Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Nghĩa

Tiểu thuyết gốc · 1189 chữ

Ở ngoài Phong Lâm thành phía bắc ba dặm có một tòa sơn trang tên là Vân Vụ sơn trang.

Sơn trang vô cùng nguy nga rộng lớn, chỉ có Lâm gia dòng chính hoặc Lâm gia khách nhân mới có thể ở đây vì vậy bình thường cũng vô cùng yên tĩnh. Nhưng hôm nay nơi này hiện lên phá lệ náo nhiệt bởi hôm nay là Lâm gia lão tổ đại thọ một trăm.

Lúc này Vân Vụ sơn trang giăng đèn kết hoa, lui tới tân khách rất nhiều, từng người tay cầm trọng lễ, phi thường náo nhiệt.

Ở trước cửa sơn trang, Lâm gia người phụ trách thu lễ vật mỗi khi tiếp được quà tặng liền sẽ lớn tiếng quát một tiếng, mọi người xung quanh đều có thể nghe được.

- Châu chủ đại nhân chúc thọ vạn mẫu ruộng đất.

- Định vương phủ Trương Bình, chúc thọ vạn lượng hoàng kim.

- Thiết kiếm tông chưởng môn Vương Tư Viễn, chúc thọ ngàn năm linh sâm.

.....

Nam tử nhìn hai đệ tử mình rời đi, đóng cửa lại. Sau khi đóng cửa lại, khuôn mặt nam tử liền toát ra vẻ lạnh lùng rồi rất

- Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa suất hiện, nam tử trung liên mở mắt ra trong đôi mắt bắn ra tinh quang nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường, đứng dậy mở cửa.

- Chương Đồ Ngạn.

Phía ngoài là một nam tử dáng người mập mạp mặc quần áo xa hoa. Thấy nam tử mở cửa thì vừa cười vừa nói:

- Ha ha Vương chưởng môn ngài cuối cùng cũng đến ta nhưng đợi ngài rất lâu đó.

Vương chưởng môn vừa nghe nam tử nói chờ mình đã lâu liền sắc mặt lạnh lẽo đôi mắt tràn đầy sát ý trầm giọng nói:

- Chương Đồ Ngạn thư là do ngươi gửi.

Hắn lần này tiến đến Vân vụ sơn trang cũng không phải là tới tham dự Lâm gia truyền võ đại hội hay là đến chúc thọ. Hắn sở dĩ tiến đến là bởi nhận được một phong thư, trong phong thư viết một số bí mật mà hắn không muốn để lộ.

Mà lần này tiến đến Vân vụ sơn trang cũng là vì người trong thư muốn hẹn gặp hạn

Chương Đồ Ngạn tựa hồ không cảm giác được sát ý tiếp tục nói:

- Vương chưởng môn không cần phải vậy, lần này mời ngài đến đây là nói một chút về việc hợp tác mà thôi.

- Hợp tác? Hừ!

Hắn cảm thấy cái gọi là hợp tác bất quá chính là muốn lợi dụng

Mặc dù muốn giết người diệt khẩu nhưng Chương Đồ Ngạn dù sao cũng là thành danh cao thủ hắn không thể trong nháy mắt giết chết hơn nữa đối phương dám đến tất nhiên cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

Nghĩ đến đây, Vương Tư Viễn cưỡng ép áp chế muốn ra tay giết người diệt khẩu xúc động nói:

- Các ngươi rốt cuộc muốn ta làm gì?

- Vương chưởng môn không cần vội vã như vậy, ngài cảm thấy lần này Lâm gia người đến có chút nhiều không?

Nghe Chương Đồ Ngạn nói câu này, Vương Tư Viễn liền biến sắc. Đối phương nói đến nhiều người vậy chỉ có khả năng có nhiều người cũng giống hắn bị uy hiếp phải đến Vân Vụ sơn trang. Nếu là vậy thế lực sau lưng Chương Đồ Ngạn liền không bình thường chút nào.

