Man Hùng
Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, hai chân của lão già thổ dân hơi run run, một lúc sau hắn mới nói "Đại nhân nơi này không thích hợp, hay là chúng ta đổi cái địa phương khác để nói chuyện đi?"
Nghe hắn nói như vậy, Hoang Thần nhìn về đám thổ dân xung quanh, thấy bọn hắn đang vẻ mặt ngưng trọng nhìn mình, có tên đã cầm vũ khí chĩa về phía hắn, như đang uy hiếp hắn.
Nhìn thấy thế, Hoang Thần cười cười nhìn về phía lão già, nói "Xác thực không thích hợp, nên đổi cái địa phương khác, vậy liền phiền ngươi dẫn đường a"
"Không phiền, không phiền được làm mấy việc cho ngài thì chính là vinh hạnh của ta" vừa nói, lão già liền đã đi trước dẫn đường.
Một lúc sau, hai người đi đến một ngôi nhà được làm bằng đá, bên trong trang trí thô sơ, đại khái cũng liền có cái bàn với ghế đá, cùng với mấy cái cốc, ở trong bộ lạc này ngôi nhà đá này chính là cao cấp nhất, những người khác thì chỉ có thể làm nhà với bùn và rơm.
Vào trong nhà, Hoang Thần liền cùng lão già phân biệt chủ, khách ngồi xuống "Vậy bây giờ, ngươi có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại có thể nói tiếng Thiên Lam Đại Lục được không?" Hoang Thần vừa nói, vừa nhìn lão già.
Lão già vừa nghe hắn nói vậy sắc mặt liền chuyển sang nghiêm túc nói ra "Đại Khái là như vậy, vào khoảng 40 năm trước cũng có một cường giả giống như ngài ghé thăm nơi này, tuy nhiên hắn không đi bộ như ngài, mà là trực tiếp xé nát không gian đi tới".
"Xé rách không gian? Chả lẽ đã từng có Hoá Thần Kỳ tu sĩ ghé qua nơi này?" trong lòng của hắn kinh ngạc, nhưng vẫn ngồi đấy tiếp tục nghe lão già giảng giải.
"Lúc đó, ta mới nhận chức tộc trưởng của bộ lạc này, nên đã bị hắn triệu kiến, hắn nhìn trông chỉ như một tên thiếu niên khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc một thân lam y, có một mái tóc màu đen được buộc, nhìn qua sẽ cảm thấy hắn vô hại, nhưng thực chất khi ta nhìn ở xung quanh hắn không gian đang bắt đầu run rẩy" lão già cảm khái nói.
"Hắn triệu kiến vào để hỏi ta một vật tên là Linh Châu, theo lời hắn kể thì linh châu là một viên đá tròn, có màu xanh, phái trên và dưới bị chẻ một đường theo hình dọc, hơn nữa từ nơi này ta cũng được hắn truyền cho ngôn ngữ của Thiên Lam Đại Lục, và được cho biết bên ngoài còn một thế giới rộng lớn như thế".
"Tuy nhiên, sau khi hắn ở nơi này của chúng ta không tìm được manh mối gì về thứ được gọi là Linh Châu kia, nên không lâu sau hắn đã rời đi, trước khi đi hắn còn chỉ chúng ta phương pháp rời đi nơi này" lão già nói.
"Ngươi có phương pháp rời đi nơi này?" Hoang Thần vẻ mặt bỗng dưng vui mừng nhìn lão già.
Lão già thấy Hoang Thần nhìn mình như vậy chỉ lắc đầu nói "Tuy là có phương pháp rời đi, tuy nhiên việc thực hiện được gần như là không thể đối với bộ lạc nhỏ này, muốn rời đi nơi này, ngài hãy đi đến tứ phía nơi tận cùng của thế giới, mà phía bắc gần nhất cũng cách nơi đây hơn 1000 vạn dặm"
"1000 vạn dặm? Nơi này vậy mà rộng lớn như vậy?" Thanh âm kinh ngạc của Hoang Thần vang lên.
...
Một lúc sau Hoang Thần từ chỗ của tên tộc trưởng đi ra, hắn đã lấy được mọi tin tức mình cần, bao gồm cả ngôn ngữ chuyên dụng của đám thổ dân này.
Hắn vừa ra ngoài nhìn xung quanh một lúc, sau đó dường như là cảm ứng được cái gì, kinh ngạc quay về hướng một cái chậu cây.
Nhìn chằm chằm vào một chậu cây, nói đúng ra, là hắn đang nhìn vào một viên đá phát ra ánh sáng nhẹ trong chậu.
