rồi, Lạc Thiên chỉ biết ngồi đây ôm hi vọng. Nếu như thất bại, nàng thật sự không biết cuộc sống của nàng sẽ đi về đâu. Bên tai vang lên tiếng an ủi

"Công chúa, nhất định là sẽ thành công, người không cần lo lắng."

Lời nói của Ngọc Giao rõ ràng là an ủi nhưng sâu trong mắt lại tràn đầy sự lo âu. Lạc Thiên tự biết bản thân là phận thân bất do kỉ, nhưng nàng sống lại là vì muốn sửa lỗi với Đàm Bách Hiên, nàng không thể chấp nhận trở thành thị thiếp cho Thái tử Tân Hư Quốc được.Ôm trong lòng nổi bất an, Lạc Thiên cứ thẫn thờ ngồi đó.

Thời gian như thoi đưa, mặt trời cũng đã lặn sau núi. Lúc này, từ ngoài cửa kéo vào một đám người, nói chính xác là bốn chàng trai, bốn người này gương mặt rạng rỡ, bước nhanh tới trước mặt nàng

"Chúc mừng công chúa, đại công cáo thành."

Ngọc Giao nhảy cẩng lên rồi nhào qua ôm chầm lấy nàng. Khuôn mặt Lạc Thiên lại có chút ngẩn ngơ, một lúc sau mới tìm lại được giọng nói

"Thật sao?"

Minh Lễ liền mở miệng nói một tràn

"Là thật, là thật. Lúc cuối buổi hội nghị, Đàm quốc vương đứng trước mặt tất cả đại diện của các quốc gia hỏi cưới công chúa làm chính cung, Hoàng Thượng cũng đã đồng ý. Tên Thương Thái tử kia xem ra là tức lắm, nhưng lại không nói được gì." Trên mặt hắn còn hiện lên nụ cười khoái chí như trẻ con.

Nhìn ánh mắt mọi người xung quanh đều xác nhận sự thật, trong lòng nàng vô cùng mừng rỡ xen vào đó là sự bất an không nói nên lời. Nàng thành công rồi!

Tin tức này nhanh chóng được truyền đi khắp nơi, ai ai cũng gửi quà chúc mừng Lạc Thiên. Ngày cưới đã được định, là mười lăm ngày sau. Mười lăm ngày, nói nhiều thì không nhiều nhưng ít thì không ít. Trong thời gian này nàng lại làm được không ít chuyện. Đàm Bách Hiên như đem lại may mắn cho nàng, Lạc Thiên làm chuyện gì cũng vô cùng thuận lợi.

Đầu tiên là ngay sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Vệ quân gửi thư cho nàng, trong bức thư chỉ vẻn vẹn ba chữ "Đại công chúa". Nhìn dòng chữ kia mắt nàng hơi nheo lại, ánh mắt lại ánh lên sự lạnh lùng. Quay qua nô tì thân cận giao phó

"Mau đi xem Đại công chúa đang ở đâu."

Tỳ nữ khẽ đáp lời rồi quay lưng đi.

Bàn tay trắng nõn cầm bức thư từ từ đưa tới ngọn nến, bức thư bùng cháy rồi nhanh chóng lụi tắt, chỉ còn lại một ít tro tàn. Nhìn đám tro kia lòng nàng cũng lạnh dần, ánh mắt lại lóe lên tia độc ác.


Ứng Lâm Viên

Thiếu nữ với khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc được vấn một cách cầu kì nhưng lại tinh tế, trên người khoác bộ xiêm y màu xanh nhạt, làn da trắng đến gần như trong suốt, người thiếu nữ kia thật mỏng manh, yếu ớt, nhìn nàng người ta chỉ sợ lỡ sơ ý thì nàng sẽ bị những cơn gió kia cuốn đi mất. Thiếu nữ đang tản bộ từ xa xa trông thấy bóng lưng khoác bộ xiêm y trắng, nàng bước tới gần rồi cất tiếng dò hỏi

"Thập nhất muội muội?"

Nghe tiếng nói, người thiếu nữ mặc xiêm y trắng khẽ quay người lại, nhìn thấy người trước mắt thì trên khuôn mặt xuất hiện vẻ bất ngờ, từ trong mắt tràn ra sự mừng rỡ

"Đại tỷ"

Phải, người đứng trước mặt nàng đây chính là đại công chúa của Thiên Quốc_Lạc Ly

"Muội rất nhớ tỷ"

Trên khuôn mặt Lạc Ly hiện lên nụ cười vô cùng xinh đẹp

"Tỷ cũng vậy."

"Muội về lâu vậy rồi cũng không qua thăm tỷ."

Ánh mắt Lạc Thiên hiện lên sự áy náy

"Thật xin lỗi, muội trở về có quá nhiều việc nên chưa kịp thăm tỷ"

Lạc Ly đưa tay xoa đầu nàng

"Không sao, chẳng phải giờ gặp rồi sao."

Như phát giác được có điều gì đó trên mặt Lạc Thiên, Lạc Ly khẽ nhíu mày

"Muội có chuyện gì sao?"

Như nghĩ tới điều gì đó Lạc Ly tỏ ra đau lòng

"Có phải là muội không muốn lấy Đàm quốc vương không?"

Lạc Thiên nhìn nàng khẽ lắc đầu, nàng ấy nhướng mày

"Vậy có chuyện gì, mau nói cho tỷ nghe."

Lạc Thiên thở dài

"Ba ngày nữa là tới ngày giỗ của tiên đế rồi. Ngày này là ngày chúng ta bày tỏ sự hiếu kính. Mà tỷ nghĩ xem, lúc còn sống tiên đế thích Thất vương gia như vậy, nếu như Thất vương gia trong ngày này có thể đường đường chính chính thắp một nén hương cho tiên đế thì hay quá. Mà tỷ cũng thấy đó, muội cũng mới từ bên ngoài trở về, quan hệ với Phụ Hoàng không được tốt lắm nên cũng không dám nói chuyện này với người."

Trên mặt Lạc Ly hiện lên sự kinh ngạc

"Muội muốn Phụ Hoàng thả Thất vương gia? Không thể!"

Lạc Thiên có chút khẩn trương đáp lời

"Tại sao lại không thể? Thất vương gia đã bệnh đến mức sắp phế toàn thân rồi, có thể làm gì được nữa chứ!"

Nghe câu này, ánh mắt Lạc Ly loé lên nhưng nhanh chóng biến mất tăm

"Muội phải nghĩ thật kỹ."

Nhìn ánh mắt Lạc Ly, Lạc Thiên khẽ gật đầu tỏ ý tán thành.

Bạn đang đọc Từ Hậu Cung Yêu Phi sáng tác bởi Maihoanh9xxza

Truyện Từ Hậu Cung Yêu Phi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maihoanh9xxza
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.