Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyền Thiên

Tiểu thuyết gốc · 635 chữ

Chí Quang thức dậy mà không thể tin được cảnh tượng đang nhìn thấy. Rõ ràng hôm qua đi ngủ ở trong phòng, thức dậy lại ở trong rừng.

Chuyện này là sao ?

Loay hoay nhìn quanh, trái tim treo cao cũng được hạ xuống, may mắn a, xa xa trên ngọn đồi có mái nhà thấp thoáng, nơi đó chắc hẳn có người.

Nhìn ngó trên người, tốt lắm, ngoại trừ quần áo thì cái gì cũng không có.

Chí Quang nhìn hướng ngọn đồi. "Hi vọng chỗ đó có người, hừ!"

Lầm bầm lẩm bẩm, vừa đi vừa chửi vô nghĩa, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao. Cổ thụ cây này tiếp cây khác, sương trắng mờ mờ, mặc dù cảnh đẹp như tranh vẽ nhưng hiện tại thực không có chút tâm tình thưởng thức.

Nhìn hướng, leo dốc, né bụi gai.

Lại nhìn hướng, né bụi gai, leo dốc. Một căn nhà gỗ xuất hiện.

Vòng sang lối cửa vào, Chí Quang đứng ngây người như phỗng, cửa không đóng, giữa phòng có 1 người đàn ông đang ngồi lơ lửng trên không, thân phát ra ánh sáng nhè nhẹ, ăn mặc quần áo cổ trang, lại có cả chục thanh kiếm đủ màu đang bay bay quanh thân tựa như những con cá.

"Ực"

Tiếng nuốt nước bọt vang lên. Chí Quang mắt nhìn trân trân, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Tựa như biết có người đến, mấy thanh kiếm đột nhiên biến mất, người đàn ông dần dần hạ xuống ngồi trên cái nệm vuông bên dưới, mắt trước sau vẫn nhắm lại, cứ thế ngồi tĩnh lặng không nhúc nhích, nhìn qua chính là một người bình thường đang ngồi ngủ.

Kiếm Tiên !!!

Chí Quang dần hoàn hồn lại, rồi hai chữ nổi lên trong đầu.

Miệng mở ra rồi đóng lại, muốn gọi lại thôi, Chí Quang cứ đứng đó do dự mãi không biết làm sao.

Đứng một chút đứng đến mặt trời lên cao. Chí Quang như làm ra quyết định, đột nhiên quì xuống. Hai tay chống đất, bái một lạy.

"Xin tiên nhân nhận ta là đệ tử".

Người trong phòng vẫn nhắm mắt ngồi im tựa như không nghe thấy, một lát sau mới chậm rãi mở mắt nhìn, ánh mắt tĩnh lặng như mặt hồ không một chút gợn sóng.

" Ta nhìn thiên văn thấy sao Nhân Tại lúc ẩn lúc hiện, ánh sáng chớp loé chuyển cửu sắc. Linh khí trong thiên địa ngày một nhiều, mà ma khí che trời. Ma chủng hoành hành khiến nhân đức đi xuống, Khả năng thế gian muốn ứng kiếp sinh tử tồn vong."

"Thượng thiên đại ái, ban cho linh khí. Tuy là đại nạn nhưng vẫn là sinh cơ, người người tuy nhân đức không tốt nhưng thiện tâm không mất, căn cốt thượng đẳng. Nếu biết được thánh đạo mà tu hành thì tiền đồ vô lượng, trước lập xuống căn cơ thì khi đại biến đến sẽ có nhiều cơ hội sinh tồn hơn."

"Huyền chi hựu huyền. Môn phái ta tu hành, chính là Thánh Đạo, chưởng quản tam giới. Tổ Sư danh Huyền Đức, phái ta danh Huyền Thiên, tu sĩ môn phái ta lấy chữ Huyền làm vinh dự mà đặt đạo hiệu, lấy thiện tâm tự nhiên làm tôn chỉ, ngoài ra chẳng câu nệ chấp nhất điều gì."

Đạo nhân khẽ nâng tay, một quyển sách đột nhiên xuất hiện, từ từ bay đến, Chí Quang theo bản năng cầm lấy.

Giật mình thức dậy, thấy mình đang ở trong phòng ngủ quen thuộc.

"Thì ra là mơ"

Chí Quang thở ra một hơi, lại đột nhiên cúi đầu, mắt mở to nhìn trừng trừng quyển sách.

Bạn đang đọc Tu Tiên Thánh Quyết sáng tác bởi huyenquang_cusi_deptrai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyenquang_cusi_deptrai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.