"Má nó, Thượng phẩm linh thạch?" Hắn kinh ngạc khi nhìn vào viên đá trong chậu kia vừa nói, rồi sau đó hắn nhanh chóng đi tới chộp viên đá vào trong tay.
Viên thượng phẩm linh thạch vừa vào trong tay, một luồng linh khí đã tuôn trào vào cơ thể hắn khiến cho cơ thể như lấy được sức sống mới, viên linh thạch rất nhỏ chỉ bằng cỡ ngón tay út của hắn, tuy nhiên lượng linh khí ẩn chứa trong đó lại có thể sánh ngang năm đến sáu viên trung phẩm linh thạch.
Lúc này, lão tộc trưởng cũng rời khỏi gian nhà đá, nhìn thấy hắn đang cầm viên linh thạch, mới ngạc nhiên đối với hắn nói: "Ngài cũng có hứng thú với mấy viên huỳnh quang thạch này ư?"
"Huỳnh quang thạch?" Thanh âm của Hoang Thần mang theo vẻ bất ngờ.
"Đúng vậy, vốn vài năm trước bộ tộc của bọn ta phát hiện được một mỏ khoáng, trong đó xen lẫn vài viên huỳnh quang thạch như này, tuy nhiên chưa kịp khai thác thì đã bị Thanh Dương bộ lạc cướp mất.
Viên huỳnh quang thạch này là lúc rời đi ta nhặt thử một viên về nghiên cứu, tuy nhiên nghiên cứu rất lâu lại chả ra kết quả gì, nên ta cho rằng loại đá này vô dụng, ngoại trừ có thể phát sáng ra gần như không có tác dụng gì, nên ta liền tùy tiện ném nó vào chậu cây".
Nghe xong hắn nói vậy, Hoang Thần mới gật gật đầu tỏ vẻ là đã hiểu, nhưng trong lòng lại suy nghĩ.
"Mỏ khoáng thạch xen lẫn huỳnh quang thạch, xem ra đây là một mỏ linh thạch, tuy nhiên tại nơi linh khí thấp như vậy tại sao lại có mỏ linh thạch cơ chứ?"
Hoang Thần đang trầm tư suy nghĩ thì đột nhiên nhớ ra "Hay là mỏ linh thạch này có liên hệ gì với viên Linh Châu mà tên Hóa Thần tu sĩ kia đã đề cập đến? Xem ra ta phải đi đến đấy xem một chuyến".
Còn về cái kia Thanh Dương bộ lạc, liền cũng giống với Man Hùng bộ lạc của tên tù trưởng này, chỉ là một đám phàm nhân với nhân số không tính quá đông, thì mình hắn có thể dễ dàng giải quyết.
"Ngươi hãy cho ta phương hướng của cái kia Thanh Dương bộ lạc, ta cần đến đấy có chút việc!" Hoang Thần đối với lão tù trưởng nói.
"Được thôi đại nhân, ngài chỉ cần đi về hướng Tây khoảng bảy mươi dặm là đến, tù trưởng hiện tại của Thanh Dương bộ lạc tên là Minh Đức, vốn là một trưởng lão của Man Hùng bộ lạc chúng ta, nhưng trong một lần chiến đấu giữa Man Hùng và Thanh Ngưu bộ lạc hắn lại phản bội, một đao đánh lén tù trưởng đời cũ, dẫn quân địch vào bộ lạc, lúc thành viên bộ lạc đang nghỉ ngơi, kết cục là cả bộ lạc Man Hùng của bọn ta bị tổn thất thảm trọng phải rút lui" lão tù trưởng vừa nói vừa nghiến răng răng nghiến lợi.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ giết chết tên đó để cảm tạ tin tức của các ngươi" Hoang Thần vừa mỉm cười vừa nói.
...
Một lúc sau
Hoang Thần cùng lão tù trưởng đi ra lại, thì đám thổ dân đã xuất hiện vây quanh hắn, nhưng lúc này lại trái ngược lại lúc trước, nếu lúc trước là căm thù cùng uy hiếp thì lần này là tôn kính cùng sùng bái, tất cả thổ dân đều đồng loạt cúi đầu với Hoang Thần để biểu lộ sự cảm kích.
Thấy vậy, trong lòng Hoang Thần cũng dâng lên chút thiện ý và có cách nhìn mới về đám thổ dân này, tuy có hơi ngu ngốc cùng lỗ mãng, nhưng lại xem trọng ân nghĩa.