- Lần này ta tới là muốn thông báo cho Vương chưởng môn biết chốc nữa sẽ có người dẫn ngài đi tụ hội. Tính tình người này không tốt lắm mong ngài bỏ qua.

Nói xong Chương Đồ Ngạn liền đi, Vương Tư Viễn lặng lặng nhìn bóng lưng hắn rời đi rồi đóng cửa.

.....

Không bao lâu lại có người gõ cửa, Vương Tư Viễn mở cửa ra thấy một thân ảnh cao lớn, khuôn mặt nghiêm túc trên người có như ẩn như hiện sát khí.

Thấy người này trong nháy mắt, Vương Tư Viễn khuôn mặt hơi đổi sắc. Hắn biết cái loại như có như không sát khí này chỉ có thể suất hiện ở người vừa từ chiến trường trở về mà thực lực người này rất mạnh nhưng hắn lại chưa hề nghe nói đến.

Nhìn thấy Vương Tư Viễn đi ra, nam tử lạnh giọng nói:

- Đi theo ta.

Nói xong câu này, nam tử cũng không nói nhiều xoay người dời đi.

Vương Tư Viễn mặc dù có chút bất mãn thái độ của người này nhưng suy nghĩ tới đối phương biết bí mật của mình nên cũng không nói gì đi theo sau.

.....

Vương Tư Viễn đi vào trong phòng, nhìn thấy hai bên trái phải đều xếp chín chiếc ghế cùng với chính giữa một chiếc ghế. Vương Tư Viễn liếc mắt nhìn liền thấy được một vài thân ảnh quen thuộc có của hắn bằng hữu cũng có cừu gia.

Hắn cũng không có cùng những người này nói chuyện lặng lặng ngồi vào một chiếc ghế bên phải. Những người khác thấy thế cũng không có bắt chuyện hắn ý tứ.

Sau khi Vương Tư Viễn tiến vào, không đợi một lúc liền có người tiến tới. Tiến tới là một người phụ nữ dung mạo xinh đẹp nhìn từ bề ngoài không đến ba mươi. Nữ tử quét qua xung quanh sau đó cũng không nói lời gì tìm một chỗ ngồi xuống.

Nửa tiếng sau, mười tám chiếc ghế đều ngồi đủ. Lúc này, một thanh niên nam tử thân mặc bạch y, khí độ bất phàm đi vào theo sau là hai người. Một người là đại danh đỉnh đỉnh Lâm gia gia chủ Lâm Hằng, một người khác nhìn có chút già nua nhưng lại hiện lộ ra khí thế hiện ngang.

- Lý Chiến ngươi chưa có chết!

Một người nhận ra người trung niên phía sau kia kinh ngạc bật thốt lên. Mọi người nghe vậy liền nhớ tới người này là ai.

Lý Chiến là năm xưa Lý tướng quân một đại tướng dưới trướng trong tay nắm giữ một chi Thiết kỵ quân dũng mãnh vô song không người có thể địch. Lý gia bị diệt môn không lâu người này liền thần bí biến mất, mọi người đều tưởng hắn đã chết nhưng không nghĩ tới hắn vẫn còn sống.

Lý Chiến liếc nhìn người kia một chút liền cũng không để ý.

Mà tất cả mọi người đều thần sắc đều ngưng trọng nhìn về bạch y nam tử, có thể để hai vị đại danh đỉnh đỉnh Lý Chiến cùng Lâm Hằng đi theo sau có thể thấy nam tử này bất phàm.

Thấy mọi người nhìn về phía mình, nam tử đi lên phía trước bình tĩnh nói hai câu:

- Mọi người ở đây có lẽ đều có thể nhìn ra Đại Huyền khí số sắp hết.

- Ta lần này mời các vị đến đây là muốn hỏi xem các vị có hứng thú lật đổ Triệu gia không?

Bạn đang đọc Từ Trường Sinh Ta Bắt Đầu Tu Tiên sáng tác bởi Toan0505
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Toan0505
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.