Tối đến, cả đám thổ dân tổ chức tiệc lửa trại, nướng lên những con heo rừng đã bắt được trên đường, Hoang Thần cũng ăn vài miếng, mặc dù hương vị cũng chả ra sao nhưng không ăn không được, cơ thể này chưa khôi phục tu vi trúc cơ, nên vẫn phải thành thành thật thật ăn uống.
Ăn uống xong, đám thổ dân bắt đầu ca nhạc nhảy múa rất là vui vẻ, còn Hoang Thần thì đi đến gian phòng làm bằng lá, đã được đám thổ dân dựng trong hôm nay.
Vừa vào, Hoang Thần liền xếp bằng, lấy từ trong túi lấy ra viên linh thạch đã lấy được ở nhà tên tù tưởng, hắn nắm thật chặt viên linh thạch, bắt đầu hấp thu linh khí bên trong.
Một luồng linh khí cực mạnh bắt đầu từ trong viên linh thạch kia tràn vào cơ thể hắn, kế tiếp là bao trùm cả gian phòng, tạo thành những bọt nước tràn ngập linh khí vây quanh cơ thể của hắn.
Tốc độ tu luyện của hắn tăng lên một cách chóng mặt, linh khí chuyển hóa thành linh lực càng ngày càng nhiều.
...
Sáng hôm sau.
Từ trong tu luyện tỉnh lại, Hoang Thần cảm nhận được lực lượng trong cơ thể của cơ thể mình hắn không khỏi mỉm cười một cái, linh lực từ 23 điểm Ngưng Khí tầng hai hồi phục đến 38 điểm linh lực Ngưng Khí tầng ba, nếu không phải là khôi phục tu vi thì hắn cũng không thể tu luyện nhanh như thế được.
PS: Ngưng khí tầng một cần đạt 1-15 điểm linh lực; Ngưng khí tầng hai cần đạt 16-30 điểm linh lực; Ngưng khí tầng ba cần đạt 31-45 điểm linh lực; Ngưng khí tầng bốn cần đạt 46-65 điểm linh lực; Ngưng khí tầng năm cần đạt 66-85 điểm linh lực; Ngưng khí tầng sáu cần đạt 86-105 điểm linh lực; Ngưng khí tầng bảy cần đạt 106-135 điểm linh lực; Ngưng khí tầng tám cần đạt 136-165 điểm linh lực; Ngưng khí tầng chín cần đạt 165-200 điểm linh lực.
...
Hoang Thần chỉnh lý xong y phục bước ra khỏi nhà lá, vừa ra hắn đã gặp được tên tù trưởng đã chờ. Tên tù trưởng mặc một bộ áo da thú, trên đầu đội một chiếc mũ lông chim, trên tay cầm một cây gậy gỗ. Vừa nhìn thấy Hoang Thần tên tù trưởng liền mỉm cười nói: "Đại nhân, buổi sáng tốt lành"
Hoang Thần cũng gật đầu lại một cái để đáp lại, đi đến cổng của bộ lạc, Hoang Thần không chút do dự nào mà phi như bay.
Quãng đường đi đến Thanh Ngưu bộ lạc, nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài, lấy tốc độ hiện tại của hắn nếu đi hết tốc lực thì cũng phải mất khoảng hai đến ba ngày để đến nơi.
...
Bốn giờ sau
Vẫn đang phóng hết tốc lực Hoang Thần bỗng nhiên dừng lại, bỗng nhiên trên trời có một tiếng huýt dài, một con yêu thú đại bàng có tu vi nhất giai sơ kỳ, ngoại hình của nó cùng đại bàng trên trái đất khá giống, tuy nhiên kích cỡ có hơi lớn một chút, nó đang bay trên bầu trời bỗng dưng hạ xuống dưới mặt đất phóng thẳng về hướng một con lợn rừng.
Thanh âm "Xuy xuy" xé gió vang lên, móng vuốt của nó đã chụp vào con lợn rừng, nhưng chưa chờ nó bay lên, bỗng dưng một đạo linh lực đã đè ép nó rớt xuống mặt đất, khiến cho con lợn rừng vừa mới bắt được bị văng ra.
Con lợn rừng bị văng ra vẫn chưa tỉnh hồn, nhưng vẫn ra sức chạy trốn, chỉ để lại con đại bàng bị đè sập trên mặt đất.
Nhìn con đại bàng đang bị đè ép bởi linh áp của mình, đang ra sức chống cự, Hoang Thần chỉ nhìn nó rồi cười một cái nói: "Phương tiện giao thông đã đến".
...
(Còn tiếp)
Đăng bởi | phamduckim |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 92